Trọng Sinh: Cùng Chồng Cũ Nuôi Con Thành Tài - Chương 83
Cập nhật lúc: 2025-10-09 06:34:40
Lượt xem: 8
Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới
mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!
https://s.shopee.vn/6pnusGzWm9
MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!
Tiểu Bảo ngẫm nghĩ một lát, thấy cũng , thế là bé lừa ngon ơ, đành đồng ý điều kiện mỗi ngày chỉ ăn một viên kẹo.
Thế nhưng, bé nào quên các của . Mỗi ngày, bé đều tranh thủ lĩnh thêm phần kẹo sữa Đại Bạch Thỏ cho cả và hai. Mỗi ngày đến lượt phát kẹo, bé là sốt sắng nhất, chỉ giành phần cho mà còn cho cả cả và hai. Đương nhiên, bé thèm lắm chứ, nhưng nào cũng tự tay đưa kẹo cho cả và hai. Nếu lỡ hôm nào bé nhịn ăn hết phần , thì đến lúc cả, hai ăn, bé chỉ trân trân theo. Đại Bảo hầu như nào cũng bẻ đôi kẹo chia cho bé. Còn Nhị Bảo thì mắng mỏ bé lắm, nhưng đôi lúc cũng mềm lòng, la bẻ một nửa cho em. Mà Tiểu Bảo thì chẳng giữ trong lòng chút thù vặt nào, tính tình lúc nào cũng lạc quan. Nếu Nhị Bảo mắng, bé sẽ buồn bực phục đó, nhưng chẳng mấy chốc quên tịt, cứ thế lon ton theo Nhị Bảo, miệng thì tíu tít gọi hai ơi, hai .
Hôm nay Đại Bảo và Nhị Bảo đến bên nhà cũ, Tiểu Bảo cầm kẹo trong tay, cứ cọ mãi , sang bên đưa kẹo cho các . Thẩm Y Y nhàn rỗi việc gì , bèn dẫn bé sang xem thử.
Đại Bảo và Nhị Bảo đang đưa gạch lên cho Lý Thâm, thấy tiếng Tiểu Bảo liền chạy tới. Tiểu Bảo đưa kẹo cho bọn họ, tiếng gọi hề nhỏ, tất cả xung quanh đều thấy.
Người lớn thì thèm thuồng, may mắn là thế. trẻ con thì thể, từng đứa một cứ trông mong sang.
Thẩm Y Y để Tiểu Bảo chỉ đưa kẹo cho hai mà khiến mấy đứa trẻ khác trơ mắt bọn họ ăn, vì cô liền quả quyết bỏ thêm một ít túi áo Tiểu Bảo.
Lúc thấy những đứa trẻ khác đều sang, cô bèn với Tiểu Bảo: "Tiểu Bảo, còn các các chị khác thì ?"
Tiểu Bảo ngoan ngoãn gọi tên từng – chị họ cả, chị họ hai, chị họ năm, còn Cẩu Đản, nhưng chỉ bỏ sót duy nhất Lý Thiết Trụ.
Tiểu Bảo chịu ảnh hưởng của hai , vô cùng chán ghét Lý Thiết Trụ, đương nhiên sẽ cho nó kẹo. Những đứa trẻ gọi tên hào hứng chạy tới xếp hàng đợi ăn, còn Lý Thiết Trụ gọi tên nên chẳng tới đó.
Giang Ái Linh ở bên cạnh đẩy Lý Thiết Trụ, ý bảo nó chủ động qua lấy kẹo. Lý Thiết Trụ, đ.á.n.h đó, mấy ngày nay lớn hơn nhiều, nhưng cũng bướng bỉnh kém, nó thúc giục cũng chịu qua.
Bị thúc giục đến phát cáu, nó còn đẩy nhẹ : "Muốn thì tự mà !"
Ánh mắt đều sang, Giang Ái Linh tức đau lòng, bèn tươi : "Tiểu Bảo, con cũng cho Thiết Trụ của con một viên với, Thiết Trụ cũng ăn kẹo mà."
Tiểu Bảo lúc ở nhà ăn kẹo, nhưng Thẩm Y Y dỗ dành bé rằng lúc chia kẹo cho các , bé cũng sẽ chia cho các chị họ khác nữa, nếu Tiểu Bảo ăn hết thì đến lúc đó chỉ thể các chị ăn mà thôi.
