Trọng Sinh: Cùng Chồng Cũ Nuôi Con Thành Tài - Chương 19

Cập nhật lúc: 2025-10-08 15:18:04
Lượt xem: 22

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/1LSyKCkOr4

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

Hôm nay là Đại Hoa ở nhà nấu cơm, dĩ nhiên bữa sáng cũng là do cô bé dậy sớm chuẩn . cô bé lanh lợi như Giang Ái Linh, chẳng thủ phần cho . Chờ đến lượt cô bé ăn, chỉ còn trơ trọi một bát cháo khoai lang loãng toẹt, đến miếng khoai hạt gạo cũng chẳng thấy .

Sau khi ăn xong tất tả ngược xuôi, quét dọn nhà cửa, rửa bát đĩa, còn gánh nước, chăm sóc mảnh vườn. Bát cháo khoai lang đó tiêu hết từ khi nào.

“Thím định nấu mì cho lũ trẻ, con ghé ăn cùng một chút cho ấm bụng.” Thẩm Y Y nhẹ giọng bảo.

“Không cần thím.” Đại Hoa vội xua tay, nhưng Thẩm Y Y lưng thẳng, cho cô bé lấy một cơ hội để từ chối.

Đại Hoa chỉ đành lẽo đẽo theo.

Về đến nhà, cô lay gọi ba đứa nhỏ dậy, dặn Đại Bảo và Nhị Bảo dắt em trai rửa mặt mũi, quần áo. Còn thì bảo Đại Hoa nhóm lửa giúp, lấy chỗ mì nhào sẵn từ sáng nấu. Theo công thức, cô cho thêm chút thịt khô và đập mấy quả trứng gà . Đại Hoa cạnh mà nước miếng cứ nuốt ừng ực.

Khi mì chín, cô chia thành bốn phần đầy đặn, cùng Đại Hoa bưng gian chính. Vừa đặt lên bàn, ba đứa trẻ mặc xong quần áo, vội vàng chạy ào .

Đại Bảo và Nhị Bảo bắt đầu ăn. Thẩm Y Y bế Tiểu Bảo đang ngái ngủ, mắt còn ngơ ngác giấc dậy, đặt lên ghế.

Đại Hoa nép một bên, rõ ràng vẫn còn e dè, thấp thỏm.

“Đại Hoa.” Thẩm Y Y gọi cô bé, chỉ bát mì còn : “Mau ăn con.”

“Bát , thật sự là phần cho con ?” Đại Hoa nuốt ực nước bọt, đôi mắt vẫn ánh lên vẻ khó tin: “Vậy thím hai ăn gì ạ?”

“Sáng thím ăn cùng chú hai con . Bát đích thị là phần của con, mau ăn .”

Đại Bảo cũng giục giã chị họ. Đến lúc , Đại Hoa mới rụt rè xuống, nhưng vẫn còn chút yên lòng.

Thẩm Y Y cũng chẳng can thiệp. Cô hiểu tính cách e dè hình thành từ lâu, chỉ dăm ba câu thể đổi. Để mặc cô bé thoải mái, lẽ mới là cách nhất lúc .

Đợi khi cả lũ ăn xong xuôi, Thẩm Y Y với ba đứa nhỏ rằng cần huyện một chuyến. Nghe , cả ba đều nhao nhao đòi theo, khiến cô dỗ dành mãi một hồi.

Vẫn là Đại Bảo mặt cả, dặn Nhị Bảo và Tiểu Bảo đừng phiền nữa, ngoan ngoãn lời. Đến lúc , hai đứa mới chịu theo.

Tiểu Bảo vẫn còn ủ rũ, cứ níu lấy tay chịu buông. Thẩm Y Y bèn chia cho mỗi đứa hai viên kẹo sữa Thỏ Trắng. Đến khi kẹo, bé mới lưu luyến dặn dò: “Vậy về sớm đó nha.”

“Buổi trưa sẽ về ngay, đến lúc đó sẽ mang đồ ăn ngon về cho ba con.” Thẩm Y Y dịu giọng hứa hẹn.

