Trọng Sinh: Cùng Chồng Cũ Nuôi Con Thành Tài - Chương 15
Cập nhật lúc: 2025-10-08 11:02:09
Lượt xem: 29
Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới
mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!
https://s.shopee.vn/6fTjxREp2d
MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!
"..."
Lý Thâm đưa tay định nhận lấy cốc thì Thẩm Y Y né , khẽ : "Tay dính bẩn, để em giúp nhé."
Lý Thâm khựng một chút, đành hé miệng.
Thẩm Y Y lập tức giúp uống, từng ngụm nhỏ một. Động tác của Lý Thâm gượng gạo, nhưng Thẩm Y Y thì vui lòng lắm.
Chờ uống xong, cô tươi rói bảo tiếp tục gà, : "Em ngâm mấy tai nấm hương khô."
Dùng nước nóng ngâm nấm hương khô xong, cô rửa sạch sẽ hai củ khoai tây, hỏi: "Anh Thâm, đất vườn nhà loại rau gì ?"
"Rau cải trắng." Lý Thâm đáp. Mảnh đất sát với sân nhà, bảo Nhị Bảo hái một mớ cải về.
Rất nhanh, gà sơ chế xong xuôi. Anh rửa sạch mớ rau cải trắng do Nhị Bảo hái về, đó đem bếp, đặt lên bếp lò.
Thẩm Y Y hầm nồi canh, đó chuẩn xào món thịt.
Lý Thâm: "Để cho."
Thẩm Y Y cảm thấy, nguyên tác lẽ xây dựng hình tượng cô, một vợ khi về nhà Lý Thâm thì chẳng bất cứ việc gì, phần lớn là do Lý Thâm quá mực nuông chiều cô, chẳng cho cô đụng tay việc gì cả. Thẩm Y Y giữ lối sống như thuở nữa. Nếu , chuyến trở về của cô sẽ chẳng còn ý nghĩa gì.
"Em thể mà." Thẩm Y Y , còn sang hỏi Đại Bảo đang cặm cụi nhóm lửa: "Bữa cơm hồi trưa ngon Đại Bảo?"
"Vâng ạ!" Đại Bảo lập tức đáp lời.
Nhị Bảo đang chơi với Tiểu Bảo ở bên ngoài, thấy liền reo lớn: "Mẹ nấu ăn ngon hơn bố nhiều!"
Lý Thâm từ trong bếp ném cho Nhị Bảo một ánh mắt lạnh buốt, nhưng Nhị Bảo chẳng hề để tâm đến .
Anh ho một tiếng, cuối cùng vẫn cố chấp nữa: "Vậy nhóm lửa cho em ..."
"Bố, con thể nhóm lửa cho mà!" Đại Bảo lớn tiếng .
Lý Thâm: "Con còn bé, nghịch lửa. Ra ngoài chơi với Nhị Bảo và Tiểu Bảo con."
"Thế nhưng lúc con cũng từng nhóm lửa giúp bố mà." Đại Bảo : "Hôm nay, con cũng nhóm lửa giúp mà."
Lý Thâm: "Vậy con nhóm ."
vẫn chịu ngoài. Căn bếp vốn chật chội, Thẩm Y Y xào nấu phần vướng tay vướng chân, cô với Lý Thâm: "Anh Thâm, là ngoài đợi một lát nhé?"
Lý Thâm: "Ừ."
Nếu như Thẩm Y Y kỹ, nhất định thể chút bần thần, lưu luyến. cô đang mải mê với bữa cơm.
Lý Thâm bước sân nhỏ, liếc mắt một cái thấy hai con trai của đang chơi đùa hăng say giữa sân: "Nhị Bảo, Tiểu Bảo, tới đây."
"Bố!" Nhị Bảo và Tiểu Bảo bố gọi, cả hai liền vội vàng chạy tới, mặt vẫn còn nguyên nụ toe toét: "Bố gọi bọn con việc gì ạ?"
" ." Lý Thâm xổm xuống, thấy đầu Tiểu Bảo vương một chiếc lá khô, thuận tay gỡ xuống cho thằng bé hỏi: "Hôm nay theo vui hả con?"
"Vui ạ!" Nhị Bảo và Tiểu Bảo đồng thanh reo lên.
Lý Thâm giật thon thót, vội đầu về phía gian bếp lưng. Thấy Thẩm Y Y để ý, mới thở phào nhẹ nhõm, hỏi tiếp: "Thế hôm nay các con những việc gì?"
Tiểu Bảo kể vanh vách: "Nấu cơm, quét nhà, cả ruộng nữa ạ..."
"Đợi nào." Lý Thâm thấy trong miệng Tiểu Bảo đang ngậm thứ gì đó, năng lắp bắp, nước miếng còn tèm nhem, vội lau cho thằng bé hỏi: "Con đang ngậm cái gì trong miệng đấy?"
"Kẹo ạ!" Nhị Bảo giành lời của Tiểu Bảo, vẻ mặt đầy tự hào, : "Là kẹo sữa Đại Bạch Thỏ đó cha, cho chúng con!"
"Mẹ cho các con đấy ?" Lý Thâm nhắc , giọng đầy ngạc nhiên.
"Vâng ." Tiểu Bảo chen : "Cha ơi, cho cha ? Mẹ sẽ cho cha mà."
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/index.php/trong-sinh-cung-chong-cu-nuoi-con-thanh-tai/chuong-15.html.]
Còn cho nữa ư?
Lý Thâm ngớ , vẻ mặt tràn đầy nghi hoặc.
