Trọng Sinh: Cùng Chồng Cũ Nuôi Con Thành Tài - Chương 153
Cập nhật lúc: 2025-10-09 06:37:03
Lượt xem: 3
Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới
mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!
https://s.shopee.vn/8Uw8rOeVOM
MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!
Nhị Bảo thấy tươi, lúc mới nhẹ nhõm thở phào một .
Đại Bảo: “...” Đại Bảo em trai song sinh với vẻ đồng tình. Thằng bé , hết cha lừa đến dắt mũi.
Ăn sáng xong, Đại Bảo và Nhị Bảo đeo cặp sách lên vai, chuẩn đến trường.
Thẩm Y Y tiễn chúng tới cửa, hỏi: “Không cần đưa các con đến trường chứ?”
“Mẹ ơi, đ.á.n.h giá thấp chúng con quá !” Nhị Bảo vỗ ngực: “Bọn con tự ạ!”
“Được .” Thẩm Y Y cũng chỉ thuận miệng đáp một câu. Ở trong thôn, đường cũng chẳng xa lắm, nên cô cũng chẳng gì đáng lo cả, chỉ bỏ thêm mấy cái bánh quy cặp sách của chúng.
Ra tới cổng, Vượng Tài cũng từ trong nhà chạy xuống, mừng rỡ kêu lên một tiếng.
Lúc ba đứa con gái nhà cả cũng .
Kế đó là Lý Thiết Trụ và Lý Cẩu Đản, cùng với Từ Cẩm Hiên.
Lý Thiết Trụ thấy Thẩm Y Y, nét mặt chợt sầm xuống, hừ khẽ một tiếng thẳng.
Lý Cẩu Đản gọi với theo một tiếng, vội vàng chạy đuổi theo .
Từ Cẩm Hiên Lý Thiết Trụ, ba đứa nhỏ, cuối cùng cũng chạy theo.
Đại Hoa thấy Thím hai Thẩm Y Y thì khẽ dừng bước: “Chào thím hai ạ.”
“Đại Hoa.” Thẩm Y Y đưa bánh quy còn cho cả bọn, dặn dò: “Cố gắng học hành cho nhé!”
“Vâng ạ!” Trong mắt Đại Hoa loáng thoáng ánh lệ.
Sau khi lũ trẻ khuất, Thẩm Y Y mới xoay trở nhà.
Đại Bảo và Nhị Bảo cùng với Vượng Tài và các chị họ đến trường.
Bởi vì đều từng học, nên tất thảy đều học lớp một.
bởi vì học sinh lớp một quá đông, nên nhà trường tạm thời chia thành bốn lớp A, B, C, D, đợi đến khi thi vượt cấp mới xếp lớp .
Đại Bảo và Nhị Bảo cùng với Vượng Tài đều ở lớp A. Nhị Hoa và Tiểu Hoa chia tới lớp B, còn Đại Hoa thì ở lớp D.
Thế là cả đám chia , Đại Bảo, Nhị Bảo và Vượng Tài cùng về lớp A.
Lý Thiết Trụ, Lý Cẩu Đản và Từ Cẩm Hiên cũng ở lớp A.
Lúc , Lý Thiết Trụ đang ở cửa lớp, thấy Đại Bảo và bọn trẻ đang đến gần, bỗng đầu nhỏ gì đó với Lý Cẩu Đản.
Lý Cẩu Đản liền chui tọt phòng học, nhanh tay đóng cửa .
Nhị Bảo thấy Lý Cẩu Đản thế mà giở trò, liền chạy tới, nhân lúc còn kịp đóng cửa hẳn, quát lớn: “Thử ăn một cước của Lão Tôn đây!”
“Rầm!” Một cú đá mạnh cánh cửa. Lý Cẩu Đản vững bên trong, loạng choạng ngã lăn , bật òa lên.
Lý Thiết Trụ với vẻ mặt u ám bước , gằn giọng: “Lý Nhị Bảo, mày dám ức h.i.ế.p em tao!”
“Ai ức h.i.ế.p nó chứ? Rõ ràng là nó đóng cửa cho bọn mà!” Nhị Bảo hùng hồn cãi .
“Ai thấy nó đóng cửa?” Lý Thiết Trụ liếc mắt u ám những bạn học xung quanh. Lúc , trong phòng lớp A chỉ chừng mười đứa trẻ, đa đều nhỏ hơn Lý Thiết Trụ.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/index.php/trong-sinh-cung-chong-cu-nuoi-con-thanh-tai/chuong-153.html.]
Cộng thêm đây Lý Thiết Trụ thường chơi bời lêu lổng cùng đám Hà Vệ Đông, tuy lớn thì chẳng mấy bận tâm, nhưng trong mắt lũ trẻ trong thôn, bọn chúng chẳng khác nào mấy tên tiểu bá vương, ngang ngược hống hách, đứa nào dám chọc ghẹo, đứa nấy đều câm như hến.
Thấy , Lý Thiết Trụ càng thêm đắc ý, ánh mắt hằm hè Nhị Bảo, thò một chân : “Mày dám đ.á.n.h em trai tao, cho mày hai lựa chọn: Một là mày tự giác quỳ xuống lau giày cho tao! Hai là tao đ.á.n.h mày cho tới khi mày quỳ xuống lau giày cho tao!”
