Trọng Sinh: Cùng Chồng Cũ Nuôi Con Thành Tài - Chương 78

Cập nhật lúc: 2025-10-09 06:34:35
Lượt xem: 7

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/1B8nPQWmqZ

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

Bà cụ Trần thương ở chân và xương sống, quanh năm đều liệt giường.

Có điều, những Thẩm Y Y đến tìm Lâm Đại Nữu để học may vá, thấy bà cụ Trần cũng chỉ khi ăn uống vệ sinh mới gọi Lâm Đại Nữu một tiếng, những lúc khác đều phiền cô, và khi chuyện cũng hòa nhã, nhỏ nhẹ.

" ạ." Lâm Đại Nữu nở nụ . Nếu hỏi cô hài lòng điều gì nhất khi về dâu , thì đó chính là bà chồng, tính tình hiền lành, hề khó dễ cô. Về phần Trần Cường, đ.á.n.h đập c.h.ử.i bới vợ, để vợ con thiếu ăn thiếu mặc, việc tháo vát chịu khó, tử tế kém Lý Thâm. So với những đàn ông khác trong thôn, quả thực là một chồng cực kỳ .

"Tốt là ." Thẩm Y Y : "Dẫu em cũng chẳng chỉ sinh độc một đứa ."

Lâm Đại Nữu lời Thẩm Y Y trấn an ít, cô cảm kích Thẩm Y Y một cái.

Thẩm Y Y bụng bầu của Lâm Đại Nữu, tay chân mảnh mai của cô , ngập ngừng hỏi: "Hay là em cứ đến trạm y tế chờ sinh ?"

"Không cần chị, trạm y tế thì tốn bao nhiêu tiền chứ? Em sinh một đứa , kinh nghiệm cả, còn tìm mụ đỡ tay nghề cao , sẽ chẳng bề gì ." Lâm Đại Nữu một cách chút bận tâm: "Với , chồng em cũng thể bỏ bê bà cụ ."

Nếu Lâm Đại Nữu trạm y tế, Trần Cường chăm sóc cô thì chăm sóc Trần, mà chăm sóc Trần thì chăm sóc cô, thà ở nhà còn hơn.

Trong thời đại , đại đa đều sinh nở tại nhà, nên suy nghĩ của Lâm Đại Nữu cũng đỗi bình thường. Thẩm Y Y cũng tiện gì thêm, tâm tình thêm vài câu với cô dẫn mấy đứa nhỏ về nhà.

Sau khi nấu cơm xong, Lý Thâm mới phong sương mệt mỏi vội vã trở về, giọng mang đầy vẻ áy náy : "Vợ ơi, xin , việc ngoài một chuyến..."

Gà Mái Leo Núi

Thẩm Y Y giả vờ , hỏi: "Là chuyện đó kết quả ?"

Lý Thâm gật đầu: " ."

"Vậy ." Thẩm Y Y thấu đáo gắp một miếng thịt cho Lý Thâm, ân cần : "Em ủng hộ hết lòng, tất cả đều vì mái ấm của chúng mà."

Lý Thâm dặn dò cô rằng ngày mai cũng ngoài một chuyến.

Thẩm Y Y cũng mỉm thuận theo.

Thấy cô chút dấu hiệu nổi giận, Lý Thâm thở phào nhẹ nhõm. Lúc mới yên tâm ăn miếng thịt cô gắp cho, lòng thấy ấm áp vô ngần.

Vợ thật quá.

Anh xúc một miếng cơm, hỏi vợ : "Em , thư của cha tới ?"

"Chưa tới!" Vừa nhắc đến đây, Thẩm Y Y liền lấy lạ. Đã một tháng trôi qua, dù cho thư cô gửi cần đến nửa tháng, thì thư phúc đáp cũng tới tay chứ: "Chắc là cha thật sự giận dỗi ."

Lý Thâm nắm chặt bàn tay cô: "Không , bác Triệu vận chuyển hàng nhiều nhất là một tuần sẽ đến chỗ các cụ. Đến lúc đó đưa thư cho họ, nếu họ vẫn hồi âm, sẽ cùng em về nhà một chuyến, khẩn khoản xin các cụ."

"Vậy mấy đứa nhỏ bây giờ?" Thẩm Y Y về phía lũ trẻ đang ăn cơm ngon lành . Cô cũng từng nghĩ tới chuyện hồi hương, nhưng bây giờ trở về thư giới thiệu, mang theo mấy đứa nhỏ ắt hẳn sẽ chẳng tiện chút nào.

Miệng Nhị Bảo phồng lên: "Con thể cùng cha thăm ông bà ngoại!"

"Con cũng thể!" Tiểu Bảo theo.

"Con cũng thăm ông bà ngoại!" Đại Bảo theo sát phía .

"Để ông bà nội giúp trông nom vài ngày." Lý Thâm phớt lờ lời thỉnh cầu của lũ trẻ.

"Con !"

"Con cũng !"

"Mẹ, con thăm ông bà ngoại với !"

