Trọng Sinh: Cùng Chồng Cũ Nuôi Con Thành Tài - Chương 175
Cập nhật lúc: 2025-10-09 06:38:44
Lượt xem: 2
Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới
mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!
MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!
Thẩm Y Y đoán quả sai, quả nhiên đẻ cô tới ngày thứ ba.
Hôm , Đại Bảo, Nhị Bảo tan học về, cơm nước đấy nhưng vẫn thấy Lý Thâm trở . Thẩm Y Y ở cửa ngóng trông một lát, thấy Lý Thâm đang chở ai đó về.
Thẩm Y Y nhận phía , nét mặt tươi rói, chờ khi bóng dáng họ khuất dần khúc quanh thì mới vội vàng chạy đón: "Mẹ!"
"Ôi chao! Con cẩn thận một chút chứ." Mẹ Thẩm thấy con gái bụng mang chửa mà tất tả tới, vội vàng nhảy xuống xe đạp, cằn nhằn: "Cuống quýt cả lên, con bây giờ bụng to thế nào ?"
Gà Mái Leo Núi
"Mẹ ơi." Thẩm Y Y nép lòng Thẩm: "Con nhớ lắm."
"Đã còn y hệt đứa trẻ con, thật chẳng cả." Mẹ Thẩm trách cứ, nhưng thực khóe miệng cong lên tận mang tai , bà vỗ vỗ lưng con gái.
Lý Thâm dừng xe đạp, mỉm hai con. Thực là đang ngắm vợ nũng.
Hai con quấn quýt một hồi, mấy đứa nhỏ từ trong nhà cũng ùa , đồng thanh reo lớn: "Bà ngoại!"
"Ôi chao!" Mẹ Thẩm vội vàng chạy đến ôm chầm lấy mấy đứa cháu ngoại. Chẳng mấy chốc, tiếng động, Lý cũng tới, thấy Thẩm thì vui mừng mặt: "Chị thông gia đấy ư?"
"Chị thông gia ơi!" Mẹ Thẩm cũng chào đón, hai thông gia tay bắt mặt mừng, hỏi han đủ điều.
Cứ thế ồn ào một chập.
Mãi đến chín giờ tối, chuẩn ngủ thì nhà mới yên tĩnh trở .
Đương nhiên Thẩm ngủ chung với Thẩm Y Y, còn Lý Thâm thì sang phòng lớn bên cạnh ngủ cùng với mấy đứa nhỏ.
Thẩm Y Y sắp xếp mấy bao lớn bao bé Thẩm mang đến, trong đó ít quần áo bé con, khăn mặt, tã lót, bình sữa và cả sữa bột, cùng với thực phẩm bổ dưỡng dành cho sản phụ. Ngoài còn một ít thức quà vặt mua cho lũ trẻ ăn.
Thẩm Y Y cảm động xót xa, bước qua xoa bóp vai cho : "Từ xa mà xách vác nhiều đồ , chắc chắn mệt mỏi lắm ạ?"
"Không mệt chút nào!" Mẹ Thẩm xua xua tay: "Chỉ là một ít đồ thôi, con nào yếu ớt chứ? Được , cần xoa bóp vai cho , con đang m.a.n.g t.h.a.i thì nghỉ ngơi đầy đủ, đừng để mệt nhọc,..."
"Con bóp vai một lát thì thấm tháp gì ?" Thẩm Y Y vẫn ngừng tay, Thẩm cũng cứ để mặc con gái.
Họ định ngày hai mươi tháng Tư sẽ đến bệnh viện , tức là ngày mốt.
Ngày hôm , Thẩm dọn đồ đến bệnh viện cho Thẩm Y Y. Khi Lý Thâm chuẩn xong, bà còn cố ý kiểm tra xem bỏ sót thứ gì , ngờ sắm sửa đến mức đầy đủ cả .
Lúc , Lý Thâm cất công nhờ bạn bè sắm sửa ít đồ dùng cho tròn con vuông, đồ dùng cho trẻ nhỏ cũng đấy.
Về phần những món đồ Thẩm mang đến, ít thứ trùng với đồ Lý Thâm sắm. Mẹ Thẩm chẳng những phiền lòng mà còn mừng thầm trong bụng.
Giữa trưa, Lý về, ghé qua một chuyến: "Đồ đạc chuẩn xong ? Có cái gì cần giúp ?"
"Đều chuẩn xong ." Mẹ Thẩm , chỉ chỉ hai cái túi vải lớn cất trong góc: "Đều là Lý Thâm thu xếp, hơn nữa cẩn thận."
Mẹ Lý : "Lý Thâm ở phương diện kinh nghiệm, lúc Y Y sinh mấy đứa nhỏ đều là tự nó chăm sóc, ngay cả cũng xen tay ."
Mẹ Thẩm hài lòng gật đầu, con gái là Lý Thâm hết mực săn sóc con.
"Ngày mai định xe bò ? Có lấy theo một ít cỏ khô , đến lúc đó xe bò đỡ xóc nảy hơn, thêm phần êm ái." Mẹ Lý hỏi.
"Không cần , Lý Thâm nhờ mượn xe ." Mẹ Thẩm : "Đến lúc đó chở bọn ."
