Trọng Sinh: Cùng Chồng Cũ Nuôi Con Thành Tài - Chương 221

Cập nhật lúc: 2025-10-10 07:34:37
Lượt xem: 2

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/1B8nPQWmqZ

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

"Nếu , con sẽ tìm những bạn cùng chí hướng với con ?" Đại Bảo hỏi.

"Con sẽ tìm thầy chung chí hướng với con.” Thẩm Y Y , giải thích rằng hứng thú của những đứa trẻ trong lớp thiếu niên nhất thiết giống , nhưng thầy dạy Đại Bảo nhất định là hiểu và tập trung sở thích của bé: “Cùng với đó, con thể tìm những bạn trí tuệ vượt trội hoặc những kỹ năng đặc biệt giống con."

"Vậy thì con chấp nhận !" Đại Bảo ngay.

"Tốt lắm!" Thẩm Y Y cong môi mỉm .

Nhị Bảo , cả, yếu ớt lên tiếng: “Vậy , cả sắp học đại học ?"

"Cũng chắc .” Thông tin về việc mở lớp thiếu niên còn truyền , Thẩm Y Y vẫn thể quá cụ thể.

Nhị Bảo thở phào nhẹ nhõm, vô tư lự : “May quá! Con lớn bằng cả, nếu cả học đại học mà con vẫn còn học cấp hai, đây chẳng là sẽ nổi bật lên con quá ngốc nghếch ? Thế thì nhất định mấy đứa em của con sẽ chê con mất!”

Thẩm Y Y, Đại Bảo: "..."

"Chỉ thông minh của em mà còn so với ?" Đại Bảo nhếch môi : “Đừng mơ nữa, chi bằng khi bọn chúng chê em, em cứ đ.á.n.h cho bọn nó một trận... Không em vẫn thường khoe khoang là giỏi đ.á.n.h lắm ?"

" ! Em còn thể đ.á.n.h bọn nó một trận thật.” Nhị Bảo chợt hiểu , xắn ống tay áo của lên, khoe cánh tay chắc nịch, ha ha: “Anh cả, tuy rằng em thông minh bằng , nhưng mà nếu em đ.á.n.h với , chắc chắn là đ.á.n.h em !"

"Em dám đ.á.n.h ?" Đại Bảo liếc mắt em.

"..." Nhị Bảo khịt mũi một tiếng, nhỏ giọng lẩm bẩm oán trách, em là sợ em chỉ một quyền đ.á.n.h bay , là tên mọt sách chỉ sách vở mà thôi!

Nhị Bảo tìm sự tự tin nhờ cơ bắp của , vẫy vẫy tay, chiều lớn : “Anh cả, thể học đại học thì cứ nên học đại học , học đại học mới thể tìm một công việc , mới dám bắt nạt ! Dù giống em, em võ nghệ cao cường, ai dám ức h.i.ế.p em , em còn thể bộ đội nữa!”

Đại Bảo, Thẩm Y Y: "..." là đứa trẻ ngây ngô !

Thẩm Y Y hắng giọng, sang hỏi Nhị Bảo: “Nhị Bảo , con nghĩ là nhập ngũ sớm hơn một chút ?"

Cậu bé thể nhập ngũ sớm hơn tuổi quy định ư?

Đôi mắt Nhị Bảo sáng bừng, vội vàng hỏi: “Mẹ ơi, thật ạ? Chẳng mười tám tuổi mới bộ đội ? Chẳng lẽ quy định đổi ư?"

là mười tám tuổi mới thể nhập ngũ.” Thẩm Y Y đáp.

"..." Vẻ mặt Nhị Bảo thoáng thất vọng, cảm thấy đang trêu chọc , nhóc buồn rầu : “Mẹ ơi, đừng trêu con như chứ!"

“Mẹ lừa con .” Thẩm Y Y cố ý vòng vo: “ một cách, thể giúp con sớm trải nghiệm cuộc sống trong quân ngũ!"

“Cách gì ạ?” Nhị Bảo lóe lên tia hy vọng, vội hỏi.

“Thi đại học.” Thẩm Y Y bình thản .

"..." Nhị Bảo sốt ruột đến chịu nổi: “Mẹ ơi, thẳng vấn đề chính ạ!"

“Tính tình nôn nóng của con như , nếu nhập ngũ, nhất định sẽ nếm mùi khổ cực.” Thẩm Y Y khéo léo trêu chọc nhóc, giờ còn 'trả đũa' một vố nữa.

Nhị Bảo ấm ức: “Mẹ!"

Thẩm Y Y suýt phì , bèn thẳng: “Con tham gia quân ngũ, thể thi trường quân đội!"

“Trường quân đội?” Mắt Nhị Bảo lập tức sáng bừng lên, tò mò hỏi: “Đó là gì ạ?”

“Trường quân đội chính là nơi đào tạo các cán bộ quân sự...” Thẩm Y Y giải thích ý nghĩa của trường quân đội, cuối cùng kết luận: “Thi đậu trường quân đội hữu ích cho con khi nhập ngũ. Chế độ sinh hoạt và học tập trong trường y như quân đội, chẳng khác gì con nhập ngũ ."

Thẩm Y Y , cũng là cho Nhị Bảo một cơ hội, nếu như những gian khổ của trường quân đội mà bé còn 'gặm nhấm' nổi, thì đừng tới nỗi vất vả khi thực sự nhập ngũ !

