Trọng Sinh: Cùng Chồng Cũ Nuôi Con Thành Tài - Chương 9

Cập nhật lúc: 2025-10-08 11:02:03
Lượt xem: 34

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/9KUV8bsqzA

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

Đời , một khi quyết định về sống vui vẻ bên Lý Thâm, Y Y hiểu rằng việc giao hảo giữa với tự nhiên cũng vun đắp. Cô bèn cất lời: "Mẹ ơi, chúng con đang dùng cơm, dùng bữa cùng ?"

Mẹ Lý , theo bản năng đồ ăn bàn trong gian nhà chính. Ngoài việc kinh ngạc vì mâm cơm đầy đặn, phong phú thì bà càng sững sờ hơn khi thấy mấy bộ chén đũa bàn.

Thế , xem , con dâu thứ hai ăn chung với con trai bà và ba đứa cháu ?

Mẹ Lý kinh ngạc, đầu óc như đóng băng, vô thức : "Không , bên nhà cũ cũng xong bữa ..."

Một giây , bà bỗng nhiên mở to hai mắt mà chằm chằm Thẩm Y Y, : "Con… con gọi là gì cơ?"

Không chỉ Mẹ Lý, mà cả chị dâu cả Lý vẫn rời và Lý Thâm đều mang vẻ mặt sững sờ.

"Mẹ." Thẩm Y Y ánh mắt của họ, lấy lạ mà hỏi: "Chẳng lẽ đúng ? Con là vợ Lý Thâm, chồng con, con gọi chẳng là lẽ thường tình ư?"

Nên , đúng là nên .

Thế nhưng từ tới nay con bao giờ gọi !

Mẹ Lý Thẩm Y Y với vẻ mặt khó nên lời. Trước , Thẩm Y Y ngay cả Lý Thâm cũng ghét, chớ chi bà là của Lý Thâm. Hồi , Thẩm Y Y mới gả , bà cảm thấy con trai với cô, bèn bước lên an ủi vài câu, nhưng cô tránh xa như tránh tà. Nào ngờ ngày cô gọi ?

Mẹ Lý kìm sang con trai , ánh mắt hoang mang dường như đang chất vấn: "Vợ con chắc thứ gì đó sạch sẽ "nhập " đấy chứ?"

Lý Thâm cũng đầy phức tạp phụ nữ với thái độ khác thường ngày hôm nay. Đây rõ ràng là vợ của , Lý Thâm thể khẳng định, bởi vì đôi mắt hạnh tuyệt của cô trong veo như hồ nước sâu thẳm, khi chuyện đuôi mắt sẽ khẽ nhướng lên, toát khí chất trong trẻo lạnh lùng hoạt bát mà ai thể bắt chước .

Vậy rốt cuộc, cô gì đây?

Thẩm Y Y đương nhiên cũng nhận sự ngờ vực trong ánh mắt họ, bèn quả quyết : "Con đây phần bốc đồng. Mẹ , từ nay về , con sẽ cố gắng vun vén, sống an bên Thâm."

"Anh Thâm, bằng lòng ?" Thẩm Y Y hướng ánh về phía đàn ông.

Lý Thâm cô, ánh mắt sâu thẳm: "Em nhất là nên giữ vững suy nghĩ đó."

Nếu , nếu cô vẫn từ bỏ ý định ly hôn để chạy về thành phố tìm gã cháu họ Lâm , thì chắc chắn cô sẽ thất vọng. Anh tuyệt đối sẽ bao giờ ly hôn với cô.

"Vâng ạ!" Thẩm Y Y khẽ đáp, cô hiểu Lý Thâm vẫn tin tưởng, thôi thì cứ từng bước một mà gỡ rối .

sang Lý, dịu giọng: "Mẹ..."

Gà Mái Leo Núi

Mẹ Lý và Thẩm Y Y nay vốn ít khi gần gũi, đương nhiên bà thể hiểu rõ Thẩm Y Y của ngày bằng Lý Thâm.

