Trọng Sinh: Cùng Chồng Cũ Nuôi Con Thành Tài - Chương 29

Cập nhật lúc: 2025-10-08 15:18:14
Lượt xem: 24

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/8Uw8rOeVOM

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

Trưởng thôn chẳng ưa cái thói ích kỷ của mấy thôn dân , lập tức đồng ý đề nghị của Thẩm Y Y, nhưng trong lòng vẫn còn canh cánh điều .

Thẩm Y Y cũng đoán ý tứ qua nét mặt của trưởng thôn, : "Thưa trưởng thôn, nhà cháu cứ nhận phần như ạ. Sáng nay cháu còn mua móng giò ngoài chợ phố, tối nay định món móng giò hầm, thịt lợn rừng dù chia nhiều thêm cũng chẳng dùng hết ."

Trưởng thôn nghệt mặt .

Ông vốn dĩ còn khuyên răn: "..." Chà, hóa là ông lo xa .

Vương Yến lưng Giang Ái Linh, nhà cô ít , nhưng đông miệng ăn, tức thì là một trong những kẻ khó chịu nhất khi Thẩm Y Y chia thêm năm cân thịt lợn rừng. Nào ngờ Thẩm Y Y từ chối năm cân thịt , mà thịt đó chia nhỏ thêm, khiến phần thịt nhà cô càng ít ỏi .

thầm rủa Thẩm Y Y lo chuyện bao đồng, lời pha chút châm biếm, chua ngoa: "Chà chà, cuộc sống của cô vợ Lý Thâm quả là an nhàn gớm nhỉ, ngày nào cũng miếng thịt, chả kém cạnh gì bọn địa chủ ngày xưa là bao ha?"

Lời thốt , chẳng những Thẩm Y Y mà ngay cả trưởng thôn và những thuộc dòng họ Lý mặt ở đó, ai nấy đều biến sắc.

Bây giờ Thẩm Y Y gả nhà họ Lý, lời nếu là thật thì sẽ ảnh hưởng đến thanh danh của cả dòng họ.

Thẩm Y Y đương nhiên nhận thấy tình hình trở nên nghiêm trọng, đôi mắt sắc như d.a.o cau xoáy thẳng Vương Yến: "Cha là xưởng trưởng nhà máy cơ khí, là chủ nhiệm ban đường phố, tòng quân bảo vệ Tổ quốc, còn chính bản cũng hưởng ứng lời hiệu triệu của quốc gia ‘lên núi xuống thôn’[1] kiến thiết nông thôn! Cả gia đình chúng đều đang góp sức, xây dựng xã hội chủ nghĩa!"

[1]Các thanh niên tri thức sẽ lên vùng cao về vùng xa để tham gia lao động sản xuất, rèn luyện.

Giọng Thẩm Y Y trong trẻo, vang vọng khắp sân, như từng nhát búa gõ tâm can .

"Gia đình chồng càng là bần nông ba đời, là hạt giống cách mạng đích thực! Tuyệt nhiên là địa chủ chuyên bóc lột nhân dân! Chị dâu Vương, chị đầu óc thì bớt , ai bảo chị là câm ! Nếu chị còn giữ mồm giữ miệng, e rằng đến Công an huyện trình báo thôi!"

Vương Yến khi lỡ lời cũng chợt nhận sai. Gia đình họ Lý ở thôn Thanh Thủy vốn là một đại gia tộc tiếng. Cái danh "địa chủ" mà chụp xuống đầu họ, sẽ liên lụy đến bao nhiêu , ngay cả ông trưởng thôn đương nhiệm cũng thể thoát khỏi.

Vừa định mở miệng ngắt lời, Vương Yến bỗng thấy Thẩm Y Y năng đanh thép, càng nội dung càng khiến đôi mắt cô trợn tròn kinh ngạc.