Trước đây, khi còn ở những thế giới khác mà cô từng xuyên qua, cô từng thấy những bà thương con đến mức nâng niu trong lòng bàn tay sợ vỡ, ngậm trong miệng sợ tan, hận thể hái cả vầng trăng trời xuống cho con. Hồi đó, cô tài nào hiểu nổi, thậm chí còn cho rằng đó là chiều hư con. Thế nhưng, giờ đây khi cô thật sự những đứa con của riêng , cô mới thấu hiểu cảm giác dâng hiến điều nhất đời cho chúng.

Đương nhiên, cũng là bởi vì lũ trẻ nhà cô quá đỗi ngoan ngoãn mà thôi.

Đại Hoa ngẩn tò te, cứ chằm chằm. Đây còn là thím hai mà cô bé vẫn ?

Trước khi rời , Thẩm Y Y quên dặn dò Đại Bảo và Nhị Bảo uống nhiều nước.

Tiểu Bảo còn nhỏ dại, Thẩm Y Y bèn nhờ Đại Hoa, bảo con bé ngó chừng Tiểu Bảo giúp cô. Cô nhét tay Đại Hoa hai viên kẹo sữa Thỏ Trắng nữa, mới vội vàng cất bước.

Đại đội Thanh Thủy cách huyện quá xa, chừng sáu bảy dặm đường. Nếu bộ thong thả thì mất đến bốn năm chục phút, còn nhanh cũng nửa tiếng đồng hồ.

Bình thường, trong thôn vẫn xe bò lên huyện, mỗi ngày hai chuyến đều đặn. nay đúng vụ thu hoạch, lên huyện thưa thớt, vả xe bò cũng bận rộn chở lương thực về kho nên chẳng chuyến nào.

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/index.php/trong-sinh-cung-chong-cu-nuoi-con-thanh-tai/chuong-19.html.]

Thật may, vận may của Thẩm Y Y hôm nay đến. Vừa ông Ngưu kéo xe bò chở mấy bao ngô từ đại đội Thanh Thủy lên trụ sở huyện. Tình cờ gặp cô giữa đường, ông bèn bụng cho cô nhờ.

Đi chừng hai mươi phút là đến nơi. Sau khi xuống xe, Thẩm Y Y lấy đúng mức giá thông thường của một chuyến xe bò, đưa cho ông Ngưu năm xu.

Ông Ngưu vui vẻ đón nhận.

Gà Mái Leo Núi

Thẩm Y Y ghé bưu điện tiên. Kỳ thực, chuyến chủ yếu là để nhận đồ tiếp tế từ nhà gửi lên, còn những thứ cần mua sắm thì trong gian riêng của cô cả .

Đương nhiên, những vật phẩm cũng qua tay cô ở huyện một chuyến thì mới thể lai lịch rõ ràng, tránh để ý.

Nhà gửi lên một lá thư tay, mười đồng bạc cùng với mấy loại phiếu, và một cái túi vải cũ.

Trong túi đựng chiếc áo khoác lông ấm và bộ quần bông, kèm theo hai đôi vớ mới tinh. Chiếc áo là do cô tự tay đan, còn quần bông và vớ đều là mẫu đang thịnh hành lúc bấy giờ, mua sắm cẩn thận.

Lá thư cũng là tay, kể lể đủ thứ chuyện vụn vặt trong nhà, sự đều , đại loại là dặn dò cô ở nông thôn tự chăm sóc bản . Cuối thư, cô dùng giọng văn đầy dè dặt, cho tháng chỉ gửi mười đồng, cũng quên dặn dò cô chi tiêu tiết kiệm hơn một chút.

Trong lòng Thẩm Y Y dấy lên một nỗi chua xót.

Nếu vẫn còn ràng buộc bởi phận định trong nguyên tác, lẽ giờ phút nổi cơn thịnh nộ, đó một bức thư về nhà mà trách móc keo kiệt, rằng gia đình mỗi tháng kiếm bao tiền mà chỉ gửi cho cô vẻn vẹn mười đồng, đúng là quá ư chặt chẽ.

