Trọng Sinh: Cùng Chồng Cũ Nuôi Con Thành Tài - Chương 31
Cập nhật lúc: 2025-10-08 15:18:16
Lượt xem: 11
Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới
mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!
https://s.shopee.vn/9KUV8bsqzA
MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!
Sau một ngày dài hoạt động, mấy đứa nhỏ sớm thấm mệt.
Thẩm Y Y chơi đùa cùng bọn trẻ một lát, chúng ngủ lúc nào .
Thẩm Y Y cũng buồn ngủ, nhưng cố gắng thức tỉnh, nghiêng tai lắng những tiếng động nhỏ nhặt bên ngoài. Lúc thấy từ căn phòng sát vách tiếng động khẽ vọng tới, điều đó lập tức khiến cô tỉnh táo hẳn.
Sợ đ.á.n.h thức ba đứa nhỏ, cô nhẹ nhàng khẽ khàng rời khỏi giường lò, hé cửa . Vừa lúc đó, cô chạm ánh mắt với Lý Thâm, đang định về phòng .
"Anh Thâm!" Thẩm Y Y "giả vờ hoảng hốt" khẽ gọi.
Lý Thâm gội đầu xong, mái tóc ngắn còn vương những giọt nước li ti kịp lau khô. Anh vận chiếc áo may ô vải bông đơn giản cùng chiếc quần đùi xà lỏn, để lộ làn da rám nắng khỏe khoắn, hình vạm vỡ cân đối. Khắp toát một khí chất nam tính mạnh mẽ.
Thẩm Y Y... Cô đỏ mặt.
Lý Thâm định bước nhà thì gặp cô, theo bản năng khẽ rút chân . Nhìn cô ánh trăng, mái tóc đen nhánh dày mượt xõa đến eo, rối tung lưng. Khuôn mặt trái xoan trắng ngần, hề tô điểm phấn son, đôi mắt đen láy như ngọc, hàng mày cong như lá liễu, đường nét khuôn mặt thanh tú, đôi môi mềm mại, làn da trắng mịn màng…
Ánh mắt Lý Thâm chợt trầm xuống. Anh khẽ hỏi, giọng khàn khàn, trầm thấp đến nỗi khó nhận : "Sao ?"
Gà Mái Leo Núi
"Em… em sợ." Thẩm Y Y chút chột , bởi ánh mắt cứ lấm lét yên.
trong mắt Lý Thâm, đó là sự xác nhận cho nỗi sợ hãi của cô. Anh khẽ nhíu mày: "Là vì chuyện lợn rừng ?"
"Ừ..." Thẩm Y Y nghĩ thầm, đằng nào cũng đến nước , dứt khoát thẳng thắn : "Anh Thâm, thể ngủ cùng con em ?"
Lý Thâm đang mải suy tư nên gì thì chợt thấy lời cô . Tim thót một cái, ngẩng đầu cô, yết hầu bỗng khẽ nhấp nhô: "Em… em thật ?"
"Ừm!" Thẩm Y Y nhanh chóng đáp lời, nhưng như cố che giấu sự ngượng ngùng, vội vàng giải thích thêm: "Mấy đứa nhỏ đều ngủ , xung quanh yên tĩnh quá khiến em sợ. Có ở đây, em sẽ… cảm thấy an tâm hơn nhiều."
Chẳng gì thể sánh với lời phụ nữ yêu rằng sự hiện diện của sẽ khiến cô an tâm hơn. Điều càng trái tim Lý Thâm đập rộn ràng, yết hầu cũng nhấp nhô dồn dập. Anh khẽ đáp: "Vậy, lau tóc sẽ ngay."
"Vâng!" Tim Thẩm Y Y cũng đập thình thịch như trống. Cô cảm thấy hai gò má nóng bừng, mặt cô hẳn đỏ ửng cả lên !
Sau khi lời đồng ý của Lý Thâm, cô vội vàng trở nhà. Đến khi thấy cũng gian nhà bên cạnh, cô mới khẽ vuốt lên đôi má nóng ran của .
Trời ơi! Thật hồi hộp!
Dù cô cũng xuyên qua bao nhiêu thế giới, tự nhận là kẻ từng trải. Thế mà giờ đây còn thẹn thùng đến thế ?
Thẩm Y Y đỏ bừng mặt, thầm tự trách .
cô quên mất một điều: ngay cả một phóng khoáng, câu nệ chuyện nhỏ, thì khi đối diện với tình yêu đích thực cũng khó tránh khỏi cảm giác ngượng ngùng, hổ. Cô, dù qua nhiều thế giới là , nhưng từng thực sự yêu đương, cũng chẳng động lòng với ai bao giờ.
Lý Thâm là đầu tiên cô thực lòng yêu thích. Kiếp , bởi vì ràng buộc bởi cốt truyện chính, giữa bọn họ từng sự dịu dàng, những tương tác gắn bó, thậm chí đến cả chuyện chăn gối cũng chỉ vỏn vẹn hai , mà cả hai đều là ngoài ý . Bởi , dù sinh ba đứa con , tâm hồn cô vẫn còn ngây thơ như cô gái mới lớn vướng bụi trần. Thẳng thừng mời một đàn ông đến ngủ cùng, cho dù chỉ là chồng giấy tờ, cô cũng khó tránh khỏi cảm giác thẹn thùng. dù thẹn thùng là , cô cũng chẳng thiếu phần gan .
