Trọng Sinh: Cùng Chồng Cũ Nuôi Con Thành Tài - Chương 291
Cập nhật lúc: 2025-10-11 01:26:48
Lượt xem: 2
Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới
mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!
MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!
Cha Lý vẫn chuyện Lý Thâm thu mua phế liệu.
Sở dĩ Thẩm Y Y và Lý Thâm cho họ , quả thực là bởi vì họ nghĩ công việc thu mua phế liệu bây giờ chẳng mấy vẻ vang gì, sợ với cha Lý, họ sẽ vẩn vơ lo nghĩ, chi bằng .
Cho nên tới bây giờ, cha Lý đều cho rằng bây giờ Lý Thâm vẫn ở nhà chăm sóc con Tiểu Bối, nhà họ Thẩm nuôi.
Bây giờ hỏi như cũng là bởi vì Lý lo lắng Lý Thâm nhà họ Thẩm coi thường!
“Rất !” Lý Thâm .
Mẹ Lý thở phào một , chợt nhớ điều gì đó, căng thẳng hỏi: “Vậy Y Y thì ? Tình cảm của các con vẫn giống như chứ?”
Dẫu cho bà Lý đổi , bản chất cốt yếu vẫn là một phụ nữ hết mực truyền thống. Bà cảm thấy đàn ông là trụ cột, còn đàn bà chỉ nên lo việc nhà mới là cuộc hôn nhân viên mãn. Vợ giỏi giang hơn chồng, dẫu thời gian đầu thể mới mẻ, nhưng về lâu dài, ắt sẽ ảnh hưởng đến tình cảm vợ chồng!
Mẹ Lý sợ Thẩm Y Y sẽ chê bai Lý Thâm bản lĩnh, đó đòi ly hôn!
Cho dù Lý Thâm quá quen với việc khác nghĩ là kẻ ăn bám vợ, vẫn chỉ im lặng.
“Chúng con .” Lý Thâm xoa xoa thái dương: “Hay là thấy chúng con gì ?”
Mẹ Lý hồi tưởng , hình như !
Lúc bà mới yên tâm, thở phào một , : “Không thì quá , cũng yên lòng…”
Dứt lời, bà Lý liếc con trai giải thích: “Không lo chuyện bao đồng, chỉ là bây giờ các con ở thủ đô, tình huống gì, cũng nên mới lo lắng…”
Lý Thâm lặng thinh hồi lâu, thẳng , bỗng cất lời: “Mấy bữa nay bãi bỏ chính sách chế độ điểm công , chuyện đó ?”
“Biết .” Bà Lý gật đầu, thở dài một tiếng: “Chẳng sẽ sắp xếp .”
“Vậy với cha từng nghĩ tới chuyện cùng chúng con lên thủ đô ?” Lý Thâm hỏi tiếp.
“Lên thủ…” Giọng bà Lý chợt cao vút lên, nhưng chợt nhớ điều gì, vội vàng hạ giọng xuống, vẫy tay : “Đến thủ đô ư? Không , ! Mẹ đến thủ đô gì chứ?”
Gà Mái Leo Núi
Miệng bà Lý , nhưng thực trong lòng vẫn khỏi mong chờ.
Cả đời bà, nơi xa nhất từng đặt chân đến cũng chỉ là tỉnh thành, còn thủ đô... ôi chao, đó là chốn xa xôi mà ngay cả trong mơ bà cũng chẳng dám nghĩ tới!
Huống hồ, hiện giờ nhiều đều luôn mang một tình cảm đặc biệt thiêng liêng với thủ đô, dĩ nhiên bà Lý cũng chẳng ngoại lệ.
giống như Lý Thâm , nếu theo con cái lên thủ đô... chẳng là ăn bám nhà họ Thẩm đó ?
Vậy chẳng sẽ khiến đời càng thêm dị nghị, coi thường thằng hai Lý Thâm của bà ?
Tuyệt đối thể!
Không những , bà Lý còn ngập ngừng với Lý Thâm: “Thằng hai , con hiếu thảo, nhưng dù giờ con cũng đang sống ở nhà họ Thẩm… Người nhà họ Thẩm bụng, cho con tùy ý ở đó, nhưng con là con, là . Con nhà là con rể, nể mặt con gái nhà mà chẳng , nhưng thì khác. Nếu cũng theo lên, thiên hạ chẳng sẽ cho thối mũi ...”
“Mẹ ơi…” Lý Thâm nhíu mày, chút bất lực, giải thích: “Mẹ, bây giờ chúng con còn ở nhà họ Thẩm nữa. Chúng con mua nhà riêng , hiện giờ con cũng chẳng sống nhờ nhà họ Thẩm nữa. Con việc !”
“Việc ư?” Bà Lý lập tức bắt trọng điểm, đôi mắt bà sáng bừng: “Con việc ư, việc gì thế? Có thông gia tìm cho con ?”
“Thu mua phế phẩm.” Lý Thâm trực tiếp đáp.
???
Bà Lý tưởng chừng nhầm: “Cái gì cơ?”
“Thu mua phế phẩm.” Lý Thâm hề cảm thấy công việc gì đáng hổ thẹn, bởi khi , giọng vẫn vô cùng thản nhiên, thoải mái.
Bà Lý há hốc miệng, dám tin: “Con… con nhặt rác ư?”
“Cũng gần giống .” Lý Thâm , vốn dĩ giải thích nhiều, nhưng thấy vẻ mặt c.h.ế.t lặng như trời giáng của , nhàn nhạt bổ sung một câu: “Bây giờ con chung với khác, một tháng thể kiếm trò, vợ con cũng ủng hộ con!”
