Trọng Sinh: Cùng Chồng Cũ Nuôi Con Thành Tài - Chương 319
Cập nhật lúc: 2025-10-11 01:27:05
Lượt xem: 2
Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới
mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!
https://s.shopee.vn/1B8nPQWmqZ
MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!
“Sao hả?” Trần Hồng Tinh : “Công xưởng của hiện đang là hộ kinh doanh tốc độ phát triển mạnh mẽ nhất trong nhóm, thu hút sự quan tâm của cấp , chỉ thị cho trong khoa điều tra, khảo sát. Thế nên xem ở phòng việc của Viện trưởng đấy.”
“…” Mọi đều rơi im lặng.
Trần Hồng Tinh : “Lúc chồng của Thẩm Y Y thu mua phế liệu cũng nghĩ thử xem, một ưu tú như cô sẽ đồng ý gả nếu chồng cô tệ hại đến mức đó ư? Nếu chồng cô tầm thường đến thế thì thể sinh một con trai thiên tài như Đại Bảo chứ?”
“…” Có cảm thán: “Quả là thể nào so sánh .”
Lúc Thẩm Y Y đến cầu thang tầng thì nhớ , lúc nãy chuyện với cô Trần Hồng Tinh tiện tay để quên sách bàn cô Trần. Vốn cô định lấy quyển sách đó thì đến cửa đoạn hội thoại .
Sợ các giáo viên bên trong sẽ cảm thấy ngượng ngùng, cô bèn thôi bước , dẫn Tiểu Bối về nhà .
Đi đến cổng trường thì gặp Đại Bảo.
“Anh cả!” Tiểu Bối kêu lên.
Đại Bảo đầu , thấy và em gái thì vô cùng ngạc nhiên: “Mẹ, Tiểu Bối, về ?”
“Ban nãy chút việc cần gặp giáo viên.” Thẩm Y Y , cảm thấy lạ, bèn hỏi thêm: “Hôm nay con về sớm thế?”
Gà Mái Leo Núi
Kể từ khi Đại Bảo đại học, cơ bản là ngày nào cũng vùi trong phòng thí nghiệm, đến tối mịt mới về nhà.
“Nhị Bảo sắp thi giữa kỳ ? Con về xem em chỗ nào hiểu .” Đại Bảo dang tay về phía Tiểu Bối, bế cô bé lên.
“Chiều con bé riết!” Thẩm Y Y oán trách, đưa tay véo gương mặt nhỏ nhắn của Tiểu Bối. Tiểu Bối ngọt ngào, ôm chặt cổ trai.
Thẩm Y Y dịu giọng : “Không , còn mà? Mẹ sẽ giúp Nhị Bảo ôn tập. Con việc bận thì cứ lo việc của con … Chẳng con từng giáo sư của con mời con nhóm nghiên cứu ?”
“Sau đó thầy thấy con còn quá nhỏ, bảo con năm tham gia cũng .” Đại Bảo đáp.
Thẩm Y Y gật đầu. Mấy con rộn rã tiếng đường về, chẳng mấy chốc về đến nhà.
Vừa mở cửa , cô thấy Tiểu Bảo đang tỉ mẩn tách hạt đậu Hà Lan, cảnh tượng khiến cô bất ngờ.
Thẩm Y Y lấy lạ, bởi thông thường Tiểu Bảo cực kỳ ham chơi, chẳng mấy khi đoái hoài đến chuyện bếp núc. Năm ngoái Nhị Bảo ép nhóc học nấu ăn, tuy ngoài mặt vẻ hợp tác nhưng thực chất chỉ cho xong chuyện, cốt để đối phó. Nếu ai thúc giục, bé sẽ chẳng bao giờ bén mảng đến bếp núc.
“Hôm nay mặt trời mọc đằng Tây ?” Thẩm Y Y trêu ghẹo con trai.
“Mặt trời lặn mà .” Tiểu Bảo nheo mắt .
“Vậy chừng là lặn hướng đông?” Thẩm Y Y bước đến, , “Sao tự giác bếp thế ? Anh hai con bảo con ?”
“Con !” Nhị Bảo vọng từ trong phòng.
“Anh lo mà học !” Tiểu Bảo làu bàu về phía phòng của Nhị Bảo, “Ở đó mà lén bọn em chuyện gì?”
“Ai lén chứ? Là do chuyện lớn tiếng quá!” Nhị Bảo cãi .
“Vậy để bọn em nhỏ tiếng .” Tiểu Bảo vui, đầu hì hì, “Mẹ, để con nấu cơm cho. Mẹ dạy hai bài . Anh tập trung như thế thì nhất định là chỗ nào hiểu .”
“… Vậy con nấu cơm là để thể dạy hai bài ?” Thẩm Y Y chắc chắn hỏi .
“ ạ! Chẳng sắp thi trung khảo ?” Tiểu Bảo lèm bèm , “Anh học viện quân sự đến thế, nếu trung khảo thi trường một chút thì chừng sẽ thút thít mất!”
“…” Thẩm Y Y nhịn mà bật , gật đầu, “Được , để cơm với con, còn cả thì dạy hai con !”
“Vậy con xem Nhị Bảo đây.” Đại Bảo kéo tay Tiểu Bối, “Em qua chỗ hai chung với ?”
