Trọng Sinh: Cùng Chồng Cũ Nuôi Con Thành Tài - Chương 143

Cập nhật lúc: 2025-10-09 06:36:52
Lượt xem: 5

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/8Uw8rOeVOM

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

Đương nhiên, họ chẳng mảy may hoài nghi điều gì. So với họ, Thẩm Y Y cần đồng việc nặng nhọc, mỗi ngày đều dồi dào thời gian để chăm sóc mảnh vườn. Nhờ mà vườn rau phát triển xanh mơn mởn, rau củ quả sum suê... Hơi lạ lùng thật, nhưng cũng chẳng đến nỗi kỳ quái.

họ rằng... Thẩm Y Y nào bỏ bao nhiêu công sức. Ngoại trừ thời điểm ban đầu gieo trồng vất vả chút đỉnh, về thì gần như cô chẳng động tay chút nào. Nước và phân bón đều do Lý Thâm tranh thủ những lúc nghỉ ngơi hoặc giờ mà bổ sung, còn Nhị Bảo thì phụ giúp, bình thường cỏ dại mọc lưa thưa cũng đều do Nhị Bảo tự tay nhổ.

Thật , hạt giống lấy từ gian vốn dĩ cần phiền toái đến . thấy hai họ hào hứng, thêm việc trồng rau quả thực cần những công đoạn chăm sóc đó, nên Thẩm Y Y cũng nỡ ngăn cản.

Thế nên, cả cái vườn rau rộng tới trăm mét vuông , năm miệng ăn trong nhà họ cũng chẳng xuể!

Đoạn còn chia sẻ chút ít cho bố Lý, Lý và cả gia đình nhà Trần Cường nữa.

Hè tháng Bảy, trường tiểu học mới của thôn Thanh Thủy ngót nghét hai tháng xây dựng giờ thành. Đến ngày mười tháng Bảy, trường tiểu học nông thôn bắt đầu tuyển sinh!

Thẩm Y Y đưa Đại Bảo và Nhị Bảo đăng ký nhập học.

Nhị Bảo đang xổm bên cạnh vạc nước, thoăn thoắt dùng xơ mướp rửa chén đĩa xong, bé liền phóng đến tủ bếp, cất tiếng gọi vọng buồng : "Mẹ ơi, nhanh lên , lát nữa đăng ký hết mất bây giờ!"

"Đến ngay, đến ngay đây!"

Tiếng bé vọng từ bên trong, nhưng đợi mãi vẫn thấy . Nhị Bảo liền hỏi Đại Bảo đang cạnh cửa sách: "Anh cả ơi, đang ?"

Đại Bảo , liếc mắt trong phòng: "Chải chuốt tóc tai."

À.

Nhị Bảo kiên nhẫn chờ thêm một lát, vẫn chẳng thấy bóng dáng . Cậu bé nhịn hỏi cả: "Anh cả, vẫn chải tóc xong ?"

Đại Bảo liếc mắt thêm nữa, đoạn đáp: "Mẹ đang mang giày."

"Chẳng mang giày xong ?" Nhị Bảo nín thắc mắc.

" , nhưng đổi." Vẻ mặt Đại Bảo điềm nhiên đáp, cúi đầu tiếp tục sách của .

Nhị Bảo: "..." Hà Vệ Đông từng với bé, phụ nữ khi ngoài thường lề mề, bởi vì họ chải chuốt chỉnh trang dung nhan một phen.

Ôi, phụ nữ rắc rối đến chứ.

Nếu như Thẩm Y Y suy nghĩ của Nhị Bảo, chắc chắn cô sẽ tức đến mức hộc máu.

Cô thích chưng diện, yêu cái , nhưng mà giờ ở nông thôn, cô nên khoe khoang phô trương quá mức, cho nên cô bao giờ trang điểm. Cách ăn mặc cũng cố gắng chọn những thứ quá dễ khác chú ý dị nghị.

ngoài, chẳng đương nhiên đổi một bộ quần áo sáng sủa, sửa soạn tươm tất cho bản đó ?

