Trọng Sinh: Cùng Chồng Cũ Nuôi Con Thành Tài - Chương 187
Cập nhật lúc: 2025-10-09 06:42:07
Lượt xem: 3
Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới
mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!
https://s.shopee.vn/8pYOUfPdMO
MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!
Ngô Tiểu Mạn dáng vẻ cau mày của , lòng cô chùng xuống, cảm thấy ấm ức. Rốt cục, điểm nào ư mà cứ tránh cô như tránh hủi thế ?
Chuyện chỉ một đôi . Lòng Ngô Tiểu Mạn thực sự phần uất nghẹn, cô đẩy vội hộp cơm tay : "Dù đây cũng là đồ em mang cho , tự liệu lấy mà dùng."
Nói xong, Ngô Tiểu Mạn liền vẻ gót. Cô một quãng xa, cũng chẳng thấy tiếng ai gọi nán .
Lòng đầy giận dỗi, cô vốn định bỏ hẳn, chợt nhớ điều gì đó, liền sải bước phía hành lang, nhặt chiếc túi vải đất, đặt ngay mặt Thẩm Vũ Hoành.
Rồi từ trong túi, cô rút một phong thư: "Không là ai gửi cho , em mang đến đây cho cha."
Thẩm Vũ Hoành địa chỉ, khóe mắt giãn , nét mặt dịu dàng hẳn.
Ngô Tiểu Mạn ngay lập tức nhận , trong lòng cô, chuông báo động réo vang. Cô nhớ tới những lá thư tay gửi từ địa chỉ mà vẫn thường xuyên nhận . Trước đây cô chẳng mấy bận tâm, bởi họ của gửi trùng với họ Thẩm, cứ ngỡ là họ hàng thích gì đó...
dường như cô bỏ qua một điều quan trọng: cùng họ nghĩa là cùng m.á.u mủ ruột rà? Huống chi mỗi thư đến, tâm trạng đều phấn chấn mặt. Chẳng lẽ là...
Cảm giác bất an dâng trào, Ngô Tiểu Mạn bèn dò hỏi: "Không là thư gửi từ thủ đô, là thư của thương gửi chăng?"
"Không ." Thẩm Vũ Hoành buột miệng đáp, nhanh chóng nhận phản ứng quá vội vàng, bèn khẽ hắng giọng: "Là em gái ."
Lòng Ngô Tiểu Mạn bỗng chốc nhẹ nhõm hẳn, cô tủm tỉm : "Thôi , em hiểu mà."
"..." Thẩm Vũ Hoành luôn cảm thấy lời Ngô Tiểu Mạn hàm chứa ẩn ý gì đó.
Ngô Tiểu Mạn "vô tình" hỏi: "Anh và em gái vẻ thiết lắm nhỉ?"
"Ừm." Thẩm Vũ Hoành nhớ tới Thẩm Y Y, khóe môi khẽ nở nụ : "Con bé là em gái duy nhất trong nhà, cũng là đứa cưng chiều nhất nhà . Ai trong nhà cũng quý con bé cả."
Ngô Tiểu Mạn nhíu mày. Cô cứ đinh ninh rằng một đàn ông lạnh nhạt với nữ giới như Thẩm Vũ Hoành, bên cạnh , ngoài thì chẳng bóng hồng nào khác xuất hiện.
Không nghĩ tới còn một cô em gái? Trông yêu thương em gái đến ư?
Ngô Tiểu Mạn càng thêm hiếu kỳ: "Thế con bé là như thế nào hả ?"
Nói đến Thẩm Y Y, Thẩm Vũ Hoành cũng né tránh lời dò hỏi của Ngô Tiểu Mạn, khí chất cũng trở nên ôn hòa hơn hẳn.
Em gái là như thế nào ư? Thẩm Vũ Hoành trầm ngâm một lát, nụ vụt tắt, vẻ mặt khó chịu đáp: "Nó đúng là một đứa vô ."
"Cái gì?" Ngô Tiểu Mạn tròn mắt kinh ngạc.
Vô ? Sao dùng lời lẽ nặng nề đến thế?
"Con bé là đứa tính khí thất thường." Thẩm Vũ Hoành : "Cứ lao yêu một gã đàn ông chẳng hề đoái hoài đến nó, vì gã Sở Khanh mà lừa dối cả nhà để xuống nông thôn, cuối cùng lấy chồng nhà quê, sinh liền mấy đứa con, cách nào về thành phố nữa, thế mà còn an ủi cả nhà rằng nó sống , khiến cả nhà , ai nấy đều đau đáu ruột gan."
Thẩm Vũ Hoành càng càng hằn học. Anh cũng mới chỉ tin em gái kết hôn từ hai năm mà thôi.
Lúc mới tin tức, thực tình chẳng thể tin nổi. Đứa em gái nhỏ vẫn luôn líu tíu chạy theo lưng , mà lập gia đình !
Mà đối tượng kết hôn chẳng Lâm Gia Đống, mà là một xa lạ!
Người mà từ bé Thẩm Vũ Hoành hết lòng thương yêu chính là cô em gái Thẩm Y Y, nên đương nhiên cô em nặng lòng với Lâm Gia Đống đến nhường nào. Trong suy nghĩ của Thẩm Vũ Hoành, nếu em gái gả cho Lâm Gia Đống, hẳn là chèn ép, bắt nạt, bằng với tính khí , Y Y thể dễ dàng buông tay Lâm Gia Đống như .
