Trọng Sinh: Cùng Chồng Cũ Nuôi Con Thành Tài - Chương 217
Cập nhật lúc: 2025-10-10 07:34:33
Lượt xem: 2
Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới
mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!
https://s.shopee.vn/6fTjxREp2d
MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!
"Vì thế?" Chu Phong Thu vẻ tổn thương sâu sắc: "Tiểu Bối thích dượng ư?"
"Thích ạ, nhưng mà..." Tiểu Bối chớp đôi mắt to, với dượng: "Bố , để đàn ông nào khác hôn Tiểu Bối ạ!"
" dượng là đàn ông khác." Chu Phong Thu dỗ ngọt cô bé, giọng cũng dịu hẳn: "Dượng là dượng mà!"
"..." Cô bé lương thiện nỡ để dượng buồn lòng, Tiểu Bối xoắn xuýt ngón tay, vẻ mặt phân vân.
Có nên cho dượng hôn một cái nhỉ? Dường như dượng quý !
Tiểu Bối thể cảm nhận dượng ý , cô bé định thể hôn, nhưng chỉ hôn một chút xíu thôi.
lúc đó, cổng mở , bóng dáng Lý Thâm xuất hiện ở cổng. Anh hôm nay vợ sẽ đến thăm chị gái, hôm nay tan sớm nên cũng ghé qua xem , tiện thể đón vợ với con về nhà luôn.
Đôi mắt của Tiểu Bối sáng lên rạng rỡ, cô bé hỏi bằng giọng trong trẻo: "Cha ơi, dượng thơm Tiểu Bối. Con thể cho dượng thơm ạ?"
Lý Thâm đang dắt xe khựng , ánh mắt sắc như d.a.o dừng hẳn Chu Phong Thu.
Trong tích tắc, Chu Phong Thu cảm thấy một luồng khí lạnh chạy dọc sống lưng!
"Không !" Giọng Lý Thâm trùng với giọng Đại Bảo từ trong bếp vọng . Lý Thâm vứt chiếc xe đẩy, vội vàng tới bế Tiểu Bối lên. Đại Bảo cầm quả táo mới gọt dở, bé cạnh cha, Chu Phong Thu với vẻ mặt đầy đề phòng.
Chu Phong Thu: "..." Anh cảm thấy cứ như phạm tội tày đình, còn tệ hơn cả loài cầm thú.
Lý Thâm lạnh lùng chằm chằm Chu Phong Thu: "Muốn thơm con gái của ư?"
"Không ." Chu Phong Thu sợ đến lắp: " chỉ trêu con bé thôi mà!"
Lý Thâm hừ một tiếng, dặn Tiểu Bối: "Sau cho bất kỳ đàn ông nào ngoài cha với trai con thơm con nhé, kể cả cái ông dượng xí . Không chỉ thơm, mà cũng cho bế nữa!"
Tiểu Bối lời cha, cô bé ngoan ngoãn gật đầu: "Vâng ạ."
???
Chu Phong Thu giận ấm ức trừng mắt Lý Thâm.
Vì cô con gái đáng yêu như , nên tạm thời so đo với !
Thẩm Y Y và Lý Đại Nha thấy tiếng động, liền ngoài: "..."
Gà Mái Leo Núi
Hai bật khúc khích nhà. Thẩm Y Y : "Tiểu Bối là con gái mà còn quá ngây thơ, Sâm sợ con bé lừa gạt nên mới để ý kỹ như thế."
"Con gái thì cẩn trọng hơn một chút." Lý Đại Nha khẽ gật đầu, cô vô thức sờ lên bụng .
Thẩm Y Y chú ý đến sắc mặt của cô , cô mỉm : "Có chị nhẹ nhõm hơn nhiều ?"
"Cái gì cơ?" Lý Đại Nha vẫn hiểu rõ.
"Lão Chu trọng nam khinh nữ ."
Lý Đại Nha ngờ Thẩm Y Y thấu suy nghĩ thầm kín trong lòng .
... là, em dâu hai của cô quả nhiên là tinh ý, cũng gì lạ.
"Ừm." Lý Đại Nha thừa nhận.
Từ khi mang thai, cô vẫn luôn mong ngóng đứa trẻ trong bụng là con trai.
Đương nhiên, vì cô trọng nam khinh nữ. Thật , nếu thể sinh một cô con gái, dạy dỗ con bé thành tài giỏi, khéo léo như em dâu hai của thì cô vẫn cảm thấy .
Chỉ là Lý Đại Nha cứ nghĩ, nhà Chu Phong Thu chỉ còn , liệu tư tưởng trọng nam khinh nữ và một đứa con trai để nối dõi tông đường …
Lý Đại Nha cũng còn trẻ nữa. Sau khi sinh xong đứa con , đợi cơ thể hồi phục thì cũng gần bốn mươi . Cô cũng đến lúc đó còn thể sinh nữa …
Đây đều là những điều khiến cô canh cánh trong lòng. Nhìn thái độ của Chu Phong Thu đối với Tiểu Bối, điều nghi ngờ gì mang cho cô nhiều tự tin.
Thẩm Y Y khuyên nhủ: "Thật chị cần nghĩ nhiều như . Nếu Lão Chu cưới chị về chỉ để chị sinh con cho , mất công theo đuổi chị lâu đến thế ."
"Chị tự tin lên chứ. Anh theo đuổi chị lâu như , chắc chắn là vì yêu quý con của chị. Mà nếu yêu quý chị , thì dù chị sinh con trai con gái, đều sẽ vui vẻ thôi!"
