Trọng Sinh: Cùng Chồng Cũ Nuôi Con Thành Tài - Chương 230
Cập nhật lúc: 2025-10-10 07:34:46
Lượt xem: 2
Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới
mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!
https://s.shopee.vn/8Uw8rOeVOM
MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!
Thẩm Y Y rằng thành tựu hiện tại của đất nước trong lĩnh vực vật lý còn yếu kém, cần bồi dưỡng nhân tài cho ngành . Hơn nữa, các lớp học dành cho thiếu niên đều do một nhà vật lý nổi tiếng trong nước đề xuất tổ chức, nên việc thiên về vật lý cũng gì đáng trách.
thái độ của Giảng viên Vệ...
Giảng viên Phùng thấy Thẩm Y Y trầm mặc, vội vàng nhắc nhở Giảng viên Vệ một tiếng, bảo đừng nữa. Dù hiện tại còn gặp chính Lý Yến Thanh, cũng liệu đứa trẻ đủ tư cách . Nếu thể lớp thiếu niên, tranh luận những chuyện cũng vô ích, nên Giảng viên Vệ đành im lặng.
Giảng viên Phùng xen vài câu trêu đùa để phá vỡ khí. Thẩm Y Y cũng giữ đề tài nữa, thuận theo lời Giảng viên Phùng tiếp tục trò chuyện.
lúc , bên ngoài cửa bỗng truyền đến một trận tiếng ồn ào. Không đợi Thẩm Y Y xem, Đại Bảo và Nhị Bảo bước nhà.
Thẩm Y Y để ý thấy hai đứa nhỏ thở dốc, quần áo dính bụi, sắc mặt lắm, liền lo lắng hỏi: "Hai đứa ? Ai bắt nạt bọn con ?"
"Không ạ," Nhị Bảo bĩu môi , "Bọn con về đến cổng thôn nhiều vây lấy trai hỏi đủ thứ chuyện, hỏi là thiên tài , thật sự đạt tới trình độ cấp ba ! Nếu trai trả lời, bọn họ sẽ cho về nhà, tức c.h.ế.t con ! Sau đó con kéo trai chạy , bọn họ còn đuổi theo lưng nữa chứ!"
Đại Bảo mím môi, rõ ràng cũng vui vẻ chút nào.
"Nếu cháu thực sự là thiên tài, thì sẽ thường xuyên gặp chuyện thế ." Giọng giảng viên Vệ từ phía vọng tới, "Cháu thích nghi với nó chứ!"
Nhị Bảo thấy vị đang kháy , trong lòng chút bực dọc.
Thẩm Y Y lời giảng viên Vệ thật lòng, cô bảo Nhị Bảo đưa Tiểu Bối ngoài sân chơi, gọi Đại Bảo nhà, giới thiệu hai vị giảng viên cùng mục đích chuyến thăm của họ cho Đại Bảo .
Đại Bảo cũng lễ phép chào hỏi hai vị, giống hệt , biểu hiện cực kỳ điềm tĩnh, chút kiêu ngạo xu nịnh.
Không chỉ giảng viên Phùng, ngay cả giảng viên Vệ cũng dành lời khen ngợi cho Đại Bảo.
Ban đầu, giảng viên Phùng đặt vài câu hỏi cho Đại Bảo, thấy bé đều giải đáp rành mạch, giảng viên Vệ bèn đích hỏi tiếp.
Ông tỏ khắt khe hơn giảng viên Phùng nhiều, phạm vi câu hỏi cũng cực kỳ rộng lớn và uyên thâm. Mở đầu, ông hỏi vài điều thuộc kiến thức cấp hai của Đại Bảo, bé đều trả lời hết.
Sau đó là kiến thức cấp ba — hầu hết thuộc các môn khoa học tự nhiên, trong đó đến tám mươi phần trăm là vật lý!
Mà cứ câu nào liên quan đến vật lý đều hóc búa vô cùng.
Thế mà, câu nào Đại Bảo cũng ứng đối trôi chảy, tựa nước chảy mây trôi.
