Trọng Sinh: Cùng Chồng Cũ Nuôi Con Thành Tài - Chương 318
Cập nhật lúc: 2025-10-11 01:27:04
Lượt xem: 2
Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới
mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!
https://s.shopee.vn/9KUV8bsqzA
MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!
Sau khi chuyển sang phòng ở ký túc xá Đại học Bắc Kinh, Thẩm Y Y cũng bắt đầu bận rộn. Ngày ngày cô họp ở trường để chuẩn cho buổi khai giảng.
Một tuần , trường học khai giảng.
Vào ngày khai giảng, Thẩm Y Y mặc bộ quần áo tự để đến trường. Vừa bước chân cổng trường, cô khiến bao ánh mắt đổ dồn.
Hoàng Mai vẫn đến lớp sớm như thường lệ, giữ một chỗ cho cô. Thấy cô bước thì vẫy tay hiệu.
Thẩm Y Y về phía cô bạn.
Hoàng Mai kéo cô qua: "Cậu mua quần áo của Bách Khiêu Nhất ?"
"Cậu nhãn hiệu ?" Thẩm Y Y chút kinh ngạc. Cô hai ngày Lâm Đại Nữu và Lý Đại Nha xong đợt quần áo thứ hai và mang bán .
tính cũng chỉ mới bán hai , cộng tất cả đến một trăm bộ, thủ đô rộng lớn như mà đến Hoàng Mai cũng tới ?
"Hai ngày , chồng tớ đưa tớ đến thủ đô. Sau đó chúng tớ dạo một chút, thấy. Tớ cảm thấy mấy bộ quần áo đó . Chồng tớ mua cho tớ nhưng nhiều tranh mua quá, chúng tớ mua ." Hoàng Mai chút tiếc nuối chút vui mừng. " mà đắt quá, nếu như mua thật thì thể bây giờ tớ hối hận ."
Thẩm Y Y gật gật đầu, trong lòng dự định sẽ tặng cho Hoàng Mai một bộ.
"À đúng ," Hoàng Mai nhớ , "Cậu xem lịch học ? Học kỳ chúng học nhiều môn, hầu như ngày nào cũng kín tiết, còn xếp cả tiết tự học buổi tối."
Hai năm nay tổ chức thi cao khảo , chế độ giáo d.ụ.c từng bước thiện. Nhà trường dường như "thức tỉnh", cấp tốc bổ sung thêm tiết học cho họ.
"Không chỉ tăng thêm tiết học ." Thẩm Y Y , "Hoạt động ngoài giờ lên lớp cũng tăng thêm nữa."
"Vậy chẳng sẽ càng bận rộn hơn ?" Hoàng Mai hỏi. Tổ chức hoạt động ngoài giờ lên lớp chắc chắn dính tới hội học sinh, mà hội học sinh thì chắc chắn dính tới Thẩm Y Y, trưởng bộ ngoại giao .
" ," Thẩm Y Y chỉ đành bất lực .
“Vậy Tiểu Bối ?” Hoàng Mai thắc mắc. Tiểu Bối đang theo học ở nhà trẻ dành cho con em cán bộ của Đại học Bắc Kinh, thông thường Thẩm Y Y sẽ là đón con bé tan học. nếu trở nên bận rộn, e là cô sẽ thể ngày nào cũng đón Tiểu Bối nữa.
“Biết bây giờ?” Đến giờ tiết, Thẩm Y Y lấy sách vở , cất tiếng hô to: “Nghiêm!”
???
“Cậu giỏi thật đấy!” Hoàng Mai trêu chọc một câu, cô cứ nghĩ Thẩm Y Y đang đùa.
Thẩm Y Y nghiêm túc!
Với Thẩm Y Y, giữa gia đình và việc học hành thì hiển nhiên gia đình vẫn là ưu tiên hàng đầu. Huống hồ, Nhị Bảo sắp sửa thi trung khảo, còn Đại Bảo thì bận tối mắt tối mũi, nên mỗi tối cô đều về nhà kèm cặp cho Nhị Bảo.
Sau khi tan học buổi chiều, cô đón Tiểu Bối cùng con bé đến văn phòng cố vấn học tập.
Cô Trần Hồng Tinh, cố vấn học tập, đang tán gẫu với các đồng nghiệp, tay vẫn cầm chiếc ly giữ nhiệt thuộc. Sau khi Thẩm Y Y gõ cửa, cô mới ngẩng đầu lên, nhận Thẩm Y Y đến.
“Thẩm Y Y, em đến tìm cô việc gì thế?” Trần Hồng Tinh hỏi. Từ khi Thẩm Y Y trở thành bộ trưởng ban ngoại giao của hội sinh viên, cô thường xuyên tiếp xúc với nhiều giáo viên, hầu như quen tất cả trong trường.
“Thưa cô cố vấn.” Thẩm Y Y , cất lời chào hỏi bảo Tiểu Bối chào lớn: “Tiểu Bối, mau chào các thầy cô con.”
Tiểu Bối chắp tay, ngoan ngoãn cất tiếng: “Con chào các thầy cô ạ.”
Vì Tiểu Bối học ở nhà trẻ của cán bộ trường nên các thầy cô đương nhiên đều mặt cô bé. Nhìn thấy Tiểu Bối đáng yêu, khỏi trêu chọc, chẳng mấy chốc, túi áo của cô bé nặng trĩu vì kẹo.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/index.php/trong-sinh-cung-chong-cu-nuoi-con-thanh-tai/chuong-318.html.]
