Trọng Sinh: Cùng Chồng Cũ Nuôi Con Thành Tài - Chương 75
Cập nhật lúc: 2025-10-09 06:34:32
Lượt xem: 8
Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới
mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!
MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!
Sau khi dùng bữa sáng xong, Thẩm Y Y bảo thành phố xem thư từ cha gửi về tới .
Lý Thâm ngỏ ý cùng cô, nhưng cô chịu. Cô thành phố tìm Chu Phong Thu, mới tìm Lý Thâm, dĩ nhiên tiện để theo cùng. Thế là cô lấy cớ rằng hôm nay bên nhà thờ tổ việc chia gia sản, Lý rảnh trông nom Tiểu Bảo, nên bảo Lý Thâm ở nhà chăm sóc thằng bé.
Lý Thâm gật đầu đồng tình.
Thẩm Y Y một rời khỏi nhà. Lần , cô xe bò của ông Ngưu mà cất bước bộ khỏi thôn Thanh Thủy. Tìm một nơi khá kín đáo, thể cô khẽ lách gian riêng. Lúc , cô hóa trang thành dáng vẻ Lão Hắc. Cô lấy một chiếc xe đạp Thống Nhất sườn ngang cỡ 28, khoác lên lưng một cái gùi lớn, đạp xe thẳng tới huyện thành.
Tới huyện thành, cô đến thẳng hẻm Tân Bảo, chính là nơi cô hẹn với Chu Phong Thu. Quả nhiên ngoài dự đoán, cô chẳng tìm thấy . Lần cô với Chu Phong Thu một tháng một , nên nghĩ rằng trong vòng một tháng tới cô sẽ xuất hiện, mấy hôm nay cũng chẳng ghé qua đây.
Thẩm Y Y bèn đạp xe tới hẻm Cảng Nam. Vừa nãy tại nhà, cô cố tình vô ý dò hỏi tin tức của Chu Phong Thu từ Lý Thâm, sống ở hẻm Cảng Nam.
vì rõ địa điểm chính xác, cô đành lòng định dạo một vòng, may thể gặp .
Thật may mắn, cô rẽ hẻm Cảng Nam trông thấy Chu Phong Thu.
Anh bước từ trong nhà, vẻ như đang định ngoài.
Thẩm Y Y thả chậm tốc độ, đợi Chu Phong Thu , liền tăng nhanh bước chân, tiến sát gần .
Chu Phong Thu đường, suýt chút nữa thì va , thốt lời mắng lớn: “Đứa khốn nào dám đụng…”
Chu Phong Thu tức giận ngẩng đầu, thấy khuôn mặt quen thuộc của Hắc, lời thô tục trong miệng vội vàng nuốt ngược trong: “Anh Hắc của !”
Đứa khốn nào dám đụng đến Hắc của chứ!
Thẩm Y Y mờ mịt: “Cậu đó!”
Chu Phong Thu hận thể tát cho một cái trời giáng.
Sáng nay mắt , nhận chị dâu.
Trưa nay mù tịt, thấy đại tài chủ.
Anh gượng gạo: “Ha ha, là , là đây, xin Hắc ạ, ha ha.”
Thẩm Y Y: “…”
Chu Phong Thu điều, vội vàng lái sang chuyện khác: “Anh Hắc, ở đây?”
“Đến đây dạo chơi chút.” Thẩm Y Y hờ hững đáp.
Chu Phong Thu , đầu óc lập tức xoay chuyển.
Đây cũng là khu dân cư, nếu nhà ở đây, tới đây gì?
Ánh mắt của Chu Phong Thu như vô tình như cố ý lướt chiếc gùi lưng Thẩm Y Y, lờ mờ đoán cô chắc chắn đang mang hàng bán.
Hàng của Lão Hắc…
Mắt Chu Phong Thu sáng rỡ, vì món đồng hồ , một sự tin tưởng tuyệt đối Lão Hắc, đinh ninh rằng thứ gì Lão Hắc mang cũng là hàng xịn!
