Trọng Sinh: Cùng Chồng Cũ Nuôi Con Thành Tài - Chương 84
Cập nhật lúc: 2025-10-09 06:34:41
Lượt xem: 5
Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới
mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!
https://s.shopee.vn/6fTjxREp2d
MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!
Lâm Đại Nữu trong sách vốn chỉ là một nhân vật phụ mờ nhạt, cũng chẳng ảnh hưởng gì, miêu tả về cô ít ỏi đến đáng thương. ở kiếp , Lâm Đại Nữu vẫn còn sống, cũng quả thật sinh một đứa con gái. Nhiều hơn nữa thì Thẩm Y Y cũng , bởi kiếp cô theo nội dung cốt truyện mà chán ghét Lý Thâm, cũng chán ghét Trần Cường, đương nhiên sẽ dành quá nhiều sự chú ý cho vợ của Trần Cường.
"Thùng."
Đang lúc chuyện, cửa phòng mở . Bà đỡ vội vàng chạy đến, cái trán lấm tấm mồ hôi, hiển nhiên tình huống khó giải quyết: “Đứa bé trong bụng lớn quá, khó sinh lắm! Giờ đây, hỏi cả nhà một lời, lỡ may chuyện chẳng lành, cả nhà ..."
Bà đỡ ấp úng, nét mặt khó xử. Câu ‘giữ con giữ ’ cứ quanh quẩn nơi đầu lưỡi, cuối cùng vẫn thốt .
Mẹ Trần điên cuồng lắc đầu, dám tin tai . Bà dậy nhưng xương sống bại liệt khiến bà chẳng còn sức lực, chỉ đành vật chiếc ghế tựa mà khẩn cầu: "Bà ơi bà, lạy bà, xin bà hãy cứu lấy con dâu , cả đứa bé trong bụng nó nữa. Chúng nó đứa nào cũng xảy chuyện gì, van lạy bà!"
Trần Cường siết chặt nắm đấm, nét mặt ngây dại. Anh như thể thoáng chốc mất sự kiên quyết, há miệng ngậm miệng, chẳng thốt nên lời.
Bà đỡ , là đang đợi quyết định của .
Thẩm Y Y cũng . Cô , rốt cuộc Lâm Đại Nữu vì đàn ông mà chịu đựng liệu đáng giá . Dù thì họ cũng chỉ là vợ chồng kết nghĩa nửa chừng, Đại Nữu và Trần Cường vốn tình cảm sâu nặng. Họ đến với phần nhiều là do cảnh xô đẩy, là hai con nương tựa mà sống qua ngày.
Một bên là vợ tình nghĩa sâu, một bên là đứa bé mang trong dòng m.á.u ruột rà của …
Nếu lựa chọn, đây quả thực là một vấn đề khó nghĩ vô cùng.
Vượng Tài dù còn nhỏ nhưng lờ mờ hiểu chuyện. Thằng bé “òa” lên , nắm c.h.ặ.t t.a.y Thẩm Y Y đến nỗi cô cũng thấy đau: "Bác gái ơi, con con! Xin bác hãy cứu con!"
Trần Cường thằng bé một cái, hít một thật sâu, giọng cương quyết: “Bà Vương, giữ !"
Thẩm Y Y khẽ thở phào nhẹ nhõm, xoa đầu Vượng Tài, dịu giọng an ủi: “Không con, . Bác gái xem con đây, con nhất định sẽ bình an vô sự, nhé?”
Gà Mái Leo Núi
Nói xong, cô sang bà đỡ: “Bà đỡ Vương, thể xem ?”
Bà Vương nóng ruột, bà liếc Thẩm Y Y một cái vội vàng gật đầu. Sau đó, bà sang Trần Cường dặn dò: "Thai phụ sắp kiệt sức , mau nấu chút nước đường đỏ cho cô bồi bổ sức lực !"
Dứt lời, bà chạy vội trong phòng.
Thẩm Y Y theo sát trong, đặt chân đến ngưỡng cửa ngửi thấy mùi tanh nồng, ẩm ướt của phòng sinh. Trên chiếc giường lò, Lâm Đại Nữu kiệt sức, khuôn mặt trắng bệch, mồ hôi vã như tắm. Thấy bà đỡ đến gần, cô thều thào, yếu ớt lắc đầu: "Cứu con, cứu con!"
Cô van xin bà Vương bao nhiêu , nhưng dù bà Vương khuyên giải thế nào, cô cũng chẳng chịu . Bà Vương mặc kệ những lời than van đó, kiên quyết dặn dò: "Cháu mau giữ sức, đừng nữa. Lát nữa uống chút nước đường đỏ tiếp tục cố gắng. Chỉ cần cháu sức, đứa bé nhất định sẽ chào đời an , cháu cũng sẽ chẳng , nhé!"
Lâm Đại Nữu hiển nhiên cho rằng thể , ánh mắt tuyệt vọng về phía Thẩm Y Y đang phía : "Y Y, em cứu con, em cứu con!"
Thẩm Y Y đưa tay mò trong túi, lấy từ trong gian tùy một thanh sô cô la. Cô cẩn thận tách nhỏ từng miếng, đút miệng Lâm Đại Nữu: "Em đừng bi quan đến thế. Nếu em mệnh hệ gì, em bảo Vượng Tài sống thế nào đây?"