Thấy mấy đứa nhỏ sắp loạn, Thẩm Y Y chỉ đành dỗ dành chúng ăn cơm cho xong .

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/index.php/trong-sinh-cung-chong-cu-nuoi-con-thanh-tai/chuong-78.html.]

Ngày hôm , ăn xong bữa sáng, Lý Thâm ngay lập tức lên đường.

Thẩm Y Y đợi , dẫn theo Tiểu Bảo đến nhà Lý gia. Người mở cửa là Hà Chiêu Đệ.

"Mẹ chị?" Thẩm Y Y bước trong tìm kiếm, lập tức thấy Lý đội mũ, cầm con d.a.o lớn, còn mớ dây thừng: "Mẹ cái gì mà trang lỉnh kỉnh thế ạ?"

"Mẹ đang chuẩn nhặt củi với mấy chị em Đại Hoa." Hà Chiêu Đệ .

Củi của họ vốn nhặt đủ , nhưng bởi vì ở riêng, đương nhiên củi cũng chia , do củi còn đủ dùng nữa, nhặt một ít củi về.

Nhìn thấy Thẩm Y Y dẫn theo Tiểu Bảo tới đây đoán ý định của cô, Hà Chiêu Đệ hỏi han ân cần: "Là thị trấn em? Nếu Tiểu Bảo ai trông thì hôm nay chị ở nhà nấu cơm, thể giúp em trông coi con bé..."

"Không !"

Một tiếng gào to khiến Thẩm Y Y và Hà Chiêu Đệ giật thót cả . Quay đầu sang, lập tức thấy Lý chạy qua bên , nhét cả con d.a.o lớn lẫn mớ dây thừng đang cầm tay Hà Chiêu Đệ: "Con lên núi đốn củi , ở nhà lo cơm nước!"

"..."

Mẹ Lý ngẩng đầu, thấy Thẩm Y Y và Hà Chiêu Đệ đều ngỡ ngàng : "..."

Lúc mới nhận thấy bản quá đà .

Thôi xong .

"Mẹ..." Vẻ mặt Hà Chiêu Đệ đầy vẻ tủi bà cụ.

Mẹ Lý sực tỉnh, thở dài thườn thượt: "Được , vợ thằng cả, con bé đừng nữa. Còn mấy đứa Đại Hoa, Nhị Hoa, Tiểu Hoa cũng cần con bé nhé? Ở nhà thảnh thơi một ngày , để ông nội và các chú . Cả thịt tối qua, xào hết lên mà ăn cho bổ béo. Nhìn mấy đứa con gái nhà gầy gò quá, nhất định tẩm bổ thêm mới !"

Thẩm Y Y: "..."

Hà Chiêu Đệ: "..."

Mấy bé gái: "..."

Mẹ Lý xong, mỉm về phía Thẩm Y Y: "Đang tiện trông Tiểu Bảo con?"

Thẩm Y Y mới gật đầu, xổm xuống bế Tiểu Bảo lên, vẫy tay gọi ba đứa cháu gái đang lưng: "Lại đây, các cháu gái, ngoài dạo cùng bà nội!"

Vẻ mặt mấy đứa bé gái ngẩn ngơ, chỉ ngây ngốc theo lời bà Lý dặn dò, chờ đến gần, bà Lý còn khẽ kéo bàn tay nhỏ của Tiểu Hoa, Đại Hoa, Nhị Hoa theo lưng .

"Đi thôi, chúng cùng ngoài chơi." Bà Lý ngân nga khúc hát, trông thật vui vẻ.

Thẩm Y Y về phía Hà Chiêu Đệ, Hà Chiêu Đệ khẽ nhếch môi với cô, : "Hai hôm nay đổi nhiều."

"..." Thẩm Y Y cố gượng , đoạn rời . Lúc khỏi nhà, cô khỏi rùng một cái, cảm giác bất an thế nhỉ?

Cũng giống như ngày hôm qua, Thẩm Y Y khỏi cửa thôn, cải trang thành dáng vẻ lão Hắc, đó thẳng một mạch đến một ngôi nhà cũ nát bỏ hoang ở ngoại ô.

Nơi đây từng là một dinh cơ!

Gia đình chủ cũ trong thời kỳ cải cách ruộng đất đày lao động cải tạo, căn nhà cũ cũng sung công quỹ. Bởi vì ở vùng ngoại thành, cấp cũng bỏ hoóe dùng đến nên cứ thế mà để hoang. Bên trong cũ nát , cỏ dại mọc um tùm.

Thẩm Y Y dạo một vòng, trong căn nhà vơ vét sạch sẽ, bàn ghế thì xiêu vẹo, mục nát, còn chất đống nhiều đồ phế liệu, chẳng qua, cái nào đáng tiền. Cô chút tiếc nuối, từ gian lấy năm tấn gạo, bột và một trăm chiếc đồng hồ.

Vừa lấy xong, chợt thấy tiếng động, Lý Thâm, Chu Phong Thu và Trần Cường đến.

 

Loading...