Trọng Sinh: Cùng Chồng Cũ Nuôi Con Thành Tài - Chương 275

Cập nhật lúc: 2025-10-11 01:26:32
Lượt xem: 1

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/8Uw8rOeVOM

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

Ba cô bạn Chu Nam, Tạ Hân Di và Tần Mỹ Liên khi Lý Thâm là chồng Thẩm Y Y thì đều vô cùng kinh ngạc, lén lút liếc mấy .

Trong đó, Tần Mỹ Liên là kinh ngạc và thể tin nổi nhất: Chồng của Thẩm Y Y mà trai đến thế ư? Chẳng vẫn rêu rao là một kẻ cục mịch, quê mùa ? Trông thế thì chút gì là cục mịch, quê mùa cơ chứ?

Tần Mỹ Liên bỗng trỗi dậy lòng ghen ghét, nhưng khi ghen ghét cô cảm thấy Lý Thâm quen, tựa hồ như từng gặp ở đó .

Còn Chu Nam và Tạ Hân Di, khi chào hỏi Thẩm Y Y xong, liền Lý Thâm hỏi: "Y Y, đây là ai ?"

“Đây là chồng ,” Thẩm Y Y lễ phép đáp. “Anh Thâm , đây là Chu Nam và Tạ Hân Di, bạn cùng phòng của em đó!”

Từ khi Tần Mỹ Liên ý gây khó dễ với , Thẩm Y Y vốn chẳng thèm bận tâm đến cô . Lần , cô càng ngó lơ như thấy.

Chu Nam và Tạ Hân Di cũng nhận điều đó, sang Tần Mỹ Liên. Mặt Tần Mỹ Liên tối sầm .

Lý Thâm cũng nhận thấy sự lạ lùng. Sau khi Chu Nam và Tạ Hân Di chào hỏi xong, cũng chỉ gật đầu đáp một tiếng “chào” với hai cô bạn, sang Thẩm Y Y hỏi: “Vợ ơi, nhé?"

“Anh cẩn thận nhé!” Thẩm Y Y dặn dò.

"Được.” Lý Thâm liền .

"Đi thôi, sắp đến giờ học .” Thẩm Y Y với Hoàng Mai.

"Được.” Hai họ liền thẳng.

Chu Nam và Tạ Hân Di liếc , cũng thèm để ý đến Tần Mỹ Liên mà bước theo.

Sắc mặt Tần Mỹ Liên càng lúc càng tệ. Từ đầu học kỳ , cô nhận Chu Nam và Tạ Hân Di dần dần xa lánh .

Rốt cuộc con nhỏ Thẩm Y Y ho cơ chứ? Ai ai cũng cứ bu lấy nó!

Tần Mỹ Liên tức tối cũng định bỏ , nhưng nghĩ , cô cô lập. Thế là cô đành hậm hực đuổi theo Chu Nam và Tạ Hân Di, hờn dỗi trách: “Đợi với chứ, hai nhanh thế gì? Hay là các đuổi theo bọn Thẩm Y Y ? Bọn họ kết giao bạn với các , còn hai đó ở lưng chúng nữa kìa.”

“Chúng ?” Tạ Hân Di nhíu mày hỏi.

, chính là chúng , và hai đó!” Tần Mỹ Liên nhấn mạnh.

Tạ Hân Di và Chu Nam liếc . Không cần nghĩ ngợi, hai cô cũng hiểu ngay, Tần Mỹ Liên lúc đang cố tình khích bác, chia rẽ họ.

Học kỳ , Tần Mỹ Liên vẫn luôn Thẩm Y Y mặt các cô, rằng Thẩm Y Y chán ghét họ đủ điều. Mới đầu, các cô tin lời Tần Mỹ Liên. dần dà, khi tìm hiểu kỹ hơn về Thẩm Y Y và Hoàng Mai, các cô nhận hai loại thích lê đôi mách.

Đương nhiên, Thẩm Y Y thật sự thích giao thiệp thiết với các cô. Họ từng cố ý kéo gần cách với Thẩm Y Y, nhưng cô vẫn luôn giữ thái độ khách sáo, chẳng mà cũng chẳng gần. Chu Nam và Tạ Hân Di vốn dĩ cũng nhất thiết thiết với Thẩm Y Y, nên cũng để tâm nhiều. Thế nhưng, những lời lẽ châm chọc, chia rẽ của Tần Mỹ Liên lúc , hai cô thật sự chút khó chịu. Chẳng qua cùng sống chung, tiện vạch mặt, đành đáp lời.

Mà Tần Mỹ Liên tự lẩm bẩm: " chồng cô , hình như gặp ở thì ..."

Chu Nam và Tạ Hân Di hỏi cô gặp ở , chỉ vội vàng sắp muộn học , nhanh chân bước . Tần Mỹ Liên dậm chân, bám theo như đỉa đói.

Buổi chiều, Thẩm Y Y tan học sớm hơn thường lệ để đón Tiểu Bối.

Cô giáo dẫn Tiểu Bối , cứ tấm tắc khen cô bé ngoan ngoãn, chẳng quấy phá bao giờ. Đến giờ ăn thì ăn, giờ chơi thì chơi, đúng là bạn nhỏ đáng yêu nhất cả nhà trẻ!

"Tiểu Bối của chúng giỏi quá!" Trên đường về nhà, Thẩm Y Y khen, hỏi cô bé hôm nay ở nhà trẻ gì.

Tiểu Bối khen, đôi mắt môi cong cong, tỏ vẻ vô cùng hứng khởi. Vẫn đang đường , cô bé đột nhiên dừng , vươn tay lục lọi trong chiếc túi nhỏ mà bố mua cho.

