Trọng Sinh: Cùng Chồng Cũ Nuôi Con Thành Tài - Chương 202
Cập nhật lúc: 2025-10-10 07:34:18
Lượt xem: 2
Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới
mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!
https://s.shopee.vn/6fTjxREp2d
MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!
Đại Bảo và Nhị Bảo đưa mắt , Nhị Bảo tò mò hỏi: "Mẹ ơi, thế còn con thì ạ? Con học vượt cấp cùng cả ?"
"Kỳ học , dạy con thêm một kiến thức của lớp bốn ." Thẩm Y Y tiếp: "Nếu như con cũng học vượt, con thể lên thẳng lớp năm."
Sở dĩ kỳ cô thể dạy thêm kiến thức lớp bốn cho Nhị Bảo, là vì thằng bé trở nên nghiêm túc hơn nhiều trong học tập, cô cần liên tục ôn tập kiến thức cũ cho nó nữa.
Thẩm Y Y giải thích thêm: "Có điều với học lực hiện tại của con, lên lớp năm vẫn sẽ chút khó khăn. Nếu học vượt, mùa hè con chăm chỉ học với đấy."
Thẩm Y Y thực chất là đang khuyên Nhị Bảo nên lùi một bước, cô thực sự hy vọng Nhị Bảo cũng học vượt cấp như Đại Bảo, dù tình hình của hai đứa giống .
Nhị Bảo khó khăn lắm mới thể học hành nghiêm túc chút. Nếu giữ nguyên hiện trạng, thành tích của thằng bé sẽ tệ, nó cũng lấy sự tự tin trong việc học. nếu học vượt cấp, chắc chắn nó sẽ nỗ lực gấp nhiều hơn nữa. Đương nhiên, chỉ cần thằng bé bằng lòng cố gắng hết sức thì cũng , nhưng điều Thẩm Y Y lo sợ là thành tích của thằng bé sẽ thụt lùi, khiến nó mất sự tự tin và chán nản việc học.
Nhị Bảo chỉ quan tâm duy nhất một điều: "Mẹ ơi, nếu con học vượt, con thể sớm bộ đội ạ?"
Đương nhiên , đúng là như . Đi lính là đủ tuổi, con trai thì mười tám tuổi. Giờ Nhị Bảo mới chín tuổi, ít nhất còn những chín năm nữa mới đủ. Tính , hệ tiểu học bây giờ là năm năm, cấp hai và cấp ba mỗi cấp đều chỉ học hai năm. Nếu Nhị Bảo cứ theo đà , đang học lớp bốn thì tiểu học vẫn cần thêm hai năm nữa mới xong. Cấp hai thì thằng bé vẫn học hai năm, nhưng đến khi lên cấp ba, hệ thống sẽ đổi thành ba năm. Thế nên, nếu Nhị Bảo học xong cấp ba mà lính ngay, thì cũng mới chỉ mười bảy tuổi.
Dẫu , Thẩm Y Y vẫn mong Nhị Bảo học xong đại học mới quân ngũ. Nếu , sẽ mất thêm bốn năm học đại học, tổng cộng là mười một năm.
" ." Thẩm Y Y giải thích cặn kẽ.
"Vậy con cũng học nhảy cóc!" Nhị Bảo tức thì lên tiếng: "Con sẽ học nhảy lên lớp năm luôn!"
" kiến thức lớp bốn con học xong ." Thẩm Y Y ôn tồn nhắc nhở thằng bé: "Nếu học nhảy cóc, thì mùa hè con sẽ thể sông mò cá, lên núi săn bắn, càng thể chơi xa với đám bạn của con đấy."
"Dạ hết ạ!" Nhị Bảo khoát tay, giọng dõng dạc : "Mấy thứ đó lúc nào chơi cũng cả, đám bạn con nhất định sẽ thông cảm cho con thôi! Chỉ việc lính của con là thể hoãn ạ."