Để Trần Cường một nuôi con ư? Trong thời gian ngắn lẽ còn tạm , nhưng nếu tái giá, cưới một vợ khác thì ? E rằng đến lúc đó, Trần Cường còn chắc thể bảo vệ đứa con ruột trong bụng em, huống chi là thằng Vượng Tài.
Lâm Đại Nữu khựng , hiển nhiên những điều Thẩm Y Y cũng chính là nỗi lo canh cánh trong lòng cô. Cô bật nức nở thôi.
Bà Vương cuống quýt giục: "Cháu đừng nữa, giữ sức chứ!"
Thẩm Y Y tiếp tục đút sô cô la cho cô , : "Cho dù tình thế nguy cấp đến mức chọn cứu cứu con, thì cũng nhất định cứu . Chỉ khi em còn sống, mới thể lo cho con của em! Huống chi bây giờ chuyện vẫn nghiêm trọng đến mức đó. Chỉ cần em niềm tin bản , em và con đều hy vọng bình an vô sự."
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/index.php/trong-sinh-cung-chong-cu-nuoi-con-thanh-tai/chuong-84.html.]
Lâm Đại Nữu vội vàng đưa tay lau nước mắt.
Thấy cô cuối cùng cũng chịu lời khuyên, Thẩm Y Y thở phào nhẹ nhõm, đút thêm một miếng sô cô la cho cô : "Em cứ bình tâm , ăn hết chỗ sô cô la . Mấy thanh sô cô la là đồ bổ sung năng lượng, thể giúp em lấy sức lực."
Lâm Đại Nữu , lập tức vội vàng nhận lấy thanh sô cô la từ tay Thẩm Y Y, ngấu nghiến ăn.
Đến khi cô ăn hết sô cô la, nước đường đỏ cũng mang tới. Lâm Đại Nữu uống liền mấy ngụm, tâm trạng cuối cùng cũng bình tĩnh , cố chịu đựng những cơn đau nhức kịch liệt, chậm rãi dồn sức. Một lúc , theo một tiếng thét chói tai thê lương, tiếng non nớt của trẻ thơ truyền tai .
Con bé đời ! Một bé gái nặng chừng bảy cân!
Nghe thấy tiếng của con, Lâm Đại Nữu lập tức kiệt sức ngất lịm .
Bà Vương ôm đứa bé, lau vội mồ hôi trán, như trút gánh nặng mà thở phào nhẹ nhõm. Bà dùng nước ấm tắm sơ cho đứa bé, cầm chiếc tã bông bọc kỹ , đó ôm ngoài.
Vừa mở cánh cửa, những đợi bên ngoài lập tức xúm .
Trần Cường là đầu tiên xông lên. Anh đứa bé trong vòng tay bà Vương, liếc trong phòng, ánh mắt đầy căng thẳng hướng về phía bà đỡ.
Bà Vương tủm tỉm, cất tiếng: "Mẹ tròn con vuông! Cả hai con đều bình an!"
Trần Cường thở phào nhẹ nhõm, nụ cuối cùng cũng nở môi. Anh đứa bé trong vòng tay bà đỡ, hỏi khẽ: "Là con gái ?"
" ." Bà Vương tươi đáp lời.
Trần Cường xoa xoa hai bàn tay, hồi hộp chút bối rối. Anh về phía Lý Thâm đang bên cạnh tự lúc nào, hớn hở reo lên: "Anh Thâm, em con gái !"
Giọng của tràn đầy niềm vui sướng khó tả.
Lý Thâm chỉ "Ừ" một tiếng cho , ánh mắt bắt đầu tìm kiếm bóng dáng vợ .
Mẹ Trần vẫn đó bất động chiếc ghế dựa, hốc mắt rưng rưng, ngừng lẩm bẩm những lời chúc phúc lành.
Chỉ Vượng Tài bé bỏng là chạy vội đến bên tiên. Thấy hôn mê, bé còn tưởng , nước mắt chực trào, cuống quýt lay gọi .
Thẩm Y Y vội vàng ngăn cản bé: “Mẹ con , con mệt quá, ngủ . Con đừng phiền , để con ngủ một giấc thật ngon nhé.”
"Ừm!" Vượng Tài lau nước mắt .
"Đại Nữu ngủ?" Qua một hồi, Trần Cường cuối cùng cũng bế đứa bé sự chỉ đạo của bà Vương. Sau khi cho thoáng qua, liền đưa bà Vương hai đồng, bấy giờ mới tiến thăm vợ , vẻ mặt vui vẻ.
Lâm Đại Nữu liều sống liều c.h.ế.t sinh em bé, Trần Cường thèm liếc cô một cái tiên, tuy rằng hợp tình hợp lý với thời bấy giờ, nhưng Thẩm Y Y là một phụ nữ, là một , đồng thời cũng là một bạn của Lâm Đại Nữu, trong lòng cô ít nhiều chút thoải mái.
cô gì, chỉ bảo: "Lát nữa nấu cháo gạo kê cho vợ , bỏ thêm một ít táo đỏ . Cậu táo đỏ ?"
Trần Cường: "Không ." Làm mà nhớ nổi mấy thứ vặt vãnh chứ?