Trọng Sinh: Cùng Chồng Cũ Nuôi Con Thành Tài - Chương 300

Cập nhật lúc: 2025-10-11 01:26:58
Lượt xem: 2

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/9KUV8bsqzA

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

Lương Quân Lý Thâm, thấy trong lòng chút phức tạp.

Hiện tại ông vẫn nhớ rõ lúc Lý Thâm từ chức từng , năm năm , sẽ chứng tỏ bản . bây giờ Lương Quân ánh mắt tự tin, tràn đầy quyết thắng của Lý Thâm, đột nhiên cảm thấy lẽ cần đến năm năm!

Trong lòng Lương Quân vui mừng, khỏi cảm thán một câu: Người năng lực, bất kể là thuận cảnh nghịch cảnh, đều thể gây dựng sự nghiệp!

Ngược , lẽ là ông quá lo xa!

"Anh Lương!" Lý Thâm bất chợt lên tiếng: "Có một chuyện !"

"Chuyện gì?" Lương Quân hỏi theo phản xạ.

"Năm nay áp dụng giao khoán đến hộ, tình hình ăn của đội vận tải mấy sáng sủa nhỉ?" Lý Thâm hỏi dò.

" ." Lương Quân thở dài thườn thượt. Đội của ông chỉ là một đội vận tải nhỏ trong thị trấn, mà việc vận chuyển lương thực thể là chiếm phần lớn hoạt động, cũng là nguồn thu chính của họ. Giờ đây khi giao khoán về đến từng hộ gia đình, nhu cầu vận chuyển lương thực giảm trông thấy, kéo theo đó, đơn hàng của đội cũng sẽ ít nhiều!

"Thế thì lẽ mấy chiếc xe hàng trong đội sẽ bỏ xó, còn dùng đến nữa nhỉ?" Lý Thâm tiếp tục hỏi.

Lý Thâm hỏi chuyện gì nhỉ? Cậu thuộc đội vận tải!

Lương Quân định hỏi rõ, nhưng khi ngẩng đầu lên, ông lập tức bắt gặp ánh mắt Lý Thâm đang đăm chiêu, cặp lông mày khẽ chau , đôi mắt đen láy lành lạnh, tĩnh mịch như đang toan tính điều gì đó sâu xa.

Lương Quân bỗng nảy sinh một dự cảm, dù trong lòng vẫn thể tin nổi, ông bèn thăm dò hỏi: "Ý em là... tính tới chuyện đó ?"

"Anh Lương." Lý Thâm khẽ nhíu mày: "Để như chẳng phí , chi bằng bán cho em thì hơn?"

Lương Quân trợn mắt: "Gì cơ? Cậu đúng là đang nhắm chuyện thật!"

Lương Quân im lặng một lát, may mà đó Lý Thâm hé lộ ý định thành lập đội xe riêng, nên giờ đây khi đề xuất mua xe trong đội, ông cũng chẳng còn quá ngạc nhiên.

Chỉ là, Lương Quân : "Không bán cho em!"

Lương Quân trầm ngâm, giải thích: "Mặc dù là trạm trưởng đội vận tải, nhưng suy cho cùng, xe trong đội tài sản của , chúng là của nhà nước cả. Nếu ăn , xe hàng cứ để đó dùng đến, thì cấp cũng sẽ thu hồi tiến hành phân phối nữa thôi. Tiếng của trọng lượng..."

"Anh cứ thử hỏi ." Lý Thâm . Đương nhiên xe của Lương Quân, nên cũng mong thể mua xe từ đội vận tải ngay tức thì.

Lương Quân Lý Thâm, bỗng "xít" một tiếng, tỏ vẻ khó hiểu hỏi: "Cậu tự tin đến , liệu chắc cấp sẽ chịu bán xe cho ?"

"Chắc chắn một trăm phần trăm thì dám ." Lý Thâm thành thật đáp: " cũng khả năng nào !"

"..." Lương Quân dáng vẻ tự tin, thảnh thơi của Lý Thâm, nhịn dội một gáo nước lạnh : "Mặc dù quốc gia đang ở một mức độ nhất định thừa nhận sự phát triển của kinh tế cá thể, nhưng chính sách cụ thể vẫn ban hành. Hành động của em tương đương với việc lợi bất cập hại, ai dám bán xe cho em chứ?"

"Chính sách cụ thể thì , nhưng báo cáo đề xuất thì ." Lý Thâm : "Có điều, thứ em dựa chỉ là cái ."

Gà Mái Leo Núi

"Thế còn là cái gì nữa?" Lương Quân tò mò, ông xem Lý Thâm thể đưa lập luận gì thuyết phục đến thế.

"Hiện tại, lượng lớn thanh niên trí thức đang dần hồi hương về thành phố, cấp chỉ thị, mỗi đơn vị đều sắp xếp công việc cho những thanh niên trí thức ." Lý Thâm phân tích rành rọt: "Điều đó dẫn đến tình trạng dư thừa nhân viên trong các đơn vị, khiến ngân sách đang chịu áp lực lớn. Việc em mua những chiếc xe hàng , chẳng là đang gánh bớt gánh nặng tài chính cho cấp ?"

Giá mua một chiếc xe hàng mới tinh cỡ ba vạn đồng, còn bán những chiếc xe cũ cho thì thế nào cũng trong một vạn đến hai vạn rưỡi. Cụ thể xem tình trạng cũ mới và khả năng vận hành của động cơ. dù là một vạn hai vạn rưỡi chăng nữa, trong bối cảnh hiện tại, khi lương bình quân mỗi chỉ ba mươi đồng một tháng, tiền đó thể giúp giải quyết công ăn việc cho ít công nhân!

