Trọng Sinh: Cùng Chồng Cũ Nuôi Con Thành Tài - Chương 34

Cập nhật lúc: 2025-10-08 15:18:19
Lượt xem: 13

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/1LSyKCkOr4

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

Nhà Trần Cường xa, Thẩm Y Y dẫn ba đứa con từ trong nhà , rẽ một con ngõ quanh co dẫn lên một sườn dốc là tới.

Ba gian nhà mái ngói lụp xụp, bên ngoài rào giậu vây thành một cái sân nhỏ. Trông nghèo khó nhưng thu dọn sạch sẽ.

Cửa lớn đang đóng kín, nhưng cánh cửa chính bên trong hé mở.

Thẩm Y Y định gọi một tiếng, Nhị Bảo hét toáng lên: "Vượng Tài! Vượng Tài!"

Đại Bảo và Tiểu Bảo cũng hùa theo bé mà gọi ầm ĩ.

Rất nhanh, một cái đầu nhỏ lấp ló cánh cửa, một bóng nhỏ thoăn thoắt chạy , mở toang cánh cửa gỗ: “Đại Bảo, Nhị Bảo, Tiểu Bảo, các tới đây?”

“Chúng tớ đến tặng kẹo cho !” Nhị Bảo hưng phấn giơ chiếc kẹo sữa Đại Bạch Thỏ tay, đặt lòng bàn tay Vượng Tài, giọng nũng nịu : “Đây là má tớ cho các đó.”

“Thật ?” Đôi mắt Vượng Tài sáng rực, mong đợi về phía Thẩm Y Y.

Thẩm Y Y mỉm hiền hậu: “Phải , cầm lấy mà ăn con.”

“Vượng Tài, con thể tùy tiện nhận đồ của khác?”

Lời dứt, một giọng dịu dàng nhưng yếu ớt vang lên. Thẩm Y Y đưa mắt sang, liền trông thấy một phụ nữ vô cùng gầy guộc, nhưng cái bụng to bất thường, đang chậm rãi tới.

Thẩm Y Y thoáng giật , lo sợ hình mảnh mai, gầy guộc gánh nổi cái bụng lớn bất thường.

rõ ràng, cô nghĩ quá nhiều. Người phụ nữ tuy trông vẻ mất cân đối, nhưng động tác vẫn linh hoạt. Sau khi bước tới, cô trực tiếp lấy viên kẹo sữa Đại Bạch Thỏ trong tay Vượng Tài, trả tay Nhị Bảo: “Nhị Bảo, cháu mang về mà ăn con.”

Nhị Bảo ngước .

Mọi cũng thuận theo ánh mắt của bé mà về phía Thẩm Y Y, bao gồm cả phụ nữ gầy yếu đó.

Người phụ nữ trông thấy cô, liền lộ vẻ ngạc nhiên: “Chị dâu? Sao chị tới đây?”

Thẩm Y Y: “…” Cô ngập ngừng nên gọi cô thế nào.

Người phụ nữ chính là vợ của Trần Cường, tên là Lâm Đại Nữu.

Theo lý mà , vợ chồng họ đều gọi cô là chị dâu, Thẩm Y Y cũng nên gọi Lâm Đại Nữu một tiếng em dâu.

năm nay Thẩm Y Y mới 25 tuổi, mà Lâm Đại Nữu 32 , còn lớn hơn Trần Cường tới 5 tuổi. Nếu gọi là em dâu, Thẩm Y Y thực sự cảm thấy khó mở lời.

Còn vì Lâm Đại Nữu lớn tuổi hơn Trần Cường nhiều như thế mà vẫn là vợ của Trần Cường, thực chuyện chút khúc mắc.

Trần Cường là con một của cha trong nhà họ Trần, nhưng cha Trần qua đời khi còn nhỏ. Một tảo tần kiếm điểm công nuôi nấng , khó khăn lắm mới thấy khôn lớn trưởng thành. Nào ngờ năm ngoái, bất cẩn ngã lúc đồng, thương ở chân và cột sống, từ đó liệt giường thể tự chăm sóc bản .

Trần Cường bèn cưới một vợ về để chăm sóc . gia cảnh nhà ai cũng rõ mồn một, hơn nữa mục đích cưới vợ rõ ràng đến thế. Nhà nào chịu gả con gái đến chịu khổ chứ?

Thế nên cho dù Trần Cường nguyện ý bỏ 200 đồng tiền sính lễ, cũng ai dám gả con gái cho .

Còn Lâm Đại Nữu là ở thôn Lâm Gia bên cạnh. Cha mất sớm, cô là con gái cả trong nhà, một tay nuôi nấng các em trai em gái nên mãi đến năm 25 tuổi cô mới chịu xuất giá, gả cho một đàn ông góa vợ hai đứa con trai riêng.

gả tới bao lâu thì mang thai. Sau khi sinh con trai Vượng Tài mấy năm, chồng góa vợ may gặp t.a.i n.ạ.n qua đời.

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/index.php/trong-sinh-cung-chong-cu-nuoi-con-thanh-tai/chuong-34.html.]

Hai đứa con trai kế và Vượng Tài là chổi, khắc c.h.ế.t cha của chúng, đuổi hai con .

