Trọng Sinh: Cùng Chồng Cũ Nuôi Con Thành Tài - Chương 228

Cập nhật lúc: 2025-10-10 07:34:44
Lượt xem: 1

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/6fTjxREp2d

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

“Có nhầm lẫn gì ?” Giang Ái Linh tin Đại Bảo thông minh đến thế, đúng hơn là cô tin rằng con trai của Thẩm Y Y xuất chúng nhường . “Đại Bảo ở thôn vốn dĩ chỉ là một đứa trẻ bình thường, từng bộc lộ bất kỳ thiên phú đặc biệt nào. Hơn nữa, thằng bé chỉ mới lên cấp hai, thể trình độ học vấn tương đương học sinh nghiệp cấp ba chứ?”

“Sao từng thể hiện thiên phú?” Vương Yến lập tức phản bác: “Thằng bé mới mười tuổi đầu, lên lớp thì chẳng chịu giảng, suốt ngày chúi mũi mấy cuốn sách ngoài chương trình, thế mà vẫn đạt điểm tuyệt đối, những chuyện đó chẳng nhắc tới? À , thằng bé còn nhảy liền hai lớp, mười tuổi học trung học cơ sở đấy!”

Giang Ái Linh: "Giật điểm tuyệt đối thì , nhảy hai lớp thì gì to tát? Nếu thằng bé đó thực sự đạt trình độ cấp ba , nhảy thẳng lên trường cấp ba mà học cho ?"

"Đạt tới trình độ cấp ba là nhất định học cấp ba ? Thằng nhỏ thích học cấp hai thì cô ? Huống chi nó cũng thi đại học đấy ư? Có thể tham gia kỳ thi tuyển sinh đại học đủ chứng tỏ thằng bé năng lực !"

Vương Yến Đại Bảo thực sự đạt đến trình độ cấp ba , cũng chẳng rốt cuộc Đại Bảo thi đại học chỉ là để thi cho như lời đồn thổi .

khi ghép nối những biểu hiện của Đại Bảo với lời lẽ của hai vị giảng viên , cô cảm thấy việc là sự thật!

Điều quan trọng hơn cả, với sự hiểu rõ của cô về Thẩm Y Y, cô đời nào tin Thẩm Y Y đưa Đại Bảo thi đại học chỉ để thăm dò tình hình!

Bởi vì Đại Bảo mới đang học lớp bảy, thi đại học còn mất mấy năm nữa, chẳng cần vội vã bắt thằng bé thi sớm đến .

Dựa hai điểm mấu chốt , cô càng thêm tự tin khi đôi co với Giang Ái Linh.

Hừm, cho dù suy đoán của cô là sai nữa, nhưng chỉ cần Giang Ái Linh dám buông lời chế giễu, cô sẽ bảo Thẩm Y Y thả Lang Nha c.ắ.n c.h.ế.t con nhỏ Giang Ái Linh cho mà xem!

Hai ai cũng lý lẽ của , ngay cả chủ nhiệm Hoàng cũng nên tin lời ai.

Tình hình cụ thể thực ông cũng chẳng tường tận cho lắm. Khi hai vị giảng viên của Khoa Đại tới tìm ông giải thích sự việc, bản ông cũng cảm thấy vô cùng lúng túng.

Thôn một thiên tài ư? Sao hề ?

Nếu đây là thật, công xã của chúng chẳng sắp một bước lên mây ?

Mang theo tâm tình ảo tưởng xen lẫn tò mò , ông lập tức dẫn hai vị giảng viên tới.

Mà lúc , trong lòng ông cũng chút lo sợ. Lỡ thật, công xã của chúng chẳng sẽ mang tiếng ê chề !

Còn về phần hai vị giảng viên , họ thoáng một cái.

Người khác , nhưng hai họ rõ, kỳ thi đại học là do lãnh đạo chủ động đề xuất Lý Yến Thanh thi.

Điều khiến họ chút nghiêng về lập luận của Giang Ái Linh, sự nhiệt tình lúc đầu cũng vơi phân nửa.

E rằng là một chuyến công cốc .

