Trọng Sinh: Cùng Chồng Cũ Nuôi Con Thành Tài - Chương 360
Cập nhật lúc: 2025-10-11 15:12:21
Lượt xem: 1
Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới
mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!
https://s.shopee.vn/6pnusGzWm9
MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!
Thẩm Y Y ăn cơm xong xuôi bước , lập tức thấy con trai thứ hai nhà đang ỉu xìu, trông kỳ lạ. Cô hỏi: "Sao con?"
"Không ạ." Nhị Bảo thấy , tinh thần lập tức phấn chấn trở , bé chồm dậy, : "Con ăn cơm đây ạ!"
Thẩm Y Y mới bé còn ăn cơm vội đây, bèn bảo bé ăn cơm.
Không ngờ khi ăn cơm xong, bé tuyên bố về nhà. Thẩm Y Y hỏi: "Con bán quần áo nữa ?"
"Bán quần áo gì chứ?" Mặc dù Nhị Bảo đả kích ít, nhưng miệng vẫn cứng cỏi: "Học hành mới là chuyện đắn nhất! Mẹ ơi, quản lý Tiểu Bảo , đừng để nó ngày nào cũng chỉ nghĩ đến chuyện kiếm tiền, kiếm tiền. Cẩn thận thành tích của nó xuống đó."
Tiểu Bảo ở bên cạnh: "..." Khinh bỉ hai của bé!
Thẩm Y Y cần đoán cũng chắc chắn là trong lúc cô ăn cơm xảy chuyện gì đó. Nhị Bảo tính tình phóng khoáng, chẳng mấy hiểu chuyện đối nhân xử thế, đôi khi vô tình đắc tội với khác mà . Nếu để bé theo Tiểu Bảo bán quần áo kiếm tiền thì quả là một chuyện hoang đường tưởng.
Có điều bé thế mà nhanh như chịu thua, Thẩm Y Y thấy bất ngờ buồn : "Được , con về mau . À , kết quả thi cấp ba chắc ngày mai sẽ , thời gian, con tự đến trường xem ?"
Với thành tích học tập giờ của Nhị Bảo, chỉ cần gì bất ngờ xảy , việc thi đậu trường chuyên cấp ba là chuyện trong tầm tay. Thế nên Thẩm Y Y quá lo lắng.
Nhị Bảo là trong cuộc vô tư như . Mặc dù ước tính đại khái điểm của , nhưng nghĩ tới kết quả sắp công bố, vẫn tránh khỏi thấp thỏm. Cậu bé há miệng gì đó.
Gà Mái Leo Núi
Thẩm Y Y vỗ vỗ vai : "Không tự tin bản ?"
"Sao thể chứ?" Nhị Bảo lập tức phản bác.
"Vậy thì cứ xem !" Thẩm Y Y .
Nhị Bảo gương mặt bình tĩnh của , bỗng nhiên cảm thấy như uống một liều t.h.u.ố.c an thần, còn thấp thỏm nữa. Cậu : "Được! Vậy con về đây. Mẹ nhớ ăn cơm đúng bữa nhé, xong việc thì về sớm. Tiền thì kiếm hết, nhưng sức khỏe của mới là quan trọng nhất!"
Thẩm Y Y mềm lòng. Lúc đầu định xoa đầu bé, bỗng nhiên nhận Nhị Bảo sắp cao hơn . Cô nhấc tay lên cao hơn nữa mới thể xoa tới đầu . Thôi , cô : "Được , con trẻ con, cần con nhắc nhở từng li từng tí. Về thôi."
Chờ Nhị Bảo , Tiểu Bảo mới rón rén gần, kể chuyện xảy cho Thẩm Y Y , cuối cùng còn chốt thêm: "Mẹ ơi, hai chẳng hiểu chút đạo lý đối nhân xử thế nào cả."
Thẩm Y Y tỏ vẻ đồng tình. Cô chợt cảm thấy thật Nhị Bảo lính cũng chuyện . Trong quân đội quá nhiều xảo quyệt thâm sâu như ngoài đời, chừng sẽ hợp với Nhị Bảo hơn. Có điều...
"Tiểu Bảo, hai con sai , hiện tại việc học mới là nhiệm vụ chính của con, đừng tham những chuyện nhỏ nhặt mà bỏ bê việc lớn."
"Haha, con mà." Tiểu Bảo ngờ lửa cháy đến , sợ cho bé kiếm tiền nữa, liền vội vàng cam đoan: "Con nhất định sẽ để thành tích học tập của xuống!"
"Con là ." Thẩm Y Y chọc chọc đầu con trai, trong lòng cảm thán, qua thêm vài năm nữa mấy đứa nhóc đều sẽ cao hơn cô, lẽ cô nhón chân mới thể thẳng bọn chúng.
Ngày hôm là thời điểm công bố kết quả thi cấp ba.
Sau khi trong nhà lắp điện thoại, hàng xóm láng giềng thường xuyên tới để gọi nhờ. Có những gọi điện thì cũng thích đến hóng chuyện, trò chuyện phiếm, tám đủ thứ trời bể.
hôm nay, Lý tâm trạng nhàn rỗi để thoải mái chuyện trò cùng họ.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/index.php/trong-sinh-cung-chong-cu-nuoi-con-thanh-tai/chuong-360.html.]