“...” Trong đầu bà Lý giờ đây chỉ quanh quẩn hình ảnh Lý Thâm nhặt nhạnh phế liệu, những lời đó của con trai căn bản chẳng lọt tai bà chút nào.
Lý Thâm tiếp tục: “Một tháng thể kiếm mấy trăm tệ!”
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/index.php/trong-sinh-cung-chong-cu-nuoi-con-thanh-tai/chuong-291.html.]
“Bao nhiêu?” Bà Lý như bừng tỉnh khỏi cơn mê.
“Mấy trăm tệ.”
“Mấy… mấy trăm tệ ư?” Giọng bà Lý run rẩy, đầy vẻ khó tin.
“Ừm.” Thấy thời cơ chín muồi, Lý Thâm tiếp: “Con bảo cha tới thủ đô, dĩ nhiên thể quẳng cha cho thông gia nhà vợ nuôi dưỡng . Con năng lực nuôi cha , cha cứ suy nghĩ thật kỹ nhé.”
Lý Thâm xong, gọi một tiếng: “Cha.”
Ông Lý ăn cơm xong về phòng nghỉ, nãy giường ông Lý Thâm và bà Lý chuyện, ông chỉ giữ im lặng, nhưng lúc , hiển nhiên ông cũng đang ngẩn ngơ như mây.
Mãi ông mới chợt ý thức Lý Thâm đang gọi , vội vàng đáp: “Đây? Được, !”
Thấy cả hai , Lý Thâm bèn chuẩn ngoài.
Bà Lý nhanh tay lẹ mắt kéo : “Vợ con chuyện ?”
“Chuyện là do vợ con đề xuất mà .” Lý Thâm .
“Ồ ồ.” Bà Lý bỗng thở phào nhẹ nhõm, đầu óc vẫn còn cuồng, chỉ vô thức đáp: “Vậy, cha sẽ suy nghĩ một chút!”
Đợi khi Lý Thâm , bà Lý bèn tới, bên giường, đó máy móc đầu sang ông Lý.
Hai chìm một lặng kỳ lạ...
Thẩm Y Y thấy bà Lý kéo Lý Thâm , nhưng cũng chẳng mấy bận tâm.
Đợi khi Lý Thâm , cô mới hỏi: “Anh với cha chuyện cùng tới thủ đô ?”
“Nói .” Lý Thâm đáp.
Được, thì !
Sau khi ăn Tết xong, nhà Thẩm Y Y sẽ trở về thủ đô. Tính cả thời gian đường, tổng cộng họ sẽ vắng nhà hai mươi ngày.
Nếu chỉ là Thẩm Y Y, cô ngược thể ở thêm mấy ngày, bởi vì trường học của các con khai giảng sớm đến thế. Lý Thâm thì , thể xin nghỉ hai mươi ngày từ xưởng tái chế là cực hạn !
Đến thủ đô là một quyết định nhỏ, vợ chồng cô dành thời gian để cha Lý suy nghĩ, cân nhắc.
Đương nhiên, còn Chu Phong Thu và Lý Đại Nha, Thẩm Y Y và Lý Thâm cũng ghé qua chuyện với họ.
Cho nên ngay hôm , Thẩm Y Y tới huyện thăm Chu Phong Thu và Lý Đại Nha.
Ba đứa con trai theo, chúng chạy ngoài chơi. Thẩm Y Y và Lý Thâm dắt theo Tiểu Bối.
Tối qua, Lý Đại Nha tin vợ chồng Thẩm Y Y về từ chỗ Chu Phong Thu kể . Sáng nay cô dậy sớm, nếu vợ chồng Thẩm Y Y sẽ tới, sợ bỏ lỡ, khi cô tự chạy về thăm .
Lúc cuối cùng cũng thấy Thẩm Y Y và Lý Thâm tới, cô vô cùng hưng phấn: "Chị cứ nghĩ các em sắp tới , đang định nấu cơm đây!"
"Chúng em ăn xong mới tới." Thẩm Y Y .
"Vậy lát nữa nấu cũng ." Lý Đại Nha : "Thực bọn chị cũng mới ăn xong bao lâu!"
"Được thôi." Thẩm Y Y gật đầu, trong nhà. Chu Phong Thu đang bận chăm hai đứa con trai, thấy vợ chồng Thẩm Y Y , vội vàng dậy: "Anh Thâm, chị dâu!"
Lý Thâm và Thẩm Y Y đáp một tiếng, tới xem Khoái Khoái và Lạc Lạc. Hai đứa nhóc tám chín tháng, tuy vẻ gầy yếu nhưng múa may tay chân liên tục, trông hiếu động.
"Khoái Khoái, Lạc Lạc, mợ là mợ , ông là của con, còn chị họ nữa." Thẩm Y Y dỗ dành, đó đầu gọi Tiểu Bối: "Tiểu Bối, đây là em trai họ của con đó!"
Khoái Khoái và Lạc Lạc vốn đang ê a múa may tay chân, khi Thẩm Y Y vươn tay tới, chúng liền nắm chặt lấy ngón tay cô.
Chỉ là khi ánh mắt thấy Tiểu Bối, chúng giống như sững , ê một tiếng, a một tiếng.
Tiểu Bối cũng tò mò chúng.
Ba đôi mắt xinh ngây thơ , cảnh tượng vô cùng đáng yêu!