Trọng Sinh: Cùng Chồng Cũ Nuôi Con Thành Tài - Chương 164

Cập nhật lúc: 2025-10-09 06:38:33
Lượt xem: 5

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/1B8nPQWmqZ

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

Tiếng "rầm!" khô khốc vang lên.

Một đàn ông vận bộ đồ đen trùm kín mít, vì chạy quá nhanh, cẩn thận va chiếc xe đạp đang đậu trong góc của Thẩm Y Y. Chiếc xe đổ kềnh, gã cũng lảo đảo ngã lăn , chúi thẳng về phía Thẩm Y Y.

Tiếng hô "Đứng !" từ phía vọng đến.

Gã đàn ông trong cơn hoảng loạn tột độ, thấy mặt cái giỏ xe, liền vô thức ném một gói đồ giỏ xe của cô, bật dậy chuẩn bỏ chạy.

Thẩm Y Y mặc đồ đen nọ bỏ đồ giỏ xe của , những đang đuổi theo phía . Khóe miệng cô khẽ co giật, gã ... định kéo cô vòng xoáy ?

Vốn dĩ cô cũng chẳng bận tâm chuyện gã đụng ngã xe đạp của , nhưng lôi cô tội vạ thế ... Xin , cô cũng lương thiện đến mức cam chịu như .

Cô trực tiếp vớ lấy tảng gạch vỡ chỏng chơ gần đó, chút do dự giáng mạnh xuống đầu gã.

lúc đó, đàn ông ngẩng phắt đầu lên. Thẩm Y Y thấy rõ khuôn mặt gã, và gã cũng thấy cô.

Và tảng gạch trong tay Thẩm Y Y vẫn chút do dự mà giáng thẳng lên đỉnh đầu gã.

“Hự!” Đầu gã vỡ toác, m.á.u túa , sưng vù ngay lập tức. Gã nghiến chặt răng, rít lên một tiếng đau đớn, “Thẩm Y Y!”

“Lâm Gia Đống!” Thẩm Y Y lạnh một tiếng, giơ tảng gạch lên cao, giáng thêm một đòn nữa, mạnh tay hơn hẳn đầu.

“Cô điên !” Lâm Gia Đống kịp né, đầu gã hứng trọn một nhát nữa.

"Đứng !" Lâm Gia Đống dứt lời, Hồng Tụ Chương phía chạy tới áp sát. Lâm Gia Đống còn kịp đôi co với Thẩm Y Y, đành ba chân bốn cẳng chuồn thẳng.

Trước khi bỏ chạy, ngoái cái sọt lưng Thẩm Y Y, thoáng do dự một chút, nhưng cuối cùng cũng chẳng đoái hoài gì đến món đồ , chỉ ném một câu: "Cô cũng mau chạy ! Tự lo liệu cho !"

Mẹ nó chứ, tự lo cho cái nỗi gì!

Nếu cơ thể Thẩm Y Y lúc tiện động thủ xô xát, cô nhất định tóm cổ Lâm Gia Đống mà ném cho đám đang đuổi theo phía .

Đương nhiên, cô thể dễ dàng bỏ qua cho Lâm Gia Đống như . Thẩm Y Y vớ lấy một viên gạch, nhắm thẳng lưng Lâm Gia Đống, ném mạnh một cái.

Đột nhiên một cơn đau thấu xương ập đến, Lâm Gia Đống loạng choạng, phắt , trừng mắt Thẩm Y Y, "Cô!"

Lời còn dứt, thấy đám đang ào tới gần, liền vội vàng chạy mất.

Thẩm Y Y bên cũng vội vàng ném bộ đồ đạc trong sọt trong gian riêng của .

Mấy thanh niên chạy tới, chằm chằm Thẩm Y Y đầy vẻ hung tợn, định chất vấn cô quan hệ gì với tên bỏ chạy đằng .

Thẩm Y Y nhanh nhảu mở miệng: "Người nãy chạy con đường phía đông, cho nếm mấy viên gạch , thương, chắc chắn chạy xa , các nhanh chóng đuổi theo , nhất định tóm !"

"Không đúng, các dừng để gì? Nhanh chân mà đuổi theo chứ! Tên đó chắc chắn là phần tử xa chuyên chuyện trái phép, ghét cay ghét đắng hạng như , dám khinh thường xã hội chủ nghĩa! Nếu thể giờ đang chút bất tiện, cũng xông lên tóm cổ …"

"Này, mấy đây, mấy thật sự là yếu kém quá chừng! giúp mấy cản bước tên đó lâu la như , thế mà giờ các mới đuổi tới đây! Đã chậm chạp thế còn đòi nghỉ ngơi ? Thể lực rốt cuộc chẳng bằng nổi một mống con gái như ? Ấy c.h.ế.t, sắp thoát , còn nhanh chân lên!"

Mấy thanh niên: "..." Vẻ mặt vốn đang hùng hổ trong nháy mắt đờ đẫn, ngẩn tò te. Họ cảm thấy hổ ngượng ngùng giọng điệu miệt thị trong lời của cô, mấy lời định thốt cũng bay biến mất, đành theo bản năng chạy theo phương hướng mà Thẩm Y Y chỉ.

Trong đó một thanh niên chạy vài bước mới kịp phản ứng , phắt đầu, ánh mắt đầy vẻ nghi kỵ dừng cái sọt đằng lưng Thẩm Y Y, toan trở .

Thẩm Y Y " cẩn thận" lật ngược cái sọt lưng , tấm vải bạt che phía trượt xuống, để lộ một cái sọt trống mắt thanh niên.

