Trọng Sinh: Cùng Chồng Cũ Nuôi Con Thành Tài - Chương 355

Cập nhật lúc: 2025-10-11 15:11:45
Lượt xem: 0

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/9KUV8bsqzA

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

Tiểu Bảo gõ trống đồng hét lên, thu hút ít ánh tò mò của . Họ đổ dồn mắt sang, thấy một thiếu niên lanh lợi, đáng yêu như Tiểu Bảo đang rao hàng, trong lòng khỏi thấy thú vị tò mò. Tiến đến gần hơn, họ mới bất ngờ khi thấy đó là một cửa hàng quần áo. Những bộ quần áo treo giá còn xinh đến mê , lập tức khiến họ thu hút.

Chỉ thoáng chốc, cửa hàng chật ních khách. Tiểu Bảo đặt trống đồng xuống, xoay bắt đầu giới thiệu quần áo cho khách ——

"...... Chị ơi, chị mà mặc chiếc váy chắc chắn sẽ lộng lẫy luôn! Vì ư? Vì trực giác của em mách bảo thế! Chị cứ đôi mắt thành thật của em đây , em là trẻ con thật thà, bao giờ dối gạt !"

"Chị tin em nhưng sợ trực giác em sai sót ? Vậy thì chị cứ cầm đồ thử thử , bọn em phòng thử đồ xịn xò, thử miễn phí luôn nha, thấy ưng thì mua cũng chẳng !"

"Đẹp ạ? Em bảo trực giác của em bao giờ sai mà... Không đúng, đúng, đúng, chủ yếu là vì chị gái quá xinh , quần áo chỉ như điểm tô thêm thôi!"

"Gì cơ? Chị bảo em ngọt ngào như mía lùi hả? Đó là bởi vì chị thật sự quá xinh ! , chị , chiếc quần siêu hợp với bộ đồ chị chọn luôn, chị ... sắm thêm ạ? Được ạ! Em gói cho chị ngay đây! À, chị xem chiếc váy , chiếc cũng xinh xỉu luôn... Chốt thêm á? Ôi chị gái xinh , chị đúng là hào phóng hết sức!"

"Ối! Chị cũng em chọn đồ cho ạ? Chị đợi em chút nhé, em chạy qua liền đây!"

"Không cần vội, cần vội! Mọi cứ từ từ, bé chọn giúp chị gái sẽ đến lượt nha?"

Nhìn Tiểu Bảo cả đống khách vây quanh, bận rộn đến mức xoay như chong chóng, Thẩm Y Y, Lâm Đại Nữu và Lý Đại Nha chỉ .

Emmmmmmm~

Lâm Đại Nữu và Lý Đại Nha ngẩn ngơ cả .

Thẩm Y Y nhịn , "Đại Nữu, chị cả, chúng cũng mau qua đó , đừng để đứa nhỏ bận đến cuồng ."

Gà Mái Leo Núi

Lúc Lâm Đại Nữu, Lý Đại Nha mới hồn, vội vàng tiếp khách.

Bởi vì tiếng vang từ , cộng thêm tài ăn lanh lợi của Tiểu Bảo, việc kinh doanh hôm thực sự phất.

Cả buổi sáng, họ bận đến mức ngay cả thời gian nuốt nước bọt cũng . Bác Doãn đó như một chiếc máy giám sát, ánh mắt sắc lẹm như ngọn đuốc dõi theo từng khách hàng, ngăn ngừa ai đó lén lút trộm quần áo.

Đặc biệt là giờ nghỉ trưa, đây là lúc công nhân gần đó tan ca, tranh thủ chạy qua cửa hàng để mua sắm.

, Thẩm Y Y và vẫn luôn bận rộn đến mức kịp ăn trưa!

May mắn , Lý Thâm, nghĩ hôm nay là ngày khai trương cửa hàng, tranh thủ giữa trưa ghé qua xem tình hình. Anh mới họ ăn uống gì, liền mượn nồi và gạo của bác Doãn, nấu cho họ một ít cháo, đó gọi phiên ăn.

Sáu giờ tối, khi tiễn xong những vị khách cuối cùng, Thẩm Y Y tới cửa tìm bác Doãn, "Bác Doãn, bác đóng cửa ạ!"

"Hả?" Bác Doãn, vốn trầm mặc ít , sững sờ, dòng khách hàng vẫn ngừng kéo , chắc chắn hỏi , "Là đóng cửa chính ?"

"Vâng, đóng cửa hàng ạ," Thẩm Y Y , "Chúng tan thôi."

"..." Cứ thế mà tan ư?

Bác Doãn nhịn thốt lên, "Vẫn còn nhiều khách hàng mua đồ như mà." Vẫn thể kiếm thêm ít tiền đó chứ!

"Tiền thì kiếm lúc nào chả ." Thẩm Y Y tất nhiên hiểu ẩn ý trong lời bác Doãn. cô khẽ xoa bóp cánh tay đau nhức của , cô bận rộn nguyên một ngày trời, thực sự cảm thấy kiệt sức , bây giờ cô chỉ về nhà và nghỉ ngơi thôi.

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/index.php/trong-sinh-cung-chong-cu-nuoi-con-thanh-tai/chuong-355.html.]

Còn Lâm Đại Nữu và Lý Đại Nha nữa, hai cô gái còn học buổi tối, bảy giờ học. Bây giờ gần sáu giờ, trong cửa hàng vẫn còn vài vị khách. Chờ những mua đồ xong, lẽ mất thêm mười lăm đến hai mươi phút nữa. Sau khi đóng cửa, họ sẽ vội vàng ăn cơm đến thẳng trường học luôn.

