Trọng Sinh: Cùng Chồng Cũ Nuôi Con Thành Tài - Chương 298

Cập nhật lúc: 2025-10-11 01:26:56
Lượt xem: 2

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/6pnusGzWm9

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

Hà Chiêu Đệ hoảng hốt, cảm thấy một nước cờ sai lầm. Trong lòng cô chợt dâng lên nỗi sợ hãi, vãn hồi nhưng chẳng , chỉ thể trơ mắt gia đình Thẩm Y Y mang hết từng món đồ đạc về căn nhà nhỏ của họ.

Sức khỏe của cô đang lúc suy yếu, tâm trạng định, đầu váng mắt hoa, vịn vách tường như sắp ngất . Lý Đại Bân thấy , vội vàng dìu cô trong phòng.

Giang Ái Linh kiếm chác lợi lộc gì, bấm bụng u ám trở về nhà .

Lý Tam Hoành vẫn còn kẹt trong cơn phẫn uất, vì cả nhà Trần Cường đều thể theo Lý Thâm lên thủ đô, mà thì . Cha Lý, còn giúp đỡ Lý Thâm. dám gây chiến, qua thái độ thẳng thắn của Thẩm Y Y, Lý Thâm và Lý, chân chính cảm nhận , trong lòng họ, quả thực kém xa Trần Cường!

Vốn định đóng sập cửa mà , nhưng lúc kéo cửa thì đụng ánh mắt lạnh lẽo của Lý Thâm, tay lập tức rụt , lúng túng bỏ .

Mẹ Lý thấy thế, hừ lạnh một tiếng, sai mấy đứa nhỏ chuyển hết đồ đạc mang từ nhà Thẩm Y Y về .

Lúc , mới thấy lợi thế của nhà đông con cái.

Ai khuân vác thì khuân vác, ai chùi rửa thì chùi rửa, nhanh xong việc, cần Lý Thâm và Thẩm Y Y động tay. Mẹ Lý thì loay hoay, việc gì cũng tranh , khi còn dò xét thử sắc mặt của Lý Thâm, Thẩm Y Y.

Thẩm Y Y bất giác đỡ trán, phân vân mở lời với Lý thế nào.

lúc , Lý khúm núm bước đến mặt cô: "Y Y!"

"Dạ?" Thẩm Y Y sang Lý.

"Chuyện hôm nay nhà cả và thằng ba , con đừng bận tâm gì.” Mẹ Lý ngập ngừng tìm lời: "Bọn nó quả thực quá đáng, nhưng mà cha thì vẫn về phía các con!"

Ủa?

Thẩm Y Y ngờ chủ động đến giải thích với cô, trong lòng thoáng chút kinh ngạc, cô chăm chú Lý một hồi.

Thẩm Y Y đáp lời, Lý cũng chẳng rõ là cô bận lòng , trái tim lập tức bồn chồn yên.

"Mẹ ." Thẩm Y Y đột nhiên hỏi: “Cha với đều Thâm mở một công xưởng phế liệu nhỏ ?"

Mẹ Lý khẽ khàng gật đầu.

Thẩm Y Y tiếp lời: "Cũng mỗi tháng Thâm thể kiếm mấy trăm đồng chứ?"

Mẹ Lý rụt rè gật đầu nữa.

"Vậy cảm thấy chúng con kiếm nhiều như , nên kéo theo mấy cả đến thủ đô ?" Thẩm Y Y thẳng vấn đề chính, chăm chú quan sát vẻ mặt của Lý.

Dù gì nữa, Lý Đại Bân và Lý Tam Hoành đều là con trai ruột của Lý, là khúc ruột cắt rời. Nếu như Lý cũng nghĩ rằng Lý Thâm hiện giờ khả năng, cuộc sống đang khấm khá, thì nhất định cưu mang Lý Đại Bân và Lý Tam Hoành, thì cô thể nào chấp thuận suy nghĩ của . Cô gọi Chu Phong Thu và Trần Cường đến thủ đô, thứ nhất là vì họ thể phụ giúp Lý Thâm, thứ hai, cũng vì họ đủ năng lực để tự lực cánh sinh, an cư lạc nghiệp ở thủ đô. Còn hôm nay, ý của gia đình cả và em ba truyền đạt chính là theo họ đến thủ đô để "hưởng phúc". Nói dễ hiểu hơn, chính là một đám châu chấu, bám víu họ, hút cạn m.á.u của họ!

Đừng Thẩm Y Y hợp tính với Hà Chiêu Đệ và Giang Ái Linh, cho dù họ hòa hợp chăng nữa, Thẩm Y Y cũng tuyệt đối để một đám lớn sức dài vai rộng, tay chân nhanh nhẹn đến hút m.á.u ! Cho nên chuyện , nhất định lôi cho rõ ràng, cô thái độ của Lý, và cũng rõ thái độ của cô!

"Đương nhiên là nên!" Mẹ Lý nhanh nhảu đáp lời: "Các con thể kiếm nhiều như , là nhờ các con cố gắng hết sức, các con thể tự nguyện cho, nhưng bọn chúng thể đòi hỏi các con !"

"..." Thẩm Y Y khẽ thở phào nhẹ nhõm, chồng cô thể tự hiểu rõ ràng trong lòng là , nếu về còn bao nhiêu phiền phức nữa!

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/index.php/trong-sinh-cung-chong-cu-nuoi-con-thanh-tai/chuong-298.html.]

