Trọng Sinh: Cùng Chồng Cũ Nuôi Con Thành Tài - Chương 226

Cập nhật lúc: 2025-10-10 07:34:42
Lượt xem: 1

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/Vt6cHAxjv

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

“Bà nội!” Nhị Bảo gọi một tiếng.

“Hả?” Mẹ Lý giật hồn, khóe miệng vẫn còn vương nụ lấp lóe niềm vui, nhưng ít cũng trở dáng vẻ thường ngày.

Gà Mái Leo Núi

Nhị Bảo thở phào một : “Bà, bà dọa c.h.ế.t con !”

“Khụ!” Mẹ Lý vội ho một tiếng, đó chuyển chủ đề: “Nhị Bảo , con cảm thấy kỳ thi đại học , con thể thi đỗ ?”

Mẹ Lý chỉ là thuận miệng chuyển chủ đề, chứ cần Nhị Bảo cho bà Đại Bảo thể đỗ .

Bởi vì bà cảm thấy, Đại Bảo nhất định thể thi đỗ!

Đây chẳng là phí lời ? Đại Bảo nhà bà thông minh lanh lợi như thế, thể thi đỗ ?

Quan trọng nhất, quan trọng nhất, quan trọng nhất là, con dâu thứ… , Y Y nhà bà, đó là một phụ nữ thông minh, trí tuệ nhường nào. Nếu nắm chắc phần thắng, cô sẽ để Đại Bảo tham gia thi đại học ?

Chắc chắn là sẽ !

Còn mấy bà tám trong thôn cứ Y Y nhà bà là để Đại Bảo thử sức… hừ, bọn họ đều chẳng hiểu Y Y nhà bà chút nào!

“Không thể ạ!” Nhị Bảo .

“Không sai sai, chắc chắn thể thi đỗ… Hả?” Mẹ Lý lúc mới hậu tri hậu giác phản ứng : “Không thể? Sao thể? Này Nhị Bảo, với con , con chút tự tin con chứ!

Cho dù con tin trai con, thì cũng tin con!

Mẹ con là một phụ nữ tài giỏi nhường nào, nếu tốn bao tâm tư dạy dỗ, thì con và con thể thành tích như bây giờ ? Làm thể quên gốc gác, nếu chính là lòng lang sói!”

Nhị Bảo: “...”

Không tự dưng dính tới lòng lang sói ?

Không bà đang chuyện trai thể đỗ thôi ?

Cháu thể là bởi vì cháu trai cháu tham gia thi đại học chỉ là cho đúng quy trình thôi, chứ thật sự thi đỗ. Mục tiêu của là lớp thiếu niên của Đại học Khoa học Kỹ thuật (Khoa Đại) cơ!

Bà Lý để ý tới nét mặt Nhị Bảo, tự lẩm bẩm dặn dò: “Lát nữa (tức là của cháu) và con về, con những lời như . Nếu , cháu mà đánh, bà cũng bênh nhé!”

Suy nghĩ một lát, lẽ thấy lời đủ răn đe, bà liền thêm: “Cha cháu cũng sẽ giúp con, thậm chí còn hùa đ.á.n.h con với cháu chứ!”

Nhị Bảo: “...”

Đây đúng là bà nội ư? Đừng là bà ma nhập đấy nhé.

“Bà nội,” Nhị Bảo quyết định giải thích, “cháu thể đỗ là vì sẽ thi lớp thiếu niên!”

— Lớp thiếu niên gì cơ? — Bà Lý vội hỏi.

“Đó là một kiểu học đặc biệt dành cho những năng khiếu, thiên tài ạ,” Nhị Bảo thuật lời cháu.

Bà Lý hiểu, cũng chẳng thiết tha tìm hiểu rốt cuộc cái “lớp thiếu niên” . Trong thâm tâm bà, chỉ đại học chính quy mới là con đường nhất.

Bà lấy lạ, : “Thi đại học ? Sao thi cái lớp thiếu niên lằng nhằng nào đó?”

“Cháu cũng rõ,” Nhị Bảo nhún vai, “Mẹ cháu thi .”

Thì là Y Y nhà bảo thằng bé thi ... Vậy chắc chắn là con bé tính toán kỹ càng !

Dù trong lòng bà Lý còn chút tiếc nuối, nhưng cũng coi như an ủi phần nào.

Lúc , Lý Thâm, Thẩm Y Y và Đại Bảo cũng về tới nhà.

Bà Lý tiếng động, liền hấp tấp chạy : “Y Y~”

Thẩm Y Y xuống xe đạp, chợt sang Lý Thâm, khẽ hỏi: “Mẹ ?”

Lý Thâm nhíu mày: “Không .”

Bà Lý như thấy gì, tủm tỉm khoác tay Thẩm Y Y, ân cần hỏi: “Thi cử mệt con? Tay mỏi ? Có cần bóp vai giúp con ?”

Thẩm Y Y: “Không cần , .”

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/index.php/trong-sinh-cung-chong-cu-nuoi-con-thanh-tai/chuong-226.html.]

Bà Lý: “Vậy con khát ? Mẹ rót cho con ly nước?”

