Trọng Sinh: Cùng Chồng Cũ Nuôi Con Thành Tài - Chương 4

Cập nhật lúc: 2025-10-08 11:01:58
Lượt xem: 38

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/Vt6cHAxjv

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

phòng bếp cũng nguy hiểm, Nhị Bảo và Tiểu Bảo hiếu động, nghịch ngợm. Lỡ mà thương thì chút nào. Thẩm Y Y dứt lời, từ trong gian lấy mấy viên kẹo Đại Bạch Thỏ mới dỗ dành chúng.

Cả hai đứa nhỏ từng thấy loại kẹo Đại Bạch Thỏ bao giờ, thèm đến rỏ dãi. Chúng lời cầm kẹo nhưng vẫn chịu ngoài, chỉ ở cửa ngó nghiêng.

Thẩm Y Y cảm thấy buồn vô cùng. Quay , cô thấy ánh mắt tò mò, chút e dè của Đại Bảo, liền tự tay bóc vỏ, đút một viên miệng bé: “Đại Bảo, há miệng nào, ngon con?”

“Ngon ạ!” Đại Bảo cho ăn, chút ngượng nghịu, đỏ mặt lí nhí đáp.

“Ngoan lắm.” Thẩm Y Y xoa đầu bé. Có Đại Bảo hỗ trợ, cô liền bắt đầu nấu đồ ăn.

“Mẹ ơi?” Đại Bảo chợt do dự gọi.

Gà Mái Leo Núi

“Hử?”

“Con thể xin thêm một viên kẹo nữa ạ?”

“Đương nhiên là chứ. Mẹ thấy tay con dính bẩn nên đưa cho con ngay.” Thẩm Y Y nghĩ Đại Bảo thấy hai em đều hai viên kẹo, còn bé thì chỉ một, sợ bé hiểu lầm, cô liền kiên nhẫn giải thích một câu.

Lại lấy thêm hai viên, tự tay nhét túi áo bé: “Thấy Đại Bảo chịu khó chụm lửa giúp , thưởng thêm cho con một viên nữa. ăn nhiều quá nhé, lát nữa chúng còn ăn cơm, nếu sẽ sâu răng đấy con…”

Đại Bảo thấy hiểu sai ý, vội vàng phân bua: “Không . Con giữ cho cha ăn. Con từng thấy cha ăn kẹo bao giờ…”

Cổ họng Thẩm Y Y nghẹn ứ, rõ ràng mà nước mắt cứ thế tuôn trào ngừng.

Đại Bảo thấy cô , thằng bé luống cuống : “Mẹ, con đưa kẹo cho cha ăn ? Vậy thì con sẽ cho nữa, đừng mà.” Cậu bé thích cha, đến cả cha cũng từng thích ông mà.

Nhị Bảo và Tiểu Bảo đang ăn kẹo ở cửa, xong cũng cuống quýt, vội vàng chạy : “Mẹ, đừng !”

"Mẹ , chỉ mừng vì các con của hiểu chuyện như thôi." Thẩm Y Y vội vàng lau nước mắt, từ trong túi áo lấy một nắm kẹo sữa. "Mẹ cho cha ăn cơ chứ? đây là cho các con, các con cứ ăn , chỗ còn nhiều lắm, lát nữa sẽ dành cho cha ăn, nào?"

"Mẹ, thật ?" Ba đứa trẻ liền vội vàng hỏi: "Mẹ cũng thương cha giống như chúng con, để dành kẹo cho cha thật ?"

Thẩm Y Y thấy, trong tay mỗi đứa còn nắm chặt một viên kẹo kịp ăn, lòng cô cảm động vô cùng. Lý Thâm quả thực dạy dỗ bọn nhỏ .

"Thật." Cô : "Mẹ thương cha."

"Vậy thì..." Đại Bảo lấy hết can đảm hỏi: "Mẹ ơi, sẽ rời bỏ cha và chúng con nữa ?"

Nhị Bảo và Tiểu Bảo cũng sốt ruột cô chăm chú.