Gà Mái Leo Núi

chỉ thể dắt Vượng Tài về nhà đẻ. Nào ngờ, các em trai em gái mà cô một tay nuôi nấng thế mà cũng chê bai cô và Vượng Tài, cho họ về.

Không chốn dung , trong túi một xu dính túi, Lâm Đại Nữu Trần Cường ở thôn Thanh Thủy cách vách đang cưới vợ, thế là cô dẫn con trai tới ngay trong đêm.

Nói rằng cần sính lễ, chỉ cần Trần Cường chịu tiếp nhận Vượng Tài, cô sẽ gả cho , đồng thời chăm sóc của .

Vậy là duyên nợ đưa hai đến với , thành vợ thành chồng.

Lâm Đại Nữu cũng sự chần chừ của Thẩm Y Y, vội : “Chị dâu, chị gọi em là Đại Nữu là , hoặc gọi em là Vượng Tài cũng , vẫn gọi em như mà.”

“Đại Nữu.” Thẩm Y Y mỉm đáp : “Cô cũng thể gọi là Y Y.”

“Được thôi ạ.” Lâm Đại Nữu , nhưng vẫn còn đôi chút e dè.

Thời gian Lâm Đại Nữu gả về nhà Trần Cường ngắn, cũng từng gặp Thẩm Y Y mấy , nhưng từng tiếp xúc gần gũi. Tuy , qua lời Trần Cường và những trong thôn, cô vẫn Thẩm Y Y là một ngạo mạn, kiêu kỳ.

Thế nhưng, trông chẳng giống chút nào.

Thẩm Y Y thoáng dấy lên nghi vấn, lẽ nào trông vẫn còn quá đanh đá chăng? Để khiến sợ hãi, cô chỉ đành cố nở nụ thật hiền lành một chút.

Quả nhiên, thấy cô dễ chịu như , Lâm Đại Nữu cũng thấy bớt e dè hơn nhiều, liền mời mọc: "Chị nhà chơi một lát nhé? Chị tới tìm Cường Tử ? Anh nhà, ."

" tới tìm em." Thẩm Y Y theo bước chân của Lâm Đại Nữu : " tay nghề thêu thùa của em giỏi, liền tới học hỏi em một chút."

Tài thêu thùa của Lâm Đại Nữu khá nổi tiếng, lúc đầu cô đòi hỏi sính lễ gì, Trần Cường bèn mua cho cô một chiếc máy may, nhờ nhà họ Trần trở thành một trong ít những gia đình máy may trong thôn Thanh Thủy.

Lâm Đại Nữu hiểu ý, túi kẹo sữa Đại Bạch Thỏ mà Nhị Bảo nữa nhét lòng Vượng Tài: "Vậy cũng cần mang thứ đắt tiền như tới, chị khách sáo quá ."

"Ở đây còn một cân đường đỏ nữa." Thẩm Y Y đưa túi đường đỏ trong tay cho Lâm Đại Nữu: "Cũng là vì chuyện , đây để tâm tới ba đứa nhỏ, phiền mấy em chăm sóc ."

"Chúng em cũng chẳng chăm sóc gì nhiều." Lâm Đại Nữu ngại, nếu chăm sóc nhiều thật thì thật sự , chẳng qua là lúc thấy Lý Thâm rảnh trông bọn trẻ, nên gọi chúng tới nhà ăn vài bát cháo.

Lâm Đại Nữu trả đồ: "Chị cầm về , Thâm cũng thường chiếu cố Cường Tử nhà em, phiếu công nghiệp để mua máy may nhà em còn là do Thâm cho chúng em đấy. Nếu chị dùng, cứ trực tiếp lấy về mà dùng là ."

"Anh Thâm nhà tính cách như thế, chừng là ai chiếu cố ai , tiền mua máy may cũng là do vợ chồng em tự bỏ mà." Thẩm Y Y khách sáo : "Mặc kệ thế nào, những thứ em vẫn nên nhận lấy , chỉ là chút tấm lòng nhỏ bé thôi, trừ phi em dạy ."

Thẩm Y Y cái bụng nhô cao của Lâm Đại Nữu: "Hơn nữa em sắp sinh nhỉ? Tới lúc đó là mùa đông lạnh giá, cầm chút đường đỏ , khi uống một chút còn thể ấm ."

Hiển nhiên câu động tới lòng Lâm Đại Nữu, cô do dự một chút, cuối cùng vẫn đồng ý: "Thật sự cảm ơn chị."

Vượng Tài vui vẻ mặt.

Thẩm Y Y bảo Đại Bảo, Nhị Bảo và Vượng Tài ngoài chơi. Tiểu Bảo theo, Thẩm Y Y chỉ đành cho , dặn dò Đại Bảo và Nhị Bảo: "Nhớ trông chừng em trai một chút đấy nhé."

Lâm Đại Nữu ngạc nhiên cô, nhưng gì, liền chuyển chủ đề: "Chị may đồ cho ba đứa nhỏ ?"

"Không , may đồ cho Thâm nhà ." Thẩm Y Y đang chỉnh vải và chỉ, đầu cũng . Cô chú ý tới vẻ mặt như trông thấy ma quỷ của Lâm Đại Nữu khi cô dứt lời.

 

Loading...