Thẩm Y Y: “Không khát lắm…”

“Vậy thì vẫn khát đúng ? Đợi đó, rót nước cho con.” Bà Lý xong, thoăn thoắt chạy nhà chính, cầm chiếc ca sứ mà cô vẫn dùng, rót cho cô một ly nước, tươi roi rói đưa tận tay.

Thẩm Y Y đành nhận lấy nước, trong ánh mắt mong đợi của bà Lý, cô cũng đành uống một ngụm, bất lực : “Mẹ ơi, chuyện gì thì cứ thẳng ạ.”

“Không gì cả mà!” Bà Lý xua tay, “Chỉ là thấy con thi cử vất vả quá... với , phụ đạo cho Đại Bảo học cũng vất vả nữa!”

“...” Thẩm Y Y Đại Bảo, chợt hiểu vấn đề.

Bà Lý cần mẫn thể hiện đủ “tình thương chồng” mặt Thẩm Y Y, đó mới vui vẻ về nhà .

Từ khi Thẩm Y Y và Đại Bảo đều tham gia thi đại học, tuy cha Lý cho bà Lý khắp nơi hỏi han tin tức, nhưng tâm trạng của ông cũng chẳng bình tĩnh hơn vợ là bao nhiêu...

Trong thâm tâm cha Lý, thi đại học khác gì với thi cử đỗ đạt thời phong kiến ngày xưa. Nếu nhà ông đỗ đạt, đó là vinh dự chừng nào cho cả dòng họ!

Thế nên, chiều nay lẽ đội sản xuất gọi sửa đập nước, ai cũng mười điểm công.

Nếu là đây, cha Lý sớm đăng ký .

hôm nay là ngày gì chứ? Hôm nay là ngày vợ thằng Lý Thâm và Đại Bảo thi xong cơ mà!

Từ khi bà Lý sang nhà bên cạnh, ông liền vểnh tai ngóng tình hình...

Đương nhiên, ngoài mặt ông vẫn là một ông cụ trầm mặc ít .

Cứ như bây giờ, bà Lý ngâm nga giai điệu gì đó về, thì thấy ông đang mặc bộ đồ chắp vá, cái ghế đẩu thấp, nhóm lửa. Một tay ông cầm chiếc tẩu t.h.u.ố.c lào do vợ Lý Thâm tặng, tay xeo xeo sợi thuốc. Nghe thấy tiếng bà về mà ông cũng chẳng thèm ngẩng đầu lên.

Đồ giả bộ nghiêm trang!

Bà Lý thầm mắng một tiếng.

Cứ tưởng bà ông đang vểnh tai ngóng, chờ bà báo cáo tình hình thi cử của con Y Y và thằng Đại Bảo nhà chắc?

Bình thường Lý luôn cha Lý kìm kẹp, trong lòng ấm ức từ lâu. Khó khăn lắm mới nắm bắt cơ hội , bà để cha Lý dễ dàng như ý nguyện.

Thế là bà cố ý gì, ngâm nga một khúc nhạc, ung dung lấy một giỏ gạo , bắt đầu nhặt sạn, đãi tạp vật lẫn trong từng hạt.

Cha Lý liếc vợ mấy cái, thấy bà vẫn cắm cúi việc chẳng thèm để mắt đến ông, trong lòng khỏi lẩm bẩm. "Chuyện giống với vợ chút nào. Bình thường chuyện gì là bà chẳng lúc nào oang oang gọi 'ông ơi', 'ông ơi' cơ mà?"

Cuối cùng, cha Lý nhịn nữa, ho khan một tiếng, giả vờ như vô tình hỏi: "Vợ thằng hai với thằng Đại Bảo thi cử về ?"

"Ừ!" Mẹ Lý thuận miệng đáp một tiếng.

Cha Lý bày xong tư thế sẵn sàng, chuẩn đón một bài diễn văn dài dòng từ vợ .

… mãi vẫn thấy bà thêm câu nào.

Cha Lý bàng hoàng.

"Hết ?"

Mẹ Lý ngạc nhiên ông một cái: "Ông còn gì nữa ?"

"Thi thố thế nào ?"

Mẹ Lý đáp: "Vừa mới thi xong, thành tích còn , ai mà ?"

Cha Lý: "..."

Ông hỏi thêm gì nữa. Bản ông vốn dĩ cũng lắm lời.

Mẹ Lý ông một cái, thấy khóe môi ông khẽ trề như đang ấm ức, suýt chút nữa bà bật thành tiếng: "Thôi , đừng giả vờ nữa! Không ông hỏi vợ thằng hai nắm chắc phần đỗ ? Tối qua lúc ông ngủ rõ hết cả còn gì!"

"Hả???" Cha Lý kịp cãi , chỉ nhíu mày hỏi: "Tối qua gì cơ?"

"Nói mớ chứ còn gì nữa." Mẹ Lý cố ý to và khoa trương hơn, bà nắm cổ họng giả giọng ông: "Ôi liệt tổ liệt tông ơi, nhà họ Lý chúng con sắp hai sinh viên đại học , xin các vị nhất định phù hộ cho chúng nó ghi danh bảng vàng!"

Cha Lý: "..."

 

Loading...