"Con tìm gì thế?" Thẩm Y Y hỏi.

"Bức tranh gia đình..." Tiểu Bối lẩm bẩm, loay hoay một hồi, cuối cùng cũng móc một trang giấy, trân trọng như hiến vật quý mà trao cho Thẩm Y Y.

"Tranh gia đình ư?" Thẩm Y Y mở trang giấy xem, bật khi thấy sáu hình que vẽ nguệch ngoạc bên trong.

Tiểu Bối kéo tay , chỉ một que tương đối cao lớn trong đó, : "Đây là bố, đây là , đây là cả... Đây là con!"

Thẩm Y Y hỏi: "Hôm nay các con vẽ cái ?"

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/index.php/trong-sinh-cung-chong-cu-nuoi-con-thanh-tai/chuong-275.html.]

"Dạ đúng ạ." Tiểu Bối hít sâu một , đầy mong đợi hỏi : "Mẹ ơi, Tiểu Bối vẽ ạ?"

"Không !" Chẳng Nhị Bảo theo từ lúc nào. Cậu bé giật lấy bức vẽ tay Thẩm Y Y, đàng hoàng trịnh trọng phán một câu.

"Chỗ nào chứ?" Tiểu Bối truy hỏi.

"Người vẽ thế ." Nhị Bảo , vẻ "chuyên nghiệp" giảng giải: "Nhân vật vẽ càng khối lượng mới ."

"Khối lượng là gì ạ?" Tiểu Bối khiêm tốn thỉnh giáo.

Nhìn đôi em kẻ hỏi đáp, Thẩm Y Y bực buồn Nhị Bảo. Với cái tài vẽ rắn rồng của bé mà bé cũng ngượng dạy em gái vẽ ư?

Nhị Bảo quả thật hề ngại.

Trên đường về, giảng nhiều điều mà Tiểu Bối chẳng thể nào hiểu nổi, khiến cô bé thực sự trai cho đầu váng mắt hoa. Về đến nhà, cô bé lập tức cầm bút lên vẽ, đó để hai ở bên cạnh chỉ dạy.

Thẩm Y Y thấy bọn trẻ thảo luận say sưa, bèn nấu cơm. Đến lúc dọn cơm , cô tìm thì thấy Tiểu Bối đang ở trong phòng Nhị Bảo, chiếc ghế đẩu nhỏ, chui đầu chiếc ghế lớn mà vẽ tranh, vẽ hết bức đến bức khác.

Mà Nhị Bảo thì đang dựa bàn học bên cạnh, vẻ mặt chăm chú đến nỗi Thẩm Y Y đến cũng hề .

"Chuẩn ăn cơm đó!" Thẩm Y Y .

"Đến giờ ăn cơm ạ? Nhanh như ?" Nhị Bảo sực tỉnh, thấy trời sắp tối, mà học đến quên cả thời gian!

Vội vàng thu dọn sách vở, lôi kéo em gái ngoài: "Mẹ ơi, bố về ạ?"

Gà Mái Leo Núi

"Vẫn , lẽ cha con sẽ bắt chuyến xe đò cuối về, chắc là sắp về đến nhà .” Thẩm Y Y chiếc đồng hồ đeo tay mà .

"Thế là cả cơm ạ?" Nhị Bảo hỏi dồn.

"Anh cả con còn đang ở trường mà.” Thẩm Y Y cũng đành chịu, Đại Bảo học hành miệt mài: “Vừa bảo Tiểu Bảo gọi con ."

"Thế là nấu cơm ạ?" Giọng Nhị Bảo hỏi to.

"Mẹ nấu thì con ăn ? Hay là bây giờ khẩu vị của con khó tính ? Chê món nấu, thấy nấu ngon nữa ?" Thẩm Y Y ít khi bếp kể từ khi Đại Bảo và Nhị Bảo nấu cơm. Lúc cô cũng hiểu ý Nhị Bảo bữa cơm nên giao cho , nhưng vẫn nhịn mà trêu ghẹo.

"Dạ ạ.” Nhị Bảo giải thích: “Mẹ, về cha và cả vắng nhà, cứ gọi con , nếu thì gọi Tiểu Bảo... Tiểu Bảo!"

Nhị Bảo như chợt nhớ điều gì, vỗ đầu một cái: “À , hiện tại Tiểu Bảo bảy tuổi nhỉ? Vậy là thể học nấu cơm !"

Thẩm Y Y: "..."

Còn lên tiếng, Tiểu Bảo theo cả từ bên ngoài trở về . Không hai gì, chỉ thấy tên , thế là bé hỏi: “Anh gọi em gì thế?"

"Gọi em nên học nấu cơm!" Nhị Bảo thẳng thừng đáp.

Tiểu Bảo: “???”

Như sét đ.á.n.h ngang tai!

"Anh hai, em còn nhỏ mà!" Tiểu Bảo lí nhí .

"Không nhỏ , cả cũng học nấu ăn từ khi bảy tuổi . Hiện tại cả đều bận học, cha cũng ngoài việc, chẳng lẽ em để và Tiểu Bối chịu đói ?"

Nhị Bảo cao giọng hỏi . Càng nghĩ bé càng thấy nên để Tiểu Bảo nấu cơm, bằng mỗi ngày bé cứ rong chơi mãi. Cậu lệnh cho Tiểu Bảo: “Về em đừng ngoài chơi nữa, về sớm một chút, học nấu cơm!"

Tiểu Bảo: "..." Được , đúng là bây giờ đến phiên .

Thế là, Tiểu Bảo líu lo thút thít mà đồng ý.

Thẩm Y Y há miệng định gì đó… Rồi thôi.

 

Loading...