Trọng Sinh: Cùng Chồng Cũ Nuôi Con Thành Tài - Chương 231

Cập nhật lúc: 2025-10-10 07:34:47
Lượt xem: 0

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/8Uw8rOeVOM

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

"Vậy thì cũng ạ." Thẩm Y Y mỉm : "Hai vị cần chúng giới thiệu một vài nơi phong cảnh hữu tình ?"

Giảng viên Phùng: "..."

Chờ Thẩm Y Y giới thiệu cho họ mấy thắng cảnh xong, hai vị khách mới lên xe rời .

Chủ nhiệm Hoàng còn việc cần bàn bạc với đồng chí Hà Hải Vinh, nên vội về. Trên xe, ngoài tài xế, chỉ còn giảng viên Phùng và giảng viên Vệ.

Giảng viên Vệ tỏ vẻ bực tức vì giảng viên Phùng tự ý quyết định mà bàn bạc , mặt lạnh tanh hỏi: "Vì nán thêm mấy hôm nữa?"

" thấy thái độ của Lý Yên Thanh, hình như là do chúng Yến Thanh học Vật lý, nên cô con theo học trường chúng !" Giảng viên Phùng giãi bày.

"Làm gì chuyện đó!" Giảng viên Vệ nhạo một tiếng, "Lại con em Khoa Đại bao giờ?"

"......"

"Cô thấy hai giảng viên tuyển sinh từ Khoa Đại chúng đến, thấy mặt cô bất kỳ biểu cảm thừa thãi nào ?" Giảng viên Phùng thật sự nhịn , "Thậm chí cô còn chẳng hề nhiệt tình với chúng chút nào!"

Họ là giảng viên tuyển sinh của Khoa Đại đấy chứ, đến chẳng săn đón, niềm nở chào hỏi?

Chỉ , tuy thái độ của Thẩm Y Y cũng tệ, nhưng so với những gia đình mà họ từng ghé thăm đó, thái độ của cô quả thực thể xem là "lạnh nhạt" đến khó tin!

"Không thể nào." Giảng viên Vệ tin còn dám từ chối Khoa Đại, thậm chí còn lập luận: "Lúc ban đầu cô tiếp đón chúng , còn vô cùng ân cần. Chỉ đến khi phát hiện chúng hài lòng với Lý Yên Thanh, cô mới bắt đầu đổi thái độ đấy chứ!"

Giảng viên Phùng nhíu mày. Cô nhớ rõ mồn một rằng Thẩm Y Y chỉ vẻ lạnh nhạt đôi chút khi giảng viên Vệ Yến Thanh theo học ngành Vật lý!

Giảng viên Vệ là tổ trưởng tổ tuyển sinh. Dù quyền hạn của hai chẳng khác là mấy, nhưng giảng viên Vệ hành xử như thể là cấp của giảng viên Phùng .

Nhìn gương mặt chút bướng bỉnh của giảng viên Vệ, giảng viên Phùng thêm điều gì đó, nhưng ngẫm nghĩ một hồi thôi!

Thế nhưng, trong đầu cô hiện lên khuôn mặt của thằng bé Đại Bảo.

Khó lắm mới gặp một đứa trẻ thông minh sáng đến , cô nhất định thể dễ dàng buông tay!

Bằng đây chỉ là tổn thất của riêng trường họ, mà còn là thiệt thòi lớn cho cả đất nước và xã hội!

Dưới sự kiên trì của giảng viên Phùng, giảng viên Vệ vẫn đen mặt mà ở nhà khách trong thị trấn.

Chủ nhiệm Hoàng và Vương Yến cảm thấy kỳ lạ nên cứ vây quanh Đại Bảo ngó mấy lượt, cuối cùng Thẩm Y Y "xua" ngoài.

Mẹ Lý cũng vô cùng hưng phấn, bà bận rộn chạy chạy , nán ân cần chăm sóc cháu, bày tỏ hết thảy tình yêu thương của một bà, mãi mới chịu rời .

Chờ khi về hết, Thẩm Y Y mới gọi Đại Bảo đến mặt, ân cần hỏi thằng bé: "Đại Bảo, con còn lớp thiếu niên ?"

"Không nữa ạ," Đại Bảo đáp.

"Cái gì cơ?" Thẩm Y Y bất ngờ. Cô hỏi thằng bé: "Không đây con con ?"

"Con vẫn sẵn lòng ạ," Đại Bảo , "Bởi vì con cảm thấy con thể tìm thấy những cùng sở thích ở đó. nếu bắt con từ bỏ sở trường, từ bỏ điều con yêu thích để chọn một chuyên ngành khác mới thể thì con !"

Thằng bé lời chuyện với giảng viên Vệ ở cửa !

"..." Tâm trạng Thẩm Y Y trở nên phức tạp. Cả con trai đầu và con trai thứ của cô khi bàn đến lý tưởng đều vô cùng kiên định.

hỏi: "Con tìm những chỉ IQ cao như con ?"

Đại Bảo lắc đầu: "Điều con tìm là những cùng chí hướng với con cơ!"

Thẩm Y Y: "......" Được , ngay từ đầu Đại Bảo quả thật tìm những cùng chí hướng với thằng bé!

Là cô cảm thấy Đại Bảo quá cô độc, nên mới thằng bé thêm chút bạn bè cảnh tương đồng.

"Nếu thế, tôn trọng ý kiến của con." Thẩm Y Y , Đại Bảo từ nhỏ hiểu chuyện đến độ khiến lớn xót xa, cô cho phép bất cứ ai tước đoạt ước mơ của con , bao gồm cả chính cô! "Vậy chúng lớp thiếu niên nữa."