"Mẹ, con thật lòng.” Thẩm Y Y trầm ngâm một lát, mới tiếp lời: “Việc con kêu nhà cả cùng đến thủ đô, quả thật chút ích kỷ, con thích Hà Chiêu Đệ và Giang Ái Linh, cũng để họ cứ lượn lờ mắt con!"

"..." Mẹ Lý ngớ trong giây lát.

Thẩm Y Y tiếp: " lúc đầu con nghĩ, dù họ cũng là em của Lý Thâm, về nếu việc gì cần trợ giúp thì nếu đủ khả năng, đôi bên vẫn thể giúp đỡ một tay."

Mẹ Lý trực giác rằng Thẩm Y Y vẫn hết, bà đăm chiêu suy nghĩ.

" qua chuyện hôm nay." Thẩm Y Y hít sâu một , mới tiếp: "Con cảm thấy nhất là mỗi một đường!"

Ý của Thẩm Y Y thể rõ ràng hơn nữa, chính là gia đình bọn họ sẽ phân định rạch ròi giới hạn với hai gia đình .

cũng đều là con của , mặc dù lường kết quả thì giờ phút vẫn cảm thấy khó nghĩ, rối bời. Chỉ điều hôm nay Giang Ái Linh, Lý Tam Hoành và Hà Chiêu Đệ tự bêu , lộ rõ bộ mặt tham lam, khiến Lý cảm thấy thực sự còn lý do gì để giúp bọn chúng hộ nữa...

Bèn gật đầu, yếu ớt đáp: "Mẹ hiểu !"

Hiểu là !

bày tỏ thái độ của , cô ích kỷ cũng , điều gì khác cũng , về ai cũng đừng mong dùng cái cớ để khó cô!

Thẩm Y Y trấn tĩnh , : "Mẹ, bàn bạc với cha ? Có định lên thủ đô ? Nhanh chóng quyết định để chúng con mua vé sớm!"

Mẹ Lý thấy con dâu bỏ qua chủ đề , Y Y cố ý, bà cũng đà mạnh dạn hơn, ngập ngừng hỏi: "Y Y, con thật sự cha đến thủ đô ?”

Thẩm Y Y khẽ gật đầu, đáp: “Cha đến thủ đô, vợ chồng con thăm sẽ tiện hơn nhiều, chứ xa xôi, tốn thời gian lắm! Vả , cha cũng lớn tuổi , con và Thâm đều để cha tiếp tục vất vả nữa. Nếu lên thủ đô là nhất, trình độ y tế đó dẫu cũng hơn quê nhiều... Dĩ nhiên, chuyện còn do cha tự quyết định.”

Cha Lý, chỉ mỗi thằng Thâm là con trai. Dù Thẩm Y Y qua nhiều với bên cả bên em ba, nhưng cô cũng chẳng thể cấm cản cha giao du với họ. Cha mà lên thủ đô thì tiện cho vợ chồng cô, nhưng với nhà cả, nhà em ba thì bất tiện. Thế nên, tất cả còn tùy quyết định của cha thôi.

Gà Mái Leo Núi

Thẩm Y Y tiếp lời: " , nếu sức khỏe cha hoặc vấn đề gì, chúng con chắc về kịp .”

Thủ đô xa thì cũng hẳn là xa, nhưng xe lửa cũng mất hơn hai ngày trời. Cho dù vợ chồng Thẩm Y Y thể dành chút thời gian, thì cái mùi khó ngửi và cảnh lộn xộn xe lửa cũng đủ nản lòng !

Đương nhiên Mẹ Lý cũng lên thủ đô, điều bà sợ và cha Lý chân ướt chân ráo lên đó sẽ phiền thêm cho vợ chồng Y Y, vẫn đang ngần ngại nên ở nhà ruộng nữa . Bà chẳng nghĩ xa xôi như con dâu, dù mấy cụ già bảy tám mươi tuổi trong thôn còn xuống ruộng việc nữa mà. lúc Thẩm Y Y , bà lập tức giật thót cả , mấy phần ngần ngại trong lòng cũng tan biến sạch.

Bà nhớ mấy ngày , khi cha Lý thương, ít nhất Lý Đại Bân cũng chịu khó đưa cha thị trấn, nhưng Lý Tam Hoành thì đến một cũng chẳng thèm đến thăm!

Nếu như bọn họ cứ ở quê, lỡ mà chuyện gì , hai đứa con trai ruột chắc trông cậy ! Huống hồ gì đến hai đứa con dâu!

"Thế thì… Y Y , thật và cha con thương lượng . Nếu như phiền thêm cho các con, cha lên thủ đô." Mẹ Lý chớp mắt Thẩm Y Y, dợm lời, xong bà chút ngượng nghịu, bổ sung thêm một câu: “Cha tới thủ đô, cũng tiện giúp Đại Nha và Phong Thu trông nom bọn trẻ, đến lúc đó Phong Thu thể việc với thằng Thâm!”

"Thế là chị cả và cô Phong Thu cũng quyết định ?" Thẩm Y Y mừng rỡ hỏi.

"Ừm!" Mẹ Lý cũng tủm tỉm: “Phong Thu , nó ngoài con Đại Nha thì chẳng thiết với ai bằng vợ chồng con nữa, các con lên thủ đô , tất nhiên nó cũng !”

"Được!" Thẩm Y Y : "Vậy hai ngày bảo Thâm mua vé tàu xe , ăn tết xong chúng sẽ về thủ đô thôi!"

 

Loading...