Tuy nhiên, họ lặn lội từ xa tới đây, mặc cho thiên hạ , đến tận cổng làng thì dù thế nào cũng trong tìm hiểu rõ ngọn ngành.

Giảng viên Phùng : "Chuyện bà con chúng ngóng sự tình cả , nhưng chúng vẫn gặp bạn học Lý Yến Thanh để tìm hiểu thêm một chút. Ở đây ai tình nguyện dẫn chúng đến nhà Lý Yến Thanh ?"

" đây!" Vương Yến hớn hở đáp lời, " sẽ dẫn hai thầy !"

Chủ nhiệm Hoàng cùng hai vị giảng viên xuống xe, để chiếc ô tô nhỏ theo , bộ tới nhà Thẩm Y Y.

Các bà các cô, vốn sẵn tính tò mò chuyện làng nước, thấy liền nhanh chân nối gót theo .

Giang Ái Linh ôm tâm niệm Đại Bảo chẳng thiên tài, chứng kiến Thẩm Y Y bẽ mặt, cũng rảo bước theo.

Cả một đoàn hùng hậu, cộng thêm chiếc ô tô nhỏ chầm chậm lăn bánh phía , tiếng động ồn ào cần cũng lớn đến chừng nào.

Ai tiếng động cũng thò đầu ngó, vội vàng hỏi những bà những cô quen chuyện gì, chuyện liền tất tả chạy theo.

Nhóm sửa đập chứa nước mới về đến, thấy cảnh tượng náo động như cũng vác cuốc vác xẻng tò mò theo.

Ai chuyện, cảnh tượng , hẳn nghĩ họ đang chuẩn trận!

Đến cổng nhà Thẩm Y Y chừng bốn, năm mét, Vương Yến vội vàng hiệu cho cả đoàn dừng bước, khẽ bảo: "Chờ một chút, chúng gọi !"

"Làm ?" Chủ nhiệm Hoàng ngớ , chỉ tay về phía cánh cổng gỗ, cất tiếng: "Chúng cứ gõ cửa là chứ !"

"Chủ nhiệm Hoàng, bác chỗ xem." Vương Yến mỉm , đưa tay chỉ về phía đầu tường nhà Thẩm Y Y.

Chủ nhiệm Hoàng đưa mắt theo hướng chỉ của cô gái, liền giật chạm một đôi mắt long sòng sọc đầy vẻ hung dữ, trái tim đập thình thịch, suýt nữa thì bỏ chạy.

"Đừng sợ, đừng sợ, bác tới gần thì nó sẽ c.ắ.n ." Vương Yến vờ vĩnh tỏ vẻ lo lắng, nhưng thực trong lòng mừng thầm, vội vàng đỡ lấy Chủ nhiệm Hoàng.

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/index.php/trong-sinh-cung-chong-cu-nuoi-con-thanh-tai/chuong-228.html.]

Chả là đây cô cũng từng Lang Nha dọa một phen hú vía. Kể từ dạo , hễ tin ai đó con ch.ó dọa cho sợ tái mặt, cô dịp tủm tỉm vui vẻ một .

Lần , Hà Vệ Đông vì "giải cứu" Nhị Bảo mà Lang Nha dọa cho khiếp vía, suýt nữa thì mất mặt. Vương Yến mà chuyện , hẳn phá lên ngay mặt .

Bởi mà Hà Vệ Đông suýt chút nữa quyết định đoạn tuyệt giao hảo với cô !

Tất nhiên, mặt Chủ nhiệm Hoàng, cô tuyệt nhiên dám lộng hành đến thế!

Gà Mái Leo Núi

Chủ nhiệm Hoàng khi hồn, sang những xung quanh, thấy hai vị giảng viên Khoa Đại cũng thất kinh hồn vía kém, lúc ông mới thấy bớt phần ngượng ngùng.

Quay đầu , thấy dân làng ở đấy quen với cảnh tượng , chẳng lấy lạ, chỉ thấy những vị khách từ thị trấn vẻ kỳ quặc.

"Vợ Lý Thâm!"

"Thẩm Y Y!" Vương Yến dướn cổ lên, cất tiếng gọi oang oang.

