Trọng Sinh: Cùng Chồng Cũ Nuôi Con Thành Tài - Chương 368
Cập nhật lúc: 2025-10-11 15:12:29
Lượt xem: 2
Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới
mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!
https://s.shopee.vn/1LSyKCkOr4
MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!
Nghe xong ý tưởng của chồng, Lý Nhị Nha mừng rỡ thôi, cô cũng cảm thấy đề xuất thật sự khả thi!
Nhớ tới kiện hàng mới đưa thư nhét sân, Lý Nhị Nha vội vã chạy nhặt. Trong đó một phong bì tiền, vài gói thực phẩm dinh dưỡng và một lá thư.
Sau khi xong thư, Từ và Từ Chí Minh đều thở phào nhẹ nhõm. Cha Lý và Lý chỉ gửi đồ bổ mà còn kèm theo tiền. Tuy tiền là cho mượn, nhưng nó chứng minh rằng ông bà vẫn quan tâm đến cô con gái Lý Nhị Nha và đứa cháu ngoại Từ Cẩm Hiên. Như , chuyến thủ đô thêm hy vọng.
Lý Nhị Nha cũng cùng suy nghĩ, và thế là hành trình đến thủ đô nhanh chóng ấn định. Ngày hôm , Lý Nhị Nha cùng Từ và Từ Cẩm Hiên xuất phát. Từ Chí Minh cùng, ở nhà kiếm tiền. Ba ngày , Lý Nhị Nha và Từ, dắt theo Từ Cẩm Hiên đang ủ rũ, lầm lì, tay xách nách mang bao lớn bao nhỏ bước khỏi nhà ga. Sự phồn hoa, tấp nập của thủ đô lập tức khiến cả hai bối rối. Họ loay hoay xem bản đồ, hỏi đường như hai con ruồi lạc lối, dựa theo địa chỉ trong lá thư mà dò dẫm từng bước. Sau khi nhầm hai chuyến xe buýt, cuối cùng khi trời nhá nhem tối, họ mới tìm đường đến tứ hợp viện. Vừa mệt đói, Lý Nhị Nha và Từ gắng gượng khiêng vác hành lý, kéo Từ Cẩm Hiên tiến về phía cánh cổng.
Mẹ Từ rã rời ngắm kiến trúc cổ kính nguy nga, tâm trạng mới khá hơn đôi chút. Bà trầm trồ : “Trông điều kiện nhà chị dâu hai của con tệ chút nào.”
Cả hai hề rằng Lý Thâm và Thẩm Y Y mua nhà riêng ở thủ đô, cứ ngỡ họ vẫn đang ở tại nhà bố Thẩm.
"Điều kiện nhà chị đúng là tệ thật," Lý Nhị Nha lẩm bẩm, giọng điệu xen lẫn chút khó chịu. Lúc quyết định lên thủ đô, cô chỉ lo lắng bệnh tình của Từ Cẩm Hiên mà nghĩ ngợi nhiều. Đến tận bây giờ, cô mới sực tỉnh. Cô và Thẩm Y Y vốn ưa , liệu chị dâu đồng ý cho ba con họ ở nhà ?
Thẩm Y Y chuyện gì đang xảy . Chiều nay cô chỉ hai tiết học, tan học lúc bốn giờ. Sau khi đón Tiểu Bối ở nhà trẻ, cô ghé qua tìm Đại Bảo, hỏi về tứ hợp viện ở cuối tuần cùng cô, Tiểu Bảo và Tiểu Bối . Đại Bảo việc bận nên về. Thế là Thẩm Y Y cùng Tiểu Bối về phòng trọ thu dọn đồ đạc, chờ Tiểu Bảo tan học ba con sẽ bắt xe buýt về tứ hợp viện.
Khi trở về tứ hợp viện, Nhị Bảo tan học, mặt mày ỉu xìu, chút tinh thần.
Thẩm Y Y rủ bé: "Nhị Bảo, chúng đ.á.n.h cầu lông nhé?"
"Được ạ!" Nhị Bảo vốn đang ủ rũ lập tức bừng tỉnh, hấp tấp chạy lấy vợt cầu lông. Chỉ cần học, bé chuyện gì cũng hăng hái vô cùng.
Thẩm Y Y và bé cùng đ.á.n.h cầu lông trong sân. Nhị Bảo, kẻ vốn thất bại trong học tập, nay lấy sự tự tin sân cầu. Cậu bé trở về dáng vẻ tinh quái, "cà khịa" ngừng.
"Mẹ ơi, trưa ăn cơm ? Đánh mạnh lên chút chứ! ... Ôi chao, thua con năm - hai nhé!"
"Mẹ, con nhường một quả nhé... Đón ! Đón . Ôi, con nhường mà cũng đỡ nổi ! Thôi , ơi, là con dùng tay trái đ.á.n.h với nhé? Tay trái của con linh hoạt bằng tay ... Chậc, con thắng .”
"Mẹ, nếu thì để Tiểu Bảo giúp nhé? Tiểu Bảo, nhanh nào, em với cùng đ.á.n.h với ! Cái gì? Hai chọi một công bằng ? Vậy thì để Tiểu Bối chung một đội với ... Trời ơi, con thắng!!! Có Tiểu Bối kéo chân mà cả hai vẫn đ.á.n.h con! Con đúng là thiên tài mà, ha ha ha ha."
Thẩm Y Y và Tiểu Bảo: "..." Đã thể nhịn nữa thì cần nhịn nữa, cả hai xông lên đuổi đ.á.n.h Nhị Bảo.
Nhị Bảo giật nảy , ba chân bốn cẳng chạy biến. Không là đ.á.n.h , mà thằng bé dám đánh. Đây chính là của , nó thể tay với chứ? Nếu để ba nó , chắc chắn cái m.ô.n.g sẽ nở hoa! Thôi thì đành cầu cứu ông nội .
