Trọng Sinh: Cùng Chồng Cũ Nuôi Con Thành Tài - Chương 158

Cập nhật lúc: 2025-10-09 06:37:08
Lượt xem: 2

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/1LSyKCkOr4

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

Trong căn nhà nhỏ.

Sau buổi học, Đại Bảo và Nhị Bảo về nhà, thấy ai cũng chẳng lấy lạ. Đôi khi vẫn thường dắt Tiểu Bảo chơi đó. Hai em buông cặp sách xuống, cầm lấy giỏ tre, chạy đồng cùng đám trẻ nhà Hà Vệ Đông cắt cỏ lợn.

Khi trời chạng vạng, Đại Bảo và Nhị Bảo cắt cỏ lợn xong về đến nhà vẫn thấy cha và Tiểu Bảo . Hai em liền chạy sang nhà sát vách hỏi thăm bà nội. Bà nội cho , khi tan , bà đón Tiểu Bảo về vườn nhà . Còn cha chúng thì vẻ vội vàng lắm, thành phố từ sớm.

"Anh cả ơi, cha sẽ gặp chuyện gì đó chứ?" Hai em về nhà hỏi.

"Cha sẽ ." Đại Bảo quả quyết.

" , đúng , cha chắc chắn sẽ gặp chuyện chẳng lành ." Nhị Bảo vội vàng phụ họa, lập tức xoa xoa bụng: "Anh cả ơi, em đói bụng quá !"

"Đợi một lát." Đại Bảo lấy chiếc chìa khóa đeo cổ áo, mở cánh tủ treo tường, bên trong đầy ắp những món quà vặt.

Đại Bảo lấy hai chiếc bánh bông lan mềm xốp, cùng với hai cái bánh quy.

Nhị Bảo phía thấy mà khỏi ngưỡng mộ: "Anh cả ơi, chỉ đưa chìa khóa cho đưa cho em giữ?"

Đại Bảo liếc em trai, vênh mặt đáp: "Vì cả!"

Thật dáng lớn!

Nhị Bảo thấy cũng tự điều hỏi thêm nữa, sợ cả đ.á.n.h cho một trận.

Cánh tủ nhỏ là nơi Thẩm Y Y cất riêng đồ ăn vặt. Sở dĩ khóa , một là vì Tiểu Bảo vốn là đứa bé ham ăn, nếu cất kỹ thì dù bao nhiêu đồ ăn vặt cũng đủ cho bé. Hai là tuy Nhị Bảo đứa tham ăn vặt, nhưng mấy món hấp dẫn bé hơn cơm nhiều, ăn nhiều sẽ chẳng ăn cơm nữa. lo ngày nhà, các con sẽ đói, nên mới đưa chìa khóa cho Đại Bảo giữ, vì tính tình Đại Bảo trầm hơn Nhị Bảo nhiều.

Hai em ăn đến khi lửng mà vẫn thấy cha về, Đại Bảo liền xắn tay áo lên: "Chúng tự nấu cơm ăn !"

Nói , bé rửa nồi vo gạo, bắt tay công việc nấu cơm.

Nhị Bảo con cá còn thịt đang đất, cũng xắn tay áo, xổm xuống thớt, chuẩn sơ chế.

Đại Bảo ngang qua hỏi em: "Em đấy?"

"Em thấy cha mấy !" Nhị Bảo hất nhẹ cằm, tự tin .

Thấy , Đại Bảo cũng ngăn cản, khi cho gạo nồi hấp cơm xong, bé ôm một bó rau cải trắng đến rửa. Cứ thế, hai em bắt đầu chia việc nhà.

Phần nội tạng cá, Nhị Bảo xử lý, liền vứt sạch. Sau đó, bé bắt đầu chặt cá, những miếng cá lớn nhỏ đều , nhưng dù cũng thể ăn .

Đại Bảo nhóm lửa, Nhị Bảo chế biến món ăn. Bếp lò nhà bọn họ khá lớn, cao chừng hơn một mét, Nhị Bảo thoăn thoắt bưng một chiếc ghế đẩu đến.