Nhị Bảo thấy thái độ của cha, liền ngay đưa kẹo cho cha, thằng bé lập tức chạy về phía gian bếp: "Mẹ chắc chắn là quên cha ! Con hỏi xin ngay đây!"
Lý Thâm kịp giữ chân thằng bé thì nó chạy tọt gian bếp. Thẩm Y Y đang xào rau, Nhị Bảo kéo kéo vạt áo cô, líu lo gì đó, cô liền ngước mắt về phía .
Lý Thâm hiểu thấy chột , vội lắc đầu nguầy nguậy.
"Cha ơi! Cha ơi!"
Giọng Nhị Bảo hớn hở gọi vang, Lý Thâm sang, thấy thằng bé đang cầm tay một viên kẹo sữa Đại Bạch Thỏ, lon ton chạy về phía , chìa : "Mẹ dặn lát nữa ăn cơm , nên chỉ ăn một viên thôi ạ!"
Lý Thâm: "..."
Vậy là cô xem như trẻ con ?
Thế nhưng, như ma xui quỷ khiến, vẫn nhận lấy. Anh bỏ qua ánh mắt thòm thèm của Tiểu Bảo, cất viên kẹo túi, khẽ ho một tiếng, lấy vẻ mặt nghiêm nghị: "Đi chơi nhanh hai đứa."
Nhị Bảo liền kéo Tiểu Bảo , ngoái đầu ngừng.
Lý Thâm lén liếc mắt trong gian bếp, thấy ai để ý, bèn lấy viên kẹo từ trong túi , xé vội bỏ miệng.
Vị ngọt ngào thơm lừng mùi sữa.
Anh vốn thích ăn đồ ngọt, nhưng hiểu , viên kẹo sữa Đại Bạch Thỏ khiến mê mẩn lạ lùng!
Cả dường như bỗng chốc tràn đầy nhiệt huyết. Anh xách thùng nước, định làng gánh nước, đổ đầy chiếc chum đựng nước lớn ở trong nhà!
Gà Mái Leo Núi
Chân thoăn thoắt, sức lực dồi dào, chẳng mấy chốc đổ đầy nước chum.
Thẩm Y Y cũng dọn xong món ăn. Cô bưng thức ăn gian nhà chính, trông thấy Lý Thâm gánh nước về, cô cất tiếng mời: "Anh Thâm, ăn cơm !"
"Ừ!" Lý Thâm đáp lời nhanh, đặt thùng nước xuống, lập tức .
Nhị Bảo chủ động dắt Tiểu Bảo, bưng những bát cơm bới sẵn đặt ngay ngắn lên bàn.
Bữa cơm hai món mặn, một món canh: thịt gà rang gừng thơm lừng, cải trắng nhà trồng xào tỏi, thêm bát canh nấm nấu nội tạng gà, ăn cùng cơm trắng dẻo thơm, thôi thấy thèm rỏ dãi!
Thẩm Y Y lấy một cái bát, múc nửa bát thịt gà dặn dò Nhị Bảo mang sang biếu ông bà nội: "Con nhớ đưa tận tay ông hoặc bà đấy nhé!"
"Con ạ !" Nhị Bảo bưng bát thịt gà, thoắt cái chạy sân.
Thằng bé cũng nóng lòng về ăn cơm của .
Ở căn nhà cũ, bữa tối hôm nay chỉ khoai lang và bánh ngô, thêm một bát cháo ngô loãng như nước ốc. Mọi ăn trong sự im lặng nặng nề, chậm chạp, bởi mùi thịt thơm lừng từ nhà bên cứ vương vấn, khiến những miếng khoai miếng bánh trở nên khó nuốt vô cùng.
Lý Thiết Trụ thực sự chịu nổi nữa, quăng chiếc đũa trong tay xuống cái rầm: "Con ăn thịt! Con ăn thịt!"
Chiếc đũa suýt nữa văng trúng bà Lý đang đối diện. Chưa kịp để bà mắng mỏ, Giang Ái Linh đang cạnh Lý Thiết Trụ thèm dạy dỗ đứa con trai đang lóc ầm ĩ của , ngược còn vẻ khó xử với bà Lý.
"Mẹ, xem thằng Thiết Trụ nó mẩy như cũng lẽ, là một tiếng với em dâu..."
Nói một tiếng, là cái gì? Chẳng cần cũng rõ tỏng . Chính là bảo Lý sang với Thẩm Y Y, đòi miếng thịt về cho thằng Thiết Trụ ăn.
Mẹ Lý suýt nữa thì phun nước bọt mặt cô : " dựa cái gì mà đòi hỏi chứ? Hả? Miếng thịt đó là mua cho nhà vợ thằng hai chắc? Sao nó cho ? Chị còn ngượng mà mở miệng nữa."
"Vậy thằng Thiết Trụ..."
"Thằng Thiết Trụ! Thằng Thiết Trụ!" Mẹ Lý tức giận đến nỗi phun nước bọt tung tóe: "Chỉ thằng Thiết Trụ nhà chị ăn, chứ ăn! Ông nhà ăn! Cả cái nhà cũng ăn! Chị coi mà dạy dỗ con của chị , điều kiện gia đình nó ? Người thịt thì nó cũng đòi thịt, cha khá giả, còn nó thì ?"
Giang Ái Linh Lý mắng xối xả đến nỗi nghẹn lời, cô chút thể tin nổi mà bà.
Thằng Thiết Trụ là cháu đích tôn của bà, bà thương nó nhất ? Tại hôm nay khác lạ đến ?