Trọng Sinh: Cùng Chồng Cũ Nuôi Con Thành Tài - Chương 167

Cập nhật lúc: 2025-10-09 06:38:36
Lượt xem: 3

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/6pnusGzWm9

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

Lâm Gia Đống bắt , nhưng một mực chịu nhận tội. Hơn nữa, vì nhanh tay nhét tang vật túi Thẩm Y Y, nên công an thể tìm thấy chứng cứ gì . Sau khi giam giữ một tuần, thả tự do.

Lúc thả , Lâm Gia Đống bầm dập vết thương, còn gãy một cẳng chân. Trông t.h.ả.m hại vô cùng, chẳng còn chút sức sống nào.

Chuyện đây họ báo công an, khiến bà con trong thôn công an "giáo d.ụ.c tư tưởng", ít ghi thù trong lòng. Nay thừa cơ hội mà "đánh kẻ chạy ".

Đến cả ông Ngưu, vẫn chở Lâm Gia Đống, cũng lưng cho quá giang chiếc xe bò của .

Giang Uyển Nhu đành cầu cứu đến nhà chị gái và rể .

Lý Tam Hoành và Giang Ái Linh sợ đời chê , chịu mặt ban ngày. Phải đợi đến lúc nhá nhem tối, Lý Tam Hoành mới miễn cưỡng cõng về nhà.

Suốt mấy ngày liền đó, Lâm Gia Đống dám khỏi nhà, chỉ quanh quẩn ở nhà để dưỡng thương.

Tuy cần đến đội sản xuất việc, nhưng trong thôn đôi khi cũng những việc lặt vặt cần . Thế nhưng, đều ngầm hiểu mà gọi đến bọn họ, thành , họ chẳng kiếm công điểm nào.

Lâm Gia Đống vốn là thanh niên trí thức. Nhà họ Giang chẳng giúp đỡ, còn bên nhà họ Lý thì khỏi nhắc đến. Ngay cả Giang Ái Linh cũng lo sợ vạ lây, thường tìm cách né tránh mỗi khi ngoài cùng Giang Uyển Nhu.

Bởi , cuộc sống của họ trong thôn ngày càng thêm khốn khó.

Một bận, Thẩm Y Y tình cờ chạm mặt Giang Uyển Nhu. Cô gái Thẩm Y Y bằng ánh mắt đầy căm hờn, gằn giọng: “A Đống nông nỗi , tất thảy đều tại cô! Nếu cô đ.á.n.h thương, thì đến nỗi bắt bớ!”

“Vậy nhắc đến chuyện toan kéo xuống nước?” Thẩm Y Y đáp trả, tay nhặt một viên đá đất, lật lật ngắm nghía, khoé môi khẽ nhếch, ánh mắt nửa nửa Giang Uyển Nhu.

Giang Uyển Nhu chút kiêng dè, rụt lùi một bước, nghiến răng : “Cô đúng là đồ phụ nữ độc ác, một ngày sẽ gặp báo ứng!”

Thẩm Y Y chỉ bộ ném viên đá, mà Giang Uyển Nhu vội vàng bỏ chạy.

“Bốp!” Thẩm Y Y giáng viên đá xuống đất.

“Á!” Giang Uyển Nhu vì quá căng thẳng mà theo phản xạ thét lên một tiếng, tự vấp ngã chới với.

Quay đầu , cô mới Thẩm Y Y trêu chọc, tức tối bỏ .

Thẩm Y Y khẽ “xùy” một tiếng. Cô cúi đầu, thấy Tiểu Bảo đang tròn xoe mắt ngưỡng mộ , lục trong túi áo một chiếc khăn tay nhỏ: “Mẹ ơi, lau tay ạ.”

Thằng bé vốn sạch sẽ, lúc nào trong túi cũng thủ sẵn một chiếc khăn tay.

Thẩm Y Y ngẩn . Cô cầm lấy chiếc khăn tay nhỏ của con, lau sạch tay véo má thằng bé, hỏi: “Thằng ranh con, con học ai mà khôn thế hả?”