Nhớ lời cha vẫn thường dặn, đầu tiên cho dầu, đến muối, đó là cá... Cá nhỉ?

Nhị Bảo liếc sang, thấy cá vẫn còn đặt bên bếp lò: "Anh cả, mau mau mau, mau giúp em lấy cá tới đây! A, dầu b.ắ.n , a, b.ắ.n tay em !"

Đại Bảo nhanh tay lẹ mắt, dậy bỏ cá .

Nhị Bảo thở phào nhẹ nhõm, liền nắm rau cải trắng bên cạnh cho nồi.

"Sao em bỏ cải trắng luôn thế?" Đại Bảo thắc mắc.

"Không thể bỏ ạ?" Nhị Bảo ngơ ngác hỏi.

Đại Bảo cũng... nữa.

Nhị Bảo ngửi thấy mùi khét, suýt chút nữa thì nhảy dựng lên: "Khét ! Khét ! Nước ? Nước ? Anh cả mau lấy cho em ít nước!"

Vừa la quấy, Đại Bảo vội vàng chạy ngoài lấy nước. Nhị Bảo nhận nước, đổ thẳng một gáo lớn .

Nhìn nửa nồi nước trong đó, Nhị Bảo đối mặt với ánh mắt dò xét của trai, vội vàng xua tay: "Không cả, cứ nâng lửa lên một chút là nước sẽ bay hết thôi!"

thật ?

Đại Bảo tỏ vẻ hoài nghi, còn Nhị Bảo thì chột .

Đại Bảo cúi xuống ngọn lửa, Nhị Bảo thì đậy vung nồi .

Cứ ba mươi giây mở một , đậy . Mười lăm phút , Nhị Bảo nhăn nhó: "Sao nước vẫn còn nhiều thế ?"

Vừa xong, Nhị Bảo cầm chiếc xẻng đảo lên đảo xuống. Cuối cùng, nồi thức ăn nát bét còn nhận là món gì, hai em chỉ tròn mắt .

Lúc Lý Thâm và Thẩm Y Y về đến thôn trời tối mịt. Từ xa, họ thấy khói bốc lên từ ống khói nhà , Thẩm Y Y đoán Đại Bảo và Nhị Bảo đang ở nhà nấu cơm. Tuy Lý Thâm dạy các con nấu ăn, nhưng chỉ là lý thuyết chứ thực sự để các con tự tay bao giờ. Dù đây cũng là chuyện liên quan đến củi lửa, nguy hiểm cao.

Thẩm Y Y chút nôn nóng, giục Lý Thâm bước nhanh hơn.

Về đến cửa nhà, hé cánh, một mùi cá tanh xộc thẳng mũi.

Thẩm Y Y bất giác cảm thấy dày cuộn trào, ói mửa. Đại Bảo và Nhị Bảo tiếng động thì , thấy phản ứng của , lập tức nóng nảy. Trong tay Nhị Bảo còn cầm một con d.a.o cá dính m.á.u me, bé chạy tới: “Mẹ, ?"

Gà Mái Leo Núi

Nhị Bảo cá xong, mùi cá bé là nặng nhất. Thẩm Y Y quả thực thể tới gần, Lý Thâm lập tức nhấc bổng thằng bé nhà lên.

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/index.php/trong-sinh-cung-chong-cu-nuoi-con-thanh-tai/chuong-158.html.]

Nhị Bảo nhấc bổng lên trung: “???”

Cậu bé ngớ : "Cha?"

"Con đừng vội gần con!" Vẻ mặt Lý Thâm đầy vẻ chán ghét .

Nhị Bảo...

"Cha, ?" Đại Bảo cũng sốt ruột.

"Mẹ m.a.n.g t.h.a.i .” Lý Thâm dứt lời.

"Cái gì cơ!" Tiếng Lý từ phía vọng tới. Bà đầu , nhếch miệng kéo Tiểu Bảo bước nhanh tới, vẻ mặt mừng rỡ Thẩm Y Y: "Có thai ?"

