Trọng Sinh: Cùng Chồng Cũ Nuôi Con Thành Tài - Chương 212
Cập nhật lúc: 2025-10-10 07:34:28
Lượt xem: 2
Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới
mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!
https://s.shopee.vn/8Uw8rOeVOM
MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!
Vừa khỏi cổng, Lý Thâm gặp Lý Đại Nha từ huyện về.
Tuy Lý Đại Nha lấy chồng nhưng vẫn thích chạy về nhà đẻ… , thích chạy tới nhà Thẩm Y Y. Cô thích trò chuyện cùng Thẩm Y Y, bởi vì qua mỗi tâm sự, cô thể học hỏi nhiều về thái độ sống của Thẩm Y Y.
Mẹ Lý cũng thấy cô con dâu, chỉ kịp chào hỏi một tiếng cùng Lý Thâm .
Lý Đại Nha cảm thấy lạ lùng vô cùng, đó loáng thoáng nhắc đến "vợ con" gì đó.
Ngẫm một lát, thì đó chính là vợ của em hai, tức là cô em dâu của cô!
Vừa là chuyện liên quan tới Thẩm Y Y, cô liền đặt vội mấy thứ đồ đang cầm tay xuống bậc cửa theo.
“Thằng hai , con trông chừng vợ con cho cẩn thận đấy nhé.” Mẹ Lý để ý tới Lý Đại Nha đang lẽo đẽo phía , cẩn thận dặn dò Lý Thâm.
Lý Đại Nha ngẩn .
Lý Thâm nhíu mày: “Mẹ, gì?”
Nhìn dáng vẻ vẫn còn ngây ngô hiểu chuyện gì của , Mẹ Lý thoáng lo lắng: “Con , dạo nhiều thanh niên trí thức về thành phố đấy!”
Lông mày Lý Thâm càng nhíu chặt hơn.
Mẹ Lý tiếp: “Biết bao nhiêu thanh niên trí thức đều chê nông thôn chúng nghèo, chúng khổ sở. Ai nấy đều mơ cũng về thành phố, danh sách phê duyệt để trở về, thì khỏi , ai nấy đều vui mừng bao. Vợ con cũng là thanh niên trí thức, điều kiện gia đình nhà nó đến , vì nguyên nhân gì chấp nhận về nông thôn chúng .
Chuyện thì thôi, khi đó khi nào mới thể về, nhưng bây giờ khác . Nghe thanh niên trí thức đều sẽ lượt về thành phố, với điều kiện của vợ con, con xem nó còn thể yên tâm ở đây ?”
“Mẹ!” Không đợi Lý Thâm gì, Lý Đại Nha nhịn lên tiếng: “Em dâu loại như nghĩ ! Em quan tâm đến em hai và bốn đứa nhỏ. Cho dù về thành phố, em cũng sẽ bỏ rơi họ mà màng tới!”
Một tiếng bất chợt vang lên bên tai Mẹ Lý giật thon thót, bà cứ tưởng là Thẩm Y Y, đầu thấy là Lý Đại Nha thì mới thở phào nhẹ nhõm, nhịn mà quở trách: “Mẹ đang chuyện với em hai con, con cứ về .”
Đừng tưởng bà , con bé bây giờ với vợ thằng hai hơn cả đẻ là bà nữa. Nếu lời bà mà con bé thấy, chừng đó sẽ mách với vợ thằng hai.
“Mẹ.” Lý Đại Nha chịu rời , tiếp tục : “Mẹ đừng nghĩ lung tung nữa, em dâu thật sự loại đó!”
Mẹ Lý lời con bé thu hút sự chú ý, đuổi con bé nữa mà bắt đầu tranh luận: “Bây giờ em dâu con tuy lên , nhưng con quên khi nó bỏ bê ba đứa nhỏ thế nào ?”
“...” Lý Đại Nha á khẩu. Tuy cô chắc chắn bây giờ Thẩm Y Y sẽ rời bỏ Lý Thâm và bốn đứa nhỏ, nhưng đây… quả thật đó là sự thật!
Mẹ Lý thấy Lý Đại Nha cứng họng, càng thêm lo lắng. Về chuyện , bà chỉ mong là nghĩ quá xa.
“Không lo vớ vẩn .” Mẹ Lý cau mặt : “Vốn dĩ nó xuống nông thôn nhiều năm như thế, nếu kết hôn thì danh sách về thành phố sớm tên của nó . Hôm nay, cái con bé gì , Trần Giai Di, nó còn chạy đến khoe khoang đắc ý với con dâu rằng nó sắp về thành phố. Các con xem liệu con dâu thể bình tĩnh ? Mẹ chỉ thuận miệng hỏi vài câu, qua lời lẽ của nó, rõ ràng là về nhà, về thăm cha nó. Thế chẳng là nó cũng về thành phố ?”
Lý Thâm: …
Nếu là , thể sẽ thấp thỏm lo lắng rằng liệu vợ rời khỏi . từ khi bí mật của vợ, còn lo lắng nữa.
Vợ từng từ bỏ phú quý giàu sang để tìm , vì chuyện về thành phố mà bỏ cơ chứ?
Chỉ là… Việc vợ chia xa cha ruột, quả thực cũng khiến hổ thẹn.
Anh đang trầm ngâm, vắt óc nghĩ cách để cả hai bên đều vẹn .