Bởi trong nguyên tác, nhân vật cô xây dựng là một tiểu thư gia đình chiều chuộng đến mức hư hỏng.

Cha cô giữ chức xưởng trưởng xưởng cơ giới, mỗi tháng lãnh hơn sáu mươi đồng lương; cô là chủ nhiệm đường phố, lương tháng cũng hơn ba mươi đồng. Ngay cả trai đang tại ngũ trong bộ đội, mỗi tháng cũng gửi về thêm hơn hai mươi đồng.

Tổng cộng, thu nhập gia đình mỗi tháng lên tới hơn một trăm đồng. Ngần tiền mà cho cô mười lăm đồng cô chê ít, mười đồng thì quả thực thể chấp nhận .

Trong kiếp , cô hành xử y như thế, khiến cha cô tức giận mà nhập viện điều trị.

Thế nhưng, sự thật là cảnh gia đình cô sớm chẳng còn như xưa.

Sau khi cô về nông thôn, cha cô bất ngờ xuất huyết não, nhập viện cấp cứu. Từ đó về , ông mắc chứng khó , chân tay mất sự linh hoạt, thính lực cũng suy giảm, cuối cùng buộc nghỉ hưu sớm khỏi vị trí xưởng trưởng.

Mẹ cô vì túc trực chăm sóc cha, nhiều muộn về sớm, giải quyết việc riêng trong giờ , khiến công việc nảy sinh sai sót nghiêm trọng, cuối cùng cũng mất luôn chức vụ của .

Trong suốt những năm tháng đó, nguồn thu nhập duy nhất của gia đình chính là tiền lương mà trai đang trong quân ngũ gửi về. Sau khi tình cảnh trong nhà, ăn uống dè sẻn, chắt bóp từng đồng, mỗi tháng cũng chỉ gửi về ba mươi đồng.

Trước đây, gia đình cũng để dành một khoản tiền nhỏ, nhưng ngoài những khoản chi tiêu thường nhật, cha cô còn dùng t.h.u.ố.c men đắt đỏ, em trai cô thì vẫn đang độ tuổi học. Tất cả những điều đó đều ngừng bào mòn tài sản trong nhà.

Thế nhưng, suốt những năm tháng , cha từng hé răng kể với cô về những khó khăn trong nhà. Trái , họ còn nghĩ cô sống ở nông thôn vất vả, gian khổ, nên cố gắng chắt chiu từng bữa, mỗi tháng gửi cho cô mười lăm đồng, kèm theo nào là quần áo, nào là đồ ăn thức uống.

Việc mười lăm đồng nay chỉ còn mười đồng cho thấy gia đình thực sự lâm cảnh túng quẫn đến mức nào.

Kiếp , cô phận định giam hãm, chẳng thể giúp đỡ gì cho cha .

kiếp khác. Dù hiện tại cô thể về để trực tiếp giúp đỡ, nhưng ít nhất sẽ còn gây thêm bất kỳ phiền phức nào cho họ nữa.

Thế là Thẩm Y Y nhận tiền mười đồng đó, mà cẩn thận gói ghém gửi trả . Cô lấy bốn mươi đồng từ tiền năm mươi đồng Lý Thâm đưa cho cô, gói kèm đó, một bức thư gửi về gia đình. Trong thư, cô trấn an rằng sống ở đây , cần lo lắng. Cô cũng kể cho cha Thẩm chuyện kết hôn với Lý Thâm và sinh ba đứa con trai, đồng thời thành thật xin vì bấy lâu nay giấu giếm.

Theo diễn biến đây, cô kể cho cha Thẩm việc kết hôn với Lý Thâm và ba đứa con trai. Nguyên nhân chỉ vì cô thích Lý Thâm, còn hão huyền mơ tưởng ở bên Lâm Gia Đống, mà còn vì một lý do khác: cô sợ cha Thẩm lập gia đình thì sẽ còn gửi tiền trợ cấp cho cô nữa.

 

Loading...