Thấy cô năng chân thành, nét mặt cũng hề giống giả bộ, bấy giờ bà cụ hết sức vui mừng: "Y Y , con thể nghĩ thông suốt như , mừng lắm. Trước đây Lý Thâm nó với con, để con chịu nhiều ấm ức, nhưng mà mấy năm nay cũng thấy nó đổi , chắc chắn nó hiểu chuyện. Về , hai đứa cứ thế mà sống thật , vun đắp cho nhé…”

Mẹ Lý ngớt lời, Thẩm Y Y chỉ lúng túng bà.

Nhớ chuyện cũ, Thẩm Y Y mới thấy với Lý Thâm bao. Nguyên do cô kết hôn với , là bởi ban đầu cô "gạo nấu thành cơm" với Lâm Gia Đống, nhưng ngờ lầm lẫn mà thành ân ái với Lý Thâm. Vậy mà đó, cô nhẫn tâm phủi bỏ trách nhiệm, vu cho cưỡng ép . Bởi lẽ, với tiếng "ác bá" của Lý Thâm ngày , đều tin lời cô, ngay cả Lý cũng .

Nghĩ bụng, cô liền giải bày: "Mẹ , thật thì…”

"Mẹ , cứ yên tâm. Chỉ cần Y Y thật lòng ở bên con, con nhất định sẽ đối xử thật với cô , dùng cả đời để đền bù những lầm ngày ." Lý Thâm cắt ngang lời cô.

Thẩm Y Y hướng mắt Lý Thâm, nhưng đàn ông lảng tránh ánh mắt cô.

Mẹ Lý thế thì mừng mặt: "Tốt quá, quá! Vậy các con cứ ăn cơm , dùng bữa , xin phép về đây."

"Nội ơi, bà thật sự ăn chung với chúng con ? Mẹ nhiều thịt lắm đó ạ." Đại Bảo hỏi, giọng chút nũng nịu. Mẹ Lý vẫn luôn hết lòng chăm sóc bọn trẻ, đối xử với chúng, nên thằng bé luôn ghi nhớ tấm lòng của bà.

Mẹ Lý vẻ mặt hiền hậu, đáp lời: "Bà nội ăn , để phần cho mấy đứa. Các con cứ ăn thật nhiều thịt , cho mau lớn, mau cao khỏe nhé."

"Vậy ơi, đợi con một chút." Thẩm Y Y vội gọi , bước gian bếp, cầm lấy cái bát sứt, chia nửa bát thịt khô và hai miếng cá tươi, đưa cho bà: "Mẹ cầm mấy món về ăn cùng cha nhé."

Riêng những khác thì cô chia.

"Ôi, thế !" Mẹ Lý thấy cô lấy nhiều thịt đến thì vội vàng rướn vươn tay giữ, miệng bảo cô hãy mang về để ba đứa nhỏ ăn.

Thẩm Y Y nắm lấy tay bà, thêm lời nào, cứ thế nhét cái bát tay chồng: "Cá là cha bọn trẻ bắt ở sông, còn thịt khô là đợt đẻ con gửi lên, nhiều lắm, mặn, mấy đứa nhỏ ăn nhiều . Mẹ cứ cầm về mà tẩm bổ."

"Phải đó đó, nội ơi, nội cứ cầm về ạ." Nhị Bảo cũng phụ họa theo.

Thấy tình hình , Lý cũng đành nhận lấy, xua tay : "Vậy thôi các con mau ăn cơm , về đây, lát nữa còn đồng việc tiếp nữa."

Mẹ Lý dặn dò xong, liền gọi chị dâu cả Lý cùng về.

Thẩm Y Y thẳng mắt chị dâu cả Lý, khẽ gật đầu chào, thêm lời nào. Sau đó, cô dẫn ba đứa nhỏ Lý Thâm: "Anh Thâm, chúng cứ ăn cơm tiếp thôi."

