Trọng Sinh: Cùng Chồng Cũ Nuôi Con Thành Tài - Chương 327
Cập nhật lúc: 2025-10-11 01:27:13
Lượt xem: 0
Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới
mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!
https://s.shopee.vn/9KUV8bsqzA
MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!
Thẩm Y Y nhịn bật . Trần Cường và Chu Phong Thu thấy Lý giúp chăm sóc bọn nhỏ, nấu cơm quán xuyến việc nhà, nên mới đưa cho bà nhiều tiền như . Ấy thế mà chồng cô ngây thơ nghĩ "kiếm lời" từ khác.
"Vậy thì cứ cất kỹ nhé," Thẩm Y Y , "Không cần trả cho họ !"
Mẹ Lý dứt lời thấy hối hận, sợ Thẩm Y Y nghĩ bà ích kỷ, đang băn khoăn nên chủ động trả tiền cho Chu Phong Thu và Trần Cường . Ai ngờ Thẩm Y Y bảo bà giữ lấy, nhất thời bà phá lên: "Ừm, cất !"
"Y Y, chị định về ?" Lâm Đại Nữu xuất hiện từ lúc nào.
" , cho kịp chuyến xe buýt cuối cùng." Thẩm Y Y đầu cô , thấy cô rõ ràng vẻ suy tư nặng nề, liền quan tâm hỏi, "Có chuyện gì ?"
"Không gì ," Lâm Đại Nữu cố gắng kéo khóe môi lên. "Em với Cường ."
"Vậy là ." Thẩm Y Y gật gật đầu. "Có chuyện gì cũng nên thương lượng với nhé."
"Vâng," Lâm Đại Nữu khẽ gật đầu.
Mẹ Lý gói ghém đồ đạc xong, Thẩm Y Y cùng Lý Thâm về nhà.
Lúc về đến nhà, Tam Bảo và Tiểu Bối ăn cơm xong .
"Vậy thì cứ giữ để ăn khuya ." Thẩm Y Y , bảo Lý Thâm mang canh gà bếp.
"Mẹ ơi, con chuyện với một chút." Đại Bảo lên tiếng.
"Sao con?" Thẩm Y Y xuống.
"Cơ sở thực nghiệm nhân giống nghiên cứu t.h.u.ố.c trọng điểm quốc gia Tương Thành mời con đến tham quan và học hỏi trong kỳ nghỉ hè ạ." Đại Bảo .
"Cái gì đông đông cơ?" Cái tên vẻ quá cao siêu và trang trọng, Nhị Bảo hiểu gì cả.
Đại Bảo nhắc một nữa, Nhị Bảo thì vẫn cứ đơ , chẳng hiểu gì sất.
Thôi bỏ , một bình thường như thì xứng đáng chuyện với trai .
"Con gì về đơn vị ?" Thẩm Y Y hỏi.
Đại Bảo kể một chút hiểu của về đơn vị đó, đó : "Một vài giáo sư và bạn cùng lớp của con cũng sẽ ạ!"
"Con ?" Thẩm Y Y hỏi.
"Muốn ạ." Đại Bảo trả lời, ánh mắt lộ rõ sự háo hức nhiều nơi để khám phá thế giới bên ngoài.
Gà Mái Leo Núi
Thẩm Y Y đăm chiêu gật đầu, nhưng vẫn còn chút lo lắng, dù Tương Thành cũng quá xa. Cô : "Nếu con , để tìm hiểu kỹ hơn nhé, chúng sẽ cùng đưa quyết định, con?"
"Dạ ." Đại Bảo hiểu rằng đây là cách thể hiện sự quan tâm đến .
Hôm , Thẩm Y Y xin nghỉ hai tiết trưa và chiều để thủ tục sang tên cửa hàng. Cô cũng tiện thể bàn bạc với Lý Thâm về chuyện máy may.
Một ngày cuối tuần nữa trôi qua, Thẩm Y Y và Lý Thâm lái xe tải đến Lâm Thị. Sáng hôm , khi trở về, chiếc xe chất đầy ba mươi chiếc máy may, tất cả đều tập kết tại cửa hàng bên .
Sau đó, Thẩm Y Y còn bận tâm nhiều đến chuyện cửa hàng nữa.
Việc vận chuyển vải vóc Lý Thâm bàn bạc với Tiền Hiểu Linh và Lương Quân. Lương Quân đảm nhận việc chuyển vải từ thị trấn đến thành phố, còn từ thành phố đến thủ đô sẽ dùng tàu hỏa. Lương Quân quen một lãnh đạo nhà ga nên giới thiệu cho Lý Thâm. Lý Thâm trực tiếp gặp gỡ và đàm phán thành công hợp đồng vận chuyển .
Thẩm Y Y còn bận rộn với chuyện thi cuối kỳ, chuyện Nhị Bảo thi trung học, và cả chuyện của Đại Bảo.
Sau khi Thẩm Y Y tìm hiểu kỹ lưỡng, đơn vị đúng là một phòng thí nghiệm chính quy, hơn nữa còn cả giáo sư từ trường cô mời, cô mới yên tâm đồng ý cho Đại Bảo nghỉ hè Tương Thành.
Cuối tháng Sáu, khi cô thành kỳ thi cuối cùng trong học kỳ, kỳ thi trung học cũng chính thức bắt đầu. Nhị Bảo bước "chiến trường tiếng súng" đầu tiên trong đời .
Hôm đó Đại Bảo cũng kỳ thi, Tiểu Bảo và Tiểu Bối đều học, nên theo cùng.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/index.php/trong-sinh-cung-chong-cu-nuoi-con-thanh-tai/chuong-327.html.]
