Trọng Sinh: Cùng Chồng Cũ Nuôi Con Thành Tài - Chương 180
Cập nhật lúc: 2025-10-09 06:38:49
Lượt xem: 3
Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới
mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!
https://s.shopee.vn/6pnusGzWm9
MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!
"Cũng chẳng cha giờ thế nào ." Nhị Bảo thì thầm, "Liệu sinh em ?"
"Sao mà sinh nhanh ?" Đại Bảo vẫn điềm tĩnh đáp, "Chắc mấy ngày nữa ."
"Chẳng sẽ là em trai em gái nhỉ." Nhị Bảo .
"Cả hai đều thể." Đại Bảo đáp.
"Chắc giờ đang đau lắm." Nhị Bảo bỗng nhiên rầu rĩ hẳn . "Giá mà đau thì mấy. Mẹ sợ đau như , nếu em thể chịu đau thì em sẵn lòng lắm, em chẳng sợ đau !"
Đại Bảo liếc em trai một cái : " mà thực tế, chuyện đó thể nào xảy ."
"Em chứ, nhưng em thương lắm." Nhị Bảo hỏi, "Chẳng lẽ thương ?"
Đại Bảo gật đầu: "Anh cũng thương."
"Con cũng thương ." Tiểu Bảo bĩu môi, trông tủi vô cùng.
Đại Bảo và Nhị Bảo Tiểu Bảo, cả ba đứa trẻ nhỏ đều lặng thinh.
"A, ăn một gậy của lão Tôn đây!"
Một giọng bất chợt vang lên, cắt đứt dòng suy tư buồn bã của ba đứa nhỏ. Chúng phắt , thấy Lý đang hào hứng nhại câu của Tôn Ngộ Không, tủm tỉm : "Ôi chao, cái thằng khỉ Tôn Ngộ Không chuyện mà buồn thế ? Ha ha ha, buồn c.h.ế.t !"
Ba đứa nhỏ: "..." Nỗi buồn tan biến mất, chúng chăm chú lắng "Tây Du Ký".
Mấy ngày , Đại Bảo và Nhị Bảo vẫn . Hai đứa lớn hơn Tiểu Bảo nhiều, còn học, nên dù lo lắng cho nhưng cũng bộc lộ quá nhiều cảm xúc mặt.
Riêng Tiểu Bảo, tuổi còn quá nhỏ. Ngày mỗi ngày đều ở bên chăm sóc, giờ thằng bé thể nhớ cho ? Hơn nữa, thằng bé vẫn còn nhớ rõ lời cha từng việc sinh con đau đớn.
Vì thế, nhân lúc Lý để ý, thằng bé ôm con ch.ó Lang Nha, trốn góc mà thút thít.
Đại Bảo và Nhị Bảo học về thì phát hiện . Trưa hôm đó, hai em liền đưa thằng bé đến trường.
Trường học bây giờ cũng ít chị mang theo em trai em gái đến lớp học. Tuy các lớp ít hơn, nhưng cũng .
Tiểu Bảo trong lớp, lời thầy cô mà chẳng hiểu gì, cũng yên. Thằng bé cứ ngoắc ngoắc tay, trai chuyện với .
Nhị Bảo là lớp phó kỷ luật. Sau khi cô giáo Tiểu Ngô nhận những lời chỉ dẫn quý báu của Thẩm Y Y từ học kỳ , cô nắm bí quyết để quán xuyến cả lớp —— đó chính là thu phục Nhị Bảo. Chỉ cần khéo léo với Nhị Bảo là thể kiềm cặp cả lớp.
Còn về việc thế nào để thu phục Nhị Bảo ư? Cứ cho bé lớp phó kỷ luật, đó khen ngợi bé, khen , tiếp tục ngợi khen ——
"Em Lý Yến Khải , trong tiết học ngày hôm nay, em nhắc nhở các bạn chuyện giữ trật tự, duy trì kỷ luật , cho cô giáo thể an tâm giảng bài. Cô khen ngợi em ở điểm , em giỏi! Sau kỷ luật lớp học của chúng đều trông cậy em đấy, cô tin rằng em thể chuyện !"