Lý Thâm cô đầy vẻ phức tạp. Anh dõi theo bước chân cô trở gian nhà chính, hồi lâu , mới thốt một câu thật cứng nhắc: "Cảm ơn em."

Thẩm Y Y cảm ơn cô vì chia thịt cho , nên khẽ gật đầu.

Anh đối xử tử tế với cô như , thì cô đương nhiên cũng báo đáp bằng cách quan tâm hơn đến cha .

Ở nhà cũ của họ Lý, Giang Ái Linh bế thằng bé Lý Thiết Trụ đang ré lên trở về. Cảnh tượng khiến cả nhà ngỡ ngàng.

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/index.php/trong-sinh-cung-chong-cu-nuoi-con-thanh-tai/chuong-9.html.]

Lý Tam Hoành tiếng om sòm cho gắt gỏng, : "Khóc cái gì mà ? Lớn tướng còn mè nheo, ai đ.á.n.h mày nữa?"

"Anh còn ngại buông lời trách mắng.” Giang Ái Linh bực tức mắng : "Còn hai '' của đó ? Anh sang đỡ đần con cái thì thôi , còn ở đây mát mẻ, cứ như cha ruột của thằng Thiết Trụ !"

"Anh hai của ?" Lý Tam Hoành ngạc nhiên: “Vì hai của đ.á.n.h thằng Thiết Trụ?”

"Cái ngữ hung dữ như , …”

"Giang Ái Linh!" Tiếng Lý từ xa truyền tới, kèm theo đó là sự uy nghiêm: "Cô đang nhảm gì thế? Cô cứ nghĩ đây là bà già lẩn thẩn gì chắc?"

Giang Ái Linh lập tức dám bừa nữa, lầm bầm: "Biết ngay là u vẫn thiên vị cái thằng con thứ hai. Thằng cháu đích tôn của u sắp đ.á.n.h c.h.ế.t đến nơi mà u chẳng thèm ho he nửa lời!"

Mẹ Lý tay bưng bát thịt tới, khéo , tung một cước đá: "Đồ trời đánh! Con cô ức h.i.ế.p thằng bé Tiểu Bảo thì cô chẳng thấy dạy dỗ, đằng còn mặt dày dẫn con sang đây mẩy tính sổ với ai?"

Giang Ái Linh cố nhịn một cú đá, nuốt cục tức trong, chẳng dám hé răng câu nào nữa.

Lý Thiết Trụ đang om sòm bỗng nhiên đ.á.n.h thấy mùi thịt thơm, nó sang, trong tay của bà nội đang cầm một chén thịt, lon ton lồm cồm dậy, thoáng cái giật lấy bát thịt tay bà nội: "Thịt, con ăn thịt!"

Bà Lý bất ngờ cướp mất bát thịt, chớp mắt một cái, thằng Thiết Trụ chạy biến xa tít tắp , bà vội vàng hô: "Thiết Trụ, chừa một ít cho thằng Cẩu Đản và ông nội nữa chứ!"

"Không ." Nhị Bảo bĩu môi, chẳng chịu thua: "Anh cả lâu thế , giờ đến lượt em , từ giờ trở , kêu em là cả."

"Nhị Bảo, mày ngứa đòn ?" Đại Bảo giơ nắm tay nhỏ lên.

". . ." Nhị Bảo đối mặt với Lý Thiết Trụ chín tuổi còn đ.á.n.h là đánh, nhưng khi đối mặt với nắm đ.ấ.m của thằng thì bĩu môi, oan ức sang : "Mẹ, cả bắt nạt con…”

Thẩm Y Y nín , vội vàng xoa đầu Đại Bảo và Nhị Bảo: "Ngoan nào."

Cô chẳng thiên vị đứa nào cả.

Biết sẽ chẳng bênh , Nhị Bảo hầm hừ giương ánh mắt hờn dỗi như nghé con Đại Bảo.

Đại Bảo thản nhiên đó, dáng vẻ đúng chuẩn thằng cả, chèn ép sát nút.