Mắt giảng viên Vệ ánh lên tia sáng, ông hỏi sang kiến thức Olympic Toán Quốc tế, xong toán chuyển qua tiếng Anh — lúc tiếng Anh chẳng còn là môn học nhạy cảm như dạo , thậm chí kỳ thi đại học còn ít chuyên ngành yêu cầu thi tiếng Anh!
Với Đại Bảo, những thứ dĩ nhiên là chuyện nhỏ!
Đôi mắt giảng viên Vệ càng lúc càng rực rỡ, cuối cùng, khi Đại Bảo trổ tài thư pháp, gương mặt ông nở nụ mãn nguyện.
Đến khi nét chữ tuy còn đôi phần thiếu tỉ mỉ nhưng vẫn cực kỳ mắt của Đại Bảo xuất hiện mặt giấy, trong mắt giảng viên Vệ, dường như chỉ còn độc Đại Bảo mà thôi.
Gà Mái Leo Núi
Trong suốt một tiếng rưỡi đồng hồ, ngoài hai thầy trò, một ai khác cất lời.
Không khí ngày càng lắng đọng, trong tai đều văng vẳng những tiếng hỏi đáp lớn nhỏ, mà ai nấy đều ngắt lời, thậm chí chỉ giữ im lặng tuyệt đối. Cứ mỗi khi Đại Bảo chững đôi giây, tim ai nấy đều thắt , như thể treo ngược cành cây. Chỉ khi thấy giọng bình tĩnh, tự tin của bé cất lên, họ mới vỡ òa thở phào nhẹ nhõm.
Riêng Thẩm Y Y, bởi vì quá rõ trình độ của Đại Bảo nên nét mặt cô hề chút biểu cảm khác lạ nào.
Chỉ điều, khi cô nhận các câu hỏi giảng viên Vệ dành cho Đại Bảo phần lớn đều hướng về môn vật lý, nét mặt cô chợt hiện lên vẻ suy tư.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/index.php/trong-sinh-cung-chong-cu-nuoi-con-thanh-tai/chuong-230.html.]
Giảng viên Phùng vô tình lướt mắt qua cô, khỏi cảm thán, tố chất tâm lý vững vàng đến thế , thảo nào thể vun đắp nên một con trai xuất chúng đến nhường đó!
Buổi khảo sát cuối cùng cũng kết thúc.
Hai vị giảng viên vô cùng hài lòng biểu hiện của Đại Bảo, lập tức ngỏ lời mời bé đến Thâm Thành tham gia kỳ thi mười ngày . Đến lúc đó, sẽ thêm hai bạn học nữa cùng đến dự thi.
Đại Bảo sang , Thẩm Y Y khẽ gật đầu, bé liền đáp: "Việc cháu cần xin ý kiến cháu!"
Hai vị giảng viên liền sang Thẩm Y Y.
Thẩm Y Y nhẹ, ôn tồn : "Gia đình chúng sẽ cân nhắc kỹ lưỡng!"
Hai vị giảng viên , khỏi cho rằng Thẩm Y Y đang giữ kẽ, chỉ là bộ tịch lời khách sáo mà thôi. Dẫu nữa, ai thể từ chối một cơ hội Khoa Đại cơ chứ?
Thẩm Y Y tiễn họ cổng, khi họ sắp rời , cô vẫn quên hỏi một câu: "Thưa giảng viên Vệ, mạn phép hỏi một điều, nếu Yến Thanh nhà chúng thi đỗ Khoa Đại, liệu quý vị mong cháu nó theo học ngành vật lý hơn cả ?"
" !" Giảng viên Phùng ngần ngại đáp lời, đưa một câu trả lời chắc nịch, "Bạn học Yến Thanh cực kỳ phù hợp với ngành vật lý!"
" đứa nhỏ yêu thích ngành học ," Thẩm Y Y , giọng vẫn điềm đạm.
Thế nhưng giảng viên Vệ phẩy tay, dứt khoát , "Khi đất nước cần, chúng cống hiến hết , đem giá trị của bản dâng hiến cho tổ quốc!"