Ngô Tiểu Mạn nhất thời phân biệt , liệu đây là chuyện thật, chỉ là câu chuyện mà Thẩm Vũ Hoành bịa đặt để cô còn quấn quýt bên nữa, mượn nó để ám chỉ cho cô rằng –– kết cục của việc yêu một yêu sẽ vô cùng t.h.ả.m hại.
Đầu óc Ngô Tiểu Mạn nhanh chóng xoay chuyển, một kế hoạch chợt nảy trong đầu. Cô vỗ vỗ hộp cơm của Thẩm Vũ Hoành, dặn dò: "Nhớ ăn hết, lãng phí đấy!"
Nói , cô vội vã chạy .
Thẩm Vũ Hoành chút bất ngờ theo bóng lưng khuất dần của cô, ngờ cô rời dễ dàng như . Anh nghĩ ngợi nhiều, nhặt đồ chân lên, trở về ký túc xá.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/index.php/trong-sinh-cung-chong-cu-nuoi-con-thanh-tai/chuong-187.html.]
Trước tiên, mở lá thư . Khi thấy tin em gái sinh thêm một đứa con gái, khóe môi liền cong lên một nụ cưng chiều. Đọc xuống phía , thấy Y Y hỏi thăm tình hình tình cảm của , thấy em gái dặn dò chuyện đều qua, bảo đừng mãi dừng chân tại chỗ, hãy quý trọng những gì đang mắt. Trong đầu Thẩm Vũ Hoành chợt lóe lên bóng dáng Ngô Tiểu Mạn, trầm ngâm một lúc.
Cuối cùng, lấy một tờ giấy khác, bắt đầu thư trả lời.
Viết xong thư trả lời, mới mở bưu kiện…
Hơn nửa tháng , Lý Thâm thị trấn mua thịt, tiện đường ghé bưu điện một chuyến, mang về hai bức thư.
"Hai bức cơ ?" Thẩm Y Y chút kinh ngạc.
"Cùng một địa chỉ gửi tới, nhưng tên nhận giống . Một phong là của trai em, còn một phong thư," Lý Thâm tên nhận, "Ngô Tiểu Mạn. Em cô ?"
"Chị dâu của em đấy!" Thẩm Y Y buột miệng , nhận lấy thư, giải thích với Lý Thâm: "Chị chính là đang theo đuổi trai em."
"Sao em gọi cô là chị dâu?" Lý Thâm thắc mắc: "Không bọn họ còn cưới ?"
"..." Thẩm Y Y thích thú kéo Lý Thâm gần, thì thầm: "Hay là chúng đ.á.n.h cuộc . Em đ.á.n.h cuộc trai em nhất định sẽ lấy chị Ngô Tiểu Mạn. Nếu em thắng… chuyện gì cũng em."
"Chứ từ đến giờ khi nào lời em ?" Lý Thâm hỏi ngược , ánh mắt tràn đầy cưng chiều.
Thẩm Y Y nhỏ giọng trêu chọc: "Anh thử xem?"
"...... Vợ." Ánh mắt Lý Thâm trở nên sâu thẳm, siết chặt eo cô, ý tứ cần cũng tự hiểu.
"..." Thẩm Y Y ho một tiếng, vô cùng chột .
Từ khi tin cô m.a.n.g t.h.a.i đến giờ, chỉ mới chạm cô một , đó cô vẫn cảm thấy nhịn nhục đến khó chịu. Sau đó, cô chủ động một , nhưng cũng chỉ là giải tỏa cơn thèm khát một chút, chứ thực sự thỏa mãn. Từ lúc cô sinh hạ bé Tiểu Bối đến nay hơn bốn mươi ngày, vẫn như cũ kìm nén chạm cô. Chỉ là đôi khi, đặc biệt buổi tối, cô đều thể cảm nhận ánh mắt lóe lên ánh sáng xanh thèm khát như sói đói.
Thế nên, cô cũng khỏi lo lắng, nếu một ngày nào đó cảm thấy cô hồi phục , liệu cái eo của cô còn chịu nổi ...
, lo lắng cũng chỉ là lo lắng mà thôi.
Thẩm Y Y chớp chớp mắt, thêm một chút lửa tình: "Nếu như em thua..."
Cô ghé sát bên tai nhỏ điều gì đó, xong, chính cô cũng chút ngượng ngùng, cả liền đỏ ửng lên.
Cánh tay Lý Thâm ôm chặt cô càng lúc càng chặt, rõ chút hưng phấn, giọng trở nên khàn khàn: "Thật ?"
"Thật sự," Thẩm Y Y gật gật đầu, một câu khiến Lý Thâm suýt nữa vỡ òa: "Bằng bây giờ chúng cứ luôn cũng !"
Cô còn điệu bộ hôn .
Lý Thâm: "..."
Nếu còn cô đang tán tỉnh thì đúng là đồ ngốc, cô quyến rũ đến mức chịu nổi, chẳng bận tâm điều gì nữa, sợ...
Rốt cuộc, lý trí của Lý Thâm vẫn chiến thắng nhục dục, kéo vợ xuống, giọng trầm khàn mang theo sự uất ức thỏa mãn: "Vợ, chờ một chút!"
"Anh khó chịu ?" Thẩm Y Y hỏi.
"Bác sĩ nhất là sáu mươi ngày," Lý Thâm nắm lấy tay cô .
Thẩm Y Y đành lòng : "Nếu thì cứ..."
"Chờ một chút." Lý Thâm hô hấp chút nặng nề, trấn an cô, giống như cô mới là đợi .
Thẩm Y Y: "..." Thôi .
Sau khi chuyện kết thúc, Thẩm Y Y mới mở lá thư của trai .
Gà Mái Leo Núi