Lý Thâm rửa xong mâm bát, đặt chúng gọn gàng gian nhà chính, tiếng í ới bên ngoài vọng , ăn cơm trưa xong xuôi, sửa soạn . Anh cũng nên thôi.

Lý Thâm nghĩ nhưng vẫn yên, tai lắng tiếng chuyện lầm rầm từ gian bếp vọng .

"Anh Thâm!"

Bên ngoài cửa lớn truyền đến giọng của Trần Cường, tay còn gõ lốc cốc lên cánh cửa: “Đi thôi, đồng nào."

Lý Thâm giật , ho khan một tiếng, vội cầm cuốc, lưỡi liềm ngoài, mở cửa, phía lưng lập tức một giọng dịu dàng cất lên: "Anh Thâm, đợi .”

Anh nhanh chóng đầu , thì thấy con gái xinh tay cầm chiếc ấm nước, từ gian bếp hối hả chạy , đến gần , cô rụt rè đưa chiếc bình nước trong tay, lí nhí: “Nước... uống cho mát."

Lý Thâm ấm nước rửa sạch sẽ bàn tay trắng nõn, thon dài, ánh mắt lướt qua bàn tay, dừng gương mặt nhỏ nhắn nở nụ tươi tắn của cô, chỉ lặng lẽ đón lấy ấm nước.

"Anh vất vả nhé." Thẩm Y Y dặn dò: "Mau mau đồng việc , trời nắng chang chang thế , nhớ uống nhiều nước , kẻo cảm nắng thì mệt. Trong nhà cứ yên tâm, em sẽ coi sóc ba đứa nhỏ tử tế.”

"Ừ, " Lý Thâm khẽ mấp máy môi, cô một cái, lúc mới xoay bước .

Thấy khỏi cửa, Thẩm Y Y cũng bước lên một bước, định đợi khuất mới khép cửa , thì giật bắt gặp Trần Cường đang ngoài cửa, trợn mắt cô với vẻ mặt như thấy ma .

"..." Thẩm Y Y khẽ vẫy tay: "Cường Tử."

"Chị… chị dâu." Thằng bé cố gắng nuốt khan một ngụm nước bọt, vội vàng lôi tuột Lý Thâm chạy biến.

Thẩm Y Y: ???

Gương mặt cô nom đến đáng sợ ư?

Không Thẩm Y Y đáng sợ, mà là hành vi của Thẩm Y Y quá đỗi bất ngờ!

Đến bây giờ Trần Cường cũng tin hai mắt của , mới chuyện dịu dàng với Thâm thật sự là Thẩm Y Y ? Chẳng lẽ thứ tà ma nào ám chăng?

Trần Cường nghĩ , cũng hỏi thẳng như thế.

Sau đó Thâm gõ mạnh lên đầu: “Mẹ kiếp , năng kiểu gì thế hả? Vợ thế nào ? Cô vốn dĩ dịu dàng hiền huệ là thế đó!”

Trần Cường thầm nghĩ, Thâm, câu thấy chột ?

Lý Thâm hề chột , tiếp tục : “Giữa trưa cô còn nấu cơm cho và ba đứa nhỏ ăn, còn bảo từ nay về sống vui vẻ với . Cậu liệu cái miệng cho cẩn thận, đừng hòng mấy lời xui xẻo mặt , thì đừng trách giáng cho một đ.ấ.m đấy!”

Trần Cường vội vàng “sẽ ”. Anh thầm nghĩ, Thâm ơi, dám chắc vợ của đổi lớn như là đang âm mưu quỷ kế gì để ly hôn với ?

Không thể , quả nhiên là tình nghĩa sâu nặng, tuy em ruột nhưng suy nghĩ cực kỳ giống .

Lý Thâm cảm thấy Thẩm Y Y đột nhiên đổi lớn như chắc chắn nhu cầu khác, nhưng sẽ . Anh hy vọng sự đổi thể tiếp tục lâu một chút, coi như là cô đang lừa gạt cũng .

vẫn sẽ ly hôn!

 

Loading...