Trọng Sinh: Cùng Chồng Cũ Nuôi Con Thành Tài - Chương 89
Cập nhật lúc: 2025-10-09 06:34:46
Lượt xem: 11
Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới
mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!
https://s.shopee.vn/9KUV8bsqzA
MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!
Lâm Đại Nữu kinh ngạc Thẩm Y Y, đưa đứa bé trong lòng cho cô.
Thẩm Y Y học theo cách cô bế đứa bé lên, nhưng bé con trong vòng tay mềm nhũn khiến cô kinh hãi, sợ đứa bé sẽ trượt khỏi , liền ôm ghì chặt hơn.
Tiểu An An quơ quơ đôi tay nhỏ bé, dường như chút thoải mái, rầm rì vài tiếng.
Thẩm Y Y vội vàng nới lỏng tay hơn.
Lâm Đại Nữu thấy vẻ mặt căng thẳng của cô, nở nụ : "Sao chị cứ như đầu tiên bế em bé thế?"
Đừng chứ, mặc dù Thẩm Y Y sinh hạ ba mặt con, nhưng những đứa bé nhỏ xíu như thế , quả thực đây là đầu cô bế đấy!
Song những nguyên cớ sâu xa thì tiện kể với Lâm Đại Nữu. Lâm Đại Nữu cũng tự nhớ những lời đồn đại cô từng , bèn khéo léo chuyển sang chuyện khác, hướng dẫn Thẩm Y Y cách bế em bé.
Thẩm Y Y phần lúng túng, chi khiến Tiểu An An ré lên. Nghe thấy tiếng , Trần Cường lập tức chạy , thấy con gái đang nức nở trong vòng tay Thẩm Y Y, thoáng cô một cái.
Ánh mắt trách cứ.
Thẩm Y Y đưa đứa bé cho , ngượng nghịu gãi mũi.
Chứng kiến Trần Cường, ban đầu lóng ngóng lúng túng, nửa đêm còn mắt đỏ hoe chạy tìm Lý Thâm giúp đỡ, giờ đây thể dỗ con thành thạo, Thẩm Y Y bỗng nghĩ đến Lý Thâm.
Lúc đầu mang thai, cô sinh liền hai đứa nhỏ, mà lúc Lý Thâm, một cha chân ướt chân ráo, chăm sóc Đại Bảo và Nhị Bảo nhỉ? Cô rõ, nhưng cô , nhất định thể dễ dàng hơn Trần Cường.
Ngồi nhà họ Trần thêm một lúc, khi Lâm Đại Nữu Thẩm Y Y sắp về nhà đẻ, cô bèn mang một túi rau khô phơi từ , đưa cho cô. Thẩm Y Y hiểu rõ tấm lòng cảm ơn của cô , nên từ chối.
Vừa về đến nhà, mấy đứa nhỏ đang ngóng trông về, thấy cô mắt sáng như , nhao nhao chạy ùa tới.
"Mẹ ơi, con giúp xách." Nhị Bảo lăng xăng chạy đến, giúp cầm túi rau khô tay cô.
Đại Bảo vội vàng bưng chiếc ghế đẩu : "Mẹ, nghỉ ạ!"
Tiểu Bảo thì ôm chặt lấy chân Thẩm Y Y, ngẩng mặt lên, híp mắt với cô.
Thẩm Y Y liếc một cái là ngay đây là trò vặt của Nhị Bảo. Mục đích của chúng là gì, cô chẳng cần đoán cũng . Cô xuống ghế, hỏi: "Muốn cái gì nào?"
"Mẹ ơi!" Nhị Bảo tủm tỉm rúc lòng , đ.ấ.m vai nũng nịu : "Mẹ cũng dẫn bọn con thăm ông bà ngoại . Bọn con ngoan lắm, cả, đúng ?"
"Vâng !" Đại Bảo vội vàng theo sát phía , khuôn mặt nhỏ khôi ngô đáng yêu chân thành : "Mẹ, con cũng thăm ông bà ngoại ạ!"
"Ông bà ngoại!" Tiểu Bảo cũng giơ tay hưởng ứng!