"Sẽ !" Lòng Thẩm Y Y trào dâng niềm yêu mến. "Mẹ sẽ mãi mãi rời bỏ ba đứa con, cũng sẽ rời bỏ cha các con."

"A!" Nhị Bảo và Tiểu Bảo mừng rỡ reo lên, nhảy cẫng cả .

Đôi mắt Đại Bảo cũng sáng lấp lánh.

Lòng Thẩm Y Y cũng tan chảy theo. "Thôi , các con mau ăn kẹo , bắt tay nấu cơm đây."

Nhị Bảo liền kéo Tiểu Bảo ngoài, còn Đại Bảo vẫn ở bếp nhóm lửa giúp .

Thẩm Y Y đập một quả trứng gà món canh rong biển, xào thịt khô với khoai tây, thêm cả con cá Tiểu Bảo mang về nữa.

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/index.php/trong-sinh-cung-chong-cu-nuoi-con-thanh-tai/chuong-4.html.]

Con cá Lý Thâm sạch sẽ, cô chỉ cần rửa qua loa là thể chế biến ngay, chẳng tốn chút thời gian nào.

Mùi thơm từ bếp lan tỏa khắp gian, từ xa thể ngửi thấy.

Những tan ca về nhà ăn cơm trưa ngang qua, bụng vốn đói meo, ngửi thấy mùi vị thơm lừng thì cơn đói càng cồn cào hơn nữa.

"Mùi thịt thơm nức mũi! Nhà ai đang nấu thịt thế nhỉ?" Có ngạc nhiên thốt lên. "Thời buổi , ăn no là khó khăn , huống chi là ăn thịt! Huống hồ giờ đang mùa thu hoạch, nhà nào mà chẳng bận rộn đồng áng, ai thời gian rảnh rỗi mà lên thành phố mua thịt cơ chứ?"

"Hình như là nhà Lý Thâm thì ." Có nương theo mùi thơm mà đoán.

Cả đám , lập tức còn thấy lạ lùng nữa.

Cô thanh niên trí thức mà Lý Thâm cưới , tuy dáng dấp xinh thật, nhưng cực kỳ yếu ớt, vai thể khiêng, tay thể gánh, còn lười biếng, chẳng thèm để ý đến Lý Thâm cùng mấy đứa nhỏ.

Ngay cả bữa cơm cô cũng chịu ăn cùng cha con Lý Thâm, tự ăn riêng một . mà, nhà đẻ cô ở thành phố, điều kiện, mỗi tháng đều gửi tiền cho cô . Thành thử , dù , cô vẫn thể ăn ngon uống say, căn bản chẳng cần trông cậy Lý Thâm.

Cả đám ai nấy đều nghĩ bụng, sắp chuyện vui để xem .

Người đàn ông cao lớn vác cuốc giữa đám thôn dân. Anh để đầu đinh, ngũ quan cương nghị như đao khắc, đôi mắt hẹp dài ánh lên vẻ sắc lạnh. Dáng mạnh mẽ, vạm vỡ, dung mạo cũng tuấn tú, nhưng cả dường như đầy chữ " kẻ dễ dây ", khiến những cô gái, phụ nữ dù thầm thương trộm nhớ vẻ ngoài của cũng e dè, dám kỹ.

Đây chính là gã ác bá từng một thời nổi danh khắp đại đội Thanh Thủy. Nghe đồn, cô vợ Thẩm Y Y của chính là do phá hoại danh tiết nên mới ép gả về dâu.

Haizz, cũng chẳng trách Thẩm Y Y chăm sóc chồng con. Dù gì cũng là cô thanh niên trí thức yêu kiều từ thành phố về, mà coi trọng gã đàn ông quê mùa, thô kệch, nghèo hung dữ như Lý Thâm cơ chứ?

Những cô gái trẻ "vì yêu mà hóa hận" đều thầm nghĩ như .