Tiểu Bảo cố nhịn , bấy giờ các chị đều ăn, bé cũng đút một viên kẹo trong miệng . Miệng phúng phính, giọng ngây ngô, nhưng đầy khí thế: "Cón cho ! Cón chán ghét !"
Nhị Bảo theo sát phía : "Con cũng chán ghét , Tiểu Bảo mới cần cho kẹo ăn!"
Giang Ái Linh nghẹn họng, về phía Thẩm Y Y.
Sở dĩ Thẩm Y Y đặt kẹo ở chỗ Tiểu Bảo ngoại trừ là vì Tiểu Bảo tự cầm thì còn nguyên nhân nữa. Cô là lớn cũng so đo với một đứa bé, nhưng Tiểu Bảo nhà cô mới hai tuổi, trẻ con ăn kiêng dè gì, cô cũng hết cách.
Lời Giang Ái Linh cô như thấy, Giang Ái Linh liếc cô, nhưng cô cũng chẳng thèm để ý, ngó lơ Giang Ái Linh. Cô lau mồ hôi cho Đại Bảo và Nhị Bảo, để các tiếp tục giúp Lý Thâm.
Trong túi áo Tiểu Bảo còn ba viên kẹo, vốn bé định đưa một viên cho cha , nhưng cha ăn, bé liền mong chờ . Thẩm Y Y lập tức cho phép hôm nay bé ăn thêm một viên. Còn hai viên, bé chạy bịch bịch đến cha Lý đang bện rổ mái hiên và Lý đang khâu lót giày, cho mỗi một viên. Mẹ Lý đến mắt híp thành sợi chỉ, ôm Tiểu Bảo mật một hồi.
Thẩm Y Y hàn huyên cùng cha Lý, đó mang theo Tiểu Bảo trở về.
Giang Ái Linh tức đến nghiến răng ken két, liếc Lý Thâm một cái, nhưng chẳng dám mắng c.h.ử.i thành lời.
Đến giữa trưa, về đến trong phòng, cô liền bắt đầu oán trách với Lý Tam Hoành: "Có bác nào như cô ? Ngay cả một viên kẹo cũng nỡ cho Thiết Trụ nhà , đúng là quá bủn xỉn đấy."
Gà Mái Leo Núi
"Thế mà con nhỏ , ngay cả trẻ con cũng xúm giúp, chẳng thấy nó động tay động chân gì, mặt mũi thì son phấn lòe loẹt, vẻ dân quê tí nào ! Dắt thằng Tiểu Bảo xa tít tắp, sợ dây chúng hạ thấp cái giá của nó chắc? Chẳng ngoài tưởng tiểu thư đài các ở ... Ối! Lý Tam Hoành, đạp em cái gì thế hả?"
Lý Tam Hoành sợ khác , dám lớn tiếng mắng, chỉ đành kiềm chế cơn giận, hạ giọng : "Em bớt chuyện ? Mấy lời đó mà cũng ư?"
"Làm vẻ thế mà còn cho ?" Giang Ái Linh bất mãn.
Lý Tam Hoành tức giận đến thổ huyết, thấy với cô , cũng chẳng chung một chỗ nữa, bèn bỏ .
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/index.php/trong-sinh-cung-chong-cu-nuoi-con-thanh-tai/chuong-83.html.]
Giang Ái Linh bực dọc thôi một lát.
Nhà họ Lý xây bếp mới Lý Thâm hỗ trợ là , Thẩm Y Y cũng định xen .
Giữa trưa ăn cơm xong xuôi, cô bèn dắt Tiểu Bảo thành phố. Chủ yếu là lấy mấy tấm ảnh rửa đó về, tiện thể ghé bưu điện một chuyến xem cha cô gửi thư về .
Quả nhiên, thư từ vẫn bặt vô âm tín!
Thẩm Y Y còn ôm chút hy vọng nào. Cô đoán chắc là cha vẫn còn giận.
Lần cô sốt ruột. Tính toán thời gian, chắc là Triệu Hữu Lương gửi phong thư thứ hai cô cho cha . Trong phong thư , cô rõ ngọn ngành chuyện, kèm theo cả những lời Lý Thâm và mấy đứa nhỏ gửi gắm. Với tính tình cha cô, dù còn giận mấy cũng sẽ nguôi ngoai phần nào khi thư. Chắc chắn họ sẽ hồi âm cho cô.
Mấy ngày nữa Triệu Hữu Lương sẽ . Đến lúc đó, cha nhất định sẽ gửi thư hồi âm nhờ mang về. Nếu như vẫn ... Thì cô và Lý Thâm đành về nhà một chuyến .