“Là học ạ?” Tiểu Bảo tròn xoe mắt ngỡ ngàng.

Thẩm Y Y khẽ nhíu mày. Té thằng bé Tiểu Bảo nhà cô trời sinh cái thấu đáo, phân biệt trái chăng?

Sau khi nộp xong thuế lương thực, đến lượt ngày phân chia lúa gạo cho dân làng.

Năm nay Lý Thâm ở đội vận tải, dĩ nhiên còn công điểm ở hợp tác xã.

may mắn là Đại Bảo và Nhị Bảo vẫn thường xuyên cắt cỏ lợn, cũng kiếm chút đỉnh công điểm. Hơn nữa, Trần Giai Di đây nợ Thẩm Y Y ba mươi đồng bạc, cũng lấy công điểm để gán nợ cho cô.

cảnh của Trần Giai Di bây giờ trong thôn đến nỗi khốn đốn như Lâm Gia Đống và Giang Uyển Nhu, nhưng vì gây tai tiếng động trời, cô cũng chẳng thể ngẩng mặt lên .

Thế nên, tỏ hào phóng lạ thường, khi dùng công điểm để đền nợ cho Thẩm Y Y thì quả thật hề do dự chút nào.

Thậm chí, cô còn nhỏ giọng xin cô: “Y Y , chúng hoà ? Giờ dứt tình với Lâm Gia Đống , bọn họ khiến danh tiếng tan nát đến nông nỗi , từ nay về , bọn họ chính là kẻ thù của !”

Thẩm Y Y ngẩn .

Phải chăng cô thấy Lâm Gia Đống giờ đây thê t.h.ả.m như , nên hả hê vì gả cho ?

Rồi còn hoà với cô… chẳng lẽ là vì nghĩ cô cũng xem Lâm Gia Đống và Giang Uyển Nhu là kẻ thù, cùng chung chiến tuyến với cô, đó tìm cách kiếm chác từ cô chăng?

Tiếc , cô chẳng hề hận thù Lâm Gia Đống và Giang Uyển Nhu, chỉ đơn thuần là thấy chán ghét bọn họ mà thôi!

Thẩm Y Y khẽ mỉm, lạnh nhạt : “Thôi thì, những tính toán của cô xem như uổng phí .”

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/index.php/trong-sinh-cung-chong-cu-nuoi-con-thanh-tai/chuong-167.html.]

Trần Giai Di cứng đờ , nhưng mặt hề lộ vẻ ngạc nhiên.

sớm đoán kết cục . Thẩm Y Y bây giờ chẳng còn là Thẩm Y Y ngày xưa, còn dễ lừa gạt như thế nữa.

chỉ là thử xem . Nếu thật sự thể lành với Thẩm Y Y thì cũng chẳng mất mát gì.

“Thôi , cưỡng cầu .” Trần Giai Di thở dài, chán nản mang phần lương thực còn của .

Thẩm Y Y im lặng. Trải qua bao nhiêu sóng gió, tính nết Trần Giai Di tuy vẫn y nguyên, nhưng cô cách liệu cơm gắp mắm hơn nhiều.

thêm công điểm Trần Giai Di gán nợ, nhưng chừng đó vẫn chẳng đủ cho một nhà năm miệng ăn.

Thẩm Y Y bỏ tiền mua thêm một trăm năm mươi cân lương thực khô, việc khiến cả thôn xôn xao, ai nấy đều kinh ngạc.

Cô vẫn giải thích rằng lương thực là để gửi về cho bên ngoại, và ai dám phản bác.

Ai cũng gia cảnh nhà cô bây giờ khấm khá hơn , Lý Thâm công tác ở đội vận tải, nên việc bỏ một tiền lớn đến để mua lương thực cũng chuyện lạ.

Chẳng qua, những kẻ ngứa mắt thì ít. Họ rỉ tai Lý : “Chị Hai , bên sui gia còn chu cấp gì cho con dâu chị nữa ? Hay là... con bé đang quá sức chăm lo cho nhà đẻ nhỉ? Thằng Thâm tuy đồng lương, nhưng còn nuôi cả nhà, giờ vợ nó mang bầu, bao nhiêu thứ cần chi tiêu. Chuyện , chị với cô con dâu đó một tiếng mới !”

