Trọng Sinh: Cùng Chồng Cũ Nuôi Con Thành Tài - Chương 322

Cập nhật lúc: 2025-10-11 01:27:08
Lượt xem: 1

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/9KUV8bsqzA

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

Về đến nhà, Thẩm Y Y bảo Nhị Bảo tự học, đó cô vườn hái chút rau tươi. Chờ bọn trẻ Đại Bảo về đến là cô bắt tay nấu cơm ngay.

Một lát , Lý Thâm cũng về. Cả nhà quây quần ăn cơm. Thẩm Y Y giao cho Đại Bảo rửa bát cô trở về phòng .

Lý Thâm về đến nơi, thấy vợ đang bàn, cầm một cây bút chì mà trầm tư điều gì đó. Anh bước tới, dịu dàng hỏi: "Vợ, em đang ? Anh lấy nước tắm để sẵn trong phòng tắm cho em , em tắm ?"

"Em tới đây." Thẩm Y Y đáp một tiếng, tủ quần áo lấy đồ .

Lý Thâm vô tình thấy trong tủ mấy bộ quần áo mới, liền hỏi: "Hôm nay em về bên tứ hợp viện ?"

"Không , là Lâm Đại Nữu mang tới đây." Thẩm Y Y thuận miệng kể cho Lý Thâm chuyện Lâm Đại Nữu đến hôm nay, cuối cùng thêm: "...Bây giờ em mời về quần áo giúp bọn em."

"Vợ ." Lý Thâm nhíu mày, giọng trầm xuống: "Em thể mang quá nhiều vải ngoài nữa ."

"Em mà." Thẩm Y Y thở dài: "Cho nên bây giờ em đang đau đầu giải quyết chuyện vải vóc thế nào đây."

Lý Thâm trầm ngâm một lát, : "Vợ, em tắm . Cứ để nghĩ cách giúp em."

Thẩm Y Y liền tắm rửa . Đến khi cô trở phòng, liền thấy Lý Thâm đang mỉm đầy ẩn ý.

"Anh nghĩ cách ?" Thẩm Y Y nhướng mày, chút tò mò.

"Ừm." Lý Thâm vẫy vẫy tay hiệu cho cô gần.

Thẩm Y Y bước tới, lập tức kéo cô lên đùi xuống, đó cầm lấy chiếc khăn tắm tay cô, nhẹ nhàng lau tóc cho vợ.

Thẩm Y Y nóng lòng biện pháp, cô cựa quậy yên trong lòng : "Anh mau cho em , rốt cuộc nghĩ cách nào ?"

"Đừng nhúc nhích!" Lý Thâm ngăn cô , trong giọng ẩn chứa một chút cảnh cáo nhẹ.

Thẩm Y Y cảm nhận điều gì đó, cô dám động đậy, nhưng miệng thì cam lòng, buông lời uy hiếp: "Em cho , nhất là nên nhanh một chút ! Bằng lát nữa là đừng hòng nhúc nhích nổi đấy!"

"......" Lý Thâm bật , "Em vội vàng thế? Chút thời gian cũng chờ nổi , kiên nhẫn của bà xã chạy ?"

Thẩm Y Y nũng nịu giục: "Anh mau !"

Lý Thâm trêu chọc cô nữa, nhắc nhở: "Em thể bắt đầu từ chỗ Tiền Hiểu Linh."

"Tiền Hiểu Linh?" Thẩm Y Y khó hiểu, "Sao nghĩ như ? Nhà máy chỗ chị là của nhà nước, hiện tại nhà nước còn chính thức ủng hộ phát triển kinh doanh tự do, chị dám bán vải cho em?"

Nếu như lấy vải từ gian của Thẩm Y Y, cần mua lượng lớn chỉ thể đến nhà máy dệt. Thủ đô cũng nhà máy dệt, tất nhiên Thẩm Y Y cũng thể đến nhà máy dệt ở thủ đô xem một chút.

cái khó ở chỗ, thứ nhất cô quen ai ở đó, thứ hai bây giờ quốc gia thật sự còn chính sách rõ ràng hỗ trợ phát triển tự kinh doanh, cho dù cô quen ở nhà máy dệt thủ đô chăng nữa, cô thể thông qua quan hệ lấy một ít vải , nhưng nếu lấy nhiều vải, gần như là chuyện thể.

Nhà máy dệt của Tiền Hiểu Linh đương nhiên cũng như .

Cho nên Thẩm Y Y mới nghĩ tới xuống tay từ chỗ Tiền Hiểu Linh.

"Vợ , em đừng vội gạt ." Lý Thâm trấn an cô, "Em quên chiếc xe tải của mua như thế nào ?"

Thẩm Y Y ngẫm nghĩ cách Lý Thâm mua chiếc xe tải , đôi mắt mở to: "Ý của là?"

Lý Thâm gật đầu với cô.

Thẩm Y Y phân tích: "Anh thể mua chiếc xe , nguyên nhân chủ yếu là bởi vì đội vận tải đủ tài chính. Mà nhà máy dệt là nhà máy thâm dụng lao động [1], lượng thanh niên tri thức mà họ phụ trách càng nhiều, khẳng định dư thừa nhiều nhân viên, cho nên tài chính của bọn họ chắc chắn sẽ eo hẹp hơn đội vận tải."

