Trọng Sinh: Cùng Chồng Cũ Nuôi Con Thành Tài - Chương 28

Cập nhật lúc: 2025-10-08 15:18:13
Lượt xem: 22

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/1LSyKCkOr4

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

Mãi đến khi Lý Thâm cõng về, Thẩm Y Y ba đứa con cùng cha nó ép giường. Nhìn bốn cha con chúng nó cứ tất tả ngược xuôi, nào là pha , rót nước cho , cô mới chợt nghĩ quá lên chăng?

"Mẹ, vẫn còn sợ hãi ạ?" Đôi mắt Đại Bảo vẫn còn hoe hoe đỏ.

Cậu bé tận mắt chứng kiến heo rừng hung dữ xông đến, nên là đứa nhiều nhất, cũng là đứa sợ hãi nhất trong ba em.

"Không sợ, chẳng sợ hãi chút nào ." Thẩm Y Y vội vàng vỗ về thằng bé. Nhìn đôi mắt sưng đỏ vì của con, cô quặn thắt cả ruột gan, dịu giọng: "Đừng nữa, chẳng bình an ?"

"Dạ!" Đại Bảo dụi dụi mắt, gương mặt bé nhỏ cương nghị hẳn lên: "Mẹ ơi, chờ con lớn, con sẽ bảo vệ !"

"Ừm." Thẩm Y Y khẽ đáp, lòng trào dâng xúc động.

Thằng Tiểu Bảo cũng lóc cóc trườn lên giường, dùng cái hình bé tẹo của ôm chầm lấy , giọng ngây thơ trong trẻo: "Tiểu Bảo cũng bảo vệ ạ!"

Thằng Nhị Bảo từ ngoài chạy ùa , hùng hổ : "Nếu lúc đó con mà mặt thì ! Một đ.ấ.m là thể đ.á.n.h bay con heo rừng đó! Hừ, xem nó còn dám ức h.i.ế.p của con nữa !"

Thẩm Y Y đang sụt sùi cảm động đến mức nước mắt chực trào . Nghe thằng bé , cô bỗng phì : "..." Thật là đáng yêu buồn , đây?

Thẩm Y Y cảm động bật , kéo ba đứa bé khỏi phòng thì vặn đụng Lý Thâm đang cầm một ly nước lúa mạch pha sẵn.

Thấy cô bước , nhíu mày hỏi: "Sao em đây?"

"Ở bên trong bức bối một chút..." Thẩm Y Y chột đáp, nhưng lỡ dối thì đành theo cho trót.

Lý Thâm khựng , thêm lời nào, chỉ đưa ly nước lúa mạch trong tay cho cô, trầm giọng bảo: "Anh pha cho em đấy, uống cho đỡ sợ."

"À ừm." Thẩm Y Y ngượng ngùng nhận lấy ly, khẽ nhấp một ngụm. Thấy thằng Tiểu Bảo cứ tròn mắt , cô liền xổm xuống, đưa ly cho thằng bé nhấp thử một miếng.

Thằng Tiểu Bảo lắc đầu: "Mẹ ơi, cứ uống ạ."

"Mẹ uống hết , ba con cùng uống nhé." Thẩm Y Y , mỉm .

Lúc , thằng Tiểu Bảo mới mừng rỡ mặt, bám lấy tay để uống ly nước lúa mạch thơm lừng.

Tiểu Bảo uống xong, Thẩm Y Y lượt đưa ly cho Đại Bảo và Nhị Bảo nhấp từng ngụm.

Lý Thâm bên cạnh, cảnh đó mà lòng râm ran: "..." Thế mà riêng thì chẳng chút nào.

Uống cạn ly sữa lúa mạch, Thẩm Y Y bèn xách cái ghế con mái hiên, đoạn cầm chiếc bấm móng tay tỉ mẩn cắt móng cho lũ trẻ.

Lý Thâm chăm con phần sơ sài, ít khi để tâm đến những chi tiết nhỏ nhặt . Nếu bà Lý nhớ thì sẽ cắt giúp, bằng thì lũ nhỏ đều tự c.ắ.n móng tay. Lúc móng tay của chúng quá dài, song bên trong dính đầy bùn đen, cần tỉa tót rửa sạch sẽ.

Ba đứa nhỏ ngoan, lặng lẽ xếp hàng đợi đến lượt .

Lý Thâm đồng việc, cũng vớ lấy một cái ghế đẩu hỏng chân, mái hiên mà gọt giũa cái bàn gỗ.

Mùa thu, mặt trời lặn nhanh, ánh nắng gay gắt ban chiều dần trở nên dịu dàng, ấm áp.

Ngoài sân bắt đầu tiếng rao lớn rằng heo rừng thịt xong, bảo đại diện các hộ gia đình đến sân phơi lúa nhận thịt.

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/index.php/trong-sinh-cung-chong-cu-nuoi-con-thanh-tai/chuong-28.html.]

Thịt heo rừng chắc nịch, hơn nữa nặng mùi, Thẩm Y Y mấy ưa thích.

Thực tình thì cô , chỗ xương ống và móng giò cô mua hôm nay cũng đủ cho cả nhà năm miệng ăn . Thế nhưng nếu thì chắc chắn sẽ xì xào bàn tán, bởi cô vẫn định ghé qua lấy một phần về.

Lý Thâm vẫn đang sửa bàn, Thẩm Y Y dẫn mấy đứa nhỏ qua sân phơi lúa.

Khu vực sân phơi lúa lúc thật náo nhiệt, bởi lâu lắm dân ăn thịt nên một vài thậm chí còn chẳng màng đến công việc đồng áng, đổ xô đến sớm để nhận thịt về nhà.

