Trọng Sinh: Cùng Chồng Cũ Nuôi Con Thành Tài - Chương 27
Cập nhật lúc: 2025-10-08 15:18:12
Lượt xem: 23
Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới
mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!
https://s.shopee.vn/6fTjxREp2d
MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!
Mẹ Lý cũng lẫn trong đám đông, một tay ôm chặt Đại Bảo đang nấc đòi , một tay vỗ về dỗ dành Nhị Bảo và Tiểu Bảo, hai đứa bé vác củi về nhà tin dữ.
Giang Ái Linh thấy Lý việc, cô cũng thừa cơ hội mà trốn việc, ngoài miệng còn cay nghiệt : "Ôi, chị hai Y Y xui xẻo như , chỉ lên một ngọn núi mà cũng thể gặp heo rừng, cái mỏng manh yếu ớt như chị chịu nổi những cú húc của heo rừng chứ?!"
Đại Bảo và Nhị Bảo hiểu, nước mắt càng tuôn như suối. Tiểu Bảo hiểu rõ sự nghiêm trọng của sự việc, thấy hai , bé cũng theo.
Mẹ Lý dỗ đứa đứa khác, càng thêm bực bội, oán hận trừng mắt Giang Ái Linh: "Cô thì ai bảo cô câm! Còn mau việc cho ?"
Giang Ái Linh tức tối về, lầm bầm rủa Thẩm Y Y c.h.ế.t móng vuốt heo rừng cho .
Vương Yến, cái miệng nhanh nhảu, thích hóng chuyện, thấy còn xuống núi, công việc của còn xong theo Giang Ái Linh ruộng, vẫn quên dông dài hỏi chuyện: "Bà Thiết Trụ, chồng của chị mà khó tính dữ ?"
"Trong lòng bà , cả cái nhà hai mới là cục vàng cục bạc, còn nhà chúng thì chẳng khác nào cọng cỏ rác, mà cay nghiệt với cho ?" Giang Ái Linh hừ một tiếng: "Chị xem cái cô Thẩm Y Y từ khi về dâu nhà họ Lý bao giờ đặt chân xuống ruộng ? chỉ nghỉ ngơi một lát bà mắng."
Vương Yến đ.á.n.h thấy chuyện để hóng hớt, liền thuận nước đẩy thuyền, tiếp lời: " cũng cảm thấy chồng đối với chị cũng quá đáng, nhưng cái vụ 'nhà hai là cục vàng' là ?"
Giang Ái Linh coi như tìm tri kỷ để giãi bày, bèn tuôn một tràng than vãn kể lể ngớt.
Bọn họ mới bao lâu, mấy như Trần Cường khiêng con heo rừng lớn xuống núi, phía là Lý Thâm đang cõng Thẩm Y Y. Nhìn thấy heo rừng lớn như , khiến ít kinh ngạc, há hốc miệng. Ai nấy đều xúm giúp đỡ ngớt tay chân.
Gà Mái Leo Núi
Ba đứa Đại Bảo thì càng sốt ruột lo lắng cho , thấy thì ba đứa càng òa nức nở.
Thẩm Y Y cảm thấy chút ngượng ngùng, bởi vì khi bọn trẻ bắt đầu òa, ánh mắt của , vốn đang dán chặt con heo rừng, liền đồng loạt chuyển sang cô. Ánh mắt ai nấy đều lộ vẻ khó tả, khiến Thẩm Y Y đang sát rạt lưng Lý Thâm đỏ bừng mặt, chỉ tụt xuống ngay lập tức.
Mẹ Lý vội vàng bước lên ngăn cản cô: "Y Y, con thương ở ? Ôi chao, con xuống gì chứ? Đừng xuống, cứ để Lý Thâm cõng con."
"Mẹ, con , chỉ là do quá sợ hãi nên chân tay mềm nhũn thôi ạ." Thẩm Y Y cố gắng bịa một lời dối cho xuôi tai.
Mẹ Lý cũng chú ý đến ánh mắt dòm ngó của những xung quanh, bà trừng mắt mấy phụ nữ đang xúm xít ba hoa : "Người cõng con là chồng của con , mắc mớ gì tới họ mà mấy cô bận tâm?"
Rồi bà vỗ vỗ cánh tay rắn chắc của Lý Thâm: "Cõng vợ con cho cẩn thận đấy."
Lý Thâm định "Dạ" một tiếng thì ba đứa nhỏ xuất hiện, hàng mi còn vương vất những giọt nước mắt, chúng nghiêm nghị dặn dò bố .
Đại Bảo: "Cha, cha cõng cho thật vững đó."
Nhị Bảo: "Cha, chờ con lớn con sẽ cõng , nhưng bây giờ con còn bé quá, cha giúp con cõng .”
Tiểu Bảo: "Cha, cõng ."
Lý Thâm chỉ "Ừ" một tiếng.
Anh ước chừng cô gái lưng một cái, cõng cô càng thêm vững vàng.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/index.php/trong-sinh-cung-chong-cu-nuoi-con-thanh-tai/chuong-27.html.]
Anh chỉ sợ cô , còn ánh mắt của khác thì nào bận tâm.
Thẩm Y Y: "..."
Đám phụ nữ: "..." Hôm nay họ thật sự chứng kiến cô con dâu thứ hai nhà họ Lý cưng chiều đến nhường nào.