Thẩm Y Y cố ý dẫn dắt , cứ thế thản nhiên để thấy.
Quả nhiên, Chu Phong Thu nhịn , xoa xoa tay, dè dặt hỏi: “Anh Hắc, món hàng nào ?”
Thẩm Y Y vỗ nhẹ chiếc gùi: “Bán xong cả .”
Chu Phong Thu , lập tức cảm thấy mất đứt một món hời, kiên trì hỏi: “Anh Hắc, nãy bán thứ gì?”
“Lương thực!” Thẩm Y Y .
Vừa lương thực, Chu Phong Thu hai mắt sáng rỡ: “Anh Hắc, lương thực bán ư? Vẫn còn chứ? Còn bao nhiêu?”
Thẩm Y Y : “Cậu thể trả bao nhiêu tiền một cân?”
Chu Phong Thu thấy tia hy vọng, vội vàng đáp lời: “Nếu bán lượng nhiều, giá sẽ cao hơn một chút.”
Thẩm Y Y thầm tính toán lượng bao nhiêu thì Lý Thâm sẽ đích mặt, bèn một con : “Một nghìn cân, thể cao bao nhiêu?”
Chu Phong Thu thở hắt một , một nghìn cân quả là một mối hàng lớn, đang tính toán nên giá thế nào, Thẩm Y Y hỏi ngược : “Có thể cao tới một đồng rưỡi một cân ?”
???
Kiểu gì mà hét giá kinh thế !
Chu Phong Thu gượng gạo: "Anh Hắc, đùa với đấy ư? Chợ đen cũng chỉ một đồng một cân thôi."
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/index.php/trong-sinh-cung-chong-cu-nuoi-con-thanh-tai/chuong-75.html.]
"Vậy một đồng ba?" Thẩm Y Y hỏi.
Chu Phong Thu: "..." Anh vốn sáu hào, nhưng cô như , bỗng cảm thấy ngại ngùng dám mức giá định.
Thẩm Y Y : “Một đồng mốt?”
Chu Phong Thu khó xử đáp: "Anh Hắc, vẫn còn quá cao."
"Vậy các thể trả bao nhiêu?"
“Bảy hào." Trên nền giá sáu hào, dè dặt tăng thêm một hào.
Thẩm Y Y nhún vai: "Thấp hơn chợ đen nhiều , thôi , sẽ bán cho các nữa."
Chu Phong Thu nghẹn họng, vội vàng trưng bộ dạng như thể Lý Thâm dặn dò: "Anh Hắc, nghĩ kỹ một nữa , gần đây bên đang gắt, mang tới chợ đen mạo hiểm lớn, hơn nữa lượng thể bán ít, còn bằng bán cho chúng ."
"Vậy chờ sóng gió qua bán tiếp.” Thẩm Y Y , xong .
"..." Chu Phong Thu nỡ để một nghìn cân lương thực vuột mất khỏi tay , do vội vàng : " thương lượng với trai của ?"
Thẩm Y Y mất công vòng vo một hồi, cuối cùng chủ đề dẫn tới Lý Thâm, cô thở phào nhẹ nhõm, : “Là với , trai gặp đó ư?”
, đúng, đúng.
“Chính xác là .” Chu Phong Thu liên tục gật đầu, khuôn mặt hiện rõ vẻ ngượng nghịu mà : "Anh Hắc, thật ngại quá, cả của mới là quyết định cuối cùng, hỏi ý . Ngàn cân lương thực của , thể gửi tạm ở chỗ ?”
Gà Mái Leo Núi
“Chao ôi, phiền hà quá đỗi!” Vẻ mặt của Thẩm Y Y (trong vai lão Hắc) lộ rõ sự thiếu kiên nhẫn, vẻ như “hy sinh nhiều”: "Thà rằng cứ bảo đây gặp mặt , chuyện trực tiếp cho xong."
Chu Phong Thu vui mừng khôn xiết, thế thì còn gì bằng!
