Trọng Sinh: Cùng Chồng Cũ Nuôi Con Thành Tài - Chương 162

Cập nhật lúc: 2025-10-09 06:37:12
Lượt xem: 3

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/9KUV8bsqzA

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

Thể trạng của Thẩm Y Y , ngoại trừ việc lẽ do nội tiết tố trong đổi khi m.a.n.g t.h.a.i mà ngửi mùi tanh, còn thì chẳng triệu chứng bầu bì nào khác. Cô ăn ngon ngủ yên, vô cùng thoải mái.

Tuy nhiên, cho dù cảm thấy thỏa, Thẩm Y Y vẫn khám thai một chuyến. Đây chỉ là trách nhiệm với bản cô, mà còn là bổn phận với đứa con đang lớn dần trong bụng.

Có điều, bệnh viện ở thị trấn quy mô còn nhỏ, nhiều hạng mục thể kiểm tra kỹ lưỡng . Nếu khám thai đàng hoàng, cô vẫn ngược thành phố.

Thẩm Y Y bèn đem chuyện bàn bạc với Lý Thâm.

Thật , Lý Thâm cũng ý nghĩ tương tự. "Vậy ngày mốt chúng nhé? Anh sẽ đổi ca với đồng nghiệp, thành phố một đêm, cần vội vã."

Thẩm Y Y đồng ý. "Nếu mang theo ba đứa nhỏ, để em sang với một tiếng, nhờ trông nom các con giúp."

"Được thôi!"

Khi Thẩm Y Y chuyện với Lý, bà cụ liền căng thẳng hẳn, "Đi bệnh viện ư? Con bệnh viện gì? Con ? Hay trong con thấy khỏe chỗ nào?"

"Mẹ ơi, con , con chỉ kiểm tra một chút, xem đứa nhỏ trong bụng khỏe mạnh thôi mà," Thẩm Y Y buồn bất lực, "Phòng hờ chuyện, cho chắc ăn thôi ạ."

Mẹ Lý thì yên lòng, nhưng nhanh chần chừ , "Con thấy đau ốm gì, cần gì khám chứ?"

Bà gần như lộ rõ ba chữ "lãng phí tiền bạc" khuôn mặt.

Thẩm Y Y thì thể hiểu suy nghĩ của Lý. Dù bây giờ, trong tư tưởng của nhiều , đặc biệt là bà con nông thôn, ngay cả việc sinh nở cũng tự ở nhà, chứ đừng đến chuyện khám thai định kỳ.

hiểu thì hiểu, Thẩm Y Y điều kiện, nhất định dành cho con một môi trường thai kỳ hơn, và cũng là cho chính cô yên tâm.

Dù gì ở cái thời đại y tế còn lạc hậu , sinh con vẫn là một chuyện vô cùng nguy hiểm, mà cô còn sự giúp đỡ của hệ thống như nữa.

Sau đó, cô kiên nhẫn giải thích cho về những lợi ích của việc khám thai và những nguy hại thể xảy nếu khám.

Nói đến những hậu quả , Lý liền xua tay xua ý mấy tiếng, "Con những lời xui xẻo như ! Con và đứa nhỏ chắc chắn đều sẽ bình an vô sự."

"Vâng, ạ." Thẩm Y Y thuận miệng đáp lời.

Tóm , dù Lý vẫn tán thành việc Thẩm Y Y khám thai, nhưng bà cũng con dâu đang hỏi ý kiến bà, mà chỉ là bà hỗ trợ chăm sóc ba đứa nhỏ mà thôi.

Bà phản đối cũng vô ích. Thẩm Y Y chỉ lời bà, mà ngay cả Lý Thâm cũng sẽ về phía bà.

Huống chi bà cũng từng sẽ can thiệp chuyện nhà thằng hai, dứt khoát thêm gì nữa.

Mẹ Lý hỏi: "Vậy ngày mốt mấy giờ hai con ?"

"Chắc tầm bảy giờ sáng ngày mốt ạ." Thẩm Y Y , "Có một hạng mục để bụng đói mới thể kiểm tra , nên bọn con sớm một chút."

"Được ." Mẹ Lý , "Vậy sẽ sang sớm một chút."

Sau khi chuyện với Lý xong, Thẩm Y Y liền về nhà .

Mẹ Lý đầu , liền trông thấy Hà Chiêu Đệ vác cái bụng lớn bà, vẻ mặt thôi.

Nhất thời bà thấy đau đầu, "Thế nào? Con cũng khám thai ?"

"Mẹ ơi," Hà Chiêu Đệ ngập ngừng hỏi, "Lời em dâu , về việc kiểm tra xem đứa nhỏ trong bụng dị tật bệnh tật gì , thật ạ?"

"Giả!" Mẹ Lý, vì ngăn Hà Chiêu Đệ cũng đòi khám thai tốn kém vô ích, liền khẳng định chắc nịch, "Hồi sinh mấy đứa Đại Bân với hồi con sinh ba đứa nhỏ cũng kiểm tra , chúng nó vẫn sống khỏe mạnh cả đấy thôi?"

"Thế nhưng mà..." Hà Chiêu Đệ do dự một chút, "Chị dâu bên nhà đẻ con mấy hôm cũng sinh, nhưng con của chị c.h.ế.t non."

Gà Mái Leo Núi

Mẹ Lý nghẹn họng, đoạn phất tay dứt khoát: "Cô thì cứ ! , cha cô và chẳng đồng nào . Nếu cô khám thai, thì tự bỏ tiền túi . Cái thai thứ hai trong bụng cô cũng , khám thì tự lo liệu!"

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/index.php/trong-sinh-cung-chong-cu-nuoi-con-thanh-tai/chuong-162.html.]