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/index.php/trong-sinh-cung-chong-cu-nuoi-con-thanh-tai/chuong-217.html.]
"Ừ!" Lý Đại Nha gật đầu thật mạnh, cô mắt Thẩm Y Y, tràn đầy vẻ cảm kích.
Thẩm Y Y dặn dò Lý Đại Nha chú ý một vài điều trong thời gian mang thai, đó mới về nhà với Lý Thâm, Đại Bảo và Tiểu Bối.
Sắp đến ngày khai giảng .
Lý Thâm đưa Đại Bảo và Nhị Bảo đến trường cấp hai thị trấn nhập học, còn Thẩm Y Y thì dẫn Tiểu Bảo đến trường tiểu học nhập học.
Tiểu Bảo học lớp hai !
Nhập học xong, lúc mới chuẩn về, đầu thấy Hà Chiêu Đệ dẫn Nhị Hoa và Tiểu Hoa đến.
"Chị dâu cả." Thẩm Y Y lễ phép chào hỏi.
Lần đầu tiên chuyện Hà Chiêu Đệ nhận Tiểu Bảo con thừa tự, Thẩm Y Y chủ động chào hỏi, khiến Hà Chiêu Đệ mừng lo. Cô vội vã đáp lời: "Ôi, thím hai, thím đưa Tiểu Bảo nhập học đấy ?"
"Vâng." Thẩm Y Y gật đầu. Cô chủ động chào Hà Chiêu Đệ là vì nghĩ hai năm nữa cả nhà cô sẽ lên thành phố lớn, đến lúc đó cha Lý cần nhờ nhà Hà Chiêu Đệ chăm sóc, cô thêm hiềm khích mà khó xử. Huống hồ chuyện cũ qua lâu , Hà Chiêu Đệ cũng sinh con, Thẩm Y Y so đo tính toán gì thêm.
Đương nhiên, bảo cô mật với Hà Chiêu Đệ là điều thể, chào hỏi xong, cô định bụng dẫn Tiểu Bảo và Tiểu Bối rời ngay.
Tiểu Bảo để ý một chuyện, bé hỏi: "Bác cả ơi, chị cả của cháu ạ?"
Khuôn mặt đang tươi của Hà Chiêu Đệ cứng . Cô liếc Thẩm Y Y, vẻ khó xử, chỉ đáp qua loa: "Ở nhà cả đấy!"
Tiểu Bảo hỏi tiếp: "Chị nhập học ư ạ?"
"Cái ..." Hà Chiêu Đệ ngượng nghịu: "Bác cũng chịu thôi!"
Nói xong, cô dám thêm lời nào mà lật đật dẫn Nhị Hoa và Tiểu Hoa thủ tục nhập học.
Tiểu Bảo ngẩng đầu . Thẩm Y Y nhíu mày gì, cô sang hỏi hai đứa: "Các con đói bụng ? Về nấu món ngon cho các con nhé?"
"Dạ!" Tiểu Bảo kéo tay em gái, tung tăng bên cạnh .
Một tiếng gọi "Anh Yến Hi!" khe khẽ truyền tới.
Một cô bé đang gọi Tiểu Bảo. Thẩm Y Y đầu thì thấy hai cô bé đang nắm tay cách đó xa, vẻ e dè khi bắt gặp ánh mắt của cô.
Thẩm Y Y nhíu mày con trai.
Tiểu Bảo cất cao giọng hỏi : "Có chuyện gì ?"
"Bọn em chơi nhảy dây, cầm dây giúp bọn em một lát ?" Bởi vì thấy phụ của đối phương, giọng cô bé nhỏ trông thấy.
"Hai bạn cứ tự nhảy ." Tiểu Bảo : " về nhà ăn cơm !"
Cô bé đáp: "Một hai đứa nhảy ." Nói , cô bé cẩn thận liếc Thẩm Y Y.
Thẩm Y Y chỉ thấy mấy đứa trẻ thật ngộ nghĩnh, cô với Tiểu Bảo: "Hay là con cứ nhảy dây ? Mẹ về nấu cơm, nấu xong sẽ gọi con về."
"Không !" Tiểu Bảo lắc đầu: "Cha với các đều vắng, con về nhóm lửa giúp !"
Sau đó, bé sang hai cô bé : "Có hai bạn sân phơi lúa nhảy dây ? Đợi một lát, sẽ gọi Hầu Tử đến giúp hai bạn."
" mà..." một cô bé e dè .
"Đừng nhưng nhị gì nữa, thì sẽ gọi Hầu Tử giúp đấy!" Bên trong giọng non nớt của Tiểu Bảo pha lẫn chút giọng điệu uy hiếp.
Hai cô bé sững một lát, vội vàng đáp: "Vậy Yến Hi nhớ gọi hộ Hầu Tử sân phơi lúa nhé, bọn em đây."
Nói đoạn, hai cô bé chạy như một làn khói.
Tiểu Bảo tỏ vẻ thỏa mãn, bé sang : "Mẹ, chờ con một lát, con gọi Hầu Tử một tiếng, về ngay đây ạ."
Nói bé lách đám để tìm Hầu Tử.
Thẩm Y Y bật . Hai cô bé trông bảy, tám tuổi ... Vậy mà Tiểu Bảo nhà cô mới chỉ sáu tuổi chứ nhỉ?
À, , là sáu tuổi rưỡi!