Thẩm Y Y bế Tiểu Bảo lên, ánh mắt khao khát đợi chờ của Đại Bảo, Nhị Bảo, cảm thấy chút bất đắc dĩ.
Vốn dĩ việc về nhà đẻ , Thẩm Y Y ý định với mấy đứa nhỏ, vì bọn chúng nhất định sẽ mè nheo đòi theo bằng . Thế nhưng, Nhị Bảo vẫn lén .
Biết cha giấu bọn , Nhị Bảo, tự nhận là đứa trẻ lanh lợi hơn , liền tìm cách gây áp lực đòi cha dẫn cùng, nếu sẽ mách tin tức cho trai và em trai . Nào ngờ, bé mới chính là đối tượng mà cha "phòng ngừa" nhất, đương nhiên từ chối thẳng thừng. Sau đó bé giận dỗi, lập tức mách hết với Đại Bảo và Tiểu Bảo. Đại Bảo dù khôn ngoan, điều đến mấy, cũng chỉ là một đứa bé sáu tuổi, đương nhiên cũng mong mỏi theo cha thăm ông bà ngoại. Tiểu Bảo còn ngây thơ, chẳng hiểu việc cha thăm ông bà ngoại nửa tháng nghĩa là gì, nhưng bé hai lôi kéo, cùng phe với hai . Vì , mấy ngày nay, Nhị Bảo vẫn kiên trì lôi kéo Đại Bảo và Tiểu Bảo, tìm cách nài nỉ Lý Thâm và Thẩm Y Y, theo thăm ông bà ngoại. Đến nay, chúng dùng đủ chiêu trò, chỉ còn thiếu nước lăn đất lóc ầm ĩ mà thôi. Có điều, Thẩm Y Y suy đoán, ngày mai lúc cô và Lý Thâm sắp , chiêu trò đó chắc hẳn sẽ "trình diễn".
Lẽ nào Thẩm Y Y dẫn bọn chúng theo ư? Dù thì chúng từng thấy ông bà ngoại, mà cha cô cũng từng thấy mặt mấy đứa cháu ngoại bé bỏng của .
Dù cho vấn đề thư giới thiệu giải quyết thỏa, thế nhưng, bây giờ là cuối năm, xe lửa chỉ đông nghịt chen chúc , mà còn đủ loại thượng vàng hạ cám. Dẫn theo bọn chúng thực sự bất tiện. Huống chi đường xá xa xôi, tàu xe mệt nhọc, đến lớn còn thấy khó chịu, huống chi là lũ trẻ con.
Cô đành nhẫn tâm từ chối bọn chúng: "Lần sẽ dẫn các con , ?"
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/index.php/trong-sinh-cung-chong-cu-nuoi-con-thanh-tai/chuong-89.html.]
Mấy đứa nhỏ cùng kêu lên: "Không ạ!"
"Ở nhà sẽ để thật nhiều đồ ăn ngon cho các con."
Đại Bảo, Nhị Bảo đồng thanh: "Không ạ!"
Trong nháy mắt, đôi mắt Tiểu Bảo sáng bừng lên: "Con ăn kẹo!"
Vừa dứt lời, Tiểu Bảo lập tức hai trợn mắt .
Nhị Bảo chỉnh đốn em trai: "Tiểu Bảo, theo sẽ càng nhiều đồ ăn ngon. Em đòi cho cùng để thăm ông bà ngoại!”
Đôi mắt Tiểu Bảo rạng rỡ, ôm chặt lấy cổ , : "Mẹ, con đến nhà bà ngoại!" (Để ăn nhiều ơi là nhiều ạ.)
Thẩm Y Y: "..." Thằng hai nhà cô quả là tinh quái!
Đến tối, Lý Thâm trở về. Thẩm Y Y thủ thỉ với : "Anh Thâm , sáng mai chúng sớm một chút nhé, lúc mấy đứa nhỏ còn đang say ngủ."