Căn buồng của cô vốn rộng rãi, chiếc giường cũng kê khá to, đủ chỗ cho hai lớn và ba đứa trẻ mà gặp trở ngại gì. Thường ngày, ba đứa nhỏ đều sà lòng , nên cô giữa, Nhị Bảo ở bên trái, còn Tiểu Bảo và Đại Bảo bên . Giờ Lý Thâm sắp , cô đành hết sức bình sinh bế Nhị Bảo xích cạnh Đại Bảo, chừa một trống rộng rãi ở bên trái.
Bây giờ mùa thu, giữa trưa nhiệt độ cao, nhưng buổi sáng và buổi tối thì se lạnh. Cô nhấc chiếc chăn lông cừu đắp cho ba em. Đây là chiếc chăn mà nhà gửi cho cô khi cô xuống nông thôn, gửi kèm còn một chiếc chăn bông khác, nhưng cả hai đều chỉ dành cho một . Dùng chiếc chăn lông cừu đắp thì đủ cho cô và mấy đứa nhỏ, nhưng cô đắp cho . Cô lấy một chiếc chăn bông từ trong tủ. Ừm, cô đắp chung chăn với Thâm nhà cô. Cô xuống bên cạnh Tiểu Bảo, vị trí trống bên trái là dành cho Lý Thâm, cô còn trải sẵn chăn màn cho .
Lúc bế Nhị Bảo lên, cô cảm giác gì, cho tới giờ khắc khi xuống, khi chờ Lý Thâm tới đây, nhịp tim cô bất giác đập nhanh hơn.
Tim cô đập thình thịch, thình thịch.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/index.php/trong-sinh-cung-chong-cu-nuoi-con-thanh-tai/chuong-31.html.]
Đêm khuya yên tĩnh thế càng khiến thêm hồi hộp.
Mái tóc Lý Thâm vốn ngắn ngủn, chỉ lau qua loa mấy lượt khô cong. Anh ôm chăn bông ngoài.
khi đến cửa phòng sát vách, chùng chình.
Mới thật sự lầm chứ? Cô thật sự bảo qua ngủ chung với cô?
Càng nghĩ, càng đ.â.m nghi hoặc, e rằng nhầm. Anh đầu trở về phòng, đặt chăn vị trí cũ.
Không ôm chăn theo, lỡ như là nhầm, sẽ đến nỗi bối rối.
Cửa phòng cạnh bên khóa, bên trong lóe lên ngọn đèn dầu mờ mờ.
Lý Thâm , ánh đèn, khung cảnh trong phòng hiện rõ mồn một. Ba đứa con trai san sát, trông hệt ba chú heo con bé bỏng. Còn cạnh bọn chúng, là một cô gái nhỏ nhắn ngay ngắn, chỉ lộ mái đầu tròn nhỏ.
Bên cạnh cô, một vị trí trống …
Nhìn thấy tới đây, Thẩm Y Y khẽ ho một tiếng, nén nỗi xôn xao trong lòng, mắt vẫn dáo dác cửa, khẽ hỏi: "Anh đóng cửa ?"
Lý Thâm chợt bừng tỉnh, đóng cánh cửa.
Thẩm Y Y vỗ vỗ chỗ trống bên cạnh, tiếng nhỏ như chuồn chuồn bay, còn pha chút giận hờn, nũng nịu nhẹ nhàng: "Anh gì thế? Bước qua đây."
Ý nghĩ bất chợt xuất hiện trong đầu Lý Thâm: "Thời xưa, chẳng những yêu tinh chuyên hút m.á.u , quyến rũ thư sinh lên kinh ứng thí, những đêm dài vắng vẻ, cũng thường vẻ giận hờn, khiến động lòng, nhan sắc như hoa như ngọc đó ? Lẽ nào, thư sinh vốn dăm ba năm đèn sách, cam tâm vứt bỏ cốt cách, quỳ phục gót váy yêu tinh như thế?"
Lý Thâm khẽ mấp máy môi, theo cô, vén chăn lên giường, xuống...
"Đợi một chút." Tiếng cô gái chợt cất lên, trong trẻo như chim oanh hót.
Lý Thâm dừng , nín thở.
Thẩm Y Y: "Trước tiên tắt đèn .”
Lý Thâm khẽ thở phào, bật dậy, vươn tay tắt phụt ngọn đèn dầu leo lét, căn phòng liền chìm màn đêm tĩnh mịch.
Anh lò mò về phía giường, chân chạm vật gì đó, nhận là chân cô, kinh ngạc, liền hỏi: "Em đau ?"
"Không đau!" Thẩm Y Y đáp, đoạn khẽ nhích Tiểu Bảo sang một bên, hỏi nhỏ: "Anh xuống chứ?"
Nghe giọng cô vẫn bình thường, Lý Thâm nhẹ nhõm hẳn. Nỗi hoài nghi, bàng hoàng trong lòng cũng dịu ít, khẽ : "Được."
Anh thuận thế xuống bên cạnh cô, một mùi hương thoang thoảng, dịu dàng vấn vít nơi chóp mũi , khiến lòng khỏi tơ tưởng vẩn vơ.
Không chỉ Lý Thâm, Thẩm Y Y cũng thế.
Hơi thở của đàn ông trưởng thành phả mũi, những cảm xúc thầm kín trong cô khẽ trỗi dậy, khiến cô tự chủ mà xích dần về phía Tiểu Bảo.
Cả hai đều ngầm hiểu ý , ai thêm lời nào, cứ thế chung một tấm chăn, dám cựa quậy.