Thẩm Y Y , "Dù con cũng tham dự kỳ thi đại học , đến lúc đó chúng sẽ thi Bắc Đại!"

"Bắc Đại?"

" !" Thẩm Y Y , "Khoa Dược học của Bắc Đại lịch sử lâu đời, là một trong những nơi đào tạo ngành Dược học trọng điểm quốc gia!"

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/index.php/trong-sinh-cung-chong-cu-nuoi-con-thanh-tai/chuong-231.html.]

Lúc Đại Bảo thích ngành d.ư.ợ.c học, cô nghiên cứu kỹ càng các chuyên ngành d.ư.ợ.c học của những trường đại học danh tiếng, và Học viện Dược của Đại học Bắc Đại là nơi nổi bật hơn cả!

"Thật thế ư? Vậy con nhất định đó! "Thẩm Y Y còn dứt lời, Đại Bảo vô cùng háo hức, trong đáy mắt lấp lánh niềm mong mỏi.

" mà những thể thi đấy, hầu hết đều lớn hơn con nhiều tuổi, nếu thì cũng chọn chuyên ngành để theo học cùng con nhé?" Thẩm Y Y .

"......"

Thẩm Y Y dứt lời, đợi mãi mà thấy Đại Bảo lên tiếng.

Ngẩng đầu , phát hiện khóe mắt Đại Bảo ửng đỏ.

???

Gà Mái Leo Núi

"Sao ?" Thẩm Y Y vội vàng kéo bé đến mặt, chút lo lắng, "Là do bụi bay mắt là trong con chỗ nào khỏe ?"

"Mẹ ~" Giọng Đại Bảo hiếm khi mang theo tiếng mũi mềm mại như thế, "Mẹ thật sự quá với con!"

"..." Thẩm Y Y bật , "Chỉ vì chuyện thôi ? Mẹ là của con cơ mà, thương con thì thương ai bây giờ?"

Nghe những lời , mắt Đại Bảo càng ửng đỏ hơn nữa.

Mỗi khi các em nũng mật với , Đứa trẻ luôn giữ hình ảnh " cả" chững chạc bấy lâu nay, đầu tiên chủ động choàng tay ôm lấy , đầu tựa vai bà, lộ nét ngây thơ vốn ở tuổi .

Thẩm Y Y mềm nhũn cả tim gan, xoa xoa đầu đứa nhỏ.

Đại Bảo hít hít mũi, mới : "Mẹ, con quan tâm bạn học lớn hơn con nhiều tuổi , chuyện đó chẳng thể ảnh hưởng đến con ! cần vì con mà hy sinh nhiều như thế, con cũng chẳng mong từ bỏ quá nhiều vì con, cứ theo đuổi chuyên ngành yêu thích, sống cuộc đời mà hằng mong thôi!"

Thẩm Y Y: "..."

Tuy là thế nhưng mà... Thật thì cô cũng chẳng tuyệt vời đến mức đó!

Trong thời gian xuyên nhanh cô trải qua những cuộc sống mà cô mong sống, trong lòng giờ đây chỉ mong một cuộc sống êm đềm, an yên mà thôi.

Kiếp , cha cô còn sống, vợ chồng tình nghĩa thắm thiết, con cái ngoan ngoãn, hiếu thảo, cuộc sống mỹ mãn, cô thấy lòng vô cùng mãn nguyện.

Nếu điều cô nhất bây giờ, e rằng chỉ kiếm thật nhiều tiền! Vì tiền, cô mới thể sống một cuộc đời như hằng mong !

Đối với cô mà , lợi ích lớn nhất của việc thi đại học đó chính là tạo một bước đệm vững chắc để cô trở về thành phố, hơn nữa còn là một chút hương vị mới mẻ cho cuộc sống vốn bình lặng, tẻ nhạt của .

Tất nhiên, nó cũng sẽ trở thành một tấm danh đẽ hết sức hữu ích cho tương lai về của cô.

Đối với việc học chuyên ngành nào, là điều quan trọng nhất!

mà Đại Bảo như , cô cũng cưỡng ép nữa.

Khi đứa nhỏ lớn lên, luôn độc lập tự do tự tại vẫy vùng!

"Được ," Thẩm Y Y , "Vậy sẽ học chuyên ngành kinh tế!""

"Vâng!" Đại Bảo nở nụ .

Vẻ ngoài của đứa trẻ giống Lý Thâm, Nhị Bảo và Tiểu Bảo, nhưng nụ giống ba họ một chút nào, dịu dàng, hiền hòa, chút e thẹn, khiến cho trái tim như Thẩm Y Y, thấy tan chảy cả !

Đại Bảo thoáng lo lắng: "Mẹ ơi, liệu con thể thi đỗ ạ?"

Trước , thằng bé vẫn đinh ninh sẽ đăng ký lớp thiếu niên, thế nên cũng chẳng ôn tập nghiêm túc củng cố kiến thức để chuẩn cho kỳ thi đại học...

"Chỉ cần con trả lời câu hỏi thật nghiêm túc, với trình độ bây giờ, chắc chắn con sẽ đỗ thôi." Thẩm Y Y an ủi bé, tủm tỉm khoe khoang đôi chút, "Tất nhiên, thi nhiều điểm hơn thì e là còn chút khó khăn đấy nhé!"

" ạ." Đại Bảo nghiêm túc hùa theo lời cô, "Mẹ là giỏi nhất! Con chắc chắn thể thi nhiều điểm như !"

Thẩm Y Y bật , vẫn là Đại Bảo hiểu ý cô nhất, thật dỗ dành cô.

Nếu là Nhị Bảo, chừng còn bảo cô mặt dày!

cô nào rằng, những lời Đại Bảo đều là thật lòng!

 

Loading...