Chuyến tàu của hai vợ chồng khởi hành lúc bốn giờ chiều mai. Từ thôn Thanh Thủy đến huyện mất hơn một tiếng, xe khách tới thành phố cũng gần ba tiếng, thể đợi đến giữa trưa hẵng lên đường.
Lý Thâm hiểu cô lo mấy đứa nhỏ sẽ quyến luyến mà nên gật đầu chấp thuận.
Sáng sớm hôm , hai vợ chồng thức giấc, sửa soạn đấy xong thì bà Lý cũng mặt.
Thẩm Y Y dẫn bà chỉ chỗ để đồ ăn thức uống trong nhà: "Mẹ, mấy đứa nhỏ thích ăn lương thực tinh, gạo với bột mì đều ở đây cả. Mẹ nấu cơm bánh bao cũng . Thịt thà thì ở chỗ , thịt gà, thịt heo cần dùng hết trong một hai ngày, tuy thời tiết nóng gắt nhưng để lâu sẽ ôi hỏng. Mấy thứ như thịt khô, lạp xưởng thì cứ để dành ăn dần.
Trứng gà con để năm mươi quả. Dầu ăn con đong đầy một can, để sẵn ở đây , đều là đủ dùng. Còn mấy thứ quà vặt nữa, con chuẩn nhiều nhưng đừng cho mấy đứa ăn quá đà nhé, nhất là kẹo, mỗi ngày chỉ một viên, tuyệt đối ăn thêm. Mấy loại hạt rang thì và cha cứ ăn nhiều một chút, chúng bổ dưỡng lắm đấy ạ..."
Thẩm Y Y một mạch ngừng nghỉ. Bà Lý ngỡ ngàng những thức ăn bày mắt, nuốt khan một ngụm nước bọt: "Tất cả... tất cả là để ăn trong nửa tháng thôi ?"
Số lượng lương thực tinh , đủ cho bà ăn ba tháng trời, huống chi là thịt thà. Hồi một năm bà cũng chẳng ăn vài bận, giờ nhiều như , chừng bằng mấy năm ăn của bà cộng !
"Cũng là nhất định ăn hết. Ý con là, nhiều đồ ăn như , cứ thoải mái ăn mà đừng quá tiết kiệm nhé." Thẩm Y Y bà Lý tuyệt đối sẽ bạc đãi mấy đứa nhỏ, nhưng tính tình cần kiệm ngấm m.á.u thịt, khiến bà quen chi tiêu tằn tiện, cho dù dư dả thế , chắc bà dám ăn thoải mái.
Bà Lý gật đầu lia lịa. Tuy bà vẫn luôn nhà vợ chồng con trai thứ hai sống khá, nhưng ngờ khá giả đến mức .
Thẩm Y Y ngẫm nghĩ một chốc, thấy chẳng còn gì dặn dò, bèn ân cần : "Mẹ ơi, con xin gửi gắm mấy đứa nhỏ cho , vất vả ạ."
Gà Mái Leo Núi
Bà Lý thái độ khách sáo của cô cho chút lúng túng, cũng đành khách sáo đáp : "Thôi... thôi đừng khách sáo gì con ơi."
Lý Thâm và Thẩm Y Y lên đường. Thẩm Y Y đầu ngôi nhà nhỏ thương của , thở dài thườn thượt: "Cũng mấy đứa nhỏ tỉnh quấy đây."
Lý Thâm vác hành lý, chắc nịch đáp lời: "Đại Bảo, Nhị Bảo thì sẽ !"
Riêng thằng bé út thì gì, nhưng hai đứa lớn thì điều lắm, nhất là Nhị Bảo, chỉ khéo bộ tịch mặt nó thôi.
Thẩm Y Y một cái, mím môi, lòng chùng xuống: " chúng nhất định sẽ nhớ nhung lắm, Tiểu Bảo lẽ sẽ òa lên mất!"
"..." Lý Thâm cảm thấy bất lực. Theo thì chuyện bé tẹo đáng gì , nhưng là vợ , chỉ đành xuôi theo lời cô mà vỗ về.
Hai vợ chồng cũng hề , chuyến của họ sẽ chẳng thể suôn sẻ.