Mười phút , Thẩm Y Y bước .

Mấy định xuất phát, Tiểu Bảo chẳng mất. Thẩm Y Y gọi một tiếng, mới phát hiện bé đang ở sân .

Hôm nay, nhánh dưa hấu ở sân bò kín mít cả một đất. Mỗi gốc dưa hấu sum suê chi chít sáu bảy, tám quả. Hồi dưa còn nhỏ, Thẩm Y Y nỡ ngắt bỏ quả nào, giữ bộ. Hôm nay chúng phát triển vô cùng , quả nào quả nấy lớn hấp dẫn.

Thằng bé đang xổm mặt đất, gõ gõ quả dưa hấu, nghiêng tai lắng . Đây là phương pháp mà chỉ cho: nếu gõ tiếng trầm đục thì nghĩa là dưa hấu chín.

"Tiểu Bảo!" Thẩm Y Y gọi.

"Mẹ!" Tiểu Bảo thấy tiếng gọi, vui sướng ngẩng đầu lên, chỉ quả dưa hấu mới gõ: "Chín !"

Thẩm Y Y: "..." Thằng bé cái gì gọi là tiếng trầm đục cơ chứ?

Nhị Bảo thể kiên nhẫn chờ , nhưng chẳng kiên nhẫn chờ đợi đứa em trai bé bỏng. Thấy Tiểu Bảo vẫn còn lề mề, bé hầm hầm bước tới, túm lấy tai Tiểu Bảo: "Ăn ăn ăn, lúc nào cũng chỉ ăn thôi! Mau dậy cho , thì lát nữa sẽ để em ở nhà một với Lang Nha đấy!"

"Đau!" Cái mặt bầu bĩnh của Tiểu Bảo liền nhăn tít , mếu máo kêu đau.

Cái thằng bé yếu ớt , chịu chút đau mè nheo ngay.

Nhị Bảo thấu trò giả vờ của Tiểu Bảo. Cậu bé tin sức lực của , lúc vẻ lớn, bắt chước dáng vẻ cả mắng , lạnh lùng bảo: "Đau c.h.ế.t em cho , mau dậy cho , ngoài ngay!"

Tiểu Bảo thấy lừa hai, đành tội nghiệp đưa mắt về phía cả, hai vốn ngày thường cưng chiều bé nhất.

Kết quả, bé ngẩng đầu trời, cúi gằm xuống một lúc, cuối cùng mới sang Đại Bảo: “Khụ, Đại Bảo , dây giày của con tuột ?"

Đại Bảo cúi đầu sờ dây giày buộc chắc chắn: "Vâng, tuột thật ạ."

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/index.php/trong-sinh-cung-chong-cu-nuoi-con-thanh-tai/chuong-143.html.]

"Đi thôi, chúng phía buộc ."

"Dạ!"

Tiểu Bảo: "..."

"Em đây?" Nhị Bảo nhéo lỗ tai bé một cái.

"Đi!" Tiểu Bảo thu vẻ mặt ấm ức, tức giận .

Thằng bé thấy lừa , đành ngoan ngoãn lời.

Bốn con đến cửa, Vượng Tài đợi sẵn. Thằng bé cũng đến trường, nhưng thím Lâm Đại Nữu của nó thì thể rời chồng quá lâu, còn trông bé An An, mà chú Trần Cường thì vẫn bận . Thế nên mới nhờ Thẩm Y Y khi đưa Đại Bảo và Nhị Bảo đăng ký nhập học thì tiện thể dẫn luôn Vượng Tài theo.

Trường học cách nhà Thẩm Y Y cũng xa, đại khái chỉ mất chừng mười phút bộ là tới. Vừa đến cổng trường, bắt gặp Hà Chiêu Đệ đang dắt theo Nhị Hoa và Tiểu Hoa.

Hà Chiêu Đệ thấy cô, cố gắng niềm nở chào hỏi: "Thím hai Lý, thím đưa Đại Bảo, Nhị Bảo đăng ký đấy ?"

