Trọng Sinh: Cùng Chồng Cũ Nuôi Con Thành Tài - Chương 86
Cập nhật lúc: 2025-10-09 06:34:43
Lượt xem: 7
Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới
mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!
https://s.shopee.vn/1LSyKCkOr4
MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!
Mẹ Lý tiu nghỉu về nhà. Vừa thấy bà, cha Lý nhận nét mặt bà gì đó khác thường, bèn hỏi một tiếng.
Mẹ Lý lập tức bắt đầu lâm li kể lể: “Chẳng chỉ một câu là nếu con dâu Trần Cường sinh thằng cu thì mấy ? Thế mà nó còn dám cãi , bảo giờ Vượng Tài chính là con của thằng Cường, nhưng rõ ràng Vượng Tài con đẻ của Trần Cường chứ!”
“Bây giờ chính là con trai của Trần Cường, ít nhất danh nghĩa thì là ! Bà thẳng cũng đúng.” Cha Lý rít một t.h.u.ố.c lào dài, chậm rãi nhả khói .
Mẹ Lý tắc họng, nhưng vẫn chịu bỏ cuộc, lèo nhèo: “Vậy còn chuyện sinh con gái thì ? Thằng hai chẳng thèm suy nghĩ phũ phàng bảo sinh, bọn nó còn trẻ măng thế mà, thêm một cô con gái thì !”
“Bây giờ bà cháu gái ?” Cha Lý cạn lời, lắc đầu: “Người sinh ba đứa cháu trai cho bà còn đủ ?”
“!” Mẹ Lý “con cháu ai chê ít”, nhưng hiểu lời đến môi thốt .
Cha Lý chỉ thở dài ngao ngán, trách bà tiếc rèn sắt thành thép, vạch trần: “Bà cứ sống yên phận giúp , cháu gái thì mà thương yêu mấy đứa nhỏ nhà thằng cả, thằng ba !”
Mẹ Lý hừ hừ hai tiếng: “Được , , thèm quan tâm chuyện bọn nó nữa !”
Cha Lý tin bà mới là lạ, mỗi đều mặc kệ, nhưng mỗi đều nhịn !
cha Lý bà nữa. Mặc dù lão già nhiều chuyện, thích xen việc của khác một chút, nhưng chung quy vẫn một điểm , đó là sẽ bao giờ gây gổ trực diện với nhà thằng hai. Chỉ cần xảy xung đột gay gắt, thì sẽ chẳng ầm ĩ đến mức quá khó coi. Rốt cuộc thì cũng chỉ là tự rước bực mà thôi.
Bên , Lâm Đại Nữu ngủ cũng an . Tiếng chói tai của đứa bé khiến cô giật tỉnh giấc. Cô mơ mơ màng màng mở mắt, đập mắt là Trần Cường vẫn say ngủ như c.h.ế.t giường lò, còn đứa bé bên cạnh thì đang òa òa toáng lên.
Cô đến ôm con, nhưng nhúc nhích, cơn đau buốt nhói từ vết thương bỗng cuồn cuộn ập đến. Cô đau đến nhe răng trợn mắt, đành ngừng . Sau đó cảm thấy thoải mái, cúi đầu xuống. Tấm chiếu cô sũng sản dịch và các chất lỏng khác, ẩm ướt khó chịu. Thẩm Y Y giúp cô lau mẩy, nhưng thể đỡ cô sang chỗ khô ráo, còn Trần Cường thì lẽ ngay cả cái chăn đắp vợ cũng từng xốc lên, hiển nhiên càng giúp cô cái chiếu tấm chăn .
Cả dính nhớp nháp, cô thấy vô cùng khó chịu. Lâm Đại Nữu cựa quậy nhưng mỗi cử động là một trận đau đớn dữ dội. Đứa bé lẽ đói bụng, tiếng cứ thế chói tai hơn. Trần Cường rầm rì vài tiếng, vẫn say ngủ như gì.
Lâm Đại Nữu gọi : “Cường Tử ơi? Cường Tử ơi?"
Vì lúc sinh gắng sức kêu gào quá nhiều, giờ Lâm Đại Nữu năng khan đặc, đến tiếng gọi cũng chẳng lớn hơn tiếng của đứa bé là bao, gì đến việc đ.á.n.h thức Trần Cường.
Lâm Đại Nữu c.ắ.n răng, chịu đựng nỗi đau tột cùng mà nhích từng chút, từng chút một qua. Mỗi nhích một tí, sắc mặt cô trắng bệch thêm một phần, mồ hôi lạnh lấm tấm trán, mu bàn tay nổi đầy gân xanh. Cuối cùng cũng chạm Trần Cường, cô lay .
"Hả?" Trần Cường đột ngột mở mắt, lập tức thấy khuôn mặt trắng bệch của Lâm Đại Nữu, giật nảy , cả con sâu ngủ cũng tỉnh hẳn: “Em… em chuyện gì ?"
Lâm Đại Nữu chẳng đau, chỉ khẽ chỉ đứa bé một bên: “Con bé lẽ đói bụng ."
Trần Cường xong, ẵm con lên, nâng đến mặt Lâm Đại Nữu: “Vậy em cho con b.ú sữa .”
Anh hiểu rằng phụ nữ mới sinh con thể sữa ngay lập tức.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/index.php/trong-sinh-cung-chong-cu-nuoi-con-thanh-tai/chuong-86.html.]