“Có thi trường quân đội giới hạn độ tuổi ạ?” Nhị Bảo đầy mong đợi hỏi.

“Không giới hạn.” Thẩm Y Y , thấy vẻ mặt Nhị Bảo ngày một hăng hái, cô vội vàng 'dội một gáo nước lạnh' cho nhóc đúng lúc: “ mà điểm chuẩn của trường quân đội sẽ cao!"

“Rất cao ạ?”

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/index.php/trong-sinh-cung-chong-cu-nuoi-con-thanh-tai/chuong-221.html.]

Hồi , kỳ thi Đại học mới khôi phục, Thẩm Y Y khó mà mức điểm chuẩn , chỉ : "Đại khái là con cần điểm của từng môn gần như tuyệt đối!"

Vốn tưởng rằng nhiệt tình của Nhị Bảo sẽ vì "gáo nước lạnh" của cô mà lập tức chùn bước, nhưng mà , vẻ mặt Nhị Bảo càng kiên định hơn mấy phần, và đầy mong mỏi cô: "Mẹ ơi, giúp con ạ?"

"..." Thẩm Y Y thực sự chút bất ngờ, lập tức bật , cô xem thường con trai thứ hai của .

“Được.” Thẩm Y Y đáp nhóc: “Chỉ cần con sợ nếm trải gian khổ!"

“Con sợ ạ!” Nhị Bảo hùng hồn : “Con thể chịu đựng gian nan vất vả!"

Nói xong, bé vô cùng hăng hái, chạy lấy chiếc cặp sách của , cầm vội cuốn sách vật lý, vẻ nghiêm túc hỏi: “Mẹ ơi, thế bây giờ chúng bắt đầu học ? Ối chà, bài như thế nào nhỉ? Ở trường thầy giáo giảng , nhưng mà con hiểu, ơi, giảng cho con !"

Thẩm Y Y: "..."

“Còn bài , bài và cả bài nữa, con đều hiểu... Khụ khụ khụ, cả!” Nhị Bảo đang hỏi hăng say, bỗng nhiên cổ áo cả của bé kéo từ phía , khiến nhóc nghẹn họng , bực bội đầu : “Anh nghĩ em thật sự dám đ.á.n.h ... hả?"

“Để dạy em!” Đại Bảo mặt lạnh tanh : “Mẹ còn ôn thi đại học!"

Chữ "hả” của Nhị Bảo nhóc vội vàng nuốt ngược trong, vì cố gắng nặn vẻ mặt nịnh nọt mà trông thật méo mó: “Dạ thôi, ha ha, cả, dạy em!"

“Em mới đ.á.n.h ?” Đại Bảo cố tình nhắc chuyện cũ.

“Không .” Nhị Bảo vội vàng phủ nhận: “Để em đánh, để em đ.á.n.h !”

Nhị Bảo: "..."

Đại Bảo khẽ đ.á.n.h nhẹ mu bàn tay , phạm vi ảnh hưởng nhỏ thôi, đoạn ngước mắt cả, cẩn thận : “Dạ, con đ.á.n.h .”

“Chát!” Đại Bảo cầm sách của Nhị Bảo, vỗ thẳng .

“Á!” Nhị Bảo kêu to một tiếng, thật đau chút nào, nhưng bé và Tiểu Bảo kinh nghiệm , bèn ấm ức : “Đau quá mất!”

Đại Bảo sớm thấu mánh khóe của em , bé mở sách , điềm nhiên hỏi: “Đề nào ?”

Nhị Bảo lập tức sán gần: “Đề , đề , với cả đề nữa ạ!”

Thẩm Y Y: “...”

Chuyện buồn rầu hằng ngày... tính cách cặp sinh đôi khác biệt nhiều ?

Đại Bảo dạy Nhị Bảo, Thẩm Y Y cũng chẳng bận tâm đến bọn chúng, cô trở về phòng thư cho cha .

Có nhiều điều , Lý Thâm trở về phòng mà cô cũng hề , cho đến khi giật b.ắ.n bởi tiếng “Vợ” của .

“Anh em giật cả ,” Thẩm Y Y trách yêu.

“Xin em.” Lý Thâm vẻ mặt áy náy, đến bàn, bóp bóp vai cho cô, kỹ cô đang gì, chỉ nghĩ cô đang sách: “Sao ngoài ? Bên ngoài ánh sáng hơn.”

Gà Mái Leo Núi

“Em đang thư.” Thẩm Y Y gần xong, cô vươn tay lên cho Lý Thâm, để giúp cô bóp bóp ngón tay.

Đôi tay cô trắng ngần, nhỏ nhắn, ngón tay thon dài, hơn những bàn tay Lý Thâm từng thấy, bình thường cũng thích nắm lấy chúng.

Lý Thâm: “Viết cho cha ? Hay là cả?”

“Viết cho cha .” Thẩm Y Y ngửa đầu , hào hứng : “Kỳ thi đại học khôi phục, ?”

“Chuyện đó giờ ai cũng mà,” Lý Thâm bật : “Vậy em thư cho cha , em tham gia kỳ thi đại học ?”

.” Thẩm Y Y : “Cha tin khôi phục kỳ thi đại học chắc chắn sẽ vui mừng, họ bảo em trở về thành phố bằng con đường , chừng lá thư gọi em tham gia kỳ thi đại học đường tới chứ.”

Lý Thâm đồng tình với lời vợ , với sự cưng chiều của ông bố vợ dành cho con gái, quả đúng là thể xảy !

 

Loading...