Không chỉ Vương Yến, mà ánh mắt của nhiều mặt ở đó cũng đồng loạt trừng lớn. Sân phơi lúa vốn đang ồn ào bỗng chốc im bặt như tờ, tĩnh lặng đến mức dường như một sợi kim rơi xuống đất cũng thể thấy.

Với gia thế hiển hách như , thảo nào cô nhiều tiền, ăn mặc tươm tất đến thế, còn ngày nào cũng thịt ăn.

Thẩm Y Y liền một mạch, ngoài việc răn dạy Vương Yến thì cũng là mượn cơ hội để giới thiệu qua với về gia cảnh của . Dù nữa, cô cũng thể cứ mãi che giấu, sợ sệt mà dám ăn cái , dám mặc cái . Cô trở về đây chính là để bù đắp cho Lý Thâm và các con, chứ để họ tiếp tục chịu đựng cuộc sống cơ cực. Cô trong cái thời đại rối ren , mang đến cho họ và chính bản cô những điều kiện vật chất nhất thể. Có tiếng tăm của cha cô, việc sẽ dễ bề xoay sở hơn, nguồn gốc vật tư, tem phiếu của cô cũng sẽ một lời giải thích minh bạch. Tóm , cách xa xôi như , họ cũng sẽ chẳng rảnh rỗi mà thăm dò. Trong nhóm thanh niên trí thức về đây, cũng chỉ Lâm Gia Đống là cùng quê với cô. Hơn nữa, gia đình Lâm Gia Đống sớm xử lý, chuyển xuống nông trường , cũng chẳng con đường nào mà tin tức của nhà cô.

Trong nguyên tác, Lâm Gia Đống đến tận khi trở về thành phố mới những chuyện . Nếu , cũng sẽ chẳng thèm mượn danh gia đình cô để "đông sơn tái khởi" .

Những lời cần xong, nhưng việc răn dạy thì vẫn răn dạy đến nơi đến chốn. Nếu , những sẽ cho rằng cô là kẻ hiền lành dễ bắt nạt.

Thẩm Y Y kiên quyết với trưởng thôn: "Thưa trưởng thôn, bác xem chuyện nên xử lý ạ?"

Trưởng thôn cũng kịp trấn tĩnh . Cái "mũ địa chủ" đương nhiên gạt sang một bên ngay lập tức. Ông nghiêm giọng với Vương Yến: "Lời hôm nay cháu chỉ là vô tâm lỡ miệng."

"Dạ , thưa trưởng thôn!" Vương Yến hối hận khôn nguôi, hận thể rút những lời thốt . Cô vội vàng : "Đều tại cái miệng cháu giữ cửa, ôi, cái miệng thối của cháu!"

Vương Yến cũng là một kẻ điều, lập tức tự giáng cho một cái tát.

Trưởng thôn thấy , khóe miệng khẽ giật giật, về phía Thẩm Y Y. Vương Yến cũng dõi mắt theo cô, cất tiếng: "Vợ Lý Thâm ơi, chị dâu thật lòng xin em! Chị dâu thực sự cố ý chút nào, em rộng lòng tha thứ cho chị dâu nhé?"

Thẩm Y Y hề nể nang, : "Nếu chị dâu Vương nhận lầm, cũng chẳng so đo tính toán. miếng thịt heo rừng , nhà chị Vương đừng nhận nữa. Coi như lời cảnh cáo nhỏ, hy vọng chị Vương sẽ thận trọng hơn, điều gì nên , điều gì nên ."

Gà Mái Leo Núi

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/index.php/trong-sinh-cung-chong-cu-nuoi-con-thanh-tai/chuong-29.html.]

Trong lòng Vương Yến khổ sở vô cùng, chỉ vì lỡ lời một câu mà ăn một cái tát đành, giờ đến miếng thịt cũng mà ăn. Kiểu gì về nhà cũng chồng mắng té tát cho coi.

chẳng dám phản kháng, chỉ luyến tiếc phần thịt. "Được , vợ đồng chí Thâm . Miếng thịt chị sẽ nhận nữa, coi như một bài học. Ha hả..." Cô gượng gạo.