Đám đàn ông trong thôn thì thực lòng chẳng nhiều e dè đến thế. Dù họ cũng thấy Thẩm Y Y lười biếng chịu chăm sóc nhà cửa, nhưng điều đó chẳng ảnh hưởng gì đến việc họ vẫn thầm ghen tị với Lý Thâm vì cưới cô vợ trẻ trung, yêu kiều, học thức và dung mạo xinh .

Không kìm , buông mấy lời châm chọc đầy ganh tị: "Lý Thâm , ai cũng ganh tị với đó. Vợ mà chu đáo thế, ngày mùa vất vả, còn cố ý nấu thịt cho. Thế thì lộc ăn còn gì!"

Câu đó chứa đầy sự mỉa mai. Ai mà chẳng ở Đại đội Thanh Thủy , vợ chồng Lý Thâm và Thẩm Y Y vốn dĩ là cơm ai nấy nấu, chẳng chung đụng bao giờ?

"Muốn c.h.ế.t hả?" Lý Thâm vác cuốc, đôi mắt hẹp dài vốn sắc lạnh, giờ càng toát lên vẻ dữ tợn cần cố ý thể hiện.

Triệu Tứ giật khiếp sợ.

"Triệu Tứ, thế nào? Cậu ganh tị ? ganh tị thì cũng chẳng ăn !" Trần Cường đang theo Lý Thâm, liền quát mắng.

Trần Cường là một trong những em từng kề vai sát cánh với Lý Thâm ngày . Dù giờ đây họ "rửa tay gác kiếm", nhưng tình cảm vẫn khăng khít vô cùng. Làm thể để Triệu Tứ buông lời châm chọc khiêu khích Lý Thâm?

Chân Triệu Tứ mềm nhũn, vội vã cất bước chuồn thật nhanh.

"Đồ hèn nhát!" Trần Cường bóng lưng Triệu Tứ cúi đầu lủi mất hút, buông một tiếng giễu cợt sang Lý Thâm: "Anh Thâm, chuyện đừng để bụng. Bọn họ cũng chỉ mấy lời như thôi mà."

Lý Thâm liếc Trần Cường. Khi đối diện với em, vẻ mặt cuối cùng cũng bớt phần lạnh lẽo cứng rắn. "Nếu để tâm, e rằng chẳng còn đây chuyện bình thản như thế ."

Trần Cường thở phào nhẹ nhõm, chần chừ một lát : "Anh Thâm, sang nhà em ăn cơm? Em bảo vợ nhiều chút, cũng gọi ba đứa nhỏ sang ăn luôn thể."

Trần Cường cũng nghĩ bụng, Thẩm Y Y nấu cơm chắc chắn phần Lý Thâm, mà ba đứa nhỏ hẳn cũng thế. Lý Thâm về nhà tự tay nấu nướng. Ngày thường thì , nhưng trong những ngày mùa thu hoạch , việc cả buổi sáng mệt lử cả , về đến nhà còn tự nấu cơm, ăn xong vội vã đồng. Dẫu thể bằng sắt thép cũng khó mà chịu nổi!

Trần Cường xót xa cho Lý Thâm, trong lòng khỏi dâng lên nỗi ấm ức. Người trong thôn đều đinh ninh rằng Thâm coi trọng phụ nữ Thẩm Y Y đó, cưỡng ép nàng, hủy hoại danh tiết của nàng nên mới cưới nàng về. với tư cách là em thiết của Lý Thâm, Trần Cường rõ, đó chẳng qua là Thẩm Y Y vì giữ thể diện của mà đổ tiếng lên đầu Thâm thôi. Rõ ràng là cô cùng cái tên thanh niên trí thức Lâm Gia Đống nên duyên vợ chồng, bỏ t.h.u.ố.c , nào ngờ t.h.u.ố.c lọt miệng Thâm, khiến hai họ thành chuyện vợ chồng bất đắc dĩ. Anh cũng rõ chân tướng sự việc, nhưng Thâm như trúng bùa mê t.h.u.ố.c lú, thà chịu tiếng oan cũng nhất quyết bảo vệ phụ nữ Thẩm Y Y đó.

 

Loading...