Trọng Sinh: Cùng Chồng Cũ Nuôi Con Thành Tài - Chương 155

Cập nhật lúc: 2025-10-09 06:37:05
Lượt xem: 4

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/8Uw8rOeVOM

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

Về đến nhà, Thẩm Y Y ngạc nhiên thấy Lý Thâm về. Anh đang ở trong sân gầu nước giếng lên.

"Cha!" Tiểu Bảo thấy cha bé, hào hứng, chạy tới ôm một cái.

Lý Thâm dùng một tay bế bé lên, về phía vợ , vẻ mặt tuấn tú rạng rỡ hẳn lên: "Bà xã, em về đấy?"

"Anh đoán xem nào." Thẩm Y Y chọc ghẹo một câu.

"Em đến nhà Cường Tử tìm vợ chú hả?" Lý Thâm đoán.

"Không ." Thẩm Y Y lắc đầu, vòng vo nữa: "Đến trường học đó. Thằng con nhà , ngày đầu tiên học nhà trường gọi phụ , thấy giỏi cơ chứ?"

Lý Thâm: "..." Chẳng cần hỏi cũng là ai , đúng là cái thằng Nhị Bảo oắt con chứ ai!

"Bởi vì đ.á.n.h ?"

Thẩm Y Y gật đầu lắc: "Cũng hẳn là . Người đ.á.n.h , còn nó thì ở bên cạnh hùa theo loạn."

Lý Thâm: "..." là chuyện mà thằng hai nhà thể .

Trêu chọc thằng con trai xong, Thẩm Y Y bảo Tiểu Bảo chơi với Lang Nha. Sau đó cô cùng Lý Thâm bắt tay chuẩn bữa trưa, món thịt băm rang tỏi Tứ Xuyên và trứng rán sốt cà chua, mùi thơm bay lảng bảng sang tận nhà hàng xóm.

Gà Mái Leo Núi

Vừa khéo Lý Nhị Nha tán chuyện về, thấy mùi thơm thì mắt sáng rỡ hẳn lên.

"Thịt?"

Lý Nhị Nha hít hà mùi thịt thơm lừng trong gió, lòng sướng rơn cả .

Sáng sớm chạy thị trấn sắm thịt về chế biến, quả nhiên chị dâu ba vẫn thương cô hết mực, cô lầm mà!

Lý Nhị Nha cảm động suýt rớt nước mắt, mặt mày hớn hở bước trong nhà, nhẹ nhàng rảo bước về phía bếp lò, cất tiếng hỏi: “Chị dâu ba, chị món gì mà thơm nức mũi thế...?"

Lời còn dứt, cô trông thấy rõ mồn một nồi canh khoai lang lềnh phềnh bếp, Lý Nhị Nha nhất thời á khẩu.

"Thôi đừng ngửi nữa, là nhà thím hai sát vách đang nấu đấy." Mẹ Lý như chọc thêm một cú.

Lý Nhị Nha chỉ im lặng. Ai mà thèm ăn khoai lang chứ?

Cô liền lục lọi móc một đồng bạc và mấy miếng phiếu thịt, dúi tay Giang Ái Linh: "Chị dâu ba, chị chạy chợ sắm thịt , tối nay chúng cũng ăn thịt!"

"Ôi, thôi." Giang Ái Linh vốn đang tiếc đứt ruột vì mất oan hai mươi đồng, giờ thế thì còn thấy buồn nữa, lập tức chạy tìm Lý Tam Hoành nhờ thị trấn sắm thịt. Tối nay nhất định họ thịt!

Mẹ Lý chỉ lắc đầu. Con bé , ngớ ngẩn ?

Lý Nhị Nha nào bệnh hiểm nghèo gì, chẳng qua cô tranh đua với Thẩm Y Y. Nghe tin Đại Bảo và Nhị Bảo đều tham gia cuộc thi học vượt, cô cũng liền ghi tên con trai danh sách .

Cuộc thi học vượt sẽ bắt đầu đúng một tuần khai giảng.