Giữa trưa, Tiểu Bảo cùng thành phố, phấn khởi đến mức thèm chợp mắt buổi trưa. Kết quả khi thành phố, bộ một đoạn bắt đầu ngủ gật gà gật gù như gà con mổ thóc. Lúc Thẩm Y Y đang ở quầy bưu điện hỏi thăm thư của , gần như để ý đến Tiểu Bảo, mãi đến khi bàn tay thằng bé đang nắm tay cô chợt buông lỏng, cô theo bản năng kéo , đề phòng thằng bé ngã nhào xuống đất. Thằng bé giật tỉnh giấc, dụi dụi cằm, đôi mắt vẫn còn nhập nhèm ngái ngủ, ngây thơ .
Thẩm Y Y hỏi: "Tiểu Bảo, con buồn ngủ ?"
Thằng nhóc lắc đầu nguầy nguậy, rõ ràng là uể oải nhưng vẫn cố chấp : “Mẹ ơi, con buồn ngủ mà!”
Kết quả là, khỏi bưu điện bao xa, thằng bé ngủ gà gật ngay đường.
Thẩm Y Y bực buồn . Cô tìm một gốc cây nghỉ một lát, chỉ chốc lát , Tiểu Bảo dựa Thẩm Y Y ngủ . Thẩm Y Y bế xốc thằng bé lên, để nó ngủ ngon lành trong lòng . Sau đó cô ghé qua hợp tác xã mua bán và xưởng thịt, giả bộ dạo quanh một vòng. Sau khi , chiếc sọt lưng cô đầy ắp những món đồ cô lấy từ gian riêng.
Tiểu Bảo tỉnh dậy, ngờ thấy xe bò đang về nhà, thằng bé bĩu môi nhỏ xíu, cứ thế buồn thiu cả buổi. Thẩm Y Y vội lấy một miếng bánh bông lan từ trong sọt , mãi mới dỗ thằng bé tươi.
Về đến nhà gần năm giờ chiều.
Thẩm Y Y nghỉ ngơi đôi lát bắt tay nấu cơm. Vừa chuẩn xong bữa tối, Lý Thâm cùng cũng từ nhà cũ cạnh bên trở về. Cả nhà đang chuẩn tề tựu ăn cơm thì cánh cửa bỗng nhiên gõ dồn dập.
Giọng Trần Cường gấp gáp vang lên từ bên ngoài: “Chị dâu! Chị dâu ơi!”
Lý Thâm mở cửa, Trần Cường vội vàng xông : “Chị dâu, Đại Nữu sắp đẻ !”
"Sắp đẻ ?” Thẩm Y Y kinh ngạc bật dậy: “Đã kịp gọi bà đỡ ?”
"Tiếng kêu vẫn dứt! Đã hơn hai canh giờ mà cô vẫn rên la t.h.ả.m thiết lắm.” Khuôn mặt Trần Cường căng thẳng, tay chân luống cuống chẳng , hiển nhiên đây là đầu chứng kiến cảnh tượng , giọng run rẩy: "Chị dâu, chị thể sang đó cho chị em với Đại Nữu ? Cô chị sang bầu bạn cùng cô !"
Đương nhiên là .
Thẩm Y Y dặn Lý Thâm ở nhà dùng bữa cùng mấy đứa nhỏ, còn vội vã theo Trần Cường đến nhà họ Trần.
Trong phòng, Lâm Đại Nữu và bà đỡ đang bận rộn. Cánh cửa đóng chặt, nhưng tiếng rên la đau đớn của Đại Nữu vẫn vọng , khiến ngoài khỏi lo lắng.
Vượng Tài bé bỏng ngoài cửa, đến mặt mũi lem nhem, đôi vai nhỏ gầy run lên bần bật. Mẹ Trần cũng đỡ ngoài, bà chiếc ghế tựa lớn, lót một tấm chăn bông dày, uể oải tựa lưng ghế, đôi mắt ngập đầy lo lắng.
Thẩm Y Y thấy Vượng Tài đáng thương, liền bước tới giúp thằng bé lau nước mắt.
Vượng Tài như chạm nỗi lòng, òa lên nức nở, nép cô hỏi khẽ: "Bác gái, con hết, đúng ạ?"
"Sẽ con.” Thẩm Y Y dùng giọng dịu dàng trấn an: “Mẹ con nhất định sẽ bình an vượt cạn!"