Bà kết quả cụ thể của Nhị Bảo sẽ thế nào, nhưng bà Nhị Bảo nhanh nhẹn, thông minh bằng trai và em trai bé. Cộng thêm việc bà thấy mức độ Thẩm Y Y quan tâm đến việc học của Nhị Bảo, và sự chuyên tâm của bản , lẽ bà thể đoán rằng kết quả của Nhị Bảo chắc hẳn cũng sẽ gì quá nổi bật.
Lúc , đang thấp thỏm nghĩ đến kết quả của Nhị Bảo, bà tất nhiên thể vui vẻ .
Dương Phương Mai và Lý vốn hợp , gần như hễ gặp mặt là y như rằng xảy cãi vã ồn ào. bà thích đối đầu với Lý, đặc biệt là khi Lý đòi tính gấp đôi tiền cước điện thoại của bà. Thế là Dương Phương Mai gần như tìm đủ cách để khiến Lý khó chịu!
Thấy dáng vẻ Lý đang khó chịu, Dương Phương Mai liền bước tới, cố ý hỏi: "Hôm nay kết quả thi cấp ba đấy, nhớ cháu trai lớn nhà cô cũng thi năm nay ? Thi cử thế nào ? Có chắc chắn đỗ trường chuyên ?"
"Liên quan gì đến bà?" Mẹ Lý tức tối trừng mắt Dương Phương Mai.
"Đương nhiên là chứ." Dương Phương Mai ha hả , vẻ mặt đắc ý: "Tuy cháu trai thi cấp ba năm nay, nhưng một đứa đỗ trường chuyên . Nếu cháu trai nhà cô mà đỗ thì thể tha hồ mặt cô đấy!"
"Trên đời kiểu trơ trẽn đến thế ?"
Mẹ Lý tức sôi máu, bật ngay: "Dựa bà mà đòi nhạo ư? Cho dù cháu đỗ trường chuyên chăng nữa, thì vẫn còn một đứa cháu trai cả cơ mà! À mà , Nhị Bảo cháu trai lớn của . Cháu trai lớn của học ở Bắc Đại ! Cháu trai bà đỗ trường chuyên thì là gì? Có giỏi thì để nó thi đậu Bắc Đại !"
Đại Bảo ít khi ở Tứ Hợp Viện, nên hàng xóm láng giềng gần như mấy khi thấy bé. Dù thấy, họ cũng lầm tưởng đó là Nhị Bảo, và càng thể bé là sinh viên đại học. Thường ngày, Lý mặt hàng xóm cũng chỉ hùa theo những lời họ khoe khoang về Lý Thâm và Thẩm Y Y. Còn về Đại Bảo, nếu hàng xóm chủ động nhắc đến, bà cũng tiện tự khoe rằng còn đứa cháu trai đỗ Bắc Đại. Khoe khoang cũng chừng mực, quá đà sẽ dễ khác ghen ghét. Bởi , chẳng ai Lý còn một đứa cháu trai lớn như . Mẹ Lý "tự động" bỏ qua việc nhắc đến Lý Thiết Trụ.
Nghe Lý tuyên bố xong, cả đám c.h.ế.t lặng, đặc biệt là Dương Phương Mai, bà thể tin tai : "Cô còn cháu trai học đại học ư?"
"Bà nghĩ ?" Mẹ Lý hất cằm, vẻ mặt đầy khinh khỉnh.
"Cũng là con của con dâu cô sinh ?" Dương Phương Mai truy hỏi thêm.
"Vớ vẩn!" Mẹ Lý khinh thường mặt: "Không con dâu sinh thì lẽ nào là vợ của con trai bà sinh chắc?"
"..." Dương Phương Mai đổi giọng, hỏi : "Là do Thẩm Y Y, con dâu cô, sinh đấy ?"
"Chính xác!" Mẹ Lý kiêu hãnh.
"Cái gì?!" Những khác cũng ngỡ ngàng. Vốn dĩ khi Nhị Bảo là con của Thẩm Y Y, họ kinh ngạc , dù trông cô quá trẻ. Phải hỏi hỏi Lý về tuổi tác của Thẩm Y Y đến mấy lượt, họ mới chịu tin Nhị Bảo đúng là con của cô. Giờ cô còn một đứa con trai lớn hơn nữa? Họ vội vàng hỏi: " nhớ cô con dâu cô mới ngoài ba mươi tuổi thôi mà? Cháu trai lớn của cô bao nhiêu tuổi ?"
Mẹ Lý liền ngay họ đang hiểu lầm, bà bèn giải thích: "Cháu trai lớn và cháu thứ hai của là sinh đôi!"
"À, thì là !" Cả đám thở phào nhẹ nhõm. Dương Phương Mai chợt nhận điều gì đó, hỏi ngay: "Cháu trai lớn và cháu thứ hai của cô là sinh đôi ? Thế thì cháu trai lớn nhà cô thế nào mà học đại học ?"
Nghe đến đây, Lý càng thêm kiêu hãnh: "Đỗ đại học chứ !"
Cả đám "..." Dù thể tin nổi, nhưng họ cũng cảm thấy Lý sẽ lừa dối chuyện như . Dù nếu là chuyện giả, sẽ dễ vạch trần. Đặc biệt là Dương Phương Mai, một đứa trẻ mười hai tuổi thể học đại học? Lại còn là Bắc Đại chứ!
Mẹ Lý thấy vẻ mặt kinh ngạc của Dương Phương Mai thì lập tức hớn hở. Bà bắt chước giọng điệu của Dương Phương Mai, : "Thế nên, bà cháu trai nào đỗ Bắc Đại ? Nếu , thì sẽ mặt bà đấy!"
Dương Phương Mai: "..."