Thẩm Y Y khẽ nhíu mày, thấy thằng bé nghĩ thông suốt thì cũng yên lòng.
"Được thôi!" Thẩm Y Y gật đầu: " mà con lời giữ lấy lời đấy nhé, đừng mà quên! Học nhảy cóc là thi, nếu con thi trượt thì cũng đành chịu thôi."
"Con chắc chắn mà !" Nhị Bảo vỗ n.g.ự.c cái bộp, hùng hồn cam đoan: "Mẹ cứ yên tâm, con nhất định sẽ thi đỗ lên lớp năm!"
"Ừ ừ." Ánh mắt Thẩm Y Y lấp lánh như , động viên thằng bé: "Mẹ Nhị Bảo nhà là giỏi nhất mà!"
Được khen, Nhị Bảo tức thì cảm thấy tinh thần hăng hái tột cùng, chẳng chỉ là thi đỗ lớp năm thôi ? Chuyện nhỏ mà!
Thẩm Y Y sang Đại Bảo: "Đại Bảo , còn con thì ?"
Nhị Bảo lập tức vòng tay ôm lấy cổ cả: "Anh cả, cùng lên lớp năm với em , đến lúc đó gì em sẽ bảo kê cho !"
Đại Bảo: "Hả?"
Đại Bảo chút khách sáo, gạt phắt cánh tay thằng bé : "Cút ngay!"
Nhị Bảo bĩu môi chiều khinh bỉ: "Với cái vẻ yếu ớt của , coi chừng lên lớp mới bắt nạt cho thì đừng mà tìm em lóc kể lể, nhờ em giúp 'dạy dỗ' bọn chúng đấy nhé!"
Đại Bảo mà đau cả đầu, cố nhịn, nhưng thể nhịn thêm nữa, liền vung chân đá ngay một cái m.ô.n.g Nhị Bảo.
Nhị Bảo suýt nữa thì lăn đất. Tức điên lên, bé định trả đũa, vung chân đạp giữa trung nhưng bắt gặp ánh mắt lạnh tanh của cả, liền cụp chân về, ấm ức ôm m.ô.n.g lầm bầm: "Nếu là cả của em, thì em đ.á.n.h cho thét !"
Đại Bảo bộ định đá thêm cái nữa, Nhị Bảo liền ôm m.ô.n.g mà co giò chạy biến.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/index.php/trong-sinh-cung-chong-cu-nuoi-con-thanh-tai/chuong-202.html.]
Đại Bảo khẽ hừ mũi một tiếng, đầu thấy đang mỉm dịu dàng cả hai em, liền chút ngượng nghịu: "Mẹ ạ."
"Nhị Bảo học nhảy cóc lên lớp năm đấy, còn con thì ?" Thẩm Y Y hỏi thằng bé.
"Con cũng sẽ lên lớp năm." Đại Bảo lộ vẻ mặt chút chán ngán: "Để con dạy thằng bé thì . Với cái "chỉ thông minh" của nó, học lớp năm e là chỉ nước mang hai quả trứng ngỗng về nhà thôi."
Ồ.
Khóe môi Thẩm Y Y cong lên càng lúc càng rõ.
Thế là, mùa hè năm , Đại Bảo và Nhị Bảo bước một kỳ học hành vô cùng nghiêm túc.
Nhị Bảo theo lời , quả thực nghiêm túc, nhiệm vụ bé sắp xếp cho , chỉ thành mà còn thành xuất sắc. Đến những ngày cuối của kỳ nghỉ hè, cô Thẩm Y Y thậm chí còn dư thời gian để dạy bé chương trình lớp năm. Về phần Đại Bảo, Thẩm Y Y bắt đầu dạy bé kiến thức cấp ba . Cô cũng dạy Tiểu Bảo, điều Tiểu Bảo thì phần đơn giản hơn, chỉ cần mặt chữ là đủ. Chiếc đài bán dẫn ở nhà các cô chức năng ghi âm, Thẩm Y Y ghi mấy bài thơ đó, đó cho Tiểu Bảo tự dựa theo mà . Thẩm Y Y gò ép Tiểu Bảo, nhưng bé khí học tập của hai lây nhiễm, chịu khó học hành.