Cái mưu đồ ly gián quả thực trắng trợn quá đỗi.

chuyện Thẩm Y Y bỏ tiền mua lương thực gửi về bên ngoại, trong lòng cũng dấy lên chút tị nạnh.

Tuy nhiên, bà hiểu rõ Thẩm Y Y là năng lực, hạng thể nắn bóp thế nào cũng .

Bởi , những bà đều cố nuốt cục tức, chỉ về nhà cằn nhằn với ông chồng chứ chẳng dám mảy may xích mích với con dâu.

Lần , bà cũng đang định bụng về nhà than vãn với chồng, kịp câu nào kẻ nhảy tìm cách phá bĩnh.

Có kẻ dám ly gián mối quan hệ giữa bà với vợ chồng thằng hai, Lý lập tức tỉnh táo hẳn, buông lời mắng trả chút nể nang:

cho mà ! Ngày bên sui gia nhà vẫn luôn hết lòng giúp đỡ vợ chồng thằng bé. Ấy là bởi họ thương con thương cháu, nỡ chúng chịu cảnh thiếu thốn! Thằng Thâm với con dâu đều là những đứa trẻ hiếu thảo, điều, năng lực kiếm tiền, thì đương nhiên báo đáp công ơn bên sui gia nhà thật tử tế!”

“Mua chút lương thực gửi về ăn thua gì? Bà tưởng ai cũng thâm độc như bà ? Lòng lang sói! khinh cái loại ch.ó c.ắ.n áo rách, lo chuyện bao đồng! Biến cho khuất mắt!”

Dứt lời, bà vớ ngay cây chổi rơm ở góc nhà, xua đuổi kẻ lắm điều khỏi cửa.

Đuổi khách mời mà đến xong, Lý mới bần thần ngẫm nghĩ những lời .

Ừm, thể phủ nhận, những lời bà thốt quả thực chí lý vô cùng!

Ngày , bên sui gia hết lòng giúp đỡ vợ chồng thằng hai, thì bây giờ nhận chút lương thực đáng là bao? Dù cho lương lậu của Lý Thâm chi tiêu hết sạch, thì bên sui gia cũng sẽ đành lòng khoanh tay !

tự thông suốt xong, nỗi tị nạnh trong lòng phút chốc tan biến, đó là niềm vui khấp khởi.

lúc , Thẩm Y Y bước sang.

Ban nãy, Lý mắng khá to tiếng, cô ở nhà cũng thấy mồn một. Đoán chừng kẻ đến rỉa rói bên tai chồng, cô tính bụng sang xem thế nào, nào ngờ chẳng thấy bóng dáng kẻ , trái chỉ thấy Lý đang ngẩn ngơ tủm tỉm.

Trong lòng cô thấy buồn chẳng : “Mẹ, đang gì mà vui ạ?”

“Ấy, con dâu hai đấy ? Con sang đây việc gì ?” Lý thấy Thẩm Y Y bước , vội vàng tới đỡ cô.

Thẩm Y Y thoáng ngạc nhiên.

“Mẹ?” Thẩm Y Y dè dặt hỏi, hiểu vì lẽ gì chồng ý đỡ đần cô.

cũng kịp hồn, nét mặt thoáng chút lúng túng.

Bà vốn khúm núm nịnh bợ. Chỉ là từ khi Thẩm Y Y mang thai, mỗi bận cô sang bên , Lý Thâm và ba đứa nhỏ đều luân phiên dìu cô, hoặc dặn dò cẩn thận đỡ đần cô.

Gà Mái Leo Núi

Lâu dần, bà vẻ cũng "lây" thói . Thành thử khi thấy con dâu hai bước sang, bà theo bản năng mà đưa tay đỡ lấy…

chuyện thì ? Tuyệt nhiên ! Nếu , chẳng bà sẽ mất hết thể diện !

 

Loading...