Thẩm Y Y cũng trông thấy cô . Ánh mắt cô lướt qua cái bụng vẫn phẳng lì của Hà Chiêu Đệ, sang Nhị Hoa và Tiểu Hoa. Cô thản nhiên, ôn hòa đáp lời chào, dắt lũ trẻ trường.

Đại Bảo cất tiếng hỏi: "Bác cả ơi, thấy chị cả ạ?"

Gà Mái Leo Núi

"..." Trong mắt Hà Chiêu Đệ hiện lên vẻ chột : "Con bé học."

" chị bảo con học mà." Đại Bảo .

"Giờ thì con bé học nữa ." Hà Chiêu Đệ nhanh chóng .

Đại Bảo nhíu mày, nhưng gì thêm.

Hà Chiêu Đệ lấp l.i.ế.m một cái cớ, cũng dắt Nhị Hoa và Tiểu Hoa bước trường.

"Mẹ ơi?" Đại Bảo về phía bé.

Thẩm Y Y xoa đầu con: "Chuyện nhà , tiện can thiệp con ạ."

Đại Bảo khẽ gật đầu, theo trường học.

Hôm nay đến đăng ký đông, bởi đây trong thôn nhiều trẻ em từng đến trường. Người đến đăng ký nhập học đủ lứa tuổi, từ năm tuổi đến mười lăm tuổi đều , nhưng đa là các bé trai từ mười tuổi trở lên.

Trước đó, ở nhà, Thẩm Y Y tự tay dạy Đại Bảo và Nhị Bảo, nên cô cho các con học thẳng lên lớp hai. khi đến nơi, cô thông báo rằng, vì trong thôn nhiều trẻ lớn tuổi từng học, nhưng học lớp một do ngại tuổi tác, học lớp cao hơn, nên ban lãnh đạo nhà trường quyết định: tất cả những em từng đến trường đều sẽ xếp lớp một. Sau lễ khai giảng sẽ tổ chức một kỳ thi kiểm tra, dựa thành tích để phân lớp. Vì , Thẩm Y Y đăng ký cho Đại Bảo và Nhị Bảo lớp một, Vượng Tài cũng đăng ký lớp một.

Lúc báo danh, còn đụng chồng của Lý Nhị Nha, Từ Chí Minh, điều đến thôn Thanh Thủy dạy học .

Từ Chí Minh thấy cô, mỉm chào hỏi, còn con trai là Từ Cẩm Hiên cũng sẽ về thôn Thanh Thủy học tập khai giảng.

Thấy Từ Chí Minh niềm nở chào hỏi, Thẩm Y Y cũng khách sáo đáp lời vài câu, tính dắt lũ trẻ về nhà.

"Vợ Lý Thâm!" Vương Yến đuổi theo.

Con trai cô Hà Vệ Đông lon ton chạy theo , cất tiếng lanh lảnh: "Thím hai Lý ơi, bắt cá ạ?"

Thẩm Y Y, Vương Yến: "..."

"Hà Vệ Đông, rõ với ? Đừng mãi giục bắt cá.” Nhị Bảo tức giận : "Cha dặn, sức khỏe yếu ớt, thể xuống sông bắt cá , lỡ mà nước cuốn trôi thì ?"

Mọi : ???

Thẩm Y Y cũng ngạc nhiên: "Cha con với con ?" Cô chẳng hề ?

"Cha còn dặn cả nữa." Nhị Bảo thêm.

Thẩm Y Y sang Đại Bảo, Đại Bảo cũng gật đầu, điềm tĩnh giải thích: "Chính là , khi cha bắt cá sông về, cha Hà Vệ Đông cứ giục bắt cá. Cha sợ gặp nguy hiểm, nhưng thể lúc nào cũng ở nhà, vì dặn dò em con kỹ càng. Cha còn bảo ăn cá thì đợi cha về, cha sẽ bắt cho ăn."

Thẩm Y Y: "..."

Mẹ con Vương Yến, Hà Vệ Đông: "..."

 

Loading...