Trọng Sinh: Cùng Chồng Cũ Nuôi Con Thành Tài - Chương 20

Cập nhật lúc: 2025-10-08 15:18:05
Lượt xem: 13

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/8Uw8rOeVOM

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

Sau khi gửi đồ đạc và thư từ xong xuôi, Thẩm Y Y cầm theo chiếc túi vải, ghé qua cung tiêu xã một chuyến. Đương nhiên, cô mua bất cứ thứ gì ở đây.

Rời khỏi cung tiêu xã, cô dạo một vòng quanh khu vực, tìm một con hẻm nhỏ vắng qua . Đảm bảo ai để ý, cô cầm chiếc túi, lách biến mất gian riêng.

Không gian những đặc tính riêng, chỉ thể tự do và hoạt động bên trong. Bất kỳ sinh vật sống nào khác nếu tiến sẽ lập tức ngạt thở, bất động, chỉ khi đưa ngoài mới thể hồi sinh. Còn cô thì chỉ cần nghĩ trong đầu là thể tùy ý lấy thứ.

Từ trong gian, cô lấy một chiếc áo khoác bông màu nâu kiểu đàn ông cùng một chiếc quần vải thô màu đen. Cô cuộn búi tóc dài gọn gàng trong lưới trùm đầu, đội thêm một bộ tóc giả nam. Sau đó, cô dùng phấn để đ.á.n.h lớp da mặt sạm vàng, những vùng da thịt lộ khác cũng thoa kỹ lưỡng, bỏ sót. Để thêm phần chân thực, cô còn dán thêm lớp râu giả lún phún, trông như gốc râu cạo, khiến gương mặt càng thêm thô ráp.

Vóc gầy gò mảnh khảnh, cũng chẳng hề đẫy đà, cứ thế khoác lên mấy lớp áo biến thành một gã đàn ông trung niên gầy guộc nhưng tinh , lanh lợi. Thẩm Y Y tự tin, cho dù Lý Thâm đối diện cũng chắc nhận cô.

Trong lòng thầm thấy vui thích, Thẩm Y Y tự ngắm nghía thành quả một lúc, khoác cái gùi tre lên lưng, mới từ trong gian bước .

Cải trang như thế , dĩ nhiên là cô lý do riêng – cô chợ đen một chuyến! Tới chợ đen, cô dĩ nhiên để mua sắm, mà là để bán đồ. Gia cảnh giờ đang ngặt nghèo, cô cần kiếm chút tiền để lo liệu cho cả nhà. Hơn nữa, giờ cô chồng con, trong tay vẫn chút vốn liếng mới mong cho họ một cuộc sống khấm khá hơn.

Vả , ngần năm nhiệm vụ, điều cô mong mỏi nhất chính là sống một cuộc đời tự do tự tại khi về già, gì thì . Tất cả những điều đó đều cần tiền bạc nền tảng. Mặc dù cuộc sống hiện tại còn xa vời khôn tả so với mộng tưởng của cô, nhưng cô , chỉ vài năm nữa thôi, đất nước sẽ đổi mới. Lúc , các ngành các nghề sẽ bung như măng mọc mưa, chỉ cần nắm bắt cơ hội, cô thể trở thành một trong lớp giàu tiên phong.

Đồ đạc trong gian của cô là vô tận, lấy mãi hết, dùng mãi cạn. Đó chính là ngón tay vàng mà hệ thống ban tặng cho cô bao năm nhiệm vụ. Giờ đây, cô cần lợi dụng tối đa gian , tích cóp khoản vốn ban đầu, đó sống cuộc đời như mơ.

Thẩm Y Y hăm hở lên đường tìm đến chợ đen.

Thế nhưng, chợ đen chẳng hề dễ tìm chút nào. Cô vòng vòng mấy lượt mà vẫn chẳng phát hiện dấu hiệu khả nghi nào. Nắng lên cao, chừng gần mười một giờ trưa. Trong lòng vẫn canh cánh chuyện về nấu cơm cho Lý Thâm và ba đứa nhỏ. Thăm dò thêm hai lượt nữa mà vẫn chẳng thấy gì, cô bèn định về.

