Trọng Sinh: Cùng Chồng Cũ Nuôi Con Thành Tài - Chương 320

Cập nhật lúc: 2025-10-11 01:27:06
Lượt xem: 2

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/9KUV8bsqzA

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

“Là thế .” Lâm Đại Nữu thẳng thắn : “Bây giờ thị trường nhiều bán quần áo. Hàng của họ đều vận chuyển từ tỉnh Quảng Châu tới, lượng nhiều hơn của chúng nhiều, mà mỗi tháng chúng chỉ thể bán hàng hai ...”

Thẩm Y Y còn tưởng là chuyện gì lớn, hóa chỉ là chuyện .

Không cần Lâm Đại Nữu , gần đây mặc quần áo mẫu mới trong trường cũng ngày càng nhiều hơn, chính cô cũng đoán .

Theo sự phát triển của điện ảnh Hương Giang, ngày càng nhiều theo trào lưu, những tầm thường sẽ nhanh chóng nắm bắt xu hướng . Huống chi bây giờ tiền lệ từ việc kinh doanh của họ, những khác thấy kiếm lời thì chắc chắn sẽ sẽ học theo.

“Lượng khách của chúng đều giành mất ?” Thẩm Y Y hỏi.

“Không.” Lâm Đại Nữu đáp: “Mặc dù quần áo của họ rẻ hơn của chúng một chút nhưng quần áo của chúng hơn, kiểu dáng cũng tinh tế hơn, nên vẫn nhiều sẵn sàng chi tiền mua đồ của chúng .”

“Vậy cần quá lo lắng.” Thẩm Y Y : “Chúng chuyện của . Còn về việc họ nguồn hàng dồi dào hơn chúng , Đại Nữu , em mở rộng quy mô ?”

“Y Y, ý của chị là?” Lâm Đại Nữu chần chừ hỏi.

“Ý chị là chúng thuê khác .” Thẩm Y Y giải thích: “Mình mở một xưởng may nhỏ, đó chúng sẽ nguồn cung định hơn để đáp ứng nhu cầu thị trường.”

Đôi mắt của Lâm Đại Nữu sáng bừng lên: “Vậy thì quá! chúng đủ vải vóc để .”

Đó quả là một vấn đề nan giải.

“Vấn đề ...” Thẩm Y Y trầm ngâm một lúc: “Về nguồn vải, để chị nghĩ cách.”

“Có thể khiến chị vất vả quá ?” Lâm Đại Nữu quan tâm .

"Chị tự ." Thẩm Y Y : " còn địa điểm thì chị nhờ các em lo liệu."

"Tìm nhà ư?" Lâm Đại Nữu tròn mắt.

"Ừ, cần một căn nhà rộng rãi, thể mua thì mua luôn, còn thì thuê." Thẩm Y Y , cô bỗng nhớ một chuyện: "Trước đó hai định mua nhà, vẫn tìm thấy ?"

"Bọn em tìm nhưng vẫn ." Lâm Đại Nữu thở dài đáp: "Người dân đổ về thành phố ngày càng đông đúc, nhà trong trung tâm còn đủ chỗ ở, mua một căn nhà bây giờ cực kỳ khó khăn."

Thẩm Y Y hiểu rõ. Mấy năm , lượng trí thức trẻ đưa về nông thôn ở thủ đô và Hải thị là đông nhất. Bây giờ làn sóng trở thành phố khiến tình hình nhà ở càng thêm chật chội, mua một căn nhà độc lập quả thực chẳng dễ dàng chút nào.

Cũng may cấp cũng nhận và đang tìm cách giải quyết vấn đề . Họ đang chuẩn kế hoạch xây dựng những khu chung cư cao tầng hiện đại. Chờ thêm hai năm nữa thì vấn đề nhà ở sẽ cải thiện đáng kể.

"Vậy cứ mua ở vùng ven đô ." Thẩm Y Y : "Cũ mới quan trọng, chỉ cần ở thủ đô hoặc gần thủ đô là . Đến lúc đó tự trang trí cũng , kể cả trang trí cũng . Quan trọng là tiên cần một nơi chốn để trú chân , tính chuyện định lâu dài ."

"Vâng." Lâm Đại Nữu gật đầu lia lịa nhưng vẫn mơ hồ, cô từng học, càng hiểu những chính sách nhà đất ở thủ đô, chỉ còn cách theo lời Thẩm Y Y.

"Còn cửa hàng nữa." Thẩm Y Y tiếp lời: "Mọi xem thử ai đang ý định sang nhượng , nếu thì chúng thu mua , đến lúc đó cần bán hàng rong vỉa hè nữa."

"Mở cửa hàng ?" Lâm Đại Nữu do dự hỏi: "Lỡ như..."

Bây giờ mấy ai dám công khai mở cửa hàng lớn? Ra ngoài bày bán vỉa hè cũng chú ý xem cán bộ quản lý trật tự đô thị .