Ba Lý vốn đang toe toét xem kịch vui, tiếng cầu cứu của Nhị Bảo thì lập tức lảng , vờ như đang xem TV. Thằng bé gọi tiếp bà nội, nhưng Mẹ Lý – nay luôn chiều chuộng nó hết mực – vờ như thấy gì.
Nhị Bảo tránh cũng , chạy thẳng cửa. Vừa mở toang cửa, nó va trúng đang định gõ.
"Ối chao!" Người kêu "ối" một tiếng, suýt chút nữa ngã nhào.
Nhị Bảo cũng kêu “xít” một tiếng, vội bụm trán.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/index.php/trong-sinh-cung-chong-cu-nuoi-con-thanh-tai/chuong-368.html.]
Thẩm Y Y ở phía tiếng chạy tới, chú ý xem Nhị Bảo đụng ai, vội hỏi: "Nhị Bảo, con chứ?"
Đôi mắt lanh lợi của Nhị Bảo chớp chớp, thằng bé giả vờ: "Xít, đau! Đau c.h.ế.t mất thôi, ơi, chắc chắn là con va đập đến choáng váng !"
Người đụng chính là Lý Nhị Nha. Đầu Nhị Bảo cứng, cô đau đến hoa mắt chóng mặt. Nghe thấy lời Nhị Bảo , cô tỉnh cả , vội vàng căng thẳng giải thích: "Không! Không thể nào! Em… em cố ý!"
Thẩm Y Y vốn ưa cô . Nếu lỡ con trai cô thương đến choáng váng thì đừng là ở nhà cô, đuổi thẳng cổ là may mắn lắm .
Nhị Bảo cũng là dối tinh vi, Thẩm Y Y là hiểu ngay. Cô kịp vạch mặt thằng bé thì thấy tiếng quen thuộc vang lên bên cạnh, lúc mới chú ý tới hóa đến là Lý Nhị Nha.
Nhị Bảo cũng nhận va , thằng bé reo lên: "Cô út? Sao cô út đến đây ạ?"
Lý Nhị Nha thấy đôi mắt Nhị Bảo tỉnh táo, ngay thằng bé cố ý quá lên. Cô thở phào một tiếng, chợt nhớ mục đích chuyến , ngượng nghịu đáp lời: "Cô đến thăm nhà mấy đứa một chuyến."
Nói xong, cô sang Thẩm Y Y, chần chừ giây lát, hổ ngượng ngùng cất tiếng gọi: "Chị dâu hai..."
Thẩm Y Y khẽ gật đầu đáp , ánh mắt cô chú ý tới Từ Cẩm Hiên đang lưng Lý Nhị Nha. Cô đoán đại ý mục đích chuyến thăm của họ.
Mẹ Từ cũng sự việc khiến bà giật , lúc kịp phản ứng, vội vàng cầm đồ tay tiến lên, niềm nở : "Cháu là chị dâu hai của Nhị Nha ? Nhà bác đến thăm nhà cháu, đây là chút tấm lòng thành cho các cháu, và cả ông bà thông gia nữa..."
"Quá khách khí , còn mang nhiều đồ thế nữa chứ." Thẩm Y Y đáp lời khách sáo, nhận lấy. Nhị Bảo chút chột , chủ động, vươn tay đón lấy. Thẩm Y Y thuận tiện đưa cho thằng bé, với Lý Nhị Nha và Mẹ Từ: "Ba cháu đang ở bên trong, mời nhà chuyện !"
"Vâng ạ." Mẹ Từ đáp. Lẽ việc đối đáp với nhà họ Lý là trách nhiệm của con dâu Lý Nhị Nha, nhưng Mẹ Từ là tinh ý, bà nhận điều bất thường từ thái độ gượng gạo của Nhị Nha, bèn chủ động bắt chuyện, kéo gần cách với Thẩm Y Y.
Thẩm Y Y dẫn đường trong, cất tiếng gọi: "Ba, ơi, Nhị Nha và bác thông gia đến ạ."
Mẹ Lý đang nấu cơm, ngỡ nhầm. Bà bước xem thử, liền trợn mắt ngạc nhiên khi thấy Lý Nhị Nha, Mẹ Từ cùng Từ Cẩm Hiên – thằng bé Lý Nhị Nha kéo , bịt kín mít từ đầu đến chân.
"Mẹ." Lý Nhị Nha thấy , lúc mới thở phào nhẹ nhõm, vội vàng cất tiếng gọi. Mẹ Từ cũng tình gọi "bà thông gia", bảo Từ Cẩm Hiên chào hỏi bà ngoại. Cẩm Hiên chỉ ngậm chặt miệng, nửa lời, ánh mắt vẫn u ám vô hồn.
"Sao tới đây?" Mẹ Lý xoa xoa tay, bước đến.
Mẹ Từ và Lý Nhị Nha cũng bảo là đến thăm cha Lý, Lý. Thẩm Y Y nhận chút e dè vì sự hiện diện của , liền : “Mẹ ơi, cơm nước vẫn xong ạ? Để con cho, cứ trò chuyện với Nhị Nha và bác gái ạ.”
“Đã sắp xong con.” Mẹ Lý vội vàng đáp: “Để là .”
“Vậy thì thêm hai món nữa ạ.” Thẩm Y Y .
Gà Mái Leo Núi
Mẹ Lý thầm nghĩ, như cũng đủ món . Mục đích chính là bà tìm cớ để Thẩm Y Y rời , tiện thể hỏi Lý Nhị Nha xem cô đến đây gì. Bà tin Lý Nhị Nha thật sự chỉ đến thăm bà.