Lương Quân: "..." Quả là đáng nể!

Lương Quân đành chịu thua: "Được , sẽ về giúp em hỏi thử!"

Lý Thâm nở nụ : "Cảm ơn Lương!"

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/index.php/trong-sinh-cung-chong-cu-nuoi-con-thanh-tai/chuong-300.html.]

"Cái thằng nhóc !" Lương Quân vỗ mạnh vai Lý Thâm một cái, : "Lợi hại đó!"

Hai họ chuyện, ít nhiều Thẩm Y Y và Vu Hồng đều đôi chút.

Vu Hồng khá kinh ngạc, về phía Thẩm Y Y, hạ giọng hỏi: "Các em thật sự mua xe ?"

"Sao chứ?" Thẩm Y Y gì, coi như ngầm đồng ý.

Vu Hồng đây là chuyện nhỏ, nhưng bà sườn mặt Thẩm Y Y, thấy cô tin tưởng Lý Thâm, đành nuốt ngược lời định xuống bụng.

Mùng Một đầu năm cứ thế lặng lẽ trôi qua.

Ngày thứ hai, là ngày Mùng Hai Tết.

Lý Nhị Nha và Từ Chí Minh dẫn theo con gái trở về nhà đẻ, ghé qua nhà cũ .

Vừa bước cửa thấy khí trong nhà yên tĩnh lạ thường, rõ ràng ở trong, nhưng Lý Nhị Nha gọi mấy tiếng mà chẳng ai buồn ngó ngàng tới cô . Lần , Lý Nhị Nha còn la lối om sòm như về nhà đẻ mà đáp , cô nén cục tức trong lòng, thẳng đến phòng bố Lý, Lý.

"Con về ?" Trong phòng, thấy giọng cô thì liền đón: "Mau con!"

"Mẹ, đây là chuyện gì ?" Lúc Lý Nhị Nha mới bất mãn hỏi: "Mấy cả với ba đều ở trong phòng, thấy tiếng con gọi mà ai để ý đến con hết!"

"Còn thể là chuyện gì nữa?" Mẹ Lý thuật chuyện xảy ngay tại trong sân ngày hôm đó cho Lý Nhị Nha , hề nể nang thể diện của nhà cả nhà em ba.

Có lẽ Hà Chiêu Đệ ở trong phòng , thẹn sợ, chẳng mấy chốc truyền đến tiếng nức nở thút thít.

Mẹ Lý thực sự phiền chán, một tiếng với bố Lý, lôi kéo cả nhà Lý Nhị Nha sang nhà sát vách .

Lý Nhị Nha xong thì đơ một lúc, mãi lâu mới hồn: "Anh hai, chị dâu hai về ?"

" ." Mẹ Lý cố tình thủ thỉ thêm đôi lời với Lý Nhị Nha, cho nên bà cửa kéo Lý Nhị Nha phía đến một góc nhỏ: "Có chuyện với các con một chút. Anh hai, chị dâu hai của các con , năm nay đưa bố đến thủ đô, bố đồng ý , vé xe lửa cũng mua xong, Mùng Sáu là lên đường!"

Lý Nhị Nha giật kinh ngạc, tin tức quá đột ngột, cô : "Mẹ, bàn bạc với con một tiếng!"

"Thế cũng để tìm con chứ!" Mẹ Lý mắng cô .

Năm ngoái Từ Chí Minh điều về thị trấn, từ đó về , Lý Nhị Nha cũng ít khi trở nữa, hôm nay là hơn nửa năm trời Lý mới thấy cô con gái .

"Mẹ!" Lý Nhị Nha oán trách một câu: "Bây giờ Chí Minh điều về thị trấn, chủ nhiệm, còn con thì cũng ở nhà máy thực phẩm, thật sự thể sắp xếp thời gian về thăm bố . Nếu thì chúng con cũng về chứ!"

Sau khi Lý Nhị Nha sinh thêm một cô con gái cho nhà họ Từ, chồng cô vốn đang ở nhà máy thực phẩm lui về, nhường cơ hội việc đó cho cô .

Từ Chí Minh cũng giải thích: " , , đừng trách Hân Nghiên, về chúng con nhất định sẽ trở về thăm bố nhiều hơn."

Mẹ Lý hừ một tiếng, bà cũng thật lòng trách Lý Nhị Nha và Từ Chí Minh.

Hai thế nào bà , bận rộn chỉ là một cái cớ tiện miệng, mặt khác là bởi vì cả nhà Từ Chí Minh mắt cao hơn trán, còn Lý Nhị Nha thì quá hư vinh, thường xuyên về nhà ngoại để nhà chồng xem thường ?

Dẫu cũng là con gái của , Lý cũng ôm mãi những chuyện vặt vãnh vô bổ mãi buông… Bà phát hiện khi bà và Thẩm Y Y ở chung, bà càng ngày càng nhận chuyện thoáng hơn.

Mẹ Lý vẫy tay thèm để ý : "Được , gì mà trách trách. Các con ăn , gây chuyện thị phi là nhất cho !"

Về phần chuyện cha tới thủ đô, bọn con cũng cần bận tâm. Anh hai, chị dâu hai của các con giúp cha thu xếp thỏa cả , còn cả nhà chị cả của con cũng cùng nữa."

"Cái gì gọi là bọn con ăn , đặt điều thị phi?" Lý Nhị Nha bất mãn phản bác, nhanh chóng ngạc nhiên hỏi: "Một nhà chị cả cũng ư? Bọn họ gì? Khoái Khóa và Lạc Lạc còn nhỏ thế mà!"

 

Loading...