Đêm ngày thi học vượt, Nhị Bảo đúng là "nước đến chân mới nhảy", tối mịt mờ cứ lẽo đẽo theo hỏi han: “Mẹ ơi, cái chữ ạ? Dấu là dấu gì? Bài toán thế nào ạ?”

Khiến Thẩm Y Y bực buồn , cuối cùng Lâm đành "xách" bé đặt sang một bên, Nhị Bảo bèn ủ rũ chạy sang hỏi cả.

Chỉ thi hai môn ngữ văn và toán, thành tích ba ngày. Đại Bảo đúng như dự đoán, cả hai môn đều đạt một trăm điểm tròn trĩnh, vững vàng lên thẳng lớp hai. Tuy rằng Nhị Bảo phần lười học, nhưng những bài tập giao, bé đều nghiêm túc thành, đương nhiên cũng nghiễm nhiên đạt tiêu chuẩn.

Chỉ bấy nhiêu thôi cũng đủ khiến bé sướng rơn, lật đật chạy về báo tin mừng với đầu tiên: “Mẹ ơi, con thi học vượt thành công , ngữ văn tám mươi điểm, toán học tám mươi lăm!"

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/index.php/trong-sinh-cung-chong-cu-nuoi-con-thanh-tai/chuong-155.html.]

Tiểu Bảo lén lút móc bài thi của cả , khẽ khàng bổ sung thêm một câu: "Anh cả thi cả hai môn đều một trăm điểm ạ.”

Lập tức, hai cốc cho một cái đầu: "Em mà thi thì chắc sáu mươi... Mà , mười điểm cũng khó mà đạt nổi ."

Tiểu Bảo ôm cái đầu đau điếng, mếu máo : "Em vẫn còn nhỏ mà!"

"Hồi xưa bằng tuổi em thi sáu mươi điểm đấy!" Nhị Bảo liếc xéo Tiểu Bảo, trịnh trọng như thật.

Lập tức, bé cũng cả cốc cho một cái đầu: "Nói dối mà chẳng ngượng mồm, còn dám đ.á.n.h Tiểu Bảo ?"

Nhị Bảo cuống quýt bỏ chạy mất dép.

Đương nhiên, cũng nhiều đứa trẻ thi học vượt thành công. Không ít đứa lớn tuổi hơn một chút lựa chọn đến trường, Lý Thiết Trụ dù quá lớn tuổi so với những đứa trẻ đó, nhưng nó cũng chẳng thiết tha việc học, vì về nhà tiếp tục chơi bời lêu lổng.

Cha Lý lòng vài câu răn dạy, nhưng Lý Thiết Trụ nay ở riêng, Giang Ái Linh cho ông nhúng tay , ông đành lực bất tòng tâm, bất lực để mặc cho con trai.

Ngoài , đám Đại Hoa, Vượng Tài và Hà Vệ Đông cũng đều thi đậu lên lớp hai. Trong đó, Đại Hoa là học sinh nữ lớn tuổi nhất lớp.

Từ Cẩm Hiên dù cũng cha thầy giáo, tuy đó đến trường nhưng cha dạy dỗ từ sớm, hơn nữa bài thi quá khó, nên bé cũng lên lớp hai.

Khi Mẹ Lý tin, bà chỉ im lặng. Hình như bà đoán con gái bà đang toan tính điều gì .

"Con bé , tranh đua với nhà thằng hai ? Tham vọng của nó vẻ lớn thì ?"

Sau khi Đại Bảo và Nhị Bảo tới trường, Thẩm Y Y ở nhà chăm sóc Tiểu Bảo. Mỗi ngày, ngoài việc sách và vui đùa cùng thằng bé, thời gian nhàn rỗi khiến cô khỏi cảm thấy tẻ nhạt. Cô dày công chuẩn bao món ăn ngon. Bởi , Đại Bảo và Nhị Bảo tan học về nhà lúc nào cũng đủ thứ bánh trái thơm lừng. Đôi khi, Thẩm Y Y còn gói ghém một ít bảo hai em mang chia sẻ cùng bạn bè.