Hà Chiêu Đệ động đến chuyện tiền nong, trong lòng liền giật tỉnh táo .

Để nuôi cái thai trong bụng lúc , cô dốc hết tiền bạc. Giờ đây, cuộc sống vốn eo hẹp càng khó khăn trăm bề, cô chẳng còn đồng nào mà khám thai nữa.

Lý Thâm và Thẩm Y Y khám thai, đương nhiên chẳng giấu giếm ba đứa nhỏ. Họ còn dặn dò lũ trẻ rằng đêm nay sẽ ngủ thành phố sáng mai mới trở về.

Lúc , Đại Bảo và Nhị Bảo thoải mái để cha . Nhị Bảo còn lớn tiếng tuyên bố: "Cha, cứ yên tâm ạ! Con nhất định sẽ chăm sóc cho trong nhà, cha đừng lo lo nhé!"

Lời dứt, Đại Bảo thản nhiên sửa lời em trai: "Là lo lo chứ!"

Nhị Bảo: "..." Cậu nhớ rõ ràng là ' lo lắng' mà, tự dưng thành 'lo lo ' nhỉ?

Đại Bảo và Nhị Bảo chẳng gì khúc mắc, chỉ Tiểu Bảo thì chút rắc rối ——

"Mẹ, dẫn con ?" Tiểu Bảo ôm c.h.ặ.t t.a.y , cọ cọ nũng, "Mẹ dẫn con theo với ạ?"

Thẩm Y Y vốn mềm lòng, yếu vía, huống hồ đứa bé đáng yêu mềm mại chính là Tiểu Bảo nhà . Cô đành : " công chuyện quan trọng, thể dắt Tiểu Bảo cùng con trai ạ."

"Có thể cùng mà, con ngoan lắm lắm luôn." Tiểu Bảo quả quyết .

"Vậy con hỏi cha xem thể dẫn con ." Chuyện Thẩm Y Y giải quyết , đẩy cho Lý Thâm là xong chuyện.

"Không cần ơi~" Tiểu Bảo tuy còn nhỏ nhưng khôn lanh lắm, chiêu chẳng ăn thua gì với cha . Thằng bé bĩu môi chúm chím, ôm chặt lấy nũng tiếp: "Chỉ cần đồng ý, cha sẽ lời ngay thôi."

"Sao ? Cha lời ." Thẩm Y Y ý trêu ghẹo đứa trẻ, "Dáng vẻ cha hung dữ đó, ngay cả tướng quân cũng chịu thua."

"Không , cha lời , cha cũng sẽ đ.á.n.h ." Tiểu Bảo lắc đầu lia lịa.

Tiểu Bảo còn là đứa trẻ khờ dại ngày , cứ mãi tin những lời dối, nào là ' đ.á.n.h cha' 'đứa bé đáng thương mỗi ngày chỉ ăn một viên kẹo' nữa. Theo tuổi tác dần lớn lên, thằng bé càng ý thức mới là đầu trong căn nhà .

Cha thể nhất định tác dụng, nhưng thì nhất định sẽ tác dụng!

Thẩm Y Y??? Cả trai con cũng chẳng khôn lanh bằng con đấy!

Thẩm Y Y tức giận buồn , véo má phúng phính của thằng bé, "Vậy giờ con khôn đấy ?"

Tiểu Bảo khanh khách, tiếp tục nũng: "Mẹ ơi, cho con nha~"

"Không !" Thẩm Y Y kéo thằng bé , "Con ngoan ngoãn một chút. Mẹ với cha lo việc, chơi, thể dẫn con cùng. Chờ khi nào chơi mới dắt con theo nhé!"

"..." Tiểu Bảo bĩu môi. Thằng bé quyết thì trời sập cũng chẳng ai lay chuyển nổi, chỉ đành nhấn mạnh: "Vậy nhất định dẫn con theo đó!"

"Lần chơi sẽ dẫn con ." Thẩm Y Y dễ mắc mưu của Tiểu Bảo.

Đừng tưởng rằng cô chút tâm tư nhỏ bé của con, đồ quỷ con ranh mãnh!

Tiểu Bảo: "..." Mẹ đúng là thông minh thật đấy.

Ngày hôm , Thẩm Y Y và Lý Thâm rời nhà từ lúc bảy giờ sáng.

Đến bệnh viện thành phố cũng tầm mười giờ. Đầu tiên, họ kiểm tra một hạng mục bắt buộc lúc bụng đói. Kiểm tra xong thì vẫn đến giờ ăn trưa, Lý Thâm bèn đến nhà ăn của bệnh viện, đưa cho chị nhân viên hai đồng bạc để nhờ hâm nóng phần cơm cặp lồng mà hai vợ chồng mang theo.

Sau khi dùng bữa, họ tiếp tục kiểm tra những mục khác. Cả hai bận rộn một phen, đợi đến khi nhận kết quả, thai nhi chẳng gì đáng ngại thì vợ chồng mới thở phào nhẹ nhõm.

Tìm một quán trọ, phòng, Lý Thâm liền đun nước trong chiếc ấm tích, để vợ nước nóng mà tắm gội. Đến lúc , sự mệt mỏi mới vơi phần nào.

Đêm , hai vợ chồng cũng dạo chơi. Bữa tối vẫn là Lý Thâm ghé tiệm cơm Quốc Doanh mua về.

Do đêm hôm cả hai vợ chồng đều ngủ sớm, nên sáng hôm cũng thức dậy từ sớm. Họ vội vàng trở về nhà ngay, mà thong thả dùng bữa sáng, đó ghé thư viện thành phố một chuyến, mượn về vài ba cuốn sách báo để Đại Bảo cái .

Đến đúng mười hai giờ trưa, hai vợ chồng mới chậm rãi bước lên chuyến xe đò để về nhà.

Loading...