Trọng Sinh: Cùng Chồng Cũ Nuôi Con Thành Tài - Chương 18

Cập nhật lúc: 2025-10-08 15:18:03
Lượt xem: 24

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/Vt6cHAxjv

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

Suy nghĩ dứt, cánh cửa gỗ mặt liền “két” mở .

“Anh Thâm.” Thẩm Y Y hé đầu , ánh mắt mong chờ : “Anh ngủ cùng ba con em ? Giường rộng lắm.”

Cô mặc chiếc áo ngắn tay, bên là quần đùi mát mẻ, để lộ đôi chân thon dài. Lý Thâm vội vã mặt , còn kịp định thần về những gì Thẩm Y Y , vô thức thốt lên: “Không…”

Lời dứt, chợt bừng tỉnh những gì Thẩm Y Y , sửa nhưng cô gái nhỏ mặt lộ vẻ thất vọng, khẽ đáp: “Vậy thì thôi . Thế để ba đứa nhỏ ngủ chung với em ? Em sẽ chăm sóc chúng thật .”

Lý Thâm xen nhưng chẳng tìm kẽ hở nào, chỉ đành cụt hứng ậm ừ: “Ừm…”

Thế là Lý Thâm đành lủi thủi về căn phòng nhỏ của , trằn trọc mãi đến quá nửa đêm mới chợp mắt .

Còn về phía Thẩm Y Y, dẫu vẫn còn tiếc nuối vì ngủ chung với Lý Thâm, nhưng thể ôm ba đứa con trai bé bỏng lòng, cô cảm thấy vô cùng mãn nguyện, giấc ngủ cũng vì thế mà ngon lành lạ thường.

Gà Mái Leo Núi

Thẩm Y Y dậy sớm chuẩn bữa sáng cho Lý Thâm. Vốn định thức giấc lúc năm giờ, nhưng vẫn lỡ mất một chút, mãi đến năm giờ rưỡi mới mở mắt.

Giờ đây thu, trời còn vương chút se lạnh, ba đứa trẻ co ro cuộn tròn trong chăn. Thẩm Y Y nhẹ nhàng đắp thêm chăn cho chúng.

Cô khoác vội chiếc áo, thắp một cây nến gian bếp, bắt đầu nhào bột.

Bột nhào xong, ngoài cửa vọng đến tiếng động.

Thẩm Y Y đầu , bắt gặp ánh mắt còn ngái ngủ của đàn ông ở cửa.

Lý Thâm thấy cô, giật , cơn buồn ngủ đều tan biến: “Sao em dậy sớm thế?”

Thẩm Y Y: “Sao cũng dậy sớm thế?”

Cả hai cùng thốt lên một lúc.

“Em dậy bữa sáng.”

“Anh dậy bữa sáng.”

Lại cùng lúc.

Hai im lặng giây lát. Thẩm Y Y lên tiếng: “Bữa sáng cứ để em , về nghỉ thêm một lát . Chốc nữa còn nữa chứ.”

Lý Thâm khó tin hỏi : “Em... là bữa sáng cho ư?”

!” Thẩm Y Y , chỉ gật đầu, tay vẫn thoăn thoắt cắt bột thành sợi.

Lý Thâm im lặng hồi lâu. Anh lời cô ngoài mà bước , rửa sạch chiếc nồi bắt đầu đun nước.

Thẩm Y Y thử khuyên vài câu, nhưng lay chuyển , đành thôi.

phụ nhóm lửa, cô bèn cắt thêm mấy lát thịt khô cho , đó bỏ mì sợi . Chẳng mấy chốc, mùi thơm của món mì lan tỏa khắp gian bếp.

Vớt mì cho bát, cô tráng thêm mấy quả trứng gà đặt lên . Hai bát mì thơm phức thành, chỉ ngửi thôi thấy cồn cào ruột gan.

Trong suốt quá trình đó, Lý Thâm lặng lẽ nhóm lửa. Đôi lúc, ánh mắt trầm tư cô. Mái tóc đen dày của cô buộc gọn gàng , một lọn tóc con lòa xòa gò má, khiến gương mặt vốn hiền hòa càng thêm phần dịu dàng.

Trong buổi sáng yên ả , cảnh tượng hiện lên thật đỗi ấm áp.

Bưng mì nhà chính, hai mới cùng rửa mặt.

Thẩm Y Y rửa mặt xong, Lý Thâm bàn. Anh vội ăn mà dường như đang đợi cô.

xuống, phát hiện trong bát thêm một quả trứng gà.

tráng ba quả, bỏ hai quả bát của Lý Thâm, còn cô chỉ ăn một quả.

Cô gắp trả : “Anh Thâm , em ăn một quả là đủ . Chốc nữa còn việc vất vả, cứ ăn nhiều một chút .”

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/index.php/trong-sinh-cung-chong-cu-nuoi-con-thanh-tai/chuong-18.html.]

Lý Thâm còn gắp trả , nhưng cô nhanh tay bưng bát tránh , còn lườm một cái. Lý Thâm đành thôi, bắt đầu ăn từng miếng lớn.