Lý Thâm thu xếp thời gian, cùng Thẩm Y Y đưa Nhị Bảo thi.
Ba ngày , kỳ thi trung học kết thúc. Nhị Bảo nhất quyết ở nhà ngủ bù hai ngày liền.
Thẩm Y Y ở trường cũng rảnh rỗi — ngay cả công việc cô cũng giao hết cho đàn em khóa , vì thế cô cũng thả lỏng cơ thể, ở nhà ngủ bù hai ngày.
Sang ngày thứ ba, là ngày Đại Bảo lên đường Tương Thành. Thẩm Y Y, Lý Thâm và Nhị Bảo cùng đưa bé đến nhà ga.
Thẩm Y Y nhét tay Đại Bảo hai trăm đồng cùng một ngân phiếu định mức, dặn dò: "Con nên mang theo quá nhiều tiền mặt. Cần gì thì cứ tự mua, cần dè sẻn, thiếu thì gửi thêm cho con!"
Lý Thâm lấy một chiếc đồng hồ đeo lên tay bé, dịu giọng : "Tự chăm sóc bản thật nhé."
"Dạ, con ạ." Đại Bảo trả lời, sang em trai sinh đôi bên cạnh, vỗ vai một cái: "Ngẩn ngơ cái gì thế? Ở nhà nhớ ngoan ngoãn một chút, đừng để cha lo lắng!"
"Em mà lời ?" Nhị Bảo phục lắm, nhưng giọng nhỏ dần, cuối cùng đành thỏa hiệp: "Được , , em ! Em sẽ lời bố , đ.á.n.h Tiểu Bảo, chăm sóc Tiểu Bối thật , ? Anh thì ... nhưng bất kể ở đó là cơ sở gì, cũng tự chăm sóc bản cho đấy."
"Ừm." Đại Bảo chỉ khẽ ừ một tiếng.
"Chuẩn lên xe ." Lý Thâm nhắc nhở. Các giáo sư và bạn học bên đang chờ Đại Bảo.
"Vậy con đây." Đại Bảo xách hành lý lên đường.
"Đi con." Thẩm Y Y , theo dòng lên tàu. Đại Bảo đầu , thấy họ vẫn còn đó liền vẫy tay, hiệu bảo trở về.
Thẩm Y Y và đầu chuẩn trở về. Cô chút đau lòng : "Đây là đầu tiên Đại Bảo rời khỏi nhà, con thích nghi , tự chăm sóc bản nữa."
"Em thì thấy thể nào." Nhị Bảo còn đau lòng hơn cả . "Anh trai hễ cứ bắt tay thí nghiệm là y như rằng quên cả ăn cơm. Ra ngoài chúng nhắc nhở, khi còn bỏ bữa luôn chứ."
Lý Thâm im lặng một lát, liếc Nhị Bảo: "Anh con sẽ tự chăm sóc bản . Có nhiều giáo sư và bạn học như cùng, họ cũng sẽ nhắc nhở và hỗ trợ con, con đừng lo lắng vớ vẩn nữa."
"Sao là con nghĩ linh tinh ?" Nhị Bảo phục, cãi , bé tự tin rằng là hiểu rõ nhất, "Anh hai nhà con hả, một khi bướng bỉnh thì ngoài bố , ai mà ?"
Cậu bé dứt lời, Thẩm Y Y càng nhíu chặt mày hơn.
Lý Thâm: "..." Thằng nhóc đúng là sắc mặt mà chuyện gì cả.
"Vợ ơi, chúng lắp một cái điện thoại bàn ở nhà ," Lý Thâm , "Sau gọi điện cho Đại Bảo cũng tiện hơn nhiều."
"Được thôi!" Thẩm Y Y vô tư đáp lời.
Những vị phụ đang phía họ, mới tiễn con xong và vẫn còn đang thấp thỏm lo lắng con cái ngoài tự chăm sóc cho bản , vô tình cuộc chuyện của hai vợ chồng Thẩm Y Y. Ai nấy đều tròn mắt kinh ngạc tột độ.
Không đúng, mà họ chuyện lắp điện thoại cứ như mua mớ rau ngoài chợ chứ???
Bọn họ lắp một chiếc điện thoại tốn kém đến mức nào ? Phải đến hàng nghìn đồng là ít chứ! Kể cả là giả bộ chăng nữa, cũng cần chuyện một cách bình thản như thế, cho cô còn tưởng cũng thể vẻ như thế!
Nhị Bảo thấy chuyện lắp điện thoại, lập tức sốt ruột hỏi, "Bố, chúng mua cả tivi , con xem tivi!"
Lý Thâm cau mày vì sự vô ý của bé lúc nãy, "Hỏi con !"
"Mẹ!" Nhị Bảo bắt chước vẻ nũng nịu của Tiểu Bảo, "Mua tivi nha, ?"
Thẩm Y Y: "..."
"Được, , ." Thẩm Y Y nào chịu sự nũng của hai cục cưng nhà , nhưng mà:
"Lắp tivi cũng thôi, nhưng việc học tập của con lơ là, bỏ bê. Tuy kỳ thi trung học kết thúc, nhưng vẫn sẽ sắp xếp cho con một chút bài vở. Không nhiều lắm , buổi sáng học ba tiếng, buổi tối học hai tiếng, thời gian còn con thích gì cũng , con thấy ?"
"Được ạ, ạ!" Nhị Bảo vội vàng gật đầu lia lịa. So với lịch học căng thẳng kỳ thi trung học, ngần cũng chẳng thấm !
Các vị phụ phía mà chỉ câm nín, mặt đần .