" vô cùng ngưỡng mộ những suy nghĩ cao của ," Thẩm Y Y nhẹ nhàng đáp, " hề nghĩ rằng đất nước chúng cần tài năng trong lĩnh vực d.ư.ợ.c học. Trên thực tế, trình độ y tế của nước hiện nay còn vô cùng lạc hậu!"
"Vật lý là nền tảng của khoa học và kỹ thuật," Giảng viên Vệ nhấn mạnh, gương mặt đầy kiên định, "Đất nước chúng vẫn còn yếu, thứ chúng cần là một quốc gia hùng mạnh về khoa học và công nghệ!"
"Nếu con tự nguyện cống hiến cho lĩnh vực , với tư cách là một , nhất định sẽ dốc lòng ủng hộ. nếu đứa nhỏ hứng thú, dễ nảy sinh tâm lý chống đối, cuối cùng e rằng sẽ chỉ phản tác dụng!" Thẩm Y Y cũng kiên quyết bảo lưu ý kiến, " vẫn cảm thấy cần tôn trọng sở thích của con!"
Giảng viên Vệ cau mày Thẩm Y Y một hồi lâu, đoạn đổi giọng, "Chuyên ngành vật lý của trường chúng là chuyên ngành đầu cả nước. Nếu Lý Yến Thanh thể theo học, chúng nhất định sẽ dành cho em những điều kiện giáo d.ụ.c nhất, chất lượng học tập vượt trội nhất. nếu là d.ư.ợ.c học, xin , chúng là những xuất sắc nhất trong lĩnh vực đó!"
Thẩm Y Y: "..." Chẳng lẽ đây là quyết chí Đại Bảo theo học vật lý bằng giá?
Giảng viên Phùng cạnh, thoáng sắc mặt của Thẩm Y Y, liền cảm thấy điều chẳng lành, vội vàng lên tiếng: "Chị của Yến Thanh , việc Đại Bảo học chuyên ngành gì chúng thể bàn bạc . Hiện giờ, điều quan trọng nhất là đưa Đại Bảo đến Thẩm thị để thi cử. Chị định khi nào đưa đứa nhỏ đến Thẩm thị? Đến lúc đó, chúng sẽ cho ga xe lửa đón hai !"
Cô đang khéo léo Thẩm Y Y cam đoan sẽ đưa Đại Bảo thi.
Thẩm Y Y mắc cái bẫy ngôn từ của cô , "Chuyện liên quan đến tương lai của đứa nhỏ, gia đình chúng còn cần thảo luận kỹ lưỡng thêm. Bằng , hai vị giảng viên cứ để điện thoại? Chúng bàn bạc xong sẽ đến bưu điện báo kết quả cho hai vị!"
"..." Giảng viên Phùng hiểu vì lý do gì, trong lòng luôn cảm giác Thẩm Y Y từ chối Khoa Đại!
Chẳng lẽ cô rằng, việc thể đến Thẩm thị dự thi đồng nghĩa với việc đặt hai chân cánh cửa Khoa Đại ?
Trừ phi phạm sai lầm cực lớn, bằng thể nào loại!
Vì giữ một thiên tài hiếm như Đại Bảo, vị giảng viên Phùng khéo léo bóng gió với Thẩm Y Y bằng cách.
Thế nhưng, Thẩm Y Y căn bản tiếp nhận tín hiệu mà cô phát .
"Nếu thì thế ." Giảng viên Phùng nhất thời đưa quyết định, " và giảng viên Vệ cảm thấy cảnh sắc nơi đây quá đỗi xinh , nán đây chơi thêm vài ngày. Chị của Yến Thanh, chị xem khi nào suy nghĩ thông suốt, cứ đến nhà nghỉ với chúng một tiếng. Đến lúc đó, chúng cũng thể cùng đến Thẩm thị, chị thấy ?"
Giảng viên Vệ , thoáng nhíu mày, điều gì đó. , giảng viên Phùng hiếm hoi lắm mới sắc mặt của .