Trọng Sinh: Cùng Chồng Cũ Nuôi Con Thành Tài - Chương 361

Cập nhật lúc: 2025-10-11 15:12:22
Lượt xem: 1

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/9KUV8bsqzA

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

Dương Phương Mai hừ lạnh một tiếng, chịu nhượng bộ: "Cháu mới học lớp mười, còn những một năm nữa mới đến kỳ thi đại học. Cô vẫn nên lo cho thằng cháu thứ hai nhà cô thi cấp ba thì hơn, nếu ngay cả trường chuyên cấp ba cũng đậu thì e là chỉ thể học trường nghề thôi!"

"..." Mẹ Lý tức điên, trừng mắt Dương Phương Mai, như thể chỉ chực lao cấu xé bà một trận!

Cha Lý bên cạnh vợ thì chút bất đắc dĩ. Ông cứ ngỡ bà khôn ngoan hơn, nhưng cái sự khôn ngoan đó hình như chỉ phát huy tác dụng mặt Lý Thâm hoặc Thẩm Y Y, còn khi đối diện với ngoài thì vẫn đấy. Sao bà nghĩ xem, Nhị Bảo là do con dâu tự kèm cặp, chuyện nó thi đậu trường chuyên cấp ba chứ?

Những đến nhà họ chuyện phiếm phần lớn đều là nữ giới. Cha Lý vốn kiệm lời, hiếm khi tham gia những cuộc chuyện phiếm của hội phụ nữ, phần lớn thời gian chỉ im lặng .

thì khác, đây là việc liên quan đến vợ ông và cháu trai ông!

Thế là Cha Lý giật nhẹ tay áo của Lý, nhỏ giọng nhắc nhở: "Nhị Bảo là do con dâu kèm cặp. Bà nghĩ xem, nếu con dâu nắm chắc phần thắng là Nhị Bảo sẽ thi đậu thì cô an tâm chuyện khác ?"

Mẹ Lý trong nháy mắt bừng tỉnh, đúng nhỉ, còn Y Y! Thẩm Y Y vì lý tưởng của Nhị Bảo nên quan tâm nhất là tình hình học tập của thằng bé. Bây giờ cô thể tâm ý vùi đầu tiệm bán quần áo như thế, ngay cả khi kết quả cũng xem cùng Nhị Bảo, điều đó chứng tỏ cô tin chắc chắn Nhị Bảo sẽ thi đậu!

Trong phút chốc, đắc ý hẳn lên, với Dương Phương Mai: "Thế thì chúng càng chẳng cần lo lắng! Cháu thứ hai của , chắc chắn sẽ thi đậu trường chuyên cấp ba! Dù ruột và trai sinh đôi của thằng bé đều đỗ Bắc Đại, thì nó cũng chẳng thể kém cạnh là bao!"

Vừa mặc dù Cha Lý hạ giọng, nhưng một nơi lớn như thế , cách đó cũng xa, ít đều thấy. Họ trơ mắt Lý chỉ trong chớp mắt từ thái độ lưỡng lự sang chắc nịch.

Đám : "..." Có nghĩa là, vợ của thằng con bà là thần thánh phương nào ? Chỉ vì cô tự phụ đạo cho Nhị Bảo, cô an tâm chuyện khác, mà họ dám khẳng định Nhị Bảo nhất định sẽ thi đậu?

Tất cả trầm ngâm suy nghĩ.

Dương Phương Mai bĩu môi, khinh khỉnh : "Cái đó còn chắc !"

Mẹ Lý phỉ nhổ bà một : "Bà còn đây gì? Muốn gọi điện thoại thì gọi nhanh lên, gọi thì mau về , đừng chiếm chỗ nhà !"

"Vậy gọi?" Dương Phương Mai lập tức đổi thái độ, về phía điện thoại.

Mẹ Lý ở phía thêm: "Gấp đôi giá tiền đó nhé!"

Gà Mái Leo Núi

Dương Phương Mai: "..."

"Hứ, ai thèm! Đồ nhà quê nghèo kiết hủ lậu, suốt ngày chỉ tiền tiền tiền!" bà càu nhàu.

"Không cần bà mỗi ngày đều đến , xí! Không cho bà gọi điện thoại nữa, cho bà tức c.h.ế.t luôn!" Mẹ Lý .

Dương Phương Mai tức giận đến nghiến răng, về nhà. Vừa cửa thấy Nhị Bảo từ xa đạp xe đạp trở về, bà dừng bước, đầu quái lạ : "Học sinh trường chuyên cấp ba của nhà về kìa!"

Mẹ Lý xong, vội vàng từ trong nhà chạy . Những khác cũng theo bà, ai nấy đều Nhị Bảo thi đậu !

Dù lời của cha Lý mang sự tự tin lớn cho Lý, nhưng trong thâm tâm bà vẫn còn chút bất an. Nguyên do vì Thẩm Y Y, mà chính là Nhị Bảo. Thẩm Y Y dù tài giỏi đến mấy cũng cần Nhị Bảo hợp tác. Nếu thằng bé cố gắng, nhỡ đỗ thì bây giờ bao nhiêu ở đây, để họ chê ? Huống hồ, Dương Phương Mai và mấy bà cô bà bác còn đang mặt ở đây nữa chứ!

Mẹ Lý vội vàng gọi Nhị Bảo , Dương Phương Mai nhanh hơn Lý một bước, cất giọng gọi to về phía Nhị Bảo đang dần tiến gần: "Nhị Bảo , cháu đỗ trường chuyên cấp ba ?"

"Cái gì ạ?" Giọng Nhị Bảo thét lên chói tai.

