Trọng Sinh: Cùng Chồng Cũ Nuôi Con Thành Tài - Chương 21

Cập nhật lúc: 2025-10-08 15:18:06
Lượt xem: 20

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/8pYOUfPdMO

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

Lúc với hệ thống “Vật tư Vô hạn”, cũng cụ thể là vật gì, cho nên hệ thống cung cấp cho cô phần lớn đều là vật tư sinh hoạt.

Thế nhưng lẽ hệ thống cảm thấy cô vất vả việc nhiều năm như , còn chuẩn cho cô vô vàn những vật dụng của thời đại , ngay cả “Ba chuyển một vang”, những vật phẩm vang bóng một thời của niên đại , cũng đầy đủ cả!

Bên , bác gái Cố vẫn còn đang tiếp tục : “Bằng thì thể xoay sở cho mấy tấm phiếu công nghiệp cũng , sẽ đưa tiền cho .”

“Bác gái Cố , bác đ.á.n.h giá cao quá , …”

“Bác gái!”

Một giọng thô lỗ, vẻ khó chịu, cắt ngang lời Chu Phong Thu. Chu Phong Thu sang liền thấy một đàn ông hình thon gầy tới, toe toét với bác gái Cố, để lộ cả hàm răng trắng bóc.

Anh hạ thấp giọng: “Bác gái, thứ bác đây, thể chuyện riêng một chút ?”

Anh thèm để ý đến Chu Phong Thu, khiến Chu Phong Thu khỏi bất mãn, hừ khẽ một tiếng qua mũi, chiều khinh khỉnh, hiển nhiên cảm thấy Thẩm Y Y thể nào lấy đồng hồ, hoặc là , cảm thấy cô thể nào kiếm cái đồng hồ nào tử tế.

Thẩm Y Y liếc mắt , tạm thời thèm chấp nhặt.

Bác gái Cố xong, chút kích động, nhưng sợ gây chú ý của khác, bèn nhỏ giọng hỏi: “Chú em, chú mày thật sự ư?”

Gà Mái Leo Núi

“Có!” Thẩm Y Y gật đầu lia lịa, bốn phía một chút, nơi bọn họ đang cũng coi là khá khuất, điều bên cạnh một Chu Phong Thu đang chằm chằm.

Thấy quan hệ của bác gái Cố và Chu Phong Thu vẻ khá thiết, Thẩm Y Y cũng ý định tìm chỗ khác để chuyện với bác gái Cố, trực tiếp đưa tay luồn bên trong cái gùi — thực chất là luồn bên trong gian — chỉ động tâm niệm là lấy đồ, cô rút một cái hộp vuông nhỏ.

Mở , bên trong là một chiếc đồng hồ đeo tay bằng bạc, mặt tròn, khảm mười hai vạch , ba cây kim dài ngắn khác lẳng lặng chỉ giờ.

Bác gái Cố giấu nổi vẻ vui mừng, run run hỏi: "Đây là đồng hồ Thượng Hải ?"

"Phải , chính là nó," Thẩm Y Y mỉm đáp.

Chu Phong Thu, kẻ ban nãy còn trưng vẻ khinh khỉnh cạnh, lúc cũng kìm mà vươn cổ cho rõ.

Thẩm Y Y nhận thấy, cố ý che khuất tầm mắt gã , đưa chiếc đồng hồ cho bác gái Cố, : "Bác xem thử xem."

Bác gái Cố liền cầm lấy, ngắm nghía hồi lâu, nhưng dường như vẫn yên tâm hẳn, bèn đưa cho Chu Phong Thu đang lưng: "Anh Phong, xem giúp với."

Chu Phong Thu đón lấy, săm soi kỹ càng một hồi, với vẻ mặt phần khó hiểu, gã trả chiếc đồng hồ cho bác gái Cố: "Đồ thật đấy."

Bác gái Cố , mừng như bắt vàng, nhưng chùng chình đôi chút: "Chú em , cái bao nhiêu. . ."

Thẩm Y Y tuy chẳng mấy hiểu rõ giá cả thị trường của loại đồng hồ , nhưng điều đó nào ảnh hưởng gì đến việc cô giả từng trải. Cô : "Bác gái, bác cứ giá xem bác thể trả bao nhiêu."

"120 tệ?" Bác gái Cố thăm dò.

Thẩm Y Y giọng điệu đó liền ngay bà đang dò xét đáy giá của . Cô híp mắt, nở nụ mà như : "Bác gái , thật với bác chứ, cái đồng hồ của cần kèm phiếu công nghiệp. Nếu ngay cả giá cả mà cũng đủ hậu hĩnh thì chẳng bán ."

Bác gái Cố thấy cô gái tay mơ, còn dám mặc cả cò kè thêm nữa, vội vàng : "160! Chú em , thật sự cũng chỉ bấy nhiêu tiền thôi. Chú châm chước một chút, ở cửa hàng bách hóa cũng chỉ bán 120, trả thêm hẳn bốn mươi."

Nghe cái giọng điệu thành thật đó, Thẩm Y Y cũng tiện khó nữa, liền bán cho bà với giá 160 tệ.

Bác gái Cố cầm chiếc đồng hồ, vui mừng khấp khởi rời .

Thẩm Y Y cất tiền, cũng đang định thì một chặn đường.