Bạn bè của Đại Bảo vốn nhiều. Sau khi tới trường, thằng bé càng trở nên trầm tính hơn. Ngoài Nhị Bảo , mà Đại Bảo thường xuyên lui tới chỉ Vượng Tài.

Chủ nhiệm lớp của bọn trẻ vẫn là cô giáo Tiểu Ngô. Cô giáo Tiểu Ngô vì chuyện mà từng tìm đến Thẩm Y Y, nghi ngờ rằng tính cách của Đại Bảo từng chịu tổn thương tâm lý nào đó , bảo thằng bé quá đỗi hướng nội. Thẩm Y Y xong càng hoảng sợ. Bởi vì, ở nhà, Đại Bảo vẫn lạc quan, hoạt bát. Thằng bé ưa thích trò chuyện cùng cô về chuyện học hành, hăng hái việc nhà, mà khi dạy dỗ Nhị Bảo thì chẳng nương nhẹ tay nào. Cô thật sự Đại Bảo bất kỳ tổn thương tâm lý nào.

là cô quá vô tư ?

Thẩm Y Y khỏi nghi hoặc. Về nhà, cô lập tức để ý quan sát. Cô phát hiện thật Đại Bảo vẫn thích trò chuyện với . Cô bèn hỏi thẳng thằng bé. Qua đó, cô mới rằng thằng bé cảm thấy những đứa học trò trong lớp đều quá ngây thơ, nên chơi đùa cùng bọn chúng thế nào cho .

Thẩm Y Y: "..." Được , đúng là đứa trẻ sớm thông minh.

Để chuyển hướng sự chú ý của Đại Bảo, Thẩm Y Y bắt đầu nghĩ cách dạy thằng bé những điều khác. Bởi thế, hằng ngày Đại Bảo thêm hai việc học mới: luyện thư pháp và học tiếng Anh. Mà khi so sánh, Nhị Bảo ồn ào, hoạt bát hơn Đại Bảo nhiều. Kể từ khi Đại Bảo học, tới bữa cơm thì Thẩm Y Y khó lòng thấy mặt nó.

Nếu hỏi thằng bé đang gì ư? Thằng bé chẳng gì cả. Tan học về, nó sẽ đeo cái sọt cắt cỏ lợn cùng mấy đứa nhà Hà Vệ Đông. Chỉ với một ít thời gian khi tan trường, thằng bé vẫn thể kiếm năm, sáu công điểm.

Quan hệ của nó với mấy đứa Hà Vệ Đông ngày càng khăng khít. Có một , Thẩm Y Y còn Hà Vệ Đông gọi nó là " cả".

Thẩm Y Y!!!

Cô giáo Tiểu Ngô thì cũng mực yêu mến Nhị Bảo, một nữa chạy đến tìm Thẩm Y Y, Nhị Bảo thường xuyên cầm đầu lớp quậy phá. Bởi thế, những bạn học khác cũng hùa theo Nhị Bảo loạn, hy vọng Thẩm Y Y thể giúp quản lý thằng bé. Thẩm Y Y chỉ cho cô giáo một kế: để Nhị Bảo lớp phó kỷ luật. Cô giáo Tiểu Ngô đúng theo lời cô, kết quả…

Buổi tối, Nhị Bảo oai phong lẫm liệt chạy về với Thẩm Y Y: "Mẹ ơi, con lên cán bộ trong lớp ! Lớp phó kỷ luật đấy ạ! Anh cả còn nhé!"

Thẩm Y Y đang giặt quần áo, cố nén tiếng : "À, chức vụ để gì?"

"Quản lý kỷ luật!" Giọng Nhị Bảo đầy vẻ kiêu hãnh: "Ai mà dám trò chuyện, con vỗ bàn một cái là bọn chúng im re ngay tắp lự. Đến cô giáo cũng tấm tắc khen con!"

"Giỏi quá!" Thẩm Y Y giơ ngón tay cái lên tán thưởng. Nhị Bảo càng đà tới.

 

Loading...