“Sợ ư? Vậy thì…”
Lời còn dứt, Nhị Bảo sáng rực đôi mắt: “Thật ? Cậu thật sự đ.á.n.h với ?”
Gà Mái Leo Núi
Ngay cả khi tập võ, Nhị Bảo chẳng ngán Lý Thiết Trụ, huống hồ giờ chút công phu trong . Kể từ khi đ.á.n.h bại Hà Vệ Đông, vẫn luôn canh cánh trong lòng việc khiêu chiến Lý Thiết Trụ, chỉ là tìm dịp. Bây giờ cuối cùng cũng bắt cơ hội, hai con mắt Nhị Bảo sáng rực.
Điều khiến Lý Thiết Trụ cho rằng Nhị Bảo đang khiêu khích , lập tức sục sôi ý máu, liền xông tới động thủ…
Bỗng một giọng đầy vẻ kinh ngạc mừng rỡ cất lên: “Nhị Bảo, cuối cùng cũng chịu đ.á.n.h Lý Thiết Trụ ? Mau mau mau, xem!”
Quay đầu , Hà Vệ Đông đang dẫn theo hai tên đàn em của là Hà Phú Quý và Lưu Quán Quân tới, gương mặt tươi rói.
Lý Thiết Trụ chững , từ vụ bắt cá hôm nọ, với đám Hà Vệ Đông khẩu chiến một trận. Lần đó, đám Hà Vệ Đông còn nhận cá của Thẩm Y Y, lúc thấy họ tới, liền đinh ninh bọn chúng sẽ về phe Nhị Bảo, mặt chống lưng cho . Bọn họ đông như , đương nhiên Lý Thiết Trụ phận thể chọi , liền khạc một bãi nước bọt, thầm nhủ hảo hán chấp nhất cái thiệt mắt, sẽ một ngày, mối thù , nợ cũ , đều sẽ đòi đủ cả!
“Chính đ.á.n.h mà.” Nhị Bảo , thấy Lý Thiết Trụ đang định lách qua để chuồn phòng học, liền vội vã chặn mặt Lý Thiết Trụ: “Này, chẳng ban nãy sẽ đ.á.n.h cho quỳ xuống lau giày ? Cậu đ.á.n.h , đánh? Sợ sệt hả?”
Lý Thiết Trụ siết chặt nắm đấm, nghĩ bụng Nhị Bảo đang Hà Vệ Đông chống lưng nên mới dám sỉ nhục , liền tức tối đáp trả: “Mày bớt giở trò đê tiện, nếu Hà Vệ Đông giúp mày, tao sớm một đòn đ.á.n.h c.h.ế.t mày !”
“Hà Vệ Đông giúp ? Chẳng thấy Hà Vệ Đông giúp bao giờ!”
“Không , Lý Thiết Trụ, hề ý giúp đỡ nó , cứ việc tay, cam đoan sẽ nhúng .”
là một sự hiểu lầm lớn, Nhị Bảo và Hà Vệ Đông luống cuống giải thích.
Lý Thiết Trụ tin, vẫn cố chấp tin rằng Hà Vệ Đông sẽ giúp Nhị Bảo, liền lôi tuột Lý Cẩu Đản đang thút thít trong phòng học.
Nhị Bảo sững sờ Lý Thiết Trụ bỏ chạy, ánh mắt u ám sang Hà Vệ Đông: “Nếu tới, với đ.á.n.h .”
Hà Vệ Đông: “...” Lại còn trách móc ?
Hà Vệ Đông giải thích: “Chuyện liên quan gì đến , Nhị Bảo , là do Lý Thiết Trụ tự hèn nhát thì …”
Lời còn dứt, Nhị Bảo cắt ngang, hưng phấn : “Hà Vệ Đông, với tỉ thí thêm một trận nữa xem ? Lần chúng cược cỏ heo nữa. Nếu thua, nhận đại ca, đàn em của , thế nào?”
???
“Tại, tại chứ?” Hà Vệ Đông vô thức hỏi một câu.
“Bởi vì thể dọa Lý Thiết Trụ chạy té khói, nếu mà đại ca của , chẳng Thiết Trụ thấy là sẽ khiếp vía bỏ chạy ngay ?” Nhị Bảo tỏ vẻ khao khát.
“...” Hà Vệ Đông thật tình mắng cho một trận, lẽ nào cái giá đỡ cho để oai ? còn lớn hơn , còn bắt nhận đại ca ư? là mơ giữa ban ngày!
Hà Vệ Đông buồn để ý đến , thẳng phòng học, tìm một chỗ phía xuống.
Nhị Bảo lẽo đẽo theo , ngay cạnh Hà Vệ Đông.
Hà Vệ Đông ngớ : “Cậu cạnh gì?”
“Bây giờ chỉ chịu với .” Nhị Bảo đáp lời.
Hà Vệ Đông ngó đầu tìm Hà Phú Quý và Lưu Quán Quân, phát hiện hai bé sát vách, quây quần bên .
Nhị Bảo vênh váo : “Họ vứt bỏ , lạc đàn, chỉ bỏ rơi , còn chủ động tới bạn cùng bàn với , nên đàn em của !”