Giang Ái Linh bên cạnh, từ nãy đến giờ cũng dám hé răng nửa lời.

Sau đó, Thẩm Y Y xách theo phần thịt heo rừng phân, dẫn mấy đứa nhỏ bước oai vệ, khí thế ngất trời trở về nhà.

Đại Bảo và Nhị Bảo đều hiểu rõ cãi cọ với Vương Yến, hơn nữa còn thắng thế. Bởi , hai em đều phấn chấn hẳn lên, đường về nhà cứ nhảy chân sáo ngớt.

Về đến nhà, thấy cha, chúng hớn hở gọi to: "Cha ơi! Chúng con về !"

Đến khi Lý Thâm ngạc nhiên sang, hai nhóc con tự động đùa giỡn, rộn ràng.

Lý Thâm chỉ nên lời.

Thẩm Y Y lấy mỗi đứa hai viên kẹo Đại Bạch Thỏ, đoạn bảo chúng ngoài chơi đùa.

Nhị Bảo vẫn còn lo lắng cho phần kẹo của cha, quên nhắc một tiếng: "Mẹ ơi, còn cha nữa, cha cũng ăn kẹo mà. Hôm qua cha còn dặn con qua hỏi đó ạ."

Lý Thâm đang cặm cụi sửa chiếc bàn, con trai bỗng giật khựng , đôi tai bỗng chốc đỏ bừng.

Thẩm Y Y phì , hứa với Nhị Bảo nhất định sẽ đưa kẹo cho cha, bé mới chịu chạy ngoài chơi với Đại Bảo.

Tiểu Bảo vẫn kẹo Đại Bạch Thỏ, ngửa đầu với vẻ mong chờ.

Thẩm Y Y lột một viên cho bé, Tiểu Bảo lập tức mắt sáng bừng, ăn ngon lành.

Thẩm Y Y lột một viên khác, bước đến phía Lý Thâm: "Anh Thâm, ăn kẹo ."

"Anh thèm kẹo , em ăn ." Lý Thâm vẫn đầu , giọng cứng.

Nếu vành tai ửng đỏ, Thẩm Y Y tin lời . Cô chẳng khách sáo, khẽ khều tấm lưng rộng của , trách yêu: "Nhanh lên nào, em bóc sẵn đây."

Bấy giờ Lý Thâm mới chậm rãi đầu , cô một cái, đoạn há miệng ăn viên kẹo ngọt tay cô. Khi ăn, môi vô tình chạm nhẹ ngón tay cô, cảm giác mềm ấm, ẩm ướt khiến Thẩm Y Y chợt thoáng chút ngượng ngùng, cô ngước mắt . Ánh mắt họ bất chợt giao .

Một lúc lâu , cả hai mới lơ đãng , như thể chẳng chuyện gì xảy .

Thẩm Y Y gì, đành kiếm chuyện hỏi khỏa lấp sự ngượng ngùng: "Anh sửa sắp xong chứ?"

Lý Thâm dựng chiếc bàn lên, vỗ mạnh hai cái, thấy chiếc bàn vững chãi hề lung lay, khẳng định: "Được !"

Thẩm Y Y gật đầu lia lịa. Lý Thâm rửa tay sạch sẽ, cầm khăn lau khô tay, đoạn ngước sắc trời, hỏi: "Cũng sắp đến giờ cơm nước nhỉ?"

" ." Thẩm Y Y đáp lời, kéo Tiểu Bảo cùng về phía bếp: "Em lo bữa tối đây."

Lý Thâm gọi cô : "Cứ để . Em trông Tiểu Bảo là . Muốn ăn món gì, em cứ ."

Thẩm Y Y để ý lời , cô vẫn kéo Tiểu Bảo thẳng bếp, miệng dặn dò: "Xương ống ninh canh, giò heo kho tàu, trong vườn nhà còn rau gì ? Mình xào thêm một đĩa rau nữa là ."

 

Loading...