Trọng Sinh: Cùng Chồng Cũ Nuôi Con Thành Tài - Chương 216
Cập nhật lúc: 2025-10-10 07:34:32
Lượt xem: 3
Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới
mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!
https://s.shopee.vn/6fTjxREp2d
MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!
Đại Bảo ngoài chơi. Ngoài kiến thức cấp ba, Thẩm Y Y còn dành thời gian dạy bé học Olympic Toán.
Về phần Nhị Bảo và Tiểu Bảo, khi để các bé chơi đùa thỏa thích vài ngày, Thẩm Y Y bắt đầu giao cho chúng một vài việc. Mỗi ngày cô sẽ giao cho hai đứa một vài nhiệm vụ, đương nhiên sẽ quá nặng. Sau khi thành nhiệm vụ thì vẫn thể chơi.
Vào tháng tám, Lý Đại Nha mang thai!
Khi tin, Thẩm Y Y mang theo sữa bột, quả óc chó, các loại hạt khô và táo đến thăm. Đại Bảo và Tiểu Bối cùng cô.
"Chị dâu tới ? Chị ." Chu Phong Thu mở cửa cho cô, trông thấy cô, mừng mặt, vội gọi vọng trong phòng: "Vợ ơi, chị dâu tới !"
"Em dâu hai đến ?" Lý Đại Nha cũng thấy tiếng, cô vội vã từ trong nhà bước .
Cái vai vế trong kiếp đúng là rắc rối thật! Thẩm Y Y cũng cảm thấy buồn .
Trước đây Chu Phong Thu từng "ăn gian" Lý Thâm một phen, nhân cơ hội đó ép gọi là rể.
Nếu là khác, lẽ Lý Thâm xuôi theo .
Chu Phong Thu gọi là "" mấy chục năm, ngày bắt gọi Chu Phong Thu là " rể", luôn cảm thấy vô cùng sai trái.
Anh còn bảo Chu Phong Thu: "Hai em cứ đ.á.n.h một trận, ai thắng thì đó !"
Chu Phong Thu là Lý Thâm chỉ đùa thôi, chứ đ.á.n.h thật thì nào dám đối đầu với Lý Thâm cơ chứ!
Chu Phong Thu là đơn độc, từ bao lâu nay vẫn xem Lý Thâm như em ruột thịt. Bảo đổi cách xưng hô e là khó, chính cũng thấy quen. Thôi thì, cứ để gọi theo thói quen !
“Anh Chu, chị cả.” Thẩm Y Y chào hai họ, đó Đại Bảo đưa mấy món đồ tay cho Chu Phong Thu.
“Sao mang nhiều thứ tới ?” Lý Đại Nha : “Em tốn kém .”
“Cũng chỉ là mấy thức quà bánh lặt vặt thôi chị.” Thẩm Y Y : “Vốn định mang cho chị hai cái chân giò nhưng em nghĩ Chu sẽ để chị thiếu thịt ăn, thế là em mang nữa.”
“Không thiếu, thiếu.” Chu Phong Thu đáp lời ngay, từ khi Lý Đại Nha m.a.n.g t.h.a.i cứ tủm tỉm mãi: “Hôm qua mua nhiều thịt, còn hai cái chân giò, bây giờ đang hầm bếp lò đây. Chị dâu, lát nữa Thâm sẽ đến, xào thêm hai món nữa, dùng bữa xong hẵng về nhé?”
“ ăn cơm ở nhà mới sang đây.” Thẩm Y Y : “ ăn , giữ cho chị ăn .”
Chu Phong Thu thì cũng ép nữa.
Anh về phía cặp em, một đứa cao ráo đứa bé hơn, một đứa trông khôi ngô, đứa xinh xắn dễ thương đang nắm tay ngoan ngoãn bên cạnh, Chu Phong Thu hỏi: “Có năm nay Đại Bảo cấp hai ?”
“Tháng chín con lên cấp hai chú.” Đại Bảo đáp.
“Cấp hai? Lại nhảy lớp ?” Chu Phong Thu kinh ngạc, chỉ từ hồi lớp một Đại Bảo và Nhị Bảo nhảy lớp.
“Vâng ạ.” Đại Bảo : “Nhị Bảo cũng nhảy lớp.”
“Tháng chín năm nay lên cấp hai ?” Lý Đại Nha hỏi: “Có sẽ lên thị trấn học ? Đã chỗ ở ?”
“Em sẽ để hai đứa về nhà .” Thẩm Y Y : “Thị trấn cách nhà xa, hai đứa cũng lớn phổng phao nên mấy hôm nay em dạy hai đứa đạp xe , đến lúc đó mua xe đạp cho hai đứa, thể tự đạp xe học.”
“ lên cấp hai là tiết tự học buổi tối ?” Lý Đại Nha hỏi.
“Em ngóng , thể xin phép tham gia tiết tự học tối, nhiều học sinh ở thị trấn và các vùng lân cận học buổi tối.” Thẩm Y Y .
Sau khi chế độ thi tuyển đại học gián đoạn, nhiều học sinh như rắn mất đầu, việc dạy học ở trường cũng khá lỏng lẻo, mặc dù trong chương trình học dù quy định tiết tự học buổi tối nhưng vẫn thể xin phép tự học ở nhà.
Mà Đại Bảo lên tiết tự học buổi tối cũng cả, ở nhà còn thể yên tĩnh sách hơn.
Về phần Nhị Bảo, nếu như kèm cặp thằng bé, chắc chắn học ở trường sẽ khó mà tiếp thu , còn bằng về nhà để cô dạy dỗ thì hơn!