Mẹ Lý thấy tiếng Nhị Bảo, cả tim gan đều nguội lạnh.

"Bà nội Dương, cháu thi đỗ trường chuyên cấp ba?" Giọng của Nhị Bảo cất lên, thằng bé nhảy xuống xe đạp tới gần, giọng điệu mừng rỡ đầy hoài nghi.

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/index.php/trong-sinh-cung-chong-cu-nuoi-con-thanh-tai/chuong-361.html.]

Nụ môi Dương Phương Mai thoáng chốc cứng đờ. Thằng bé , thật sự đỗ ư?

Mấy còn phía cũng ngạc nhiên kém. Thật sự đỗ ? Hóa nhà họ Lý , ai cũng là nhân tài xuất chúng về học hành cả ư?

Vốn dĩ, vì Thẩm Y Y đỗ Bắc Đại, còn lắp đặt điện thoại trong nhà, nên ai đắc tội với họ. Tuy nhiên, họ vẫn cảm thấy chút ưu việt hơn khi nghĩ đến việc cha Lý, Lý từ nông thôn lên, hộ khẩu ở thủ đô. giây phút , suy nghĩ trong lòng họ một sự đổi diệu kỳ.

"Phụt ha ha ha ha!" Mẹ Lý nhịn bật thành tiếng: "Tốt! Thằng cháu trai giỏi của bà! Nhị Bảo con đúng là cháu nội cưng của bà! Còn con nữa, đúng là con dâu hiếu thảo của bà mà, ha ha ha!"

Nhị Bảo ngơ ngác: “???”

Chuyện gì đang xảy ? Bà nội thế ?

Cuối cùng, Dương Phương Mai trong màn châm chọc đầy hả hê của Lý, u sầu về nhà.

Những khác thì phòng đối diện, tiếp tục trò chuyện rôm rả. Thế nhưng, thể cảm nhận rõ ràng thái độ của những gần gũi, thiện với bà hơn hẳn.

Về phần Thẩm Y Y, mặc dù cô thấy Nhị Bảo tự tra kết quả gì đáng ngại, nhưng nhớ đến vẻ mặt thấp thỏm lo âu của thằng bé hôm qua, lúc chạng vạng tối cô vẫn báo một tiếng với Lâm Đại Nữu, Lý Đại Nha và Tiểu Bảo, về sớm, tiện thể mua thêm chút thịt và đồ ăn về nhà.

Nghe tiếng động, Lý vội vàng đón, thậm chí còn giành lấy đồ giúp cô xách.

"Mẹ, cần ạ, cứ để đó, lát nữa con tự xách cũng ạ." Thẩm Y Y .

"Ôi chao, sức khỏe mà, cầm hết!" Mẹ Lý thoăn thoắt lấy hết đồ trong giỏ xe đạp . Vừa xong, thấy Nhị Bảo chạy , bà liền nhanh chóng chỉ đạo thằng bé: "Nhị Bảo, mau giúp con đẩy xe đạp nhà , để con nghỉ ngơi một lát!"

"Mẹ, để con đẩy xe đạp giúp ạ!" Nhị Bảo toe toét, hai mắt híp .

Thẩm Y Y thấy Nhị Bảo, từ chối, vui vẻ đưa xe đạp cho thằng bé, đ.á.n.h giá thằng bé một lượt: "Xem thi cử cũng tồi nhỉ?"

Nhị Bảo kìm mà nhếch môi tự mãn, ngẩng cao cằm, đầy phấn khích đáp: "Con là ai chứ? Làm gì chuyện thi ạ!"

Thẩm Y Y hứ một tiếng, nhẹ thằng bé. "Không ai hôm qua còn thấp thỏm, lo lắng đến mất ăn mất ngủ nhỉ!"

Nhị Bảo liếc với vẻ chột , ánh mắt bé chuyển sang đống rau thịt bà nội đang xách, ngạc nhiên hỏi: "Mẹ, mua nhiều thịt rau như ?"

"Vì hai nhà đỗ trường chuyên cấp ba đấy!" Thẩm Y Y cũng hào hứng : "Nên mua đồ ăn về để chúc mừng đó."

Nhị Bảo cảm động đến mức , tin tưởng bé đến ư! Vỗ n.g.ự.c cam đoan: "Mẹ, để con nấu cơm! Mẹ vất vả cả ngày , nghỉ ngơi ạ!"

"Mừng cho con mà để con nấu cơm thì chứ?" Thẩm Y Y giả vờ nghiêm nghị.

“Để , để .” Mẹ Lý vội vàng : “Cứ để ! Các con vất vả nhiều !”

Khi ba đang trò chuyện, Thẩm Y Y bất chợt nhận thấy những hàng xóm ở phòng đối diện đồng loạt về phía họ. Khi thấy cô ngước mắt , những liền chủ động chào hỏi cô.

Từ khi trong nhà lắp đặt điện thoại, mỗi Thẩm Y Y về nhà đều thể thấy đông lớn trong nhà , nên cô cũng chẳng còn thấy lạ lùng nữa.

Trước , khi cha Lý và lên thủ đô, gia đình Thẩm Y Y cũng ít khi về tứ hợp viện ở . Dù về chăng nữa, họ cũng ít khi giao lưu với những hàng xóm . Chỉ khi cha Lý và Lý chuyển đến, cô mới bắt đầu qua với họ, nhưng mối quan hệ cũng chỉ dừng ở những câu chào hỏi xã giao khi chạm mặt.

Thế nhưng, hôm nay dường như họ nhiệt tình hơn ?

 

Loading...