Trước vẫn luôn đồn đại rằng Lý Thâm yêu thương vợ hết mực, say mê chẳng rời, nhưng ai nấy đều cảm thấy khó tin. Bởi lẽ, gạt bỏ cái tiếng hung tợn của Lý Thâm sang một bên, ngay cả lúc , vẫn toát một khí chất lạnh lùng, xa cách và khó gần. Bảo bà con tưởng tượng dáng vẻ ân cần, thâm tình của khi ở cạnh Thẩm Y Y thì quả thực phần khó trí tưởng tượng của họ . hôm nay xem như chứng kiến tận mắt, ừ, tuy rằng đến mức khúm núm nịnh nọt ân cần chiều chuộng, nhưng gạt bỏ vẻ ngoài thô ráp, cộc cằn của sang một bên, vẫn thể cảm nhận sự cưng chiều, nâng niu và chở che mà dành cho cô.
Còn mấy đứa nhỏ nữa, vợ của Lý Thâm bỏ bê ba đứa con trai của cô ? Vậy mà mấy đứa nhỏ quấn quýt yêu thương cô đến thế chứ? , còn Lý – chồng với tiếng dữ đồn xa mà cũng đối xử với cô đến mức , còn bảo con trai cõng con dâu bà mặt bao nhiêu . Chẳng lẽ bà lo việc sẽ tổn hại đến thể diện của con trai bà, khiến nó chịu thiệt thòi ?
Mọi đều ngạc nhiên, Thẩm Y Y thương tích gì, chỉ là hoảng sợ mà thôi, chăm sóc kỹ lưỡng, cẩn trọng đến thế chứ? Trong thôn còn phụ nữ sinh con hôm , hôm đồng việc để kiếm công điểm, nào mong manh yếu ớt đến thế .
Đặc biệt là những phụ nữ tuổi tác chênh lệch Thẩm Y Y nhiều, khi kết hôn con, liền liên tưởng đến cảnh nhà cửa ồn ào như cái chợ, gà bay ch.ó chạy của chính nhà , cảm giác chênh lệch đó chỉ là một trời một vực.
Thẩm Y Y vốn định xuống khỏi lưng Lý Thâm, cũng nài nỉ thêm nữa. Ở thời đại , quan hệ nam nữ vẫn nghiêm ngặt và kín đáo, nếu trai gái lập gia đình mà mật như thế mặt thì nhất định sẽ chỉ trỏ, dèm pha, nghiêm trọng hơn còn thể sẽ…
cô và Lý Thâm là vợ chồng, mấy mặt con , nhiều lắm là sẽ một câu "Không hổ".
thế thì ? Cuộc đời sống cho khác xem.
Trưởng thôn Lý Sơn tin, nhanh vội vàng chạy đến. Nhìn thấy con lợn lòi to đến , ông cũng giật . Ông trấn an Thẩm Y Y vài câu, khen cô gái dũng cảm, đ.á.n.h một con lợn rừng lớn như .
Trưởng thôn Lý Sơn hơn bảy mươi tuổi, là cùng thế hệ với ông nội Lý Thâm, là nhân vật kính trọng trong gia tộc họ Lý. ông lão hình nhỏ gầy, sắc mặt vẻ kém khỏe.
Thẩm Y Y khẽ khàng với vẻ yếu ớt: "Trưởng thôn, bác quá lời , cháu chỉ là may mắn thôi. Con lợn lòi tự đ.â.m đầu gốc cây mà ngất xỉu, cháu mới thoát nạn . Chân tay cháu giờ vẫn còn bủn rủn, run rẩy cả đây. Nếu nhờ Thâm và Cường Tử kịp thời tìm thấy, đợi con lợn lòi tỉnh dậy thì cháu chẳng nữa."
"Thưa trưởng thôn, con heo rừng to lắm, mấy Cường Tử khiêng về chắc cũng vất vả lắm . Hay là nhờ mấy chú mổ thịt nó , bồi dưỡng cho mấy một bữa trò? Với , bà con trong thôn dạo bận rộn thu hoạch vụ thu cũng cực nhọc cả, thịt heo rừng chia phần cho thì ai nấy cũng phấn khởi, việc hăng hái hơn."
Trong lòng trưởng thôn cũng nghĩ tới điều . Thời buổi , những thứ bắt núi như gà rừng, thỏ thì gì, nhưng với những con vật lớn như heo rừng thế thì nhất định nộp cho hợp tác xã hoặc chính quyền. Dù , Thẩm Y Y là công lớn nhất trong việc bắt nó, nên để cô tự nguyện đề xuất vẫn là hơn cả.
"Được." Trưởng thôn gật đầu đồng ý, ánh mắt Thẩm Y Y thoáng hiện vài phần hài lòng. Ông vẫn luôn đồn vợ thằng Lý Thâm là cô gái thành phố đỏng đảnh, kiêu kỳ, chẳng hiểu sự đời, còn lo cô sẽ gây chuyện gì dại dột.
Vậy mà giờ đây cô nghĩ đến khác thế , đúng là ông bất ngờ.
Biết cô dọa, sang mấy đứa nhỏ đôi mắt vẫn còn hoe hoe đỏ, ông trầm ngâm lát, sang dặn dò Lý Thâm: “Thằng Thâm , hôm nay cháu cứ nghỉ , về nhà mà ở bên vợ cho khuây khỏa. Nhìn con bé phen cũng sợ hãi lắm đó."
Lý Thâm gật đầu, trong lòng cũng thầm nghĩ đúng như . Anh lễ phép : "Dạ, cháu cảm ơn trưởng thôn."
Xong xuôi, trưởng thôn liền sắp xếp Trần Cường cùng vài thanh niên khỏe mạnh khác khiêng con heo rừng to tướng lên chợ xã, nhờ tìm thợ mổ lợn mới tìm đội trưởng sản xuất, tường thuật chuyện.
Đội trưởng sản xuất đó cũng nhanh chóng phân công công việc. Ban đầu bà con còn chưng hửng chút đỉnh, nhưng khi đêm nay thịt heo rừng để ăn thì ai nấy đều hăng hái, việc nhanh hơn hẳn.