“ mùa đông vẫn tiện.” Lý Đại Nha : “Hay là cứ để hai đứa qua ở với chị ?”
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/index.php/trong-sinh-cung-chong-cu-nuoi-con-thanh-tai/chuong-216.html.]
Mùa đông đúng là phiền phức, tháng mười hai mới bắt đầu kỳ thi đại học, khi đó trời lạnh, cũng chẳng chừng nào cấp hai mới nghỉ học.
Mặc dù Đại Bảo thể học lớp năng khiếu đặc biệt theo suy nghĩ của Thẩm Y Y nhưng Nhị Bảo thì chắc thế, cô thi đại học xong, chắc tiện đưa thằng bé lên thủ đô học cấp ba ngay , e rằng sẽ trì hoãn một dạo.
dẫu chăng nữa, thằng bé cũng học hết học kỳ .
Thế là cô tính đường xa: “Mùa đông thể để hai đứa lên chỗ của chị ở ?”
Thẩm Y Y Chu Phong Thu, hỏi ý kiến của : “Chỉ e là tiện ?”
“Tiện, tiện chứ.” Chu Phong Thu ngay: “Đồ bà nội để cho nhiều, chỉ căn nhà rộng rãi, đến ba gian phòng lận, nếu Đại Bảo với Nhị Bảo đến thì mỗi đứa ở một phòng cũng !”
Triệu Trang và Lý Đại Nha đều .
Chu Phong Thu hỏi: “Hai chị còn tính mua xe đạp ?”
" định mua một chiếc." Thẩm Y Y , "Tuy trong nhà một chiếc nhưng chồng , cần một chiếc xe đạp để tiện ."
"Nhà cháu tới hai chiếc lận." Chu Phong Thu đáp, đang một chiếc, còn mơ ước cưới Lý Đại Nha thì chuẩn đủ "tứ đại kiện" lễ hỏi.
Chẳng ngờ bố Lý chỉ nhận năm mươi đồng tiền lễ hỏi, còn đều đưa cho Đại Nha. Bố Lý : "Nhà chúng một chiếc xe dùng đến, nếu hai vợ chồng cần, cần mua , cứ mang về dùng tạm. Để ở đây cũng phí của giời."
Nhà máy dệt cũng xa lắm, Lý Đại Nha vẫn thường bộ. Nếu hôm nào bộ, cũng Chu Phong Thu đưa đón cô.
Thẩm Y Y suy nghĩ một lát cũng từ chối. "Vậy xin đưa tiền coi như mua chiếc xe của nhà chị, ?"
Ban đầu, Chu Phong Thu và Lý Đại Nha cứ khăng khăng chịu nhận tiền, nhưng sự kiên trì của Thẩm Y Y, cuối cùng họ đành đồng ý.
Gà Mái Leo Núi
Sau đó Thẩm Y Y và Lý Đại Nha ở trò chuyện riêng, Chu Phong Thu dẫn Đại Bảo và Tiểu Bối sân chơi.
Thực hai đứa cũng chơi gì ầm ĩ, Đại Bảo và Tiểu Bối tính tình trầm hơn hẳn so với Nhị Bảo và Tiểu Bảo. Tiểu Bối lấy quả táo đỏ chót đang ôm trong lòng đưa cho cả, đây là quả táo lén đưa cho cô bé lúc còn ở nhà: "Ăn !"
"Em ăn nó ?" Đại Bảo hỏi Tiểu Bối.
"Vâng ạ!" Tiểu Bối gật đầu lia lịa.
"Dượng con d.a.o nào ạ?" Đại Bảo hỏi, "Con gọt táo!"
Chu Phong Thu đáp: "Để dượng gọt cho hai đứa nhé?"
"Không cần ạ, con tự gọt !"
Chu Phong Thu tranh giành với bé nữa, chỉ tay về phía phòng bếp: "Trong bếp đấy, một con d.a.o nhỏ ở bên trái, dùng để gọt trái cây."
Đại Bảo thì bưng một cái ghế đẩu con đến, bé với Tiểu Bối: "Anh sẽ gọt táo cho em, em yên đây đừng chạy lung tung nhé. Anh ngay đây."
"Vâng ạ." Tiểu Bối ngoan ngoãn đáp lời, ngay ngắn chiếc ghế con, mở to đôi mắt trong veo về phía phòng bếp.
Chu Phong Thu thấy cảnh tượng thì cảm thấy thật đáng yêu. Anh thấy lạ lẫm với cảm giác , bèn xổm xuống mặt cô bé: "Tiểu Bối ngoan quá, cho dượng ôm một cái ?"
Ai đến nhà họ cũng đều ôm cô bé một cái, Tiểu Bối quen nên dang hai tay .
Chu Phong Thu thấy thật đáng yêu, ôm Tiểu Bối lòng bắt đầu dỗ ngọt cô bé: "Tiểu Bối hôn dượng một cái ?"
Tiểu Bối vẫn chịu để Chu Phong Thu ôm nhưng chịu hôn , cô bé lắc đầu, vẻ mặt nghiêm túc như thể đang một chuyện đại sự: "Không thể hôn ạ!"
Điều khiến lòng Chu Phong Thu càng thêm ngứa ngáy: "Vậy dượng hôn con một cái ?"
Nói xong, kề sát mặt gần, hôn lên gương mặt nhỏ nhắn mũm mĩm của cô bé.
Điều Tiểu Bối lo lắng đến mức năng lúng búng rõ lời, cô bé vội vã che mặt, lắc đầu lia lịa: "Không, , thể hôn!"