Còn Mẹ Lý, thấy thì cho rằng ngay cả Lý Thâm cũng đang lo lắng vợ sẽ bỏ mà , lập tức càng thêm ủ rũ.
Lý Thâm đây chẳng gì. Nếu gặp Thẩm Y Y, tới bây giờ thể cũng chẳng yên sống đàng hoàng . May mà gặp Thẩm Y Y. Vậy nếu Thẩm Y Y ly hôn với để về thành phố…
Mẹ Lý cũng dám nghĩ Lý Thâm sẽ thành thế nào, còn bốn đứa nhỏ thì nhỏ dại như thế, mà thiếu ?
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/index.php/trong-sinh-cung-chong-cu-nuoi-con-thanh-tai/chuong-212.html.]
bà thể gì? Mẹ Lý nghĩ bụng mà lòng quặn thắt.
Nếu Thẩm Y Y tình nguyện xuống nông thôn, với điều kiện của nhà họ, cưới cô về dâu quả thật còn khó như hái trời.
Giờ đây, nếu cô rời , nhà họ mà giữ ?
Gà Mái Leo Núi
Ánh mắt Mẹ Lý đầy thương xót, khiến Lý Thâm chú ý. Chẳng cần nghĩ, cũng đoán bà đang nghĩ gì.
Anh nhíu mày : “Mẹ, vợ con sẽ bỏ con với bọn trẻ . Chuyện cần bận tâm, con sẽ tự chuyện với vợ con!”
Mẹ Lý vẫn yên tâm, dặn dò ngớt: “Vậy con lời ý với nó. Cứ con sẽ đối xử với nó, bao nhiêu tiền đều đưa nó hết, sẽ lời nó răm rắp. Phải cho nó , nếu nó bỏ lỡ đàn ông như con thì sẽ tìm nào tử tế hơn con !
Ngoài , cũng bốn đứa nhỏ ngoan, sẽ hiếu thảo với nó. Nếu nó , bốn đứa nhỏ chắc chắn sẽ buồn khổ lắm!
Còn với cha con, chỉ cần nó , chúng đều coi nó như con gái ruột trong nhà, nó gì thì đó!
Ồ, đúng , còn vợ thằng ba nữa. Mẹ nó ưa Giang Ái Linh, con cứ với nó, cũng chẳng ưa Giang Ái Linh. Sau nếu hai đứa nó cãi , nhất định sẽ bênh vực nó…”
Mẹ Lý vắt hết óc, liệt kê hết thảy lý do thể giữ Thẩm Y Y , cứ như thể Thẩm Y Y thật sự quyết chí rời .
Lý Thâm: “...”
“Mẹ, nghiêm trọng như tưởng .” Lý Thâm , vẻ mặt lãnh đạm. Đây là biểu cảm thường với khác, trừ lúc đối mặt với vợ và con trai, con gái.
Mẹ Lý quen với điều đó, nhưng tình cảnh lúc phần đặc biệt, bà tự động suy diễn thành Lý Thâm trúng tim đen, nên vui.
Lần bà cũng dám tiếp nữa, lo sợ đáp: “Không nghiêm trọng như nghĩ thì . Mẹ nữa , con tan về ? Vậy con về nghỉ ngơi !”
“Ừm.” Lý Thâm đáp lời. Hôm qua theo xe tới thành phố Lâm, lúc quả thật uể oải. Anh đôi co thêm, sải bước thẳng về nhà.
Lý Đại Nha từ đầu đến cuối đều cảm thấy Thẩm Y Y sẽ vì về thành phố mà bỏ Lý Thâm và bốn đứa nhỏ, cho nên cũng chẳng xem đây là chuyện gì to tát. Thấy Lý Thâm , cô bèn lẽo đẽo theo , tìm Thẩm Y Y.
Bị Mẹ Lý kéo : “Con đấy?”
“Hôm qua Chu mua một ít đặc sản Hương Giang về, con mang một ít cho em dâu.” Lý Đại Nha .
“Sao con mắt thế hả?” Mẹ Lý quở trách: “Không thấy con đang việc ? Quay về chắc chắn chuyện đàng hoàng với em dâu con, con đừng mà phiền hai đứa nó!”
Lý Đại Nha con còn hiểu em dâu hơn cả con, chắc chắn tin lời rằng em dâu sẽ rời khỏi họ.
bản năng mách bảo cô đừng dại dột mở lời. Cô gật đầu : “Vậy con nữa. Mẹ, chiều nay con còn , con để đồ ở chỗ , tối giúp con mang cho em dâu, ạ?”
“Được, .” Chỉ cần cô phiền Lý Thâm và Thẩm Y Y, yêu cầu gì Mẹ Lý cũng đồng ý tuốt.
Chỉ là Mẹ Lý nhanh ghen tị: “Đặc sản Hương Giang? Cầm cho vợ thằng hai ?”
“ ạ!”
“Không phần với cha con ?” Mẹ Lý hỏi với vẻ mặt sầm sì.
???
“Chắc chắn chứ ạ!” Lý Đại Nha dở dở : “Mẹ, con sẽ quên với cha !”
Mẹ Lý hài lòng, nhưng vẫn lẩm bẩm một câu: “Trời !”
Đừng tưởng bà , trong bụng Lý Đại Nha bây giờ, Thẩm Y Y xí cũng ngào ngạt hương hoa.