"Em Lý Yến Khải, cô còn tưởng rằng ai giơ tay trả lời bài, ngờ em xung phong, hơn nữa còn trả lời đúng. Lúc cô bằng tuổi em cũng chắc thông minh như em mà trả lời đúng , em thật sự giỏi. Nếu em cứ giữ vững tinh thần tích cực như là ."
"Em Lý Yến Khải, em là một đứa trẻ thông minh, hiểu chuyện, ngây thơ và hoạt bát. Không chỉ siêng năng năng lực, việc của thì tự , còn giúp đỡ các bạn khác, em chính là niềm tự hào của cô!"
Thế cho nên, Nhị Bảo khi cha "đánh lừa" một trận, chìm đắm trong những lời khen ngợi của và cô Tiểu Ngô, những duy trì kỷ luật lớp mà ngay cả thái độ học tập của cũng vô cùng nghiêm túc.
Lúc Tiểu Bảo vẫy vẫy rủ chuyện, lập tức vỗ nhẹ một cái, "Im lặng, giảng bài!"
Tiểu Bảo: "..." Cậu bé cảm thấy tủi , chẳng hiểu gì sất.
Đại Bảo từ trong túi lấy một viên kẹo cho Tiểu Bảo. Tiểu Bảo ôm lấy tay cả, "Anh cả, thật !"
"Nín !" Nhị Bảo quát lớn, "Ngồi xuống! Đang trong tiết học chuyện, nếu sẽ đẩy em về chỗ cũ đấy!"
Tiểu Bảo tuy phục nhưng bé khá nhanh nhẹn, sợ hai thật sự đẩy ngoài nên ngậm kẹo trong miệng dám cựa quậy nữa.
Học kỳ , Đại Bảo cùng một chỗ với Nhị Bảo.
Sắp xếp như chủ yếu là bởi vì cô giáo Tiểu Ngô phát hiện Nhị Bảo đôi khi ham chơi. Vào những lúc cô thể kéo Nhị Bảo về với bài học, Đại Bảo thể giúp cô một tay giữ Nhị Bảo , cho nên cô bèn xếp hai em cạnh .
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/index.php/trong-sinh-cung-chong-cu-nuoi-con-thanh-tai/chuong-180.html.]
Mà lúc Tiểu Bảo đang ở giữa hai .
Cô Tiểu Ngô ở bục giảng ba đứa nhỏ khuôn mặt tương tự , đáng yêu trai, trong nháy mắt sự đáng yêu lay động.
Gà Mái Leo Núi
Cha như thế nào mới thể sinh ba đứa con trai như chứ?
Được , như Lý Thâm và Thẩm Y Y thì sinh ba đứa nhỏ đáng yêu như là !
Mà cô Tiểu Ngô, lấy một mảnh tình vắt vai, càng hâm mộ bọn họ.
Sau giờ học, Đại Bảo ruộng hái rau dại, Nhị Bảo cắt cỏ lợn, dẫn theo Tiểu Bảo cùng bọn Hà Vệ Đông.
Cắt một nửa, mấy đứa nhỏ lớp lớn tìm đến Hà Vệ Đông gây sự, chẳng vì lẽ gì, chỉ cốt để gây sự.
Từ lúc Hà Vệ Đông đ.á.n.h thua Nhị Bảo, mấy bận ép gọi Nhị Bảo bằng "đại ca", Hà Vệ Đông xem Nhị Bảo là em ruột thịt. Rồi răm rắp lời Nhị Bảo, tuy rằng rõ, nhưng cũng lầm lũi xem Nhị Bảo là thủ lĩnh của .
Có kẻ gây sự với Hà Vệ Đông, Nhị Bảo tự động nghĩ rằng nọ đang gây hấn với .
Liền xông chắn , hai bên lời qua tiếng xảy xô xát.