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/index.php/trong-sinh-cung-chong-cu-nuoi-con-thanh-tai/chuong-164.html.]

Cậu khựng một chút, nghi hoặc nhíu chặt mày, chẳng lẽ lầm ư?

Thẩm Y Y trừng mắt, còn thêm điều gì đó.

Thiếu niên nhớ tới những lời lẽ đanh thép cô dùng để mắng mỏ bọn họ vô dụng, lập tức giật thon thót, ba chân bốn cẳng chạy vội bắt .

Cậu mới vô dụng!

Chờ bóng lưng đám khuất dạng, Thẩm Y Y nhướng mày, hy vọng bọn họ thể nên chuyện, nhất là tóm Lâm Gia Đống!

Cô chậm rãi nhặt cái sọt lên, lên xe đạp, thong thả về nhà.

Gà Mái Leo Núi

Mãi đến khi gần đến cổng làng, Thẩm Y Y mới lấy đồ đạc từ gian riêng , đặt trở sọt. Tiện thể cô xem xem Lâm Gia Đống ném thứ gì sọt của – chà, hóa là một gói trang sức vàng bạc lấp lánh, bên trong nào là vòng tay bằng vàng, vòng bạc, vòng tay, dây chuyền ngọc, còn vài món trang sức hình cá vàng nhỏ...

Thẩm Y Y , những thứ đều là của cải mà gia đình họ Lâm đưa cho Lâm Gia Đống khi về nông thôn lao động.

Thế nhưng ở kiếp , Lâm Gia Đống đả động đến những món đồ . Cho đến khi trở về thành phố, mấy thứ mới trở nên giá trị, trở thành vốn liếng quý giá giúp "đông sơn tái khởi", gây dựng sự nghiệp.

Kiếp , chẳng ngờ đem mấy món đồ chợ đen bán, hẳn là đang cần đổi lấy chút tiền bạc xoay xở?

Thẩm Y Y nhớ tới cái nhà Giang Ái Linh, giống y hệt loài đỉa đói cứ bám riết lấy Lâm Gia Đống để bòn rút, liền chẳng khó đoán vì đem mấy món đồ ngoài đổi tiền.

mà... chuyện liên quan gì đến cô chứ? Một khi vứt sọt của cô , thì đó chính là đồ của cô thôi.

Thẩm Y Y nhếch nhẹ khóe môi, cất đồ trong gian riêng, gót về nhà!

Về đến nhà, Thẩm Y Y mang theo một cân thịt ba chỉ loại ngon cùng cái chân giò qua nhà hàng xóm, khéo gặp Lý Đại Bân đang cửa.

"Anh cả," Thẩm Y Y gọi Lý Đại Bân , đưa xấp thịt và chân giò cho .

Lý Đại Bân đó Lý dặn dò, nếu Thẩm Y Y đưa tiền, chắc chắn sẽ chẳng từ chối, nhưng đằng là thịt... Năm nay nhà sống thật chật vật, hơn nửa năm nay chẳng miếng thịt nào. Anh thì cũng , nhưng vợ đang mang thai, nhất định bồi bổ chút dinh dưỡng. Bởi , dù còn chút ngại ngùng, vẫn nhận lấy, đoạn khẽ : "Vậy thì cảm ơn em dâu nhé."

Thẩm Y Y khẽ mấy tiếng cho qua chuyện, định bụng nhà tìm Tiểu Bảo.

Mẹ Lý dắt Tiểu Bảo từ trong nhà bước , trông thấy xấp thịt heo và cái chân giò tay Lý Đại Bân liền "À" một tiếng đầy ngạc nhiên: "Sao mang nhiều thịt tới thế con?"

Thẩm Y Y cũng chẳng giải thích cặn kẽ, chỉ : "Con thấy mấy miếng thịt trông việc lắm, mà hai hôm Thâm mới lĩnh lương, bảo mua chút thịt về biếu cha . Còn về cái chân giò , là vì chị dâu cả đang mang thai, con kịp sang thăm hỏi nên mua thêm cái mang qua biếu chị bồi bổ."

Lời , nhưng sáng suốt nào hiểu Thẩm Y Y thế là để tạ ơn bà cùng cả Lý Đại Bân sang giúp cô thu hoạch rau hai hôm đó.

Thấy cô , Lý cũng chẳng tiện từ chối thêm, chỉ hiền mà nhận lấy.

Đợi Thẩm Y Y về nhà , bà liền chạy sang thủ thỉ với cha Lý: " còn tính nhân dịp , bảo thằng cả sang giúp đỡ, cốt để hai nhà thêm phần gắn bó, nào ngờ nhà thằng hai rạch ròi đến thế, thế mà mang cả thịt lẫn chân giò sang biếu sòng phẳng như thế!"

"Phân rạch ròi cũng cái của nó, như thì đỡ nảy sinh nhiều mâu thuẫn." Cha Lý rít một thuốc, cái tẩu là Thẩm Y Y mua cho ông, nên ông trân trọng vô cùng.

"Rạch ròi quá hóa xa lạ, còn gì là tình nghĩa gia đình nữa chứ?" Mẹ Lý vẫn lầm bầm.

Cha Lý liếc vợ một cái, đoạn cầm tẩu t.h.u.ố.c gõ nhẹ đầu bà: "Nhà thằng ba thì chẳng rạch ròi như nhà thằng hai nhé, hôm qua còn vác hết đống củi bà nhặt về tống bếp nhà nó, đấy là cái thứ ' một nhà' mà bà đấy ?"

Mẹ Lý thì nghẹn họng, bỗng chốc thấy nhà thằng hai rạch ròi như cũng hóa .

 

Loading...