Anh Thâm của y vốn thông minh như , nhất định thể ép giá xuống thấp hơn.
Y lập tức : "Ngay bây giờ ư? Anh cả của ở cách đây xa, gọi chắc chừng năm mươi… Không, tầm bốn mươi phút là tới nơi ."
Chu Phong Thu lo rằng Thẩm Y Y kiên nhẫn chờ lâu sẽ rời .
“Vậy mau chóng !” Khuôn mặt hóa trang thành lão Hắc của Thẩm Y Y hiện rõ vẻ sốt ruột: “ sẽ chờ các ở căn nhà tại hẻm Tân Bảo.”
Chu Phong Thu đạp chiếc xe đạp cà tàng, vội vàng rời .
Thẩm Y Y đến căn nhà trống ở hẻm Tân Bảo của Chu Phong Thu, lấy tấm gương đồng ngắm nghía. Làn da lộ ngoài cô đều ngăm đen, mái tóc giả trông thật, chòm râu giả cũng dán kỹ lưỡng, hai má thêm vài đốm vàng, những nếp nhăn trán cũng hiện rõ mồn một.
Đeo khẩu trang vải, đội thêm cặp kính râm kiểu cũ…
Dấu vết ngụy trang tuy lộ liễu nhưng cũng chẳng , chỉ cần ai nhận cô là . Dẫu , cái nghề , dù hóa trang đơn giản một chút cũng chẳng gì là lạ.
À, đúng , còn đổi giọng nữa chứ.
Công tác chuẩn coi như thỏa, lúc Lý Thâm cũng đến.
Anh bước đây một , chẳng thấy bóng dáng Chu Phong Thu .
Thẩm Y Y nép trong góc, trong lòng chút thấp thỏm, lo lắng sẽ nhận .
rõ ràng là cô suy nghĩ quá nhiều . Chứ đừng cô hóa trang từ xuống đến nỗi ngay cả ruột cũng thể nhận , hơn nữa ánh sáng trong góc cũng khá lờ mờ, cùng lắm thì chỉ thể rõ dáng mà thôi.
Lý Thâm đặt chân tới, ánh mắt rơi bóng trong góc. chờ mãi mà thấy đó cất lời nào, bèn chủ động lên tiếng chào hỏi: "Xin chào?"
Anh dứt lời, một giọng khá khàn khàn vang lên, chỉ "Ừ" một tiếng.
Rồi đó, còn lời nào khác nữa.
Lý Thâm nheo mắt, vòng vo mà thẳng vấn đề: "Nghe ngàn cân lương thực bán?"
Thẩm Y Y "Ừ" một tiếng. Ngàn cân là lượng cô ước tính, vặn đủ dùng, ước chừng cũng quá lộ liễu. Nếu dựa theo bao tải, cũng chỉ tám đến chín bao, sẽ chẳng gây nghi ngại lớn. "Em trai của là quyết định, thì thể định giá cho bao nhiêu một cân?"
Lý Thâm: "Cái còn xem chất lượng thóc gạo để định." Ý của là xem hàng mới định giá.
Thẩm Y Y , liếc một cái, ngược càng đề phòng Chu Phong Thu hơn.
Chu Phong Thu cũng bởi vì kiếm mấy cái đồng hồ từ chỗ Thẩm Y Y nên tin tưởng cô … Đương nhiên, cũng thể là nịnh nọt cô, thèm chất lượng thóc gạo vội vàng giá.
Thẩm Y Y thầm đưa một ít gạo từ trong gian trong chiếc rá nhỏ, đó vươn tay đặt xuống mặt bàn. Dù cố ý trộn vài viên đá nhỏ, nhưng hạt gạo vẫn sáng lấp lánh, mẩy tròn, là chất lượng thượng hạng.
Lý Thâm lướt , chẳng tỏ vẻ kinh ngạc mừng rỡ, đưa một cái giá: “Bảy hào.”
Thẩm Y Y ngẩn . Chẳng lúc nãy Chu Phong Thu cũng giá ?