Trần Hồng Tinh mỉm một lúc mới cùng Thẩm Y Y đến chỗ của . “Em tìm cô việc gì ?”
“Em xin phép cô miễn tiết tự học buổi tối ạ.” Thẩm Y Y .
Trần Hồng Tinh suýt sặc nước, thể tin nổi mà hỏi: “Em… đến tiết tự học buổi tối ?”
“Dạ đến ạ, thưa cô cố vấn.” Thẩm Y Y cúi đầu xin : “Con gái em còn nhỏ, đang nhà trẻ, em đón con bé. Ngoài , em còn một đứa con trai năm nay thi trung khảo, em cần về ôn tập cho nó.”
“...” Trần Hồng Tinh hình mất một lúc lâu. Cô liếc Tiểu Bối đáng yêu, ngây thơ đang các đồng nghiệp vây quanh, suýt chút nữa thì mềm lòng đồng ý. lý trí kéo cô : “Y Y, em thế là . Em là một học sinh, tâm ý cho việc học chứ!”
“Em sẽ chú ý việc học ạ.” Thẩm Y Y lắc đầu, dáng vẻ như cô suy nghĩ kỹ càng .
“Em!” Trần Hồng Tinh chỉ tiếc rèn sắt thể thành thép, bực bội : “Em ? Ngay cả chuyện yêu đương cũng phép là vì các em chuyên tâm học tập đấy?”
“ em kết hôn ạ, giống với bọn họ.” Thẩm Y Y vẻ nũng nịu: “Cô cố vấn, cô phê duyệt cho em mà.”
“...” Trần Hồng Tinh chịu nổi dáng vẻ nũng nịu của cô. “Được , , cô phê duyệt cho em đó, nhưng để việc học chậm trễ đó nha!”
“Cảm ơn cô cố vấn ạ, cô cứ yên tâm, em sẽ như thế .” Gương mặt Thẩm Y Y lập tức tươi roi rói: “Vậy nếu gì nữa thì em về đây ạ?”
“Đi .” Trần Hồng Tinh .
“Tiểu Bối, chúng về nhà thôi, con tạm biệt các thầy cô .” Thẩm Y Y vẫy tay gọi Tiểu Bối.
“Tạm biệt các thầy cô ạ.” Tiểu Bối chào lễ phép, lon ton chạy theo Thẩm Y Y.
“Về nhanh thế ?” Một giáo viên hỏi.
“Vâng ạ.” Thẩm Y Y : “Em chào các thầy cô ạ!”
“Tạm biệt.” Vài giáo viên đáp , đưa mắt hai con rời khỏi, hỏi Trần Hồng Tinh. “Thẩm Y Y xin cô đến lớp tự học buổi tối ?”
“ .” Trần Hồng Tinh đau nhức thái dương, cô khẽ day day, thở dài ngao ngán, chỉ hận thể biến sắt thành thép mà thôi: “Con bé mà về đón con, còn dạy đứa nhỏ ở nhà ôn thi trung khảo.”
Một giáo viên khác : “ ghét những vì thi cử, vì bám trụ thành phố mà bỏ rơi vợ con, chồng con. Thẩm Y Y chăm lo cho gia đình đến thế, chẳng hợp ý cô ?”
“Điểm thì gì để phàn nàn cả, Thẩm Y Y thật sự là một phụ nữ .” Trần Hồng Tinh tiếp: “ cô là nhân tài khoa đặc biệt bồi dưỡng, đến cả trưởng khoa cũng xem trọng cô . Nếu nhân tài 'hỏng' trong tay thì trong khoa chẳng đòi 'xẻ thịt' ?”
Tất cả các giáo viên khác, trừ cô Trần, đều bật lớn: “Yên tâm . Cô chăm lo gia đình ngày một ngày hai, mà thành tích vẫn hề suy giảm. Nói chừng cô nuôi dưỡng thêm một nhân tài khác, cô còn tính là công đấy chứ!”
“Cả một gia đình thiên tài, là chẳng để ai đường sống nữa ?” Một giáo viên khác trêu.
“Anh đừng mà , cho dù thiên tài thì cũng chắc chắn sẽ là một nhân tài sáng giá!”
“Chồng cô lẽ là điểm yếu của cô nhỉ?” Một giáo viên khác tiếc nuối : “Nghe chồng cô là một thu mua phế liệu!”
“Anh còn chắc so với chồng chuyên thu mua phế liệu của cô .” Trần Hồng Tinh bác bỏ lời của vị giáo viên : “Mọi đều là giáo viên chuyên ngành kinh tế nhưng rằng gần đây, một hộ kinh doanh ăn phát đạt nhất thể thu bao nhiêu ? Tiền lương mười năm của chúng chắc bằng thu nhập một tháng của họ .
Vả mấy ngày , chồng cô mới mua một chiếc xe tải lớn chuyên chở phế liệu, hiện tại hợp tác với ít nhà xưởng, bệnh viện ở thủ đô . Thêm một hai tháng nữa, công xưởng của sẽ còn là một cái xưởng nhỏ bé chỉ gom phế liệu tận hang cùng ngõ hẻm như vẫn nghĩ nữa !”
Gà Mái Leo Núi
Các giáo viên đều xuýt xoa: “Cô Trần, cô những chuyện ?”