Học thuộc một bài thơ, bé sẽ nóng lòng tìm , học thuộc lòng xong khen ngợi, mới nhảy chân sáo rời .
Tiểu Bối ngoan, Lý Thâm chiều chuộng cô bé hết mực, ở bên ngoài thấy món đồ chơi nào bé thích đều mua về cho cô con gái bé bỏng . Cô bé giữa mớ đồ chơi chất đống, tự thể chơi hàng giờ, chỉ cần ngẩng đầu lên là thấy bóng dáng và các . Đói bụng, tiểu hoặc là nhu cầu gì, cô bé sẽ thốt lên vài tiếng "a a", đợi hoặc các giải quyết cho .
Có điều, Nhị Bảo thì nhẫn nại, còn đám " " của thì chịu nổi. Thấy khi Nhị Bảo nghỉ hè liên tục vài ngày thường xuyên ngoài, chúng liền rủ chạy đến nhà cô Thẩm Y Y tìm Nhị Bảo. Bởi vì Lang Nha ở đó, bọn trẻ cũng chẳng dám xông , đành từ đằng xa mà réo gọi: "Nhị Bảo!"
"Nhị Bảo!"
"Lý Yến Khải!"
Nhị Bảo đang học thuộc thơ thấy, trở dậy, chạy mở cửa, thấy đám Hà Vệ Đông ở xa: "Gì đó?"
"Cậu ở nhà gì ? Ra ngoài chơi chứ!" Hà Vệ Đông gào lên.
Nhị Bảo thấy đám " em" đều tìm đến , "đại ca" như mà mặt thì vẻ nể nang em, đành do dự một lát.
Đại Bảo liền từ phía một câu: "Học hành để lính!"
Nhị Bảo trong nháy mắt kiên định, lắc đầu: "Không !"
"Không ở nhà gì?" Hà Vệ Đông hắng giọng hét lớn: "Suốt ngày ru rú trong nhà như con gái nhà lành."
"Tớ học hành để lính!" Nhị Bảo : "Mà thêm, đám con gái mặt tớ thì tớ cho các một trận nên đấy!"
Hà Vệ Đông cách khá xa, sợ, Nhị Bảo học hành, quả thực nở nụ khẩy. Đương nhiên nó hiểu tỏng cái tính nết của gã "đại ca" , đành chịu thua mà : "Có cha ép học ? Tớ với , lớn cứ ..."
"Không !" Nhị Bảo toạc một câu: "Tớ về học , các cũng lính ? Nhanh về mà chăm chỉ học tập chuẩn tham gia cuộc thi , nếu tớ sẽ chờ các ."
Nói xong, đóng sầm cửa .
Để đám Hà Vệ Đông ngớ . Bọn nó vẫn thể hiểu nổi chuyện bộ đội và học hành thì gì liên quan đến . đối với việc Nhị Bảo học hành, bọn nó sẽ tin. Chúng nó quá hiểu Nhị Bảo, thằng nhóc ghét nhất là chuyện học hành.
Bình thường bảo bé học bài đủ khiến nó phát phiền , khó khăn lắm mới nghỉ hè, mà chịu ngoài chơi? Chắc chắn là cha bé ép buộc ở nhà sách .
Vì , cái đám " nghĩa khí" của Nhị Bảo lập tức nghĩ cách "giải cứu" . Lợi dụng lúc cô Thẩm Y Y vườn hái rau, chúng mon men trèo lên tường rào nhà cô. Ấy mà, đặt chân xuống đất con Lang Nha đuổi cho cong đuôi, sợ đến mức hồn vía lên mây.
Gà Mái Leo Núi
Thề rằng bao giờ bén mảng đến nhà cô Thẩm Y Y nữa.