Cứ thế, cô lang thang mãi , bỗng thấy hai đứa trẻ đang chơi đùa một con ngõ nhỏ thông tứ phía. Vừa thấy cô tiến gần, chúng liền e dè ngó mấy bận. Thẩm Y Y chú ý tới những động thái lạ lùng của chúng, liếc thêm một lúc, bước .

Người đường bắt đầu đông dần, đủ cả lớn, trẻ nhỏ, ai nấy đều tay xách nách mang, mang vác lỉnh kỉnh đồ đạc lưng. Trên đường , ít liếc cái gùi tre lưng cô. Có trực tiếp tiến hỏi cô " gì". Thẩm Y Y ngây một lúc, chợt bừng tỉnh, lẽ nào cô tìm chợ đen ?

Tìm đại mà hóa đúng chỗ, Thẩm Y Y chỉ khẽ . Giờ cô vẫn nắm giá cả thị trường, cần thăm dò kỹ xem nên bán món gì là hợp lý.

Thấy một phụ nữ đang mua gạo từ bà thím nốt ruồi ở khoé mũi, Thẩm Y Y bèn tiến gần: “Thưa thím, gạo của thím giá bao nhiêu đồng một cân ạ?”

“Một đồng!” Thấy , bà thím mừng thầm trong bụng, vội vàng mở chiếc làn cói của , lộ chút gạo cũ ngả vàng bên trong: “Chỉ còn năm cân thôi, cô lấy hết ?”

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/index.php/trong-sinh-cung-chong-cu-nuoi-con-thanh-tai/chuong-20.html.]

Khóe miệng Thẩm Y Y khẽ giật giật: “Thưa thím, gạo của thím hình như còn mới nữa ạ.”

là gạo từ mùa .” Bà thím vội vàng đáp lời: “ nó rẻ hơn, cần phiếu mua bán.”

Gạo ở cửa hàng cung tiêu xã bán một hào năm xu một cân, nhưng giá chợ đen thì gấp mấy , lên đến tám hào một cân. Hơn nữa, mua ở cung tiêu xã còn cần phiếu lương thực.

Thẩm Y Y tìm hiểu sơ qua, : “Thím ơi, cháu vẫn nên xem xét thêm một chút .”

bớt cho cô một hào, tính sáu hào ?” Bà thím thấy mối ăn sắp vuột khỏi tay, phần sốt ruột.

“Để cháu xem .” Thẩm Y Y , dứt khoát rời .

Tiếp theo, cô áp dụng cách tương tự để hỏi giá dầu, giá vải các thứ. Sau đó cô bán mười cân gạo, thêm bột mì và mấy cân đường đỏ, tổng cộng thu về ba mươi đồng.

Gà Mái Leo Núi

dám bán quá nhiều, phỏng chừng cái gùi của cô cũng chỉ thể chứa từng đồ, nên cô liền dừng tay.

Bán lương thực chỉ là cách tạm thời xoay sở của cô mà thôi, cô dựa đó để giàu.

Đương nhiên, bao nhiêu cô cũng đều thể lấy , nhưng ở thời đại kinh tế kế hoạch , nếu một lượng lớn lương thực đột ngột đổ thị trường, chắc chắn sẽ gây chú ý cho cấp , đến lúc truy cứu thì sẽ phiền phức.

tính kế lâu dài, dĩ nhiên cẩn trọng một chút.

Cô dọn dẹp qua loa, chuẩn về, bỗng nhiên thấy trong góc phía truyền tới một giọng khẩn khoản: “Anh Phong , giúp với, con trai sắp cưới vợ, nhà gái điều kiện lắm, sắm cho nó tam đại kiện, bây giờ chỉ còn thiếu mỗi cái đồng hồ. Ti vi thì nhà , nên cái đồng hồ nhất định lo . Bằng thì con trai sẽ ngẩng nổi đầu với bên nhà vợ mất thôi.”

thật lòng giúp bác, nhưng hiện giờ cấp kiểm soát gắt gao lắm, căn bản lấy hàng.” Giọng trầm khàn đó đầy bất lực: “Bác gái Cố , bác vẫn nên cửa hàng bách hóa tổng hợp trong thành phố mà mua .”

“Cửa hàng bách hóa cần phiếu công nghiệp, cần tới sáu phiếu liền, thì chẳng nổi một phiếu nào.”

“…”

Thẩm Y Y xong liền sáng mắt, cô đồng hồ!

 

Loading...