Thẩm Y Y ngẩng đầu, đàn ông đang chắn mặt, khẩy: "Thế nào? Muốn đ.á.n.h lộn ?"

Tuy cô đ.á.n.h , nhưng trong gian của cô nào thiếu đèn pin với bình xịt cay. Mấy thứ chỉ để cảnh.

"Ông ơi, hiểu lầm ," Chu Phong Thu gượng gạo.

Thẩm Y Y: "Chó ngoan cản đường, tránh !"

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/index.php/trong-sinh-cung-chong-cu-nuoi-con-thanh-tai/chuong-21.html.]

Chu Phong Thu: ". . . Đừng mà, ông , chúng bạn với nhé."

Thẩm Y Y bỗng nheo mắt . Người đàn ông mặt trông y hệt một tên lưu manh, hiển nhiên hạng dễ tính. Mới ban nãy lúc cô tới còn nhếch mép khinh thường, giờ vẻ nịnh nọt. Chẳng lẽ bắt chuyện ăn với cô?

Hừm, tuy ấn tượng về gã chẳng mấy , nhưng cô chẳng bao giờ chê tiền, liền đáp lời: "Có lời gì thì thẳng !"

Chu Phong Thu , liền vòng vo nữa, hỏi ngay: "Cái đồng hồ ông lấy ở ?"

Thẩm Y Y xong, liếc mắt, lách qua .

Chu Phong Thu cũng nhận câu hỏi của phần ngu xuẩn. Một đường dây ăn như thế thì dựa chia sẻ với kẻ khác chứ?

Gã vội vàng cản cô : "Được , , hỏi cái nữa. chỉ hỏi ông còn nguồn hàng nữa ? Có thể bán cho ?"

Thẩm Y Y : "170 tệ!"

"Hả?" Chu Phong Thu chút sững sờ.

"Không đồng hồ ? bán cho , 170 tệ," Thẩm Y Y lấy một cái đồng hồ khác, "Tiền trao cháo múc!"

Chu Phong Thu mắt tròn xoe cái hộp nhỏ trong tay cô: "Ông còn hàng nữa ? Vừa với bác gái Cố là chỉ một cái thôi ?"

"Đây chính là lẽ ăn." Thẩm Y Y , giọng đôi chút kiên nhẫn, "Rốt cuộc đây?"

"Muốn!" Chu Phong Thu vội vã đáp lời, " một điều thắc mắc, vì mua 170 đồng, mà bác gái Cố chỉ 160 đồng là xong?"

Thẩm Y Y chỉ gì thêm.

Chu Phong Thu liền hiểu , tiếng nhạo mỉa mai của khi cô lướt qua thấu.

Nói chứ, ai mà ngờ một đàn ông thấp bé như thế chiếc đồng hồ cơ chứ?

Chu Phong Thu vẫn cam lòng chịu thiệt, "Anh bán cho rẻ hơn đôi chút cũng mà?"

"Nếu mua hai chiếc, sẽ để giá 160 đồng một chiếc." Thẩm Y Y .

"Anh còn nữa ư?" Chu Phong Thu quả thực kinh ngạc tột độ.

Thẩm Y Y ước lượng thời gian, cô cảm thấy nếu như mau về, Lý Thâm sẽ tan ca trở . Cô ở nhà, chắc một lủi thủi lo cơm nước khi bụng đói meo.

Hiện giờ đối với cô mà , tiền bạc lúc nào cũng thể kiếm , nhưng chồng con của cô mới là quan trọng nhất.

Dứt khoát cầm đồng hồ đeo tay lách qua , miệng lẩm bẩm: "Không thì chịu ."

"Muốn chứ, chứ!" Chu Phong Thu cũng Thẩm Y Y một tay dễ tính. Nếu mua thì cô thật sự sẽ bán. Thế là vội vàng móc hết sạch tiền trong túi , vặn ba trăm hai mươi đồng chẵn, "Hai chiếc, lấy hết!"

Thẩm Y Y đếm cẩn thận một lượt, đủ , liền đem hai chiếc đồng hồ đưa cho , "Xem thử ."

Chu Phong Thu săm soi một lúc, đúng là hàng xịn, sai một li.

Thẩm Y Y thấy kiểm tra hàng xong thì liền cất bước bỏ .

Chu Phong Thu vội vàng đuổi theo lưng cô, đè thấp giọng hỏi: "Ông , nếu như còn hàng nữa, liên hệ với bằng cách nào?"

Thẩm Y Y dừng , cô mặt là một con buôn, mua đồ của cô chẳng qua cũng là bán để kiếm chút lời lãi chênh lệch.

Kết giao với loại đối với cô mà cũng chuyện , bởi vì tự buôn bán dù vẫn quá nguy hiểm, thường xuyên bên bờ sông ắt ngày ướt giày.

Cho dù cô gian riêng, tự tin rằng sẽ ai tóm , nhưng hiện tại dù cô cũng chồng con, đang ở trong thôn, cũng tiện bề ngoài thường xuyên.

Còn bằng bán cho mối lái, tuy thể sẽ kiếm ít hơn đôi chút, nhưng nhờ lượng lớn mà vẫn thu về nhiều, cũng chẳng thiệt thòi, hơn nữa tính an cũng cao hơn nhiều.

 

Loading...