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/index.php/trong-sinh-cung-chong-cu-nuoi-con-thanh-tai/chuong-319.html.]
“Đợi em.” Tiểu Bối lấy một tờ giấy trắng cùng những cây bút sặc sỡ, lon ton theo trai. Cô bé đến vẽ trong phòng hai.
Thẩm Y Y cơm cùng Tiểu Bảo. Đang giữa chừng thì Lý Thâm về đến nhà.
“Sao mà cũng về ?” Thẩm Y Y lấy lạ, hôm nay khai giảng, mà đều về sớm thế ? Đừng là vì chuyện Nhị Bảo sắp thi trung khảo đó nha.
“Anh vốn định về sớm cơm, ngờ vẫn về trễ mất.” Lý Thâm rửa tay sạch sẽ, nhanh chóng cầm lấy chảo, “Vợ, để cho, em ôn bài cho Nhị Bảo .”
Là thật !
Thẩm Y Y buồn bất lực : “Đại Bảo đang ôn bài cho thằng bé !”
“Đại Bảo cũng về ?” Lý Thâm sửng sốt.
“Còn ? Thằng bé về để ôn bài cho Nhị Bảo.” Thẩm Y Y hất cằm về phía Tiểu Bảo, “Còn con trai út nhà chúng , vì để em ôn tập cho Nhị Bảo mà chủ động bếp.”
Lý Thâm nhướng mày, nở nụ hài lòng, khẽ : “Tốt!”
là !
Thẩm Y Y cũng gật đầu đồng ý. Cả gia đình họ chung một lòng một , hướng về một mục tiêu, điều khiến cô vô cùng cảm động và hạnh phúc.
“Vậy Đại Bảo ôn tập cho thằng bé là , vợ , em nghỉ ngơi . Cứ để cơm là .” Lý Thâm .
Được!
Thẩm Y Y tranh giành việc với .
Học kỳ , việc Nhị Bảo thi trung khảo trở thành chuyện quan trọng nhất của cả nhà.
Thẩm Y Y ngoài giờ lên lớp và giải quyết công việc của hội học sinh, cô dồn khá nhiều tâm sức và sự quan tâm cho Nhị Bảo. Cô ôn tập cho thằng bé, chú ý lắng những đổi trong tâm lý của con, bồi bổ cho thằng bé đủ thứ.
Cô ít khi thời gian để qua bên Tứ Hợp Viện. Các bản thiết kế và mẫu vải đôi khi đều do chính Lý Thâm mang qua.
Ngược , Lâm Đại Nữu thấy cô lâu ghé thăm. Hỏi thăm Lý Thâm cuối tuần Thẩm Y Y ở nhà, cô liền bắt xe buýt qua một chuyến. Vừa thấy Thẩm Y Y, Đại Nữu kêu lên: “Y Y!”
“Đại Nữu? Sao em đến đây?” Thẩm Y Y mở cửa đón cô .
“Chúng trong .” Lâm Đại Nữu căng thẳng, hiệu chỉ chiếc túi cồng kềnh tay. Đến khi trong sân, cô mới thở phào nhẹ nhõm: “Em mang tiền sang cho chị đây. Căng thẳng gần c.h.ế.t. Nãy xe buýt em cứ sợ sẽ trong túi em tiền.”
Thẩm Y Y nhịn : “Vậy em mang nhiều tiền thế đến đây gì? Nguy hiểm lắm chứ? Chị cũng mà nhận . Khi nào chị qua lấy hoặc em ghé thì đưa chị cũng mà.”
“Không !” Đại Nữu lắc đầu: “Em cũng sợ em giữ yên tâm. Lỡ như trộm mất thì em cũng nổi mất.”
Thẩm Y Y mỉm : “Được , mang thì cũng mang đến , chúng phòng chuyện nhé.”
Lâm Đại Nữu liền theo Thẩm Y Y phòng. Sau đó, cô đặt chiếc túi tay Thẩm Y Y: “Đây là tiền mà chúng kiếm trong ba tháng nay, phần của chị là 5500 đồng. Chị đếm thử xem.”
“5500 đồng? Nhiều ? Có là chia phần hơn cho chị ?” Thẩm Y Y vô cùng kinh ngạc.
“Đây là tiền khi bọn em chia đều lợi nhuận, là phần chị nên nhận . Ngoài thì tiền vải và chi phí đóng gói đều là chị bỏ , nên cũng cần cho chị.” Lâm Đại Nữu giải thích.
“Ba tháng nay chị trực tiếp quần áo cũng như bán hàng cùng , nên cần đưa chị nhiều !” Thẩm Y Y , tay rút hai nghìn đồng trả Lâm Đại Nữu.
Lâm Đại Nữu nhận: “Không ! Đã là chúng cùng hợp tác mà. Chị lên kế hoạch và thiết kế thì chính là đóng góp chất xám . Bọn em thì cái gì cũng , chỉ bỏ chút công sức là chuyện hiển nhiên. Chị hãy nhận !”
Thẩm Y Y thuyết phục cô , đành nhận tiền. Thấy Lâm Đại Nữu vẻ ngập ngừng, như điều , Thẩm Y Y hỏi: “Xảy chuyện gì ? Có chuyện gì em cứ thẳng là .”