Gà Mái Leo Núi

Khi Thẩm Y Y dẫn ba đứa nhỏ đến, hàng chờ nhận thịt xếp thành hai dãy dài dằng dặc, cô tự động dắt các con hàng.

Ai nấy đều rõ thịt là nhờ . Nhìn thấy cô xuất hiện, những ánh mắt vô tình hữu ý đều thoáng về phía cô. Ai nấy đều e dè cái tính kiêu căng, xem thường khác của Thẩm Y Y từ đến nay, nên chẳng ai bắt chuyện với cô. Thẩm Y Y cũng cố ý tự rước lấy sự lạnh nhạt, nhưng nếu lỡ đối mắt với ai đó, cô cũng khẽ nở nụ chào một tiếng.

Chừng thôi cũng đủ khiến cả đám xôn xao. Những còn nhớ rõ cái tính ngang ngược của Thẩm Y Y hồi mới về nông thôn, cái , cái , tay cẩn thận một vết xước nhỏ cũng kêu la ầm ĩ, cứ như thể trời sập đến nơi, đòi đưa cô lên trạm xá thị trấn để xử lý vết thương. Sau khi gả cho Lý Thâm, cô càng thêm lười biếng, chịu động tay chân, còn xem thường dân làng. Trừ phi bất đắc dĩ, bằng cũng ít khi giao thiệp với bà con lối xóm. Dân làng tuy nghèo khó, nhưng ai nấy đều tự trọng. Chẳng bà con thích gì, ai chịu nịnh bợ cô ? Vậy nên, dù gặp mặt thường ngày, cũng chẳng buồn chào hỏi.

Hôm nay cô nở nụ với họ?

Ai nấy đều kinh ngạc thôi.

Đương nhiên Thẩm Y Y cũng thanh danh của trong thôn , nhưng thực lòng thì cô cũng oan ức. Cô thể với trong thôn: "Xin bà con cô bác, đều là theo phận định, chỉ theo sắp đặt mà thôi."

Bởi , nếu thể cải thiện mối quan hệ thì đương nhiên là nhất, nhưng nếu thì cũng đành .

Hàng nhích lên nhanh chóng, chẳng mấy chốc đến phiên Thẩm Y Y.

Thịt trưởng thôn chia phát. Trưởng thôn thấy cô, mỉm gật đầu chào cô, còn cắt cho cô nhiều hơn khác hẳn năm cân.

Những đến nhận thịt lập tức bắt đầu xì xào bàn tán.

Trưởng thôn liền , cất cao giọng : "Nếu vợ Lý Thâm, chúng sẽ chẳng thịt heo rừng mà ăn. Huống hồ cô suýt chút nữa bỏ mạng vì con heo rừng , cho thêm năm cân thịt chẳng lẽ là chuyện nên ?"

Trưởng thôn dứt lời, ít thấy xuôi tai, nhưng khác vẫn còn ấm ức, cho rằng con lợn rừng tự đ.â.m đầu cây, là mấy Trần Cường lên núi khiêng về, Thẩm Y Y chẳng tốn công sức gì, gì mà chia nhiều thịt như thế?

Thôn Thanh Thủy ngót nghét trăm hộ gia đình, sáu trăm nhân khẩu hơn, tính bình quân, thịt lợn rừng mỗi cũng chỉ vỏn vẹn nửa cân là cùng.

Bởi vì là vụ thu hoạch , làng bàn bạc rằng những nhà nhiều lao động thì sẽ ưu tiên chia thêm chút ít. Bởi , lượng thịt nhận của mỗi nhà cũng tùy thuộc lượng lao động mà khác . Có vài nhà ít , con đông, thịt vốn dĩ ít ỏi càng eo hẹp hơn. Làm mà họ thể an lòng cho , việc bóng gió chỉ trích nhà Thẩm Y Y cũng là chuyện thường tình.

Nhà họ Lý đáng lẽ Đại Hoa, ở nhà lo bếp núc, sẽ đến lĩnh phần thịt , nhưng Giang Ái Linh chẳng an tâm giao cho con bé Đại Hoa chút nào, cảm thấy con bé còn quá nhỏ, chất phác, ai bớt xén phần thịt cũng chẳng . Bởi thế bèn xung phong đến đây để lĩnh thịt. Mẹ Lý vốn cũng lo cho Đại Hoa, Giang Ái Linh đề nghị, bà liền gật đầu ưng thuận.

Giang Ái Linh ngay Thẩm Y Y, thấy Thẩm Y Y đang khác khó dễ, chẳng giấu vẻ hả hê trong mắt.

Thẩm Y Y chẳng màng để ý tới Giang Ái Linh, cũng thèm để tâm đến ánh mắt dòm ngó của thiên hạ.

Sau khi trưởng thôn xong, cô liền thẳng thắn đáp lời: "Thưa trưởng thôn, cháu cũng công lao gì to tát. Nhắc đến con lợn rừng , công lớn nhất trong việc mang nó về chính là mấy Cường Tử khiêng xuống núi. Hay là bác cứ chia thêm cho mấy chút ít ạ? Về phần nhà chúng cháu, cứ nhận phần như thôi ạ!"

Trưởng thôn chợt hiểu ý đồ sâu xa của Thẩm Y Y, liền bật thành tiếng.

Ông chỉ đề nghị cho riêng cô thêm năm cân, vài thôn dân tức đến nghiến răng nghiến lợi. Cô còn đề xuất chia thêm cho mấy Cường Tử vài cân nữa, đủ lý lẽ hợp tình hợp lý, những thôn dân bất mãn chẳng sẽ tức đến phát điên, giậm chân thùm thụp ?

 

Loading...