Bụng Lâm Đại Nữu và miệng vết thương vẫn còn nóng rát, đau đớn đến thấu xương, cô thều thào thở dốc : "Bây giờ em sữa, đợi đến ngày mai hoặc ngày mốt mới thể về. Anh nấu ít nước cơm cho con bé, nấu đặc một chút nhé."
"Vậy em..." Trần Cường toan bảo vợ , nhưng chợt nhớ cô mới sinh xong. Cuối cùng, đành tự , nhưng đặt đứa bé đang dở dở ngay cạnh Lâm Đại Nữu.
Lâm Đại Nữu chỉ đành cố nhịn đau dỗ dành đứa bé. Chưa dỗ bao lâu, sờ thấy con tè dầm . Cô c.ắ.n răng dậy, đôi tay tã cho con run rẩy bần bật. Thay xong, cô kiệt quệ sức lực, chẳng còn sức mà dọn dẹp thêm nữa. Cô quăng chiếc tã xuống đất, vật giường lò.
Trần Cường nấu xong nước cơm bưng đến, vụng về đút cho đứa bé uống. Con bé dần , cũng lưng ngủ say như c.h.ế.t. Lâm Đại Nữu đói đến cồn cào ruột gan, chẳng tài nào chợp mắt . Cô phát hiện cạnh bên bát cháo gạo kê táo đỏ. Cố nhịn đau dậy, sờ chén, bát cháo nguội tanh. Quay sang Trần Cường, ngủ say. Cô thật sự đói lả , đành ăn lấy ăn để.
Ăn xong thấy khó chịu, cơn đau chỉ dịu một chút. Mơ màng chợp mắt bao lâu, đứa bé ré lên. Có lẽ vì uống nước cơm, con tè dầm. Thời tiết hôm , nhiệt độ ban đêm gần như xuống tới độ, nếu tã ngay, đứa bé dễ cảm lạnh. Thấy Trần Cường vẫn ngủ ngon lành, ngáy khò khò, Lâm Đại Nữu đành c.ắ.n răng chịu đau mà tã cho con. Điều hành hạ nhất chính là ban đêm, đứa bé cứ dễ dàng thức giấc, nào là tè dầm, nào là ị, thì . Mà Lâm Đại Nữu mới sinh nở xong, khí huyết thông, cảm giác tiểu tăng mạnh. Cộng thêm vết thương lúc sinh vẫn còn đau, việc vệ sinh đối với cô vô cùng khó khăn. Cứ xổm xuống là đau buốt, hơn nữa rõ ràng cảm thấy mắc tiểu nhưng chẳng thể tiểu , cố dùng sức là vết thương kéo căng.
Gần như cả đêm đó, cô chẳng thể nào chợp mắt .
Bảy, tám chiếc tã dơ vương vãi đất. Sáng hôm , Trần Cường tỉnh dậy, thấy cảnh tượng đó mà giật kinh ngạc. Anh chẳng lời nào, chỉ thấy Lâm Đại Nữu thể nấu cơm nên vội vội vàng vàng chạy nấu. Nấu cơm xong, bưng thức ăn phòng vội vã ngoài, bởi còn lo chăm sóc cho Trần đang liệt nửa .
Vượng Tài thấy sắc mặt tái nhợt, lo lắng hỏi: “Mẹ, chứ?"
Lâm Đại Nữu trấn an con trai rằng , bảo Vượng Tài nhặt những chiếc tã đất xếp gọn một bên.
Cô nhịn đau cho con gái ăn, cho ăn dỗ dành, đến cuối cùng, bữa cơm của cô chỉ còn là cơm nguội canh lạnh.
Buổi trưa, khố vải đủ, Lâm Đại Nữu bảo Trần Cường giặt. Trần Cường nhặt hai ba chiếc giặt qua loa, giặt xong trở về phơi khô vẫn còn thoang thoảng mùi phân thối và mùi khai nước tiểu.
Lâm Đại Nữu thử cho bé b.ú đầu, cô đau đớn dữ dội, nhưng mãi vẫn chảy sữa.
Buổi chiều, Trần Cường lên phố một chuyến.
Bên Trần đại tiện, bây giờ Vượng Tài ngủ chung phòng với bà, bé ngửi thấy mùi bèn chạy tới với Lâm Đại Nữu. Vượng Tài vốn giúp bà xử lý, nhưng Trần nhất quyết chịu, thể đợi Trần Cường trở về.
Sự đau đớn thể Lâm Đại Nữu lẽ chai sạn, nhưng đứa bé cứ mãi thôi. Dù cô dỗ dành thế nào cũng , trong lòng kìm nén khó chịu, bật , nhưng cô cố gắng nháy mắt thật mạnh, để nước mắt rơi.
Gà Mái Leo Núi
Chạng vạng tối, Trần Cường trở về, mang theo hai bình nước mạch nha, hai cân táo đỏ và hai cân đường đỏ, còn cả trứng gà – những thứ mua về để Lâm Đại Nữu bồi bổ, mong sữa sớm về.
Thật Lâm Đại Nữu dám ăn nhiều, bởi vì ăn nhiều sẽ nhà vệ sinh, mà việc lúc đối với cô chẳng khác nào một cực hình!
vì con, cô vẫn cố ăn. Vào buổi tối, khi trải qua một phen hành hạ, cuối cùng đứa bé cũng uống sữa .
Vào ban đêm, Lâm Đại Nữu ngoài việc khố cho con còn cho con b.ú sữa.