" ạ." Thẩm Y Y vuốt bụng, cũng nhịn .

Nhị Bảo kịp phản ứng: “Mẹ, chúng em gái đúng ?"

" !"

"A!" Nhị Bảo mừng quýnh cả lên, chạy thì cha bé nhấc bổng lên trung, nhưng bé cũng thèm để ý, trung hí hửng vẫy vẫy đôi chân bé nhỏ.

"Chưa chắc là em gái .” Lý Thâm nhấn mạnh: "Hơn nữa, lời cha , con tạm đừng gần con, tắm rửa sạch sẽ !"

"Mẹ?" Đôi mắt Đại Bảo sáng bừng, chăm chú .

Thẩm Y Y xoa đầu bé, gì, bỗng nhiên, giữa lúc đang hân hoan , một tiếng òa lên đầy đột ngột.

Là Tiểu Bảo.

Cậu bé lảo đảo chạy tới, miệng bé nhỏ gào : "Không em gái, huhu, em gái ạ!"

???

Tất cả đều bối rối.

Thẩm Y Y xổm xuống, lau nước mắt đầm đìa khuôn mặt con trai, ngạc nhiên buồn : "Đừng , con ? Không con vẫn luôn miệng đòi em gái ?”

"… nhưng…” Tiểu Bảo đến thở , ôm cổ , bảo: " sẽ đau lắm, đau lắm!"

Thẩm Y Y: "..." Cô Lý Thâm một cái.

Lý Thâm lúng túng sờ mũi.

Chính xác là mong của chỉ là Tiểu Bảo đừng quấn lấy vợ mà đòi em gái nữa, ai dè cuối cùng em gái thật sự đến cơ chứ?

"Mẹ ơi, đừng em gái nữa, đừng sinh em gái mà." Tiểu Bảo nghẹn ngào .

Thẩm Y Y dở dở , xoa đầu Tiểu Bảo, lòng cô mềm nhũn : " sinh em bé mà.”

" sẽ đau lắm, đau lắm..."

" là sẽ đau lắm." Thẩm Y Y kiên nhẫn : " lúc sinh Tiểu Bảo và hai con cũng đau lắm, nhưng mà so với tình yêu và niềm vui Tiểu Bảo và các mang đến cho , cảm thấy đau chút cũng cả!"

"Tiểu Bảo và các mang đến niềm vui cho ?" Tiểu Bảo lặp , lông mi cong cong còn vương một giọt nước mắt.

" ."

Vẻ mặt Đại Bảo, Nhị Bảo xúc động, Nhị Bảo la lớn: "Còn em gái cũng sẽ mang đến niềm vui cho !"

"Được thôi.” Thẩm Y Y , còn điều gì thì bỗng nhiên ngửi mùi gì đó, cô : "Đây là mùi gì thế?"

Nhị Bảo thèm để ý mà hít hà một cái, bỗng nhiên phản ứng kịp, nhảy cẫng lên: “Cá của con!”

Đại Bảo vội vàng đuổi theo.

"Anh mau giúp mấy đứa nhỏ lo liệu cái đống cá .” Thẩm Y Y thúc giục Lý Thâm.

"Vậy em về phòng nghỉ ngơi nhé, lát nữa sẽ sang.” Lý Thâm để một câu: "Tiểu Bảo, đỡ con trong."

"Mẹ, con đỡ !" Tiểu Bảo dùng tiếng non nớt , kéo tay của .

Thẩm Y Y bật , cô chỉ là m.a.n.g t.h.a.i thôi, đến nỗi yếu ớt thế chứ.

Có điều mùi cá bên ngoài đúng là khó ngửi, Thẩm Y Y đang định trở về phòng thì thấy chồng tủm tỉm cô, cô khẽ bảo: "Mẹ về nghỉ ngơi ạ!"

"Vậy con chú ý nghỉ ngơi nhé, cần gì thì cứ gọi nhé?" Mẹ Lý .

"Dạ.” Thẩm Y Y nhẹ nhàng đáp.

 

Loading...