Thẩm Y Y ăn vội như , cô ăn từng miếng nhỏ, tìm chuyện để : “Hôm nay em định huyện một chuyến.”

Lý Thâm khựng , ngẩng đầu cô. Anh như ngờ cô chủ động trò chuyện với . Bởi lẽ, nếu là đây, cô từng một lời với .

Thẩm Y Y giải thích: “Chắc những thứ em gửi gắm cũng tới , em lấy. Hơn nữa, em kéo mấy miếng vải, may cho ba đứa con mấy bộ quần áo mới, và còn sắp đông , trong nhà cũng nhiều thứ sắm sửa.”

“Ừm.” Lý Thâm đáp, cảm thấy dường như chút lạnh nhạt, bèn thêm: “Em , dẫn ba đứa nhỏ đồng việc, cứ để chúng tự chơi ở đó.”

“Không cần.” Thẩm Y Y : “Không bên nhà chính sẽ ở nhà nấu cơm ? Nếu là ở nhà, em nhờ trông giúp một lát, em sẽ cố gắng về buổi trưa.” Đương nhiên, nếu là Giang Ái Linh thì cô sẽ nhờ vả.

Lý Thâm gật đầu.

Thẩm Y Y hỏi: “Anh thứ gì mua ? Em mua về cho .”

Lý Thâm lắc đầu: “Anh mua.”

Thẩm Y Y lầm lì ít , nhưng , cô sẽ tính toán lo liệu giúp .

Lý Thâm ăn xong bữa sáng, tiếng kẻng báo giờ điểm.

Thẩm Y Y bảo cứ để bát đó, lát cô sẽ rửa. Lần từ chối, về phòng của .

Thẩm Y Y nhân lúc , cầm ấm tích của , đến nhà bếp dùng nước sạch rửa, đó rót nước nóng đun .

Thấy tới nhà bếp, cô đưa ấm tích cho : “Nhớ uống nhiều nước.”

Lý Thâm khựng , mới nhận lấy, đó đưa năm tờ bạc Đại đoàn kết trong tay cho cô: “Cũng mua cho em vài bộ.”

“…” Thẩm Y Y năm tờ bạc Đại đoàn kết đó, nhận: “Sao, nhiều tiền như ?”

“Trước đây còn dành dụm một khoản.” Lý Thâm giống như giải thích dài dòng, trực tiếp nhét tiền trong tay cô: “Anh , bữa sáng em còn ăn xong, mau ăn .”

Nói xong, cầm cuốc, liềm, đeo bi đông nước lên vai mà .

Thẩm Y Y: “…” Cô lặng lẽ nhận lấy tiền, trong lòng ấm áp, ừm, Thâm của cô đúng là một đàn ông !

Ăn xong bữa sáng, dọn dẹp nhà cửa, đó Thẩm Y Y đến gian nhà bên cạnh, phát hiện nấu cơm bên nhà chính hôm nay là Đại Hoa.

Đại Hoa thấy Thẩm Y Y, kinh ngạc thấp thỏm lo sợ: “Thím, thím hai, thím tìm con?”

Cô bé tính khí thím hai chẳng lấy gì , văn hóa, xinh , gia đình còn rủng rỉnh tiền của, cho nên Đại Hoa khỏi cảm thấy tự ti.

.” Thẩm Y Y . Thực ấn tượng gì với Đại Hoa, chỉ nhớ cô bé gả sớm, nhưng gả về nhà chồng chẳng mấy khá giả, tính tình hiền lành, hướng nội, nhưng siêng năng thành thật. Giao ba đứa nhỏ cho cô bé, cô cũng thấy yên tâm phần nào.

“Hôm nay con ở nhà nấu cơm ? Có thể giúp thím trông ba đứa nhỏ một lát ? Buổi trưa thím sẽ về.”

“Được ạ, thím hai.” Đại Hoa chút do dự , trong đó còn ẩn chứa chút ý lấy lòng.

Thẩm Y Y nhíu mày, tính cách của Đại Hoa phần nhút nhát, nhưng cô gì, lấy ba hào tiền chuẩn sẵn, đút túi của Đại Hoa: “Cảm ơn con, đây là tiền thím hai cho con mua cây kem mút mà ăn.”

“Thím hai, cần ạ…” Đại Hoa đây là thù lao Thẩm Y Y cho cô bé, định rút tiền trả cho cô.

Thẩm Y Y giữ tay của cô bé: “Cứ cầm lấy .”

Đại Hoa chỉ thể thôi.

Thẩm Y Y đang chuẩn về, chợt để ý thấy biểu cảm sợ hãi của Đại Hoa cùng với hình gầy gò như bộ xương, rốt cuộc vẫn nỡ lòng nào mà hỏi: “Con ăn cơm ?”

Đại Hoa gật đầu lia lịa: “Ăn ạ.”

Vừa xong, bụng của cô bé vang lên tiếng ột ột, lập tức chút ngượng ngùng.

 

Loading...