Nghe , bác Doãn theo lời cô, đóng cửa. Khách hàng đến , lúc đó mới họ sắp đóng cửa!

Mới sáu giờ tối, còn đông khách như mà cửa hàng đóng cửa!

Nếu là cửa hàng khác, lẽ những vị khách tức giận bất mãn lắm . đây là Bách Khiêu Nhất!

Trước đây, quần áo ở đây chạy hàng, thường ở trạng thái " tiếng nhưng hiếm khi sẵn", lâu lâu mới đồ để bán ngoài. Vì , cũng quen .

Vừa tiếc nuối hôm nay mua món đồ ưng ý, nhưng họ cũng may mắn vì cửa hàng mới khai trương ba ngày, vẫn còn hai ngày nữa. Những vị khách thầm quyết định ngày mai nhất định đến sớm hơn một chút!

Trong khi đó, những khách hàng đang ở bên trong cửa hàng thấy những khác ngăn ngoài cửa, thấy thật may mắn vì nhanh chân hơn một bước. Tâm tình mua sắm của họ vì thế mà càng thêm phấn khởi.

Bởi vì khách hàng chọn đồ lâu, Thẩm Y Y và đợi mãi đến sáu giờ rưỡi mới kết thúc công việc.

Lâm Đại Nữu và Lý Đại Nha kịp về nhà ăn cơm, rửa tay xong liền chạy vội đến lớp học buổi tối. Thẩm Y Y đưa cho hai họ một ít bánh quy, "Ăn lót nhé! Bắt đầu từ ngày mai chúng sẽ tan ca sớm hơn nửa tiếng, ít nhất là để đảm bảo thời gian ăn uống cho hai đứa!"

Lâm Đại Nữu và Lý Đại Nha mệt đói, nhưng sự mệt mỏi cơn đói giảm tâm trạng vui vẻ của họ. Cả hai đều nở nụ rạng rỡ.

kịp tính toán cụ thể lượng quần áo bán doanh thu hôm nay, nhưng với tốc độ đắt hàng , chắc chắn tiền kiếm hề ít. Nếu Thẩm Y Y hiệu dừng , hẳn là cả hai sẽ chẳng nỡ kết thúc công việc sớm đến .

Tuy nhiên, như Thẩm Y Y , điều quan trọng nhất bây giờ là trau dồi kiến thức, nâng cao năng lực để thể kiếm nhiều tiền hơn nữa. Vì , cả hai ý kiến gì về quyết định của Thẩm Y Y. Họ mở túi bánh quy ăn vội vàng vài miếng, uống thêm mấy ngụm nước vội vã chạy đến lớp học buổi tối.

Thẩm Y Y rửa mặt xong, định gọi Tiểu Bảo về nhà thì phát hiện bé đang sấp bàn, lẩm nhẩm đếm: "147, 148, 149, 150..."

"Tiểu Bảo, con gì mà chăm chú thế? Về thôi nào," Thẩm Y Y dịu giọng gọi.

"151——151!" Tiểu Bảo vui đến mức nhảy cẫng lên, đầu , đôi mắt sáng rực : "Mẹ! Mẹ ơi! Hôm nay con bán tận 151 bộ quần áo, mỗi bộ hai hào, là con kiếm ... 30,2 đồng!"

Cậu bé xong, ngay cả chính cũng thể tin nổi: "Con mà một ngày kiếm 30,2 đồng! 30,2 đồng đó!!"

"Một ngày thể kiếm 30,2 đồng, một tháng sẽ là 906 đồng! Kỳ nghỉ hè hai tháng, hai tháng là 1812 đồng... Trời đất ơi!"

Tiểu Bảo con cho kinh ngạc đến ngây . Cậu bé vốn chỉ nghĩ một tháng kiếm hơn một trăm đồng lắm , ngờ tăng gần gấp mười , quá sức tưởng tượng!

Vội vàng kể với : "Mẹ! Mẹ ơi! Một kỳ nghỉ hè con thể kiếm tận 1812 đồng đó!!"

Thẩm Y Y bật : "..." Chưa gì tính toán cả kỳ nghỉ hè ? Thôi , đúng là nhà cô những mê tiền hết sức!

Thế nhưng, Thẩm Y Y dựa con Tiểu Bảo tính toán, cũng thể ước lượng đại khái doanh bán hàng của cả nhóm hôm nay. Tiểu Bảo con mắt , trai dẻo miệng, nhiều khách hàng đều yêu quý và mua hàng của bé. Vì , bán nhiều quần áo nhất, còn cô, Lâm Đại Nữu và Lý Đại Nha thì ngược , bán ít hơn bé một chút. Dẫu , tổng cộng hôm nay họ cũng thể kiếm năm sáu trăm đồng!

là quá giỏi!

Thẩm Y Y tính toán xong xuôi trong lòng, cảm giác mệt mỏi ban nãy dường như tan biến hết. Cô động viên: "Giỏi lắm! Cứ thế mà ngày mai tiếp tục cố gắng nhé! Thôi, về nhà thôi!"

"Con tới đây, con tới đây." Tiểu Bảo nhảy chân sáo đuổi theo , miệng ngâm nga mấy câu hát líu lo, cần cũng bé đang vui vẻ đến mức nào.

 

Loading...