Thẩm Y Y?

Chủ nhiệm Hoàng bỗng dưng thấy cái tên quen thuộc , trong đầu ông chợt lóe lên một ý nghĩ ——

Không đây chính là Thẩm Y Y – cô gái đưa cho ông một bản luận văn "Phân tích hiện trạng phát triển giáo d.ụ.c xóa nạn mù chữ của trẻ em thôn Thanh Thủy" xuất sắc đó ?

Tuyệt vời !

Chủ nhiệm Hoàng vội vàng níu lấy cánh tay Vương Yến, hỏi dồn: "Đồng chí Thẩm quan hệ thế nào với bạn học Lý Yến Thanh ?"

"Là con ruột ạ!"

Chủ nhiệm Hoàng: "..." (Đứng hình một lúc, ông thốt lên) "Tuyệt vời !"

"Chủ nhiệm Hoàng, chuyện gì ?" Giảng viên Phùng thấy sắc mặt ông vẻ khác lạ, bèn cất tiếng hỏi.

Chưa đợi Chủ nhiệm Hoàng kịp mở lời, từ căn nhà bên cạnh, một bà lão hùng hổ bước , tay lăm lăm con d.a.o bầu sáng loáng: "Làm cái quái gì đây? Đông thế cái... Chủ nhiệm Hoàng ư?"

Nghe tiếng động ồn ào bên ngoài, Mẹ Lý ghé mắt qua khe cửa , thấy đông đúc lạ, trong đó còn kẻ vác cả cuốc, ngỡ rằng đến gây sự, nên mới vội nhà lấy con d.a.o phòng .

Không ngờ bắt gặp Chủ nhiệm Hoàng ở đây, giọng bà liền dịu xuống.

Chủ nhiệm Hoàng vốn quen Mẹ Lý, bèn hắng giọng một tiếng, đưa mắt hiệu cho bà cất con d.a.o .

Mẹ Lý bừng tỉnh, vội vã giấu con d.a.o lưng, ái ngại ông.

"Bác Lý, chúng tới đây là việc tìm cháu trai Yến Thanh của bác. Hai vị đây là giảng viên từ Khoa Đại, cháu trai nhà bác..." Chủ nhiệm Hoàng từ tốn giải thích mục đích chuyến .

Dưới sự giới thiệu của Chủ nhiệm Hoàng, hai vị giảng viên Khoa Đại cũng lễ phép chào hỏi Mẹ Lý.

Thế nhưng Mẹ Lý... ngây !

Khoa Đại? Lớp thiếu niên tài năng? Chỉ IQ cực cao?

Không , hai ý – tức là "lớp thiếu niên" và "IQ cực cao" – thì bà cũng lờ mờ hiểu đại khái , Nhị Bảo từng kể cho bà qua.

Khoa Đại ư? Cái Khoa Đại lừng danh trong truyền thuyết mà thiên hạ vẫn thường nhắc đến đó ?

Giảng viên của Khoa Đại đến tìm cháu trai của bà?

Mẹ Lý lúc vui sướng đến nỗi miệng cứ toe toét tận mang tai.

Bà vốn mong Đại Bảo thể thi đỗ đại học, nhưng thực lòng nào dám nghĩ cháu thể đỗ một trường đại học danh tiếng đến nhường !

Vào thời buổi , chỉ cần thi đậu một trường đại học bình thường thôi cũng là cả một niềm vinh dự lớn lao !

Thế mà , cháu trai bà còn xuất sắc đến mức tuyển thẳng Khoa Đại, bảo Mẹ Lý vui sướng tột độ cho !

Thẩm Y Y cũng tiếng động mà , mở cửa, Lý lập tức vội vàng chạy tới, mừng rỡ : "Y Y ơi, giảng viên của Khoa Đại đến !"

Nghe , Thẩm Y Y về phía hai đang cạnh chủ nhiệm Hoàng.

Hai vị giảng viên đều nghĩ tới của Lý Yến Thanh trẻ tuổi, xinh đến , bèn ngạc nhiên. Trong lòng thầm hỏi: "Đây chắc là , là chị gái của thằng bé?"

 

Loading...