Đối phương năm , Nhị Bảo bên trừ Tiểu Bảo bé tí chẳng nên trò trống gì, chỉ bốn .
Nhị Bảo một chống hai đứa, nhưng cả hai đều lớn hơn ba bốn tuổi, nên khi đ.á.n.h gặp ít khó khăn. Chẳng may ăn một cú đấm, trán tức thì sưng vù một cục, đó…
Tiểu Bảo thấy liền giận dữ, cuống cuồng chạy tìm một hòn đá đưa cho trai – cái lối hành xử mà học từ cha .
Nhị Bảo nhận lấy hòn đá, dứt khoát đập xuống. Trên đầu đứa bé lập tức rách da chảy máu.
Thằng bé đối diện cảnh tượng đó cho hoảng sợ, choáng váng cả !
Cuối cùng, việc giải quyết chuyện cũng khá đơn giản, bởi vì những đứa trẻ cắt cỏ lợn ở gần đấy đều thấy hết chuyện, rõ là do mấy đứa lớn hơn kiếm chuyện .
Hơn nữa, phía Nhị Bảo cháu trai và con trai của ông đại đội trưởng là Hà Vệ Đông và Hà Phú Quý .
Có nhân chứng, cha là ông bà đại đội trưởng của thôn Thanh Thủy ở đây, cha của mấy đứa nhỏ chỉ đành chịu thua.
danh tiếng của Nhị Bảo cũng từ đó mà vang dội khắp đám trẻ con trong thôn.
Tiểu Bảo nhờ công đưa hòn đá cho trai mà Nhị Bảo coi trọng, bé theo chân trai trải qua mấy ngày rong chơi tự tại.
Chỉ là khi màn đêm buông xuống, ba đứa nhỏ vẫn còn chút buồn bã trong lòng.
Mẹ Lý tự nhiên chú ý tới chuyện , tưởng rằng là vì xa cha lâu ngày nên nhớ nhà.
Kết quả hỏi, bà mới bọn nhỏ đang lo lắng sinh em nguy hiểm và đau đớn .
Tuy luồng tư tưởng mới đang rầm rộ nơi thành thị, nhưng nhiều nơi ở nông thôn vẫn giữ nếp nghĩ cũ. Họ tin rằng sinh đông con mới là phúc, con cái đương nhiên càng nhiều càng , dù nghèo cũng cố mà sinh, một nhà đến bảy tám miệng ăn là chuyện thường tình.
Huống chi với trạc tuổi Lý, tư tưởng ăn sâu bén rễ, khó lòng đổi. Bà cho rằng phụ nữ sinh con là lẽ tự nhiên.
Hai chữ "nguy hiểm" và "đau đớn" , bao giờ lọt tâm trí bà.
Vì thế, lòng Lý bỗng chốc trở nên ngổn ngang bao nỗi.
cũng thừa nhận rằng, Lý Thâm và Thẩm Y Y dạy dỗ mấy đứa nhỏ , ít nhất là thể yên tâm rằng chúng lớn lên sẽ trở thành những kẻ bất hiếu.
Ngày thứ sáu, cũng chính là ngày Thẩm Y Y sinh con, Lý Thâm thu xếp thời gian, gọi một cú điện thoại về đội vận tải, nhờ Triệu Hữu Lương giúp đến thôn Thanh Thủy thông báo cho cha Lý, Lý cùng với ba đứa nhỏ, vợ sinh nở thuận lợi và thông báo ngày về.
Biết bình an, còn sinh cho bọn họ một cô em gái, ba đứa nhỏ vui sướng đến nỗi nhảy cẫng lên. Bắt đầu từ ngày đó, bọn nhỏ ngày nào cũng đầu ngõ ngóng đợi cha cùng em gái trở về nhà.
Ngày đó, đúng ngày cuối tuần, đến trường, ngay cả Nhị Bảo luôn thích chạy ngoài nô đùa cũng cứ thế lì trong nhà ngóng trông.