Vốn dĩ Thẩm cũng lo lắng đoạn đường xóc nảy, con gái bụng lớn chắc chắn bất tiện. Bà từng hỏi mượn chiếc xe con của bạn ông Thẩm, nhưng Lý Thâm cần, bảo cách xoay sở xe.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/index.php/trong-sinh-cung-chong-cu-nuoi-con-thanh-tai/chuong-175.html.]
Hôm nay ở tổ vận tải, bạn bè lái xe chắc chắn ít, lẽ mượn một chiếc xe cũng là chuyện khó khăn gì cho cam. Mẹ Thẩm gặng hỏi nữa.
Mẹ Lý hề Lý Thâm mượn xe, cứ ngỡ là nhờ vả bà thông gia nên cũng chẳng hỏi thêm, chỉ : "Vậy chuẩn ít lương khô để ăn đường nhé."
"Không cần , mang theo ít lương khô đến đây ." Mẹ Thẩm đáp: "Lý Thâm cũng chuẩn khá nhiều, sáng mai chỉ cần thêm mấy cái bánh bao là ."
"Vậy cũng ." Mẹ Lý tiếc nuối vì cảm thấy chẳng giúp gì.
Chạng vạng, Lý Thâm vẫn trở về.
Mẹ Thẩm cùng Đại Bảo, Nhị Bảo đang lúi húi gian bếp. Nhị Bảo hớn hở khoe: "Bà ngoại ơi, con nhiều món ăn đó!"
"Thật ? Con món gì nào?" Mẹ Thẩm hiền hậu : "Kể cho bà ngoại xem!"
Nhị Bảo tự đắc kể vanh vách một loạt món ăn, chọc cho Thẩm tít mắt, cứ ngỡ là bé đang đùa.
Nhị Bảo để chứng minh tài năng của , liền cầm chiếc xẻng xào rau đó, khiến Thẩm suýt nữa thì ngạc nhiên đến sững sờ.
Sau đó, khi phần lớn công việc nội trợ trong nhà từ đến nay đều do Đại Bảo và Nhị Bảo quán xuyến, ánh mắt bà về phía con gái liền chan chứa thêm mấy phần trách cứ.
Thẩm Y Y giả vờ vô tội: "Không con việc , là mấy đứa nhỏ cho con mà."
Dừng một chút, cô nhỏ giọng mách lẻo: "Nếu con việc còn mắng nữa chứ!"
Mẹ Thẩm cao giọng: "Con còn..." dám ấm ức nữa ?
"Mẹ, vẫn từ bỏ cái ý định đó thế?" Mẹ Thẩm còn dứt lời, Nhị Bảo cắt ngang, răn dạy : "Mẹ còn học cả mách lẻo nữa! Con bao nhiêu , cho việc là mệt! Mẹ chỉ cần chú ý nghỉ ngơi là , công việc con, cả, còn cha nữa mà. Cha con chúng con mà hưởng. Nếu hết chuyện , cha, cả và con còn gì nữa đây?"
Mẹ Thẩm: "???"
Nhị Bảo xong, phồng má về phía Thẩm, càu nhàu: "Bà ngoại, bà giúp con mấy câu với con, thể lời như ? Thật sự là quá khiến hao tâm tổn trí, ngay cả cha con cũng đành chịu với thôi!"
Mẹ Thẩm: "???"
Nhìn với vẻ mặt ngẩn ngơ, Thẩm Y Y cố nén nụ , liếc Thẩm một cái : "Mẹ , đừng nghi ngờ, những lời đều là thật đấy!"
Mẹ Thẩm lườm con gái một cái đầy giận dỗi, kịp thốt nên lời.
Nhị Bảo bỗng lên tiếng: "Bà ngoại, bà xem kìa, mỉm ! Mẹ còn nữa chứ! Chẳng chút nào tỏ hối cả! Không , con tức giận đây ."
"Đừng tức giận, đừng tức giận, lát nữa bà ngoại sẽ dạy dỗ con, chắc chắn sẽ khiến con lời." Mẹ Thẩm vội vàng an ủi bé.
"Ừm!" Nhị Bảo gật đầu chắc nịch, khi ghé sát tai Thẩm nhỏ giọng dặn dò: " mà bà ngoại, bà dạy dỗ nhẹ nhàng thôi là , đừng nghiêm khắc quá! Mẹ con mỏng manh lắm, nếu tức giận con sợ sẽ ảnh hưởng đến sức khỏe."
Phụt!
Mẹ Thẩm suýt nữa thì bật thành tiếng, xoa đầu Nhị Bảo: "Ừ ừ, bà ngoại !"
Bấy giờ Nhị Bảo mới hài lòng, chạy tới bưng bê thức ăn, xới cơm.
Mẹ Thẩm bóng lưng bé, chăm chỉ như một con ong thợ. Đại Bảo thì đang cọ nồi rửa bát, thậm chí Tiểu Bảo cũng đang giúp đỡ việc nhà, hai xới cơm thì bé bê bàn.
Mẹ Thẩm liếc con gái: "Gả cho một đàn ông tử tế như , còn sinh ba đứa con trai ngoan ngoãn, thật sự con tích đức bao nhiêu đời mới phúc phần ."
"Chín trăm chín mươi chín kiếp thì !" Thẩm Y Y đùa đáp , ôm cánh tay , : "Hơn nữa chỉ thế, con còn hai đấng sinh thành bụng nhất đời nữa chứ. Mẹ ơi, con thương nhiều lắm."