--- Chú thích ---

[1] Nhà máy thâm dụng lao động: Dùng để chỉ một quá trình hoặc ngành công nghiệp đòi hỏi một lượng lớn nhân công để sản xuất hàng hóa hoặc dịch vụ.

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/index.php/trong-sinh-cung-chong-cu-nuoi-con-thanh-tai/chuong-322.html.]

" ," Lý Thâm , "Xưởng dệt ở thủ đô thì khó , dù cũng ở Hoàng Thành, bọn họ chắc chắn cũng sợ cấp truy cứu trách nhiệm. nhà máy chỗ Tiền Hiểu Linh thì khác, núi cao hoàng đế xa, để giải quyết vấn đề tài chính, bọn họ khả năng sẽ đồng ý, chỉ cần xem lá gan của họ đủ lớn mà thôi!"

Thẩm Y Y chợt sực tỉnh.

Đừng , cô cảm thấy mấy Tiền Hiểu Linh thật đúng là khả năng sẽ bán vải vóc cho cô.

Chỉ là: "Nếu như chị đồng ý, vận chuyển vải vóc đến thủ đô?"

"Nếu cô đồng ý," Lý Thâm nhíu mày, "Anh sẽ liên hệ với Lương!"

Thứ Lương Quân thiếu nhất bây giờ chính là đơn hàng!

"Tuyệt vời quá!" Thứ Thẩm Y Y chính là những lời của . Cô kích động ôm lấy Lý Thâm, nũng nịu gọi một tiếng: "Anh Thâm ~"

Ánh mắt Lý Thâm chợt trở nên sâu thẳm: "Vợ, tóc em còn lau khô."

"Cái đồ giả vờ đoan chính!" Thẩm Y Y trách một câu, dùng sức đẩy ngã xuống.

Gà Mái Leo Núi

Chủ nhật ngày hôm , buổi sáng Thẩm Y Y ăn bữa sáng xong, bảo Đại Bảo ở nhà kèm Nhị Bảo bài tập về nhà, đó liền xe buýt đến bưu điện trong thành phố, gọi điện thoại cho Tiền Hiểu Linh.

Nhà máy dệt điện thoại riêng, chỉ chốc lát Tiền Hiểu Linh bắt máy.

"Chị Linh," Thẩm Y Y chào hỏi một tiếng, "Chị ạ?"

"Y Y?" Tiền Hiểu Linh giọng của cô, chút dám xác nhận: "Sao em gọi điện thoại cho chị?"

"Có chút việc," Thẩm Y Y , "Chị Linh, em thẳng vấn đề luôn nhé?"

"Nói chuyện với chị thì cần gì khách sáo?" Tiền Hiểu Linh . Cô hiểu rõ tính tình của Thẩm Y Y, từ đến nay luôn thẳng thắn: "Em thẳng ."

"Em mua ít vải bên chị!"

"Mua vải ư? Được thôi chứ," Tiền Hiểu Linh nhanh chóng đồng ý. "Em bao nhiêu? Chị sẽ chuẩn sẵn cho em, lúc đó em chỉ cần đến lấy. À mà khoan, em đang học ? Em về lúc nào thế?"

"Em về, em vẫn còn đang ở thủ đô." Thẩm Y Y .

"Vẫn ở thủ đô ư? Thế em mua vải ở chỗ chị? Hay là giúp em lấy ?" Tiền Hiểu Linh ngạc nhiên hỏi.

"Chị Linh , là thế ." Thẩm Y Y , "Em đang cùng khác kinh doanh quần áo ở thủ đô, thấy tình hình khá nên nhập vải từ bên chị. Số lượng sẽ ít . Nếu bên chị thể cung cấp, em sẽ tự lo phần vận chuyển đến thủ đô."

"Cái gì?" Tiền Hiểu Linh ngỡ nhầm. "Em kinh doanh quần áo á?"

" ạ."

"Em..." Tiền Hiểu Linh lập tức cảm thấy đầu óc kịp load. "Sao em kinh doanh quần áo? Không em đang học đại học ?"

"Em lúc rảnh rỗi, khi lên lớp thôi ạ."

Tiền Hiểu Linh: "..." Sinh viên đại học bây giờ đều "xịn" đến ? Khoan , tại sinh viên đại học kinh doanh? Không lo cho tương lai ?

Tiền Hiểu Linh ý khuyên ngăn, nhưng thứ nhất, với mối quan hệ giữa cô và Thẩm Y Y, cô tư cách can thiệp sâu, cũng khiến Y Y khó chịu. Thứ hai, cô Thẩm Y Y là chừng mực, chẳng cần cô bận tâm.

Cô nghiêm túc suy nghĩ về lời Thẩm Y Y , chút khó xử. "Y Y , theo lời em thì lượng em lấy chắc hẳn là lớn đúng ?"

" thế ạ."

"Y Y, chị giúp em." Tiền Hiểu Linh chút khó xử. Không đến tình nghĩa giữa cô và Thẩm Y Y, chỉ riêng chuyện Thẩm Y Y cứu cô và em gái cô, nếu thể giúp , cô nhất định sẽ từ chối.

Chỉ là: "Chị và chồng tuy chút tiếng trong nhà máy dệt, nhưng em cũng đấy, đây dù cũng là nhà máy của nhà nước. Lấy một lượng lớn như , tụi chị tài nào chủ ."

 

Loading...