"Không ." Thẩm Y Y trấn an. Nếu như là đây cô cũng dám táo bạo như , nhưng cô Trần Hồng Tinh về thông tin nghiên cứu thị trường của nhà máy phế liệu Lý Thâm, cô nhà nước đang dần mở cửa khuyến khích kinh doanh cá thể: "Chẳng đây cứ là cấm bán hàng rong, nhưng thực chất nhà nước vẫn ngầm cho phép đấy thôi?"

Lâm Đại Nữu ngẫm nghĩ một lát gật gù công nhận, đôi mắt cô bỗng sáng bừng lên, thể mở cửa hàng thì còn gì bằng: "Vậy để em dò hỏi xem cửa hàng nào đang sang nhượng ."

"Ừ." Thẩm Y Y về phía chiếc túi vải tay Lâm Đại Nữu: "Có em cầm quần áo đến đây ?"

"À đúng ." Lâm Đại Nữu vội vàng lấy quần áo .

Mỗi Thẩm Y Y đưa bản thiết kế mới sang, cô đều may một bộ theo đúng đo của Thẩm Y Y: "Cả chiếc váy mà chị dặn em may riêng nữa."

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/index.php/trong-sinh-cung-chong-cu-nuoi-con-thanh-tai/chuong-320.html.]

Thẩm Y Y cầm váy lên ngắm nghía: "Cũng khá đấy chứ."

"Chị tặng ai ?" Lâm Đại Nữu tò mò hỏi.

Gà Mái Leo Núi

" , cho một bạn của chị." Thẩm Y Y .

Lâm Đại Nữu gật đầu, cũng tiện hỏi thêm, cô đồng hồ: "Nếu việc gì nữa thì em về nhé?"

"Được." Thẩm Y Y đáp.

Sau khi Lâm Đại Nữu , Thẩm Y Y tới phòng của Nhị Bảo: "Con bài thi xong ?"

"Sắp ạ." Nhị Bảo đang loay hoay tính toán câu cuối, đến khi tính xong bé điền đáp án , đó cẩn thận đưa bài cho như dâng bảo vật, hớn hở reo lên: "Xong !"

Thẩm Y Y cầm bài thi lên xem, đó cầm bút đỏ, nhanh chóng chấm điểm, gạch sai sót. Năm phút : "89 điểm."

"Còn một điểm nữa mới đến chín mươi?" Nhị Bảo tròn xoe mắt, thất vọng úp mặt xuống bàn: "Aaa, tức c.h.ế.t !"

"Thôi nào." Thẩm Y Y xoa đầu bé: "Đã gần , thôi, ngoài dạo với một lát."

"Đi ạ?" Nhị Bảo uể oải hỏi.

"Đến trường học của , mang chút đồ đến cho bạn ." Thẩm Y Y kéo .

Nhị Bảo kéo đến chỗ xe đạp.

Thằng bé hớn hở đạp xe , khoe: "Mẹ ơi, con chở nhé!"

"Con đừng ngã đấy nhé." Thẩm Y Y đáp.

"Không , bây giờ con sắp cao bằng , còn khỏe hơn nữa, ngã chứ?" Nhị Bảo nâng giọng, vẻ hờn dỗi: "Mẹ, xem thường con ? Mặc dù gần đây con bận học rèn luyện nhưng con vẫn cơ bắp, thậm chí còn khỏe ngang cha nữa chứ!"

Thẩm Y Y: "..." Con dám câu với cha con ?

Cuối cùng Thẩm Y Y vẫn lên yên xe Nhị Bảo.

"Mẹ giữ chắc nhé." Nhị Bảo mỉm chở về phía trường học.

Hôm nay là cuối tuần nên trường học khá yên tĩnh, khuôn viên trường cần thẻ sinh viên nhưng chú bảo vệ tưởng Nhị Bảo là Đại Bảo nên cho cần ghi tên kiểm tra gì.

Đến lầu ký túc xá, nam thể ký túc xá của nữ, Thẩm Y Y để Nhị Bảo ở lầu chờ, còn lên đưa quần áo cho Hoàng Mai.

Hoàng Mai đang cắm đầu học trong ký túc xá. Thẩm Y Y gọi một tiếng, cô mới ngẩng đầu lên nhận bạn đến.

Thẩm Y Y phì : "Cậu chịu khó thật đấy, cuối tuần mà vẫn chăm học như vầy."

"Khó khăn lắm mới đỗ đại học, tranh thủ học thêm thật nhiều." Hoàng Mai vươn vai giãn lưng uể oải: "Cuối tuần mà đến trường gì? Lại bận rộn chuyện ở hội sinh viên ?"

"Không , đến thăm ." Thẩm Y Y lắc đầu lấy chiếc váy trong túi : "À, tặng cái váy ."

"Đây là..." Hoàng Mai cẩn thận giũ chiếc váy , ngỡ ngàng thốt lên: "Chẳng là váy của Bách Khiêu Nhất ?"

" , chẳng đó bảo mua ? Thẩm Y Y : "Tặng đó."

"Quý giá